Nằm viện suốt 2 tuần, không thấy người yêu đến thăm, tôi giận dỗi mang quà tới tận nhà trả và rồi gục ngã khi biết sự thật phía sau
Có lẽ bạn trai không còn muốn nhìn thấy bộ dạng tàn phế của tôi sau vụ tai nạn nữa. Vì vậy ngay sau khi xuất viện, tôi mang hết quà cáp mà bạn trai đã tặng đến nhà anh ấy trả.
Tôi và Thiện yêu nhau được 2 năm nay, tình cảm của chúng tôi rất tốt. Công việc của hai đứa đều ổn định nhưng chưa muốn tính đến chuyện cưới xin. Vì anh ấy còn ham chơi chưa muốn nghe tiếng khóc của trẻ con. Còn tôi mới 24 tuổi còn rất trẻ, muốn được trải nghiệm cuộc sống nhiều hơn nên cũng chưa có ý định lấy chồng.
Sau mỗi tuần làm việc, chủ nhật nào chúng tôi cũng ở bên nhau cả ngày. Khi thì đi ăn, lúc thì đi nhà nghỉ, có khi đi chơi nhà bạn bè,… Có nhiều ngày nghỉ, sếp bắt phải tăng ca nhưng Thiện cãi lời và quyết xin nghỉ để được ở bên cạnh tôi. Bởi anh luôn sợ ngày nghỉ tôi buồn khi không có ai bên cạnh.
Cách đây 3 tuần, Thiện chở tôi đi chơi, lúc đó trời đột ngột đổ mưa lớn. Thiện luống cuống phóng xe rất nhanh về cho đỡ ướt, để rồi tai nạn thảm khốc đã xảy ra với chúng tôi. Trước khi ngất tôi nhớ rõ hình ảnh xe đè lên người Thiện, còn tôi văng ra một bụi cây gần đó.
Tôi không còn thiết tha với công việc nữa, chỉ muốn được gặp anh ấy thôi. (Ảnh minh họa)
Khi tỉnh dậy, tôi biết mình đang nằm trong bệnh viện với cánh tay gãy và mặt mũi bị xước nhìn rất thảm. Nằm viện một tuần chỉ có mỗi mẹ tôi đến chăm sóc, Thiện chẳng thấy mặt mũi đâu. Mẹ tôi luôn miệng khuyên bảo tôi đừng nhớ nhung con người bạc bẽo đó nữa, hãy dưỡng thương cho tốt, sau này kiếm người đàn ông tốt làm chồng.
Video đang HOT
Có lẽ biết tôi không còn sức khỏe và gương mặt xinh đẹp như xưa nên bạn trai đã bỏ rơi tôi. Ngày xuất viện, tôi về phòng tìm hết quà cáp mà Thiện đã tặng suốt 2 năm yêu nhau mang đến nhà trả cho anh ấy.
Thế nhưng vừa bước vào nhà bạn trai, tôi ngã gục khi nhìn thấy bức ảnh của anh trên bàn thờ. Tôi khóc ngất đi, đến nỗi bố mẹ Thiện phải gọi bác sĩ đến cấp cứu. Suốt hai ngày tôi ở nhà bạn trai và ôm di ảnh của anh mà khóc. Thấy tôi không ăn uống gì, mẹ của bạn trai cố gắng khuyên bảo rất nhiều và còn bón cho tôi ăn nữa.
Trở về nhà, không còn người yêu bên cạnh, tôi chẳng còn muốn làm gì nữa. Cả tuần nay tôi không đến công ty, sếp bảo nếu tuần sau tôi không đi làm sẽ tuyển người mới. Nhưng lúc nào tôi cũng nghĩ đến bạn trai, không còn thiết tha với công việc nữa, chỉ muốn được gặp anh ấy thôi. Mẹ tôi cũng khóc và khuyên nhủ rất nhiều nhưng mẹ càng nói tôi càng khóc nhiều hơn.
Tôi thật không biết làm sao vượt qua cú sốc này nữa? Mọi người giúp tôi với?
(lyly…@gmail.com)
Bạn trai bị tàn phế sau vụ tai nạn nhưng tôi vẫn kiên quyết lấy, để rồi về sống với nhau được một tháng, tôi "sốc toàn tập"
Cãi lời bố mẹ, tôi quyết tâm cưới bạn trai tàn phế làm chồng. Để rồi bây giờ tôi bị anh tra tấn tinh thần đến mức khủng hoảng.
Tôi và Vũ yêu nhau đã 4 năm nay, tình cảm và công việc của cả hai đều rất tốt. Chúng tôi đã góp tiền mua được một miếng đất, đợi sau khi cưới có tiền sẽ xây nhà.
Đám cưới của chúng tôi dự định cưới vào hai tháng trước nhưng bất ngờ Vũ bị tai nạn xe máy. Để rồi ngày xuất viện anh ấy không còn cánh tay phải, việc làm cũng mất, mọi sinh hoạt bị đảo lộn làm Vũ đau khổ vô cùng.
Khi anh gặp khó khăn nhất, tôi luôn ở bên động viên an ủi và hứa sẽ không bao giờ rời xa anh ấy. Để chứng minh cho lời nói của mình, tôi đã xin phép bố mẹ hai bên cho chúng tôi tiếp tục được cưới nhau.
Nhà Vũ ai cũng ủng hộ đám cưới của chúng tôi, còn nhà tôi thì phản đối rất gay gắt. Bố tôi bảo Vũ giờ đã trở thành người tàn phế, chẳng thể nuôi nổi bản thân, lấy rồi khổ cả đời. Dù bố mẹ khuyên bảo rất nhiều, thậm chí còn nói sẽ từ mặt con gái nhưng tôi vẫn kiên quyết lấy Vũ.
Chúng tôi không có đám cưới nhưng cả hai vẫn ra phường đăng ký kết hôn, nhà Vũ vẫn làm 5 mâm cơm để đón tôi về nhà chồng. Trong bữa cơm đó bố mẹ đẻ không có mặt, chỉ có anh chị tôi thôi.
Tôi đau lắm mà không biết phải làm sao vượt qua cú sốc này nữa? (Ảnh minh họa)
Lấy nhau được một tuần, Vũ trở thành con người hoàn toàn khác. Cả ngày anh ngồi trong phòng, đến bữa ăn gọi mãi mới chịu xuống ăn cơm. Anh rất hay mắng chửi tôi.
Tuần trước tôi nấu canh hơi nhạt một chút, anh cáu gắt nói tôi vụng về, không làm được thì cút về nhà ngoại. Bố mẹ chồng chứng kiến toàn bộ sự việc mà không bênh vực con dâu một lời nào.
Hai hôm trước tôi đi làm về trễ, ở nhà bố mẹ chồng đi chơi không chịu nấu cơm. Thế là bữa tối ăn hơi muộn, trong khi ăn Vũ yêu cầu tôi lần sau đi làm phải về sớm để nấu cơm. Tôi bảo chồng đã không làm ra tiền, bây giờ vợ phải cố gắng làm thêm để tăng thu nhập sau này còn có tiền lo cho con.
Bất ngờ Vũ đứng bật dậy, gạt mâm cơm đang ăn dở xuống nền nhà làm tất cả mọi người hoảng sợ. Anh quát lên: "Không cần tiền của cô, tôi không cần sự thương hại, cuốn gói ra khỏi nhà tôi ngay. Tôi chán ghét tất cả rồi".
Những lời chồng nói làm tôi suy sụp hoàn toàn. Không ngờ anh ấy lại bất mãn với khiếm khuyết của cơ thể đến vậy. Tôi cứ nghĩ rằng những cố gắng của tôi suốt thời gian qua sẽ chữa được vết thương lòng của anh ấy. Nào ngờ càng làm cho cuộc sống của Vũ tồi tệ hơn.
Vì anh tôi đã cãi lời bố mẹ đẻ, để rồi giờ đổi lại là sự hắt hủi. Tôi đau lắm mà không biết phải làm sao vượt qua cú sốc này nữa? Mọi người cho tôi lời khuyên với?
(minhtan...@gmail.com)
Trổ hết "tài nghệ" chiều chuộng bạn trai cả đêm, sáng ra anh đưa 500 nghìn rồi nói một câu khiến tôi rụng rời chân tay Nói xong T sập cửa bỏ về, để lại tôi chết trân trong phòng khách sạn. Tôi và T yêu nhau được 5 tháng nay rồi. Cũng đã đủ hiểu về nhau và xác định được tình cảm trong lòng mình. Chính vì thế tôi quyết định qua đêm với anh khi T gợi ý. Bản thân tôi trước đây từng có bạn...