Nam nhập tửu như… cờ vô phong!
Sáng mùng một Tết, thằng cháu gọi tôi bằng cậu ruột hớt hơ hớt hãi phóng xe tới nhà cầu cứu: “Vợ cháu bỏ về ngoại rồi, làm sao bây giờ?”. Hỏi lạ chưa? Vợ bỏ về ngoại thì theo về mà năn nỉ chớ còn ở đây làm gì? Nhưng thằng cháu gãi đầu: “Cháu ngượng lắm, không dám đi một mình. Cháu mà về dưới đó, không chừng bị cả nhà vợ xúm lại… bề hội đồng!”.
Hỏi ra mới biết, lỗi lầm mà cháu gây ra, chung quy là tại mấy hủ rượu thuốc. Vợ chồng cháu mới cưới nhau được hơn tháng. Cái Tết đầu tiên sau khi lấy chồng, vợ cháu quyết định dành trọn vẹn mấy ngày Tết để làm con dâu thảo. Vậy là từ 27 Tết, hai vợ chồng đã dắt díu nhau từ Bình Dương về Sài Gòn.
Trong khi cô vợ lo dọn dẹp, nấu nướng thì anh chồng tranh thủ đi thăm thú họ hàng. Khổ nổi, anh em bà con lâu ngày gặp nhau, sẵn dịp Tết nhứt mồi màng ê hề nên hôm nào anh cháu tôi về tới nhà cũng quắc cần câu.
Thêm vào đó, biết cháu mới cưới vợ nên mấy ông anh em họ cứ mang ra toàn rượu “ông uống bà khen” để chiêu đãi. Kết quả là tối nào, anh chàng cũng nửa đêm bừng tỉnh giấc, dựng cô vợ đang ngủ say như chết dậy để… trả bài.
Cả ngày dọn dẹp, nấu nướng mệt phờ, đêm đến lại bị phá đám nên cô vợ bực mình dấm dẳn. Nhưng đó chưa phải là tất cả… thảm họa. Điều đáng nói ở đây là tuy dựng vợ dậy để trả bài nhưng không lần nào anh cháu tôi thuộc bài. “Cháu không hiểu sao uống nhiều rượu bổ như vậy mà lại chẳng mần ăn được gì. Bữa thì vừa khai trận đã ngủ quên, bữa thì mãi chẳng triển khai được, còn đêm giao thừa thì hì hục cả tiếng đồng hồ vẫn không xong…”- cháu tôi phàn nàn.
Đúng là bổ quá hóa hại. Cái chuyện Tết nhứt rượu chè thì khó mà cưỡng lại được nhưng con người ta quả là tham lam. Được cái này lại muốn được cả cái kia. Thói thường, đã ăn nhậu, chè chén no say thì cái chuyện sắc dục cũng nên gác lại, ham hố làm gì đến nỗi vợ phải bỏ của chạy lấy người?
Video đang HOT
“Cậu đã nhắc nhiều lần rồi, sao không chịu ghi nhớ? Uống rượu đến mức xỉn cà ná thì thằng nhỏ cũng xỉn luôn chớ mần ăn được gì mà kinh động giấc ngủ của vợ con? Chưa kể chuyện người say rượu có mùi hôi rất khó chịu thì cử chỉ, lời nói trong lúc đó cũng không thể điều khiển được thì làm sao mà tìm được niềm vui?”- tôi quát thằng cháu.
Cu cậu tiu nghỉu như mèo bị cắt tai. Lát sau có điện thoại của ai đó, hình như gọi đi nhậu, cháu tôi từ chối: “Thôi, hết quota rồi, từ nay tới hết tết, không nhậu nữa”. Nói rồi nó chào tôi, bảo là về quê rước vợ. Trước khi đi, nó bảo: “Biết nhậu mà cực vầy, con đâu có uống làm gì!”.
Nhìn dáng điệu thiểu não của cháu lúc này, tôi thấy đúng là nó giờ trông như lá cờ rũ, chẳng còn chút khí phách nào.
Nhiều người vẫn nghĩ rằng rượu là chất xúc tác giúp cho “cuộc yêu” thêm cuồng nhiệt và nóng bỏng hơn. Nhưng ít ai biết rằng nếu quá liều, khả năng chinh chiến sẽ xuống dốc thảm hại.
Hầu hết các nghiên cứu đều cho thấy, dùng rượu nhiều đến mất ý thức, hay còn gọi là xỉn sẽ ức chế sự sản xuất testosteron ở tinh hoàn của các đấng mày râu. Trong khi đó, testosteron là hormon chủ lực để tạo ra ham muốn tình dục. Testosteron giảm đồng nghĩa với “bản lĩnh đàn ông” cũng sa sút. Một khi các anh uống rượu đến mức say xỉn thì ngoài việc giảm hưng phấn tình dục, giảm khoái cảm thì nó còn làm cho việc đạt được cực khoái là vô cùng khó khăn.
Đặc biệt, men rượu có thể gây kích thích hệ thống tim mạch, dẫn đến co thắt mạch máu, tăng lượng máu lưu thông, tăng huyết áp… Nó sẽ rất nguy hiểm đối với những người có tiền sử bệnh tim mạch, cao huyết áp…
Năm nay, thời gian nghỉ Tết kéo dài đến mùng 9 âm lịch, do vậy, khả năng các đấng mày râu biến thành “ma men” trong những ngày Tết còn lại rất cao. Thôi thì chỉ biết khuyên các anh, sức khỏe là… vàng. Các anh khỏe thì không chỉ bản thân mình vui mà cả bà xã cũng có… một cục vàng ròng trong nhà.
Uống một vài ly cho vui thì không sao, còn nhậu thả cửa, quên đường về thì mong các anh hãy suy nghĩ kỹ. Lúc uống rượu thì bạn bè vui nhưng lỡ có chuyện bất trắc thì chỉ có bà xã ta buồn mà thôi!
Theo VNE
Yêu thương nhạt nhòa
Nó đã từng tưởng mình là người hạnh phúc nhất thế giới, với một mái ấm toàn vẹn. Thế rồi, có một thời gian nó cứ nôn ọe, mọi người toàn trêu chắc có đứa thứ hai...
Nó thì nghĩ là vẫn căn bệnh dạ dạy hành hạ nó từ thủa còn con gái. Đi khám ở đa khoa tỉnh họ nội soi cũng kết luận như thế, nên chỉ định cho uống thuốc chống nôn và tiến hành chữa bệnh dạ dày.
Cho đến một ngày, đang đi làm nó ngã vật xuống nằm lịm đi. Mọi người cuống cuồng gọi xe đưa đến bệnh viện tỉnh, rồi chuyển nó xuống viện Bạch Mai, tiến hành chụp chiếu kỹ càng, mới phát hiện ra có một khối u trong đầu nó.
Sau khi phẫu thuật, nó nằm bất tỉnh hàng tháng trời, gầy ốm o tưởng chết mười mươi. Ấy thế mà sức sống mãnh liệt, cùng bản năng của người mẹ đã hối thúc nó phải đấu tranh với bệnh tật để giành giật lại mạng sống. Nó tỉnh lại trong sự kinh ngạc, mừng rỡ của nhiều người, song giờ lại phải đối diện với một niềm đau khác, đó là sự lạnh nhạt của chồng.
Suốt thời gian nó nằm viện ở Hà Nội chồng đến thăm được hai lần, nói còn bận đi làm ăn. Đó như một vết thương sâu, thật sâu trong lòng không bao giờ có thể lành lại, chưa kể anh còn nói những lời như mũi tên đâm xiên vào kẻ đang gặp bạo bệnh.
Khi về nhà, mẹ đẻ chăm nó là chính. Bà cứ lúi húi đi khuất làm gì đó, chồng nó lại ác độc mắng mỏ: "Còn nằm trơ đấy à, sao không chết đi cho rảnh. Mày có biết con tao nó đang phải khổ sở thế nào không?"
Khoảng vỡ vụn ấy không bao giờ nó có thể quên kể cả những khi đau đớn đã qua đi. Chuyện chồng vợ nó vẫn bị ám ảnh dù anh ta có hối hận, có lòng thành muốn chuộc lỗi với hàng trăm hành động tốt đẹp thì những dấu ấn xấu ngày nào vẫn không thể xóa nhòa.
Dù có bao yêu thương dù thật nhiều bù đắp cũng chẳng thể lấy lại được niềm tin đã mất. Đó là lúc nó cần chồng nhất, mới khó khăn vậy thôi lòng dạ anh ta đã lung lay rồi thì làm sao có thể tin tưởng nhau mà sống tiếp.
Nó đã sẵn sàng để sống một mình, tiền mọi người cho nó cất kỹ thành một khoản đề phòng bất trắc, dù chồng vẫn chu cấp một số tiền đủ hai mẹ con sống.
Nó cũng "đánh bài ngửa" với chồng, rằng sống mà như ly thân thế này nó vẫn chấp nhận được. Nếu thích anh cứ làm đơn, để được hoàn toàn tự do. Nó nói thẳng, anh có thể lấy năm, bảy vợ khác, có thể đẻ đến chục đứa con nữa, còn nó chỉ có một đứa này thôi. Để xem có ai nỡ giành nó khỏi tay mẹ. Giờ nó chỉ còn biết tìm niềm vui nơi đứa con bé bỏng, và tình yêu cũng đã dồn cả vào đó rồi.
Theo Dantri