Nắm lấy tay nhau, anh nhé!
Mọi khó khăn đều có thể giải quyết được, chỉ cần chúng mình đồng tâm, chỉ cần tay lồng tay, chỉ cần tim cùng nhịp đập.
Khi anh gặp chuyện gì đó phiền muộn, đừng ngại ngần chia sẻ chúng với em. Em có thể không đủ tài năng để hô biến tất cả chuyện không may thành chuyện tốt lành, nhưng em sẽ ngồi bên cạnh để lắng nghe và cùng anh san sẻ.
Khi anh cảm thấy mọi người dường như cười nhạo với giấc mơ của anh, đừng nản chí. Em có thể cùng anh nghĩ về ngày giấc mơ ấy trở thành hiện thực, có thể kề vai cạnh anh trong những ngày phấn đấu và nỗ lực không ngừng. Bởi em tin, và em sẽ vẫn tin.
Khi anh cảm thấy ngột ngạt bởi những bon chen ích kỷ, những lợi danh phù phiếm xa hoa, đừng ngại tách mình ra và bỏ trốn đi đâu đó một khoảng thời gian đủ dài, để tìm bình yên cho tim mình anh ạ. Và nếu có thể, anh cho em cùng làm bạn đồng hành. Chúng ta sẽ nói về những điều đó – những điều khiến anh không thật vừa lòng, được không?
Có thể vì anh là chàng trai với cái tôi cao chót vót, nên anh luôn nghĩ em sẽ là cô người yêu bé nhỏ nép bên anh. Tất nhiên điều đó luôn đúng và luôn khiến em hạnh phúc lẫn tự hào về người yêu của mình. Nhưng anh biết không, bất cứ cô gái nào khi yêu cũng sẽ mong muốn được một lần lắng nghe, hỏi han, tâm sự hay thậm chí là một cái gì đó thật lớn lao, cho chàng trai của mình.
Vì tình yêu là khi cùng nhau nhìn về một hướng. Và vì tình yêu là luôn đồng hành lẫn sẻ chia. Đừng cảm thấy ngại ngần hay khó xử. Cũng đừng cảm thấy phiền phức thay em. Em vì lẽ gì đó sẽ cảm thấy mình thật sự bất tài vô dụng khi phải là kẻ đứng ngoài mọi ưu phiền anh ạ.
Video đang HOT
Chẳng hạn như sớm ngày, em gọi cho anh một cuộc gọi ngắn thôi, chỉ để nghe giọng anh đang ngái ngủ. Em thật vui vì anh vẫn bình tâm và tình yêu lứa đôi của mình vẫn đẹp.
Chẳng hạn như giữa trưa, em có thể kể cho anh nghe một vài mẩu truyện cười, rồi anh không còn mệt mỏi để chiến đấu với công việc đến chiều.
Hay giả dụ như khi trời vừa tối và thành phố lên đèn, mình gác bỏ nhọc nhằn ngoài ô cửa kính, ngồi trầm lặng bên nhau với tách café nóng và nhâm nhi những bài nhạc xưa cũ. Những lúc ấy tâm bình yên, yêu nhau bình yên, đúng không anh?
Thế nên, anh đừng nghĩ về những vấp váp hay xảy chân trên chặng đường trước mắt. Hãy nghĩ giản đơn và sống thật lạc quan. Anh cũng đừng quá lo lắng về chuyện lứa đôi khi cho rằng em là một cô gái cần che chở. Mọi khó khăn đều có thể giải quyết được, chỉ cần chúng mình đồng tâm, chỉ cần tay lồng tay, chỉ cần tim cùng nhịp đập.
Anh, đưa tay đây cho em!
Em sẽ nắm bàn tay anh giống như nắm giữ những ngày mình yêu nhau son trẻ. Rồi mình sẽ cứ thế, cùng nhau mà đi, anh nhé!
Theo Blogtasmu
Không cần là tình đầu của ai đó, chỉ cần tình cuối là anh
Vậy nên anh ơi, em thà đánh đổi một lần duy nhất trở thành tình đầu của ai đó, mãi mãi lưu giữ trái tim của anh ta, để trở thành người đi cùng anh cho đến cuối chặng đường đời.
Trong những ngày tháng thiết tha những cảm giác an nhiên, trong những ngày tháng còn sững sờ và hoang mang trước những gì gọi là chia ly, đổ vỡ. Nếu có thể, chỉ mong một lúc nào đó biết được rằng, giữ chặt tay nhau cho đến hơi thở cuối cùng.
Người ta yêu nhau như thế nào? Chia tay ra sao? Cả một quãng thời gian rung động, ngọt ngào và hồi phục những tổn thương sau vấp ngã, đổ vỡ. Để rồi như thế mới có thể bắt đầu lại một cách tốt hơn.
Nếu có thể hy vọng, em không cần phải là tình đầu của ai đó, chỉ cần là tình cuối của anh là quá đủ.
Có những lúc em đã từng suy nghĩ, nếu là tình đầu của ai đó, người ấy sẽ nhớ về mình suốt cả quãng đời, cho dù có một kết thúc hạnh phúc với người con gái khác, anh ta cũng sẽ chẳng bao giờ quên những rung động đầu tiên dành trọn cho em.
Người ta vẫn coi việc được lưu giữ mãi mãi trong ký ức của người khác là một hạnh phúc. Cho dù cuối cùng có nắm tay bất cứ ai cũng sẽ không lãng phí tuổi thanh xuân. Nhưng tại sao em cứ muốn chấp nhận đánh đổi, thà đừng là tình đầu của ai đó, để rồi là tình cuối của anh?
Con gái khi yêu thật ra có những suy nghĩ vô cùng phức tạp. Càng yêu, mối phức tạp ấy sẽ càng lớn dần lên, sợ hãi và hoài nghi cũng theo đó căng ra, khiến mọi cô gái đều cảm thấy sao mà quá áp lực. Thay vì thử thách nhiều mối tình khác nữa, em chỉ muốn yên ổn trong thế giới của chúng ta. Chỉ cần anh thôi đã là viên mãn, chỉ cần hạnh phúc bình dị chứ chẳng cần cuồng nhiệt, mãnh liệt để rồi sau đó vụt tắt.
Em có thể là tình cuối của anh chứ? Không cần bận tâm đến quá khứ của anh ra sao, đã từng thế nào, chỉ cần biết con người hiện tại của anh là đủ. Anh cũng không cần hứa hẹn gì hết với em, bởi vì mọi lời hứa hẹn đối diện với hiện thực cuộc sống đều là vô nghĩa. Chúng ta trải qua những gì, chỉ chúng ta mới hiểu, tình cảm đậm sâu thế nào, cũng chỉ chính trái tim chúng ta mới đọc được mật mã mà thôi.
Nếu như mãi về sau này, khi chúng ta già đi, khi tóc mai đã điểm sợi bạc, khi nửa đời người trôi qua bên nhau mà vẫn thẳng tắp đứng yên cùng nhau chẳng một lần ngã trước sóng gió. Tình yêu khi ấy đã biến mất từ bao giờ, thay vào đó là sự ấm áp quen thuộc cho nhau đến trọn đời.
Người ta cảm thấy không thể sống thiếu nhau thì người ta yêu nhau. Người ta cảm thấy cần nhau thì người ta ở bên nhau. Vẫn biết tình đầu hay tình cuối không thể do chúng ta tự quyết định, bởi vì nó còn phụ thuộc vào rất nhiều thứ tác động đến. Có người phải buông tay trước khi nhận được kết thúc hoàn hảo, có người vấp ngã giữa đường rồi lạc mất nhau...
Vậy nên anh ơi, em thà đánh đổi một lần duy nhất trở thành tình đầu của ai đó, mãi mãi lưu giữ trái tim của anh ta, để trở thành người đi cùng anh cho đến cuối chặng đường đời. Bởi vì, em chỉ cần anh khi ấy nhớ tất cả những gì về em, là đủ...
Theo Blogtamsu
Đôi khi, sống trong kỷ niệm cũng là niềm hạnh phúc... Em vẫn tìm kiếm bóng hình anh trong những quán quen, trên những con đường hai đứa thường đi, chỉ để biết rằng chúng ta đã từng ở bên nhau.... Thời tiết Hà Nội với những ngày mưa khiến cho tâm trạng người ta cũng trở nên u ám. Và cũng dễ làm người ta nhớ đến "người cũ" nhiều hơn,... Nhớ những...