Nằm bên bồ, tôi nhớ chồng con quay quắt
Đã không biết bao nhiêu lần tôi tự nhủ với lòng mình phải dừng lại mối quan hệ này…
Tôi là một người phụ nữ đã có chồng, có con. Ai cũng bảo tôi hạnh phúc, vì lấy được người chồng hiền lành, lại yêu chiều tôi hết mực. Họ nói không sai, bản thân tôi cũng nhận thấy điều đó, nhưng tôi lại không phải là một người vợ tốt của chồng.
Đã 2 năm nay tôi lén lút quan hệ với người tình cũ. Chúng tôi tình cờ gặp lại nhau trong một cuộc hội thảo chuyên ngành, khi tôi đã có chồng, và anh đã có vợ. Sự gặp lại không báo trước đã làm cho chúng tôi bối rối, nhưng rồi những giây phút bối rối ấy cũng nhanh chóng qua đi, chúng tôi ngồi uống cà phê để ôn lại những kỷ niệm ngày còn tay trong tay.
Khi ấy chúng tôi là sinh viên năm thứ 2, tình yêu của chúng tôi đẹp, nhưng gặp phải nhiều trắc trở, nên dù yêu nhau nhưng chúng tôi cũng chẳng thể nào đến được với nhau.
Sau khi tốt nghiệp, anh được một doanh nghiệp tại TP Hồ Chí Minh nhận vào làm. Anh bảo tôi đi cùng vào đó, sướng khổ có nhau. Nhưng bố mẹ tôi không đồng ý vì sợ tôi sẽ khổ khi phải vất vưởng xa bố xa mẹ, nên đã xin cho tôi một công việc ở quê. Tôi cũng không biết cuộc sống và công việc ở trong đó của anh sẽ như thế nào, có thuận lợi hay không và cũng không có can đảm cãi lại lời bố mẹ, nên đã đồng ý trở về quê làm việc.
Đã 2 năm nay tôi lén lút quan hệ với người tình cũ. Chúng tôi tình cờ gặp lại nhau trong một cuộc hội thảo chuyên ngành, khi tôi đã có chồng, và anh đã có vợ. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Chúng tôi đành chia tay nhau trong sự nuối tiếc, biết rằng sẽ chẳng thể quên được nhau, nhưng ngày ấy chúng tôi còn quá trẻ, lại tương lai, sự nghiệp chưa có gì, nên chẳng thể nào làm khác được.
Thời gian đầu, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau. Nhưng rồi xa mặt cách lòng nên liên lạc thưa dần và mất hẳn. Nhiều lần tôi điện thoại cho anh nhưng không liên lạc được, hình như anh thay số máy mà không báo cho tôi. Nhắn tin qua yahoo thì không thấy anh trả lời, cũng không bao giờ tôi thấy anh online. Tôi đã rất buồn vì không liên lạc được với anh, buồn vì nhớ anh. Nhưng tôi vẫn hy vọng một ngày nào đó anh sẽ đến tìm tôi, nhưng anh đã không quay lại.
Một thời gian sau tôi đi lấy chồng, dù vẫn nhớ về anh rất nhiều. Chồng tôi làm cùng cơ quan với anh trai tôi. Ngày gần cưới, tôi liên tục điện thoại cho anh nhưng không liên lạc được. Liên lạc qua yahoo cũng không thấy anh trả lời. Tôi gọi cho bạn bè để hỏi tin tức về anh nhưng cũng không ai biết, điện thoại về nhà anh cũng không liên lạc được. Có lẽ anh đã quên tôi rồi và có thể anh đã tìm được người phụ nữ khác thay thế tôi. Nghĩ vậy mà lòng tôi tê tái, xót xa.
Bẵng đi một thời gian khá dài, trong một lần tôi đi dự hội thảo chuyên ngành thì tình cờ gặp lại anh. Sau vài phút ngỡ ngàng, chúng tôi đã nhận ra nhau và cả hai cùng bối rối. Chúng tôi ôn lại những kỷ niệm ngày xưa còn bên nhau, và kể cho nhau nghe về công việc hiện tại. Anh kể, anh đã có gia đình, hiện gia đình đã chuyển ra Hà Nội sinh sống và làm việc.
Anh bảo, anh cũng ân hận vì đã không cùng tôi đi trọn con đường, bao năm qua anh vẫn luôn nhớ về tôi. Tôi cũng vậy, dù đã có chồng, chồng tôi rất yêu tôi, nhưng bao nhiêu năm qua tôi vẫn luôn nhớ về anh. Anh vẫn giữ một vị trí quan trọng trong trái tim của tôi.
Anh bảo, anh cũng ân hận vì đã không cùng tôi đi trọn con đường, bao năm qua anh vẫn luôn nhớ về tôi. (ảnh minh họa)
Từ lần gặp gỡ tình cờ đó, chúng tôi thường xuyên gặp nhau, và lén lút quan hệ với nhau 2 năm nay. Để tránh bị nghi ngờ, chúng tôi đã thống nhất không bao giờ được nhắn tin cho nhau, và không được phép gọi điện vào các buổi tối và những ngày cuối tuần mà chỉ nhắn vào giờ hành chính từ thứ 2 đến thứ 6 hàng tuần.
Chúng tôi cũng thống nhất không lưu tên nhau trong điện thoại, và khi ở bên nhau thì thế nào cũng được, nhưng khi trở về đến nhà là chỉ được phép nhớ đến vợ/ chồng con của mình. Hứa với nhau là sẽ không làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình hai bên. Nhờ đó mà chồng tôi và vợ anh không mảy may nghi ngờ gì, dù chúng tôi đã lén lút hẹn hò với nhau suốt 2 năm.
Nhiều khi nằm bên anh tôi lại nhớ về chồng mình và cảm thấy có lỗi với chồng, con vô cùng. Tôi cũng cảm thấy có lỗi với vợ/ con anh. Tôi là một người vợ không tốt, đã phản bội chồng con của mình và ngoại tình với chồng của một người phụ nữ khác. Đã không biết bao nhiêu lần tôi tự nhủ với lòng mình phải dừng lại mối quan hệ này, với lương tâm của một người phụ nữ tôi phải chấm dứt tất cả, nhưng rồi tôi chẳng thể nào ăn ngon, ngủ yêu nếu như một tuần không được gặp gỡ anh.
Tôi luôn nhớ về anh, nhớ về anh rất nhiều, và tôi biết anh cũng vậy, luôn nhớ về tôi. Có lẽ mọi người sẽ chửi tôi là người phụ nữ tồi tệ, ích kỷ. Nhưng tôi vẫn hy vọng, người người có tình yêu thực sự sẽ hiểu được lý do tại sao.
Theo Eva
Vợ nhiều tiền vì chăm đi 'kiếm ngoài'
Cái chuyện ngoại tình với sếp của mấy cô thư kí đã không còn là chuyện hiếm.
Tôi ngạc nhiên vì gần đây, tháng nào vợ cũng đưa tiền cho mình đi mua sắm đủ thứ đồ đạc trong nhà. Trước vợ mới sắm cái kệ tivi mấy triệu, nhưng giờ không thích, vợ đòi thay cái khác hơn chục triệu. Lương lậu của tôi không nhiều, chỉ đủ chi tiêu vặt vãnh nên không dám mua bán nhiều. Thế mà vợ thì cứ tung tiền phung phí. Mà trước giờ lương của vợ đâu có cao, tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng và có chút nghi ngờ.
Hỏi thì vợ nói: "Làm công ăn lương thì lấy đâu ra tiền để tiêu pha, bao giờ mới giàu được anh. Phải chịu đi kiếm ngoài chứ, nếu không thì chỉ có nước chết đói". Tôi hiểu, trong câu nói ấy của vợ có ám chỉ tôi, vợ không muốn sống cùng một gã chồng mà lương hàng tháng chỉ có vài triệu. Thú thực, chẳng ai muốn sống giàu, chẳng ai không muốn đi làm lương cao, nhưng vì hoàn cảnh, người ta phải chấp nhận việc làm nhiều tiêu nhiều, làm ít tiêu ít mà thôi.
Rồi vợ tha hồ sắm sửa, bao nhiêu đồ cũ vợ bỏ đi hết, sắm toàn đồ mới. Thân là đàn ông như tôi còn thấy xót của. Tôi đang không hiểu chuyện làm thêm của vợ là gì mà tháng cứ kiếm được thêm vài chục triệu trong khi lương chỉ có vài đồng. Tôi bắt đầu tò mò về công việc của vợ và có ý dò xét.
Cái chuyện ngoại tình với sếp của mấy cô thư kí đã không còn là chuyện hiếm. Nhưng dù vợ tôi có làm trợ lý hay thư ký của sếp tôi cũng tin rằng vợ không lăng nhăng. (ảnh minh họa)
Tôi phát hiện ra cái việc &'kiếm ngoài' của vợ chính là... ngoại tình. Sau khi cho cô thư ký cũ thôi việc, ông sếp của vợ bắt đầu &'vào cuộc' với vợ tôi. Vốn cuộc sống khó khăn nên thấy cái lợi trước mắt, vợ tôi đã lao thân vào. Vả lại, chuyện ngoại tình của vợ cũng một phần là do tôi quá kém cỏi, không biết làm ăn kiếm tiền làm giàu cho vợ cuộc sống sung túc. Nghĩ lại những chuyện này tôi thấy buồn và chán nản bản thân mình quá. Có lẽ, kinh tế đã quyết định quá nhiều cuộc hôn nhân của chúng tôi. Còn đâu cái thời &'một mái nhà tranh hai trái tim vàng' nữa. Nước mắt tôi tràn ra khóe mi, tôi thấy buồn kinh khủng. Cảm giác hụt hẫng đang trào dâng.
Cái chuyện ngoại tình với sếp của mấy cô thư kí đã không còn là chuyện hiếm. Nhưng dù vợ tôi có làm trợ lý hay thư ký của sếp tôi cũng tin rằng vợ không lăng nhăng. Nào ngờ, cuộc sống xô bồ, gia cảnh khó khăn đã khiến vợ tôi nảy sinh lòng thêm. Tôi hiểu, vợ yêu tôi nhưng vì đồng tiền nên vẫn muốn giấu tôi làm chuyện ấy. Gã đàn ông như tôi có xứng làm chồng không? Nếu cứ thấy người có tiền là lăn xả vào thì thử hỏi, mấy gã đàn ông nghèo có ế hết không? Tôi buồn lắm. Tôi không muốn vợ bán rẻ danh dự bản thân để trang trải gia đình. Dù vợ vẫn làm tròn trách nhiệm của người vợ nhưng tôi không cho phép mình sống trên sự sang trọng nhờ vào đồng tiền ngoại tình của vợ. Tôi thấy nhục rồi. Giờ tôi phải đối diện với chuyện này thế này, thật tình tôi không biết nữa. Chỉ cảm thấy chán nản vô độ. Ai cho tôi lời khuyên lúc này để tôi sớm thoát khỏi những dằn vặt bản thân này?
Theo Eva
Nằm trong nhà nghỉ với bồ lại nhớ chồng Mỗi lần nằm cạnh người tình trong nhà nghỉ sau một cuộc mây mưa, Diệp lại cố không khóc vì nhớ chồng. Đàn ông cặp bồ, chơi gái nhưng vẫn yêu vợ thì có nhiều, nhưng chắc khi đã vào cuộc vui giường chiếu với những người đàn bà khác, chẳng anh nào nhớ đến vợ. Phụ nữ thì thật oái oăm, bên...