Mưu kế cao thâm “chống ở chung” của vợ
Chưa hết hụt hẫng, mẹ đã gọi tôi về để vạch trần… mưu kế của vợ tôi. Thì ra, không hề có chuyện hàng xóm nâng giá thế chấp nhà. Tất cả do cô ấy bịa ra để tránh “vòng kềm tỏa” của mẹ chồng.
ảnh minh họa
Trước ngày cưới, biết vợ ngại sống chung với nhà chồng, tôi đã trấn an rằng ba mẹ không phải người hà khắc và cô em cũng thuộc dạng tốt tính. Vợ dịu dàng đề nghị tôi ngăn phòng riêng kín đáo, thay vì che màn tạm bợ. Tôi xin phép ba mẹ sử dụng một phần ba diện tích căn nhà cho riêng mình mà cứ lo sẽ bị mắng, nhưng ba mẹ thương đứa con trai lớn sắp cưới được cô vợ xinh đẹp, con nhà gia giáo, đã vui vẻ ưng thuận.
Nhà ba mẹ chật hẹp, lại chung sân với năm, bảy căn nhà khác, nên khi vợ tha thiết đòi đem con mèo cưng của cô ấy về cùng, tôi khó xử lắm. Rồi cô ấy “tha” theo cả những chậu cây cô ấy trồng thời son trẻ. Chậu cây thì mẹ tôi bấm bụng dọn ra dọn vào mỗi ngày để có chỗ đậu xe và không phiền lối đi chung của hàng xóm, nhưng con mèo thì cả nhà cứ đụng tay đụng chân, mẹ lại bị dị ứng lông thú, xem ra khó lòng “chung sống hòa bình”.
Đang định lựa lời nói vợ tống khứ con mèo thì vợ tôi bàn: “Nghe nói nhà bên cạnh muốn cho thuê theo hình thức thế chấp. Em sẽ rút tiền tiết kiệm để thuê. Mình ra riêng mà vẫn được ở gần bố mẹ, vẹn cả đôi đường”. Đang lấn cấn chuyện con mèo, nghe con dâu nói xuôi tai, mẹ tôi đồng ý cái rụp.
Hai nhà vui vẻ làm “hàng xóm” của nhau cho đến khi chúng tôi có con đầu lòng. Vợ chăm con theo sách vở, mẹ chăm theo dân gian, tôi ở giữa, mệt mỏi vì cuộc chiến ngấm ngầm của hai người phụ nữ, còn mệt hơn cả việc ngày đi làm quần quật, đêm phải thức khuya phụ pha sữa và dỗ con. Khi con hơn một tuổi, vợ tôi thông báo chủ nhà đòi nâng giá thế chấp. Sau đó, cô ấy thủ thỉ gần nhà người bạn có một căn nhà cho thuê sạch sẽ, gần chợ, lại an ninh, giá cả tương đối. Đi xem nhà với vợ xong, tôi cũng ưng ý, nhưng lo mẹ không thích chúng tôi dọn đi xa. Tôi lấy lý do giá cho thuê cao để gạt ý định của vợ.
Video đang HOT
Thế mà vài ngày sau, cô ấy đem hợp đồng thuê nhà về, trong đó ghi đúng mức giá tôi yêu cầu. Cô ấy giải thích, khi nghe người ta đồng ý hạ giá, cô ấy mừng đến nỗi ký hợp đồng ngay, không kịp báo với tôi. Rồi cô ấy hớn hở hứa mỗi tuần sẽ chở con về thăm ông bà nội, ông bà nội có thể qua chơi với cháu bất kỳ lúc nào,” chỉ mất 15 phút đi xe máy thôi mà”, vợ tôi nói. Tôi nén giận vợ để lo lựa lời với mẹ.
Suốt một năm trời, mẹ không bước chân qua nhà trọ của chúng tôi, dù vẫn yêu thương cháu nội hết mực. Biết thằng bé là “gót chân Asin” của mẹ, vợ tôi tỏ ra không nao núng. Cô ấy vẫn nhẹ nhàng thăm hỏi, thực hiện trách nhiệm dâu con nhưng cũng không nhún nhường chuyện sống riêng, sống chung. Mới đây, tôi tình cờ phát hiện số tiền mà tôi chắt bóp hàng tháng để thuê nhà chỉ là con số giả, vợ tôi đã âm thầm bù thêm… Chưa hết hụt hẫng, mẹ đã gọi tôi về để vạch trần… mưu kế của vợ tôi. Thì ra, không hề có chuyện hàng xóm nâng giá thế chấp nhà. Tất cả do cô ấy bịa ra để tránh “vòng kềm tỏa” của mẹ chồng.
“Con hãy nói với nó là em con sắp lấy chồng, nhà cửa rồi sẽ vắng vẻ, ba mẹ muốn tụi con về ở chung. Con thuyết phục nó phải tiết kiệm tiền thuê nhà để sau này mua đất. Giờ có con cái rồi, để coi nó còn nuôi mèo không”. Tôi nghe mẹ hậm hực bày cách mà lòng hoang mang. Những người phụ nữ tôi yêu thương, hóa ra không đơn giản…
Theo blogtamsu
Chiếc nhẫn cưới và vết hằn trắng trên ngón áp út của người vợ
Hầu như, một cuộc hôn nhân sống đầy đủ trách nhiệm hay không người ta tinh ý một chút là có thể nhận ra trên đôi bàn tay của hai vợ chồng...
ảnh minh họa
Cô bạn tôi là một người khá triết lý và hay suy ngẫm về cuộc sống, tình yêu và cách đối xử giữa con người với nhau. Có lần ngồi café cô bảo tôi tháo nhẫn cưới ra để cô xem bói. Thấy tay tôi có một vệt trắng khi tháo nhẫn ra, cô cười bảo "ít ra thì cậu vẫn chưa ngoại tình kể từ khi lấy chồng nhỉ?". Tôi hỏi "sao biết?" thì cô lấy lý sự rằng "những kẻ ngoại tình thường có xu hướng tháo nhẫn cưới khi đi chim chuột, vì thế cái vệt lằn trắng kia sẽ không thể trắng tinh hơn so với nước da vì nó đã được nắng chiếu đều rồi".
Tôi không phản bác, cũng chưa hẳn đồng tình, nhưng bỗng dưng ngẫm thấy cái vấn đề cô đưa ra hẳn là có cái lý riêng của nó.
Về nhà, tôi nửa đùa nửa thật bảo chồng tháo nhẫn ra để coi bói, anh cũng làm theo. Thấy cái vệt trắng hằn một vòng ở ngón áp út, khá rõ rệt giống của tôi, điều đó khiến tôi bật cười. Cho dù thực tế thì tôi cũng chẳng biết, ngoài tôi ra đã bao giờ anh say nắng người đàn bà khác, đã bao giờ anh tháo nhẫn để sống đời tự do? Nhưng tôi biết, đàn ông khi ngoại tình đa phần là muốn đổi gió, kể cả vợ anh ấy có là hoa hậu đi chăng nữa. (cái này không phải tôi nói hàm hồ, mà là sự thật tôi đã được chứng kiến, nhưng trong phạm vi câu chuyện này xin phép không lan man).
Tôi chỉ muốn nói đến sức chịu đựng quá tài tình của phụ nữ Việt mình. Con gái khi lấy chồng, đeo vào tay cái nhẫn cưới là coi như cuộc đời sang một trang khác, một sống cho mình, một sống vì vô vàn những thứ khác (mà đôi khi những thứ phải sống ấy, chán chết!).
Con gái lúc này được gọi là phụ nữ, đàn bà. Bắt đầu học cách làm vợ, làm dâu, làm mẹ, bắt đầu học thêm nhiều chữ lạ mà trước kia chưa bao giờ thử qua dù có nghe qua: chữ nhẫn, chữ hi sinh, chữ chịu đựng... đáng buồn là, mấy cái chữ ấy toàn là cái thua thiệt cho đàn bà.
Cô nào lấy được anh chồng không có tính gia trưởng, bê tha, vì bạn quên vợ, chí thú làm ăn thì coi như số hưởng. Cô nào lấy phải anh chồng chả được cái nước gì thì vẫn phải nhịn, phải chịu đựng, cắn răng vào mà chịu (mẹ các cô dạy thế) để cho yên cửa ấm nhà, cho gia đình không tan vỡ.
Mà...gia đình tan vỡ có khi nào phải lỗi của phụ nữ? Tôi biết đầy người phụ nữ vừa xây nhà vừa xây tổ ấm, vừa làm cha vừa làm mẹ, trong khi đức lang quân vẫn ì ra như cái thi thể trong nhà, ăn tàn phá hại, ngoại tình như chảo chớp, mang cả tiền của vợ đi cho gái, liêm sỉ không còn lấy một milligram...Cô vợ nhịn thối cả ruột, chịu không nổi nên đâm đơn ly hôn. Ra tòa, nhà chồng cô vẫn không thôi chì chiết cô là loại đàn bà ghê gớm, coi thường chồng nên chồng mới đi cặp bồ cơ đấy! Mà tại cô hết cả, ai bảo cô không san sẻ việc nhà cho chồng, ai bảo cô chiều chồng? Tựu chung lại, lỗi sai luôn thuộc về phụ nữ nếu như gia đình có lục đục, chồng có ngoại tình thì sẽ có một số ý kiến thế này "mình phải thế nào thì chồng mới ngoại tình chứ?" cho dù "mình" là hoa hậu chứ không phải nhan sắc tầm thường đâu, cho dù mình vừa đẹp vừa khôn, kiếm tiền như nước thì vẫn là tại "mình" nếu chồng ngoại tình.
Đàn ông khi đã ngoại tình thì có nhiều lý do để bao biện và anh ta cũng chẳng nhất thiết phải tháo nhẫn ra để lừa tình ai đó.
Nhưng đàn bà, nhất là đàn bà tử tế, một khi đã đeo chiếc nhẫn cưới vào, lập tức cô ấy sẽ nghĩ đến trách nhiệm của bản thân trước khi nghĩ đến quyền lợi mà lẽ ra mình nên được hưởng. Cái quyền ấy cũng chẳng có gì to tát, quyền yêu và được yêu, hiểu nhau hơn nữa và chung thủy một lòng, đi với nhau hết con đường đời bằng chữ tình và chữ nghĩa, nào có cần chồng cô ấy hái sao trên trời, rời non lấp bể?
Tất nhiên, phụ nữ không tháo nhẫn không có nghĩa là cô ấy không ngoại tình, và trong một cuộc hôn nhân không phải người đàn bà nào cũng đúng, cũng thiệt thòi và cần nhận được sự cảm thông. Nhưng điều cần có để có một cuộc hôn nhân hạnh phúc (trên đời này vẫn có rất nhiều cuộc hôn nhân hạnh phúc thực sự) chính là sự trân trọng người mà mình đã thề nguyền, tôn trọng hiện tại và sống với nhau bằng tình yêu song hành với trách nhiệm.
Hầu như, một cuộc hôn nhân sống đầy đủ tình yêu và trách nhiệm hay không, người ta tinh ý một chút là có thể nhận ra trên đôi bàn tay của hai vợ chồng. Ngón tay áp út của họ luôn có vệt hằn màu trắng giống hệt nhau, với một số người đã bước vào cuộc sống hôn nhân, chỉ có người vợ là có vệt hằn trắng đó, chồng cô ấy có thể tăng cân nên không đeo vừa chiếc nhẫn thề nguyền đó nữa. Với đàn bà, chiếc nhẫn cưới thể hiện tình yêu, trách nhiệm, sự chung thủy và cả sự chịu đựng của cô ấy...
Điều ấy chẳng rõ là vui hay buồn với đời người phụ nữ...
Theo blogtamsu
Mẹ chồng tròn mắt thấy tôi sánh bước bên người đàn ông giàu có Cái loại như cô ra ngoài thì cũng chỉ có nước bán trôn nuôi miệng thôi. Nghèo rớt mồng tơi, người ta cưới về cho ăn sung mặc sướng lại còn không biết điều à. Xem ra khỏi cái nhà này, cô sống như thế nào? Khi ngồi kể lại câu chuyện này với mọi người thì tôi đã có cậu con trai...