Mưu hèn kế bẩn của gã chồng hờ đưa vợ đi bán dâm
Tuy ở tuổi tứ tuần, nước da không còn trắng trẻo, mịn màng như thời con gái và vóc dáng cũng đang trong xu hướng xổ ra xồ sề nhưng Lan vẫn giữ được nét duyên dáng của một thiếu phụ một thời xuân sắc. Khoảng hơn hai chục năm trước, khi Lan mới bước vào tuổi dậy thì, chị ta cũng thuộc diện “sắc nước hương trời”.
Quá khứ nhớp nhúa
Quê ở Tân Minh, Sóc Sơn, Hà Nội nhưng thời trẻ, Lan bỏ nhà đi sống lang bạt, tứ xứ. Nghề nghiệp không có nên có thời điểm Lan từng sa chân vào chốn “lầu xanh” làm gái bán hoa. May mắn cho Lan, trong những năm tháng kiếm sống bằng “vốn tự có”, chị ta bắt quen rồi nên nghĩa vợ chồng với một người đàn ông quê ở Phổ Yên, Thái Nguyên.
Dứt bỏ quá khứ nhớp nhúa, Lan trở thành một người vợ hiền, dâu thảo. Rồi vợ chồng chị ta cũng có với nhau được một đứa con. Thế nhưng, Lan chỉ có được mái ấm gia đình hạnh phúc trong khoảng dăm năm rồi liên tục gặp bi kịch đau thương. Tai ương đầu tiên ập đến với Lan là sự ra đi mãi mãi của người chồng. Anh ta là kẻ nghiện ma túy. Biết vậy nhưng có được tấm chồng cùng một mái nhà đối với một kẻ có thân phận như Lan là điều hạnh phúc lắm rồi. Chị ta cố chắt chiu, gây dựng kinh tế, nuôi con và phục vụ những cơn nghiền của người chồng.
Ảnh minh họa
Song mọi nỗ lực của Lan đổ xuống sông, xuống biển khi mà người chồng bị sốc ma túy, chết sau một mũi chích heroin quá liều. Sau đó, đứa con của Lan cũng bỏ chị ta ra đi trong một tai nạn đuối nước. Sau tang chồng rồi tiếp đến tang con, chỉ còn một mình sống lẻ loi trong căn nhà trống vắng. Đau thương, chán đời, Lan rời Phổ Yên, quê chồng ra đi. Không nghề nghiệp, vốn liếng, thế là “ngựa quen đường cũ”, Lan quay trở về Bắc Ninh tiếp tục con đường hành nghề mại dâm.
Tuy nhiên, Lan chỉ làm nghề này thêm được vài năm nữa rồi nhan sắc cũng đến lúc lụi tàn, chị ta đành phải quay về quê Sóc Sơn sinh sống. Không biết có phải “đào hoa” mà số phận lại một lần nữa mỉm cười với Lan. Về quê sinh sống một thời gian, thấy Lan lẻ bóng, có một người đàn ông kém chị ta 3 tuổi, là người ở Đức Hòa, xã bên, cùng huyện Sóc Sơn, tìm đến. Thấy gia cảnh Kháng, tên người đàn ông ấy, cũng thuộc diện nghèo khó nên hai người về chung sống với nhau như vợ chồng chứ không tổ chức cưới xin gì.
Thời gian đầu, cặp “phi công trẻ, máy bay bà già” này sống khá hạnh phúc. Chỉ là thợ xây nhưng công việc làm ăn của Kháng khá thuận lợi nên họ cũng có đồng ra, đồng vào. Tuy nhiên, mấy năm gần đây, kinh tế lâm vào khủng khoảng, các công trình xây dựng cũng giảm đi nên Kháng lâm vào cảnh thất nghiệp. Cuộc sống gia đình của Lan lại một lần nữa đứng trước nguy cơ bị đe dọa mà lần này là chuyện cơm áo, gạo tiền.
Mặc dù thuộc loại gái bán dâm “quá đát”, tuy nhiên không hiểu sao gần đây, một số “khách quen” vẫn gọi đến máy điện thoại của Lan để gạ gẫm. Không muốn làm mất lòng tin của gã “phi công trẻ”, Lan kể hết chuyện này với Kháng. Cứ tưởng chồng “hờ” sẽ không cho Lan được liên lạc với những “khách quen”, đằng này Kháng nảy ra kế “bẩn”, dùng vợ “hờ” làm “mồi” nhử đưa những kẻ hám của lạ vào bẫy để cưỡng đoạt tài sản của họ. “Kịch bản” ấy được Kháng đưa ra bàn bạc và tất nhiên Lan đồng thuận để kiếm tiền trong lúc khó khăn như thế này.
Vốn là “khách quen”, ông Hoàng Công Thiều, sinh 1960, ở Yên Phong, Bắc Ninh, giáp ranh với Sóc Sơn, Hà Nội, không chỉ nhắn tin mà vài lần tình cờ gặp Lan trên đường nên buông lời gạ gẫm. Thực hiện “kịch bản” của Kháng, Lan lả lơi, giả vờ đưa đẩy, nhận lời rồi hẹn hò gặp gỡ ông Thiều. Sau khi nhận được “tín hiệu” từ ông Thiều, Lan báo tin cho chồng “hờ”. Tăng sức mạnh để khống chế, uy hiếp nạn nhân, Kháng rủ thêm Mai Văn Quân, sinh 1960, quê ở TP Tuyên Quang, xuống Sóc Sơn làm nghề xây dựng với anh ta cùng tham gia. Theo “kịch bản”, Lan rủ “con mồi” về nhà. Cứ tưởng dễ dàng chiếm đoạt được người thiếu phụ tuổi trung niên từng là gái “bán hoa”, ông Thiều mất hết cả lý trí làm mọi việc theo ý của Lan. Khi chỉ có 2 người, ông Thiều chuẩn bị cho màn dạo đầu thì không ngờ Kháng và Quân từ bên ngoài xông vào vung dao, búa đe dọa khiến cho ông lo sợ, buộc phải để lại cho bọn chúng chiếc xe máy Honda Future.Giăng bẫy
Chỉ 3 ngày sau, đến lượt ông Lê Văn Vượng, sinh 1951, cũng ở Yên Phong, Bắc Ninh, sa bẫy của cặp vợ chồng “hờ” này. Tương tự như trường hợp ông Thiều, ông Vượng cũng vốn là “khách quen” trước đây của Lan. Ở tuổi lục tuần, ông không còn muốn lui tới các “động” mại dâm, nơi gái “bán hoa” chỉ đáng tuổi con, tuổi cháu. Vợ thì già không còn khả năng phục vụ nhu cầu tình dục của chồng nên “phương án” chọn Lan được xem là xứng tầm.
Video đang HOT
Khi thấy Lan nhận lời gặp gỡ ở nhà riêng thì ông lão tuổi sáu mươi này hết sức mừng thầm, điều khiển chiếc Honda Future đến “điểm hẹn”. Khi ông Vượng theo Lan vào trong nhà, chưa làm được gì (giống như trường hợp ông Thiều), thì từ bên ngoài Kháng và Quân vác dao, gậy bất ngờ xông vào khiến ông lão khiếp vía, đành viết giấy để lại chiếc Future rồi lủi thủi đánh bài… chuồn. Không bán như lần trước mà Kháng thấy chiếc Future của ông Vượng còn khá tốt nên giữ lại sử dụng.
Đúng một tuần sau, máu “thèm tiền” lại nổi lên trong cặp vợ chồng “hờ”. Không còn “khách quen”, Kháng “đạo diễn” Lan tìm cánh xe ôm có máu hám của lạ lừa đưa vào bẫy. Khoảng 10 giờ sáng hôm ấy, Kháng dùng chiếc xe máy Future của ông Vượng chở Lan ra khu vực ngã ba giao nhau giữa quốc lộ số 3 và đường 131 thuộc địa bàn thôn Thạch Lỗi, xã Thanh Xuân, Sóc Sơn, tìm “con mồi”. Sau khi thả Lan xuống khu vực này, Kháng tìm một chỗ đỗ xe để quan sát.
Lộ mặt
Sau khoảng 20 phút lượn lờ, đảo mắt đưa tình, thả “mồi” nhưng chưa thấy “con cá” nào cắn câu, chợt Lan phát hiện một người đàn ông trạc tứ tuần từ trong hàng ăn gần đó đi ra. Thấy anh ta cất giọng gọi một người đàn ông tầm 50 tuổi, hành nghề xe ôm tên là Chí, có lẽ là người quen đang đứng bên kia đường, thuê chở đi TT Sóc Sơn, Lan tiến lại liếc mắt đưa tình. Người đàn ông ấy sau này được biết là anh Hoàng Trọng Ngọ, sinh 1974, ở Thanh Xuân, Sóc Sơn. Trước hành động “mời chào” của người thiếu phụ lạ trông khá duyên dáng nên anh Ngọ cũng buông vài câu ỡm ờ.
Trong khi hai người còn đang “đong đưa” thì ông Nguyễn Văn Chí, sinh 1963, ở Thanh Xuân, cùng quê với anh Ngọ, điều khiển chiếc Wave đi tới đón. Thấy Lan “đong đưa”, ông Chí cũng vào hùa với anh Ngọ gạ gẫm Lan đi cùng xe tìm nhà nghỉ. Lan đồng ý “chấp” cả hai rồi lên xe để ông Chí chở hai người đi tìm “bãi đáp”. Thay vì đến nhà nghỉ, đi một đoạn, Lan chỉ dẫn cho ông Chí đi về nhà mình – theo lý giải của chị ta là đỡ tốn tiền thuê phòng. Có chút men rượu, anh Ngọ nổi cơn tự ái cho rằng Lan khinh mình không có tiền nên rút chiếc điện thoại Nokia vung lên khoe của. Nhẹ nhàng, Lan bảo anh Ngọ cất điện thoại đi kẻo rơi mất. Sĩ diện với “ người đẹp”, anh Ngọ đưa luôn chiếc điện thoại ấy cho chị ta. Phát hiện Lan đã lên xe máy đi cùng 2 người đàn ông, Kháng lặng lẽ bám theo.
Về đến nhà, Lan mở cửa vào buồng cất đồ. Hí hửng tưởng “mỹ nhân” rủ vào buồng để hành sự, ông Chí và anh Ngọ cùng bám theo mà không biết rằng họ đã rơi vào “bẫy”. Về gần đến nhà, Kháng điện báo tin cho Quân đến trợ giúp. Trong buồng, ông Chí và anh Ngọ đang cợt nhả, trêu ghẹo, tìm cách sàm sỡ “mỹ nhân” thì bất ngờ từ ngoài cửa Kháng và Quân xông vào. Vừa thấy mặt chồng, Lan la toáng lên là bị hai người đàn ông này sàm sỡ. Vờ tức giận, Kháng hùng hổ lao vào đá một nhát trúng cằm anh Ngọ. Thấy anh Ngọ bị đánh, ông Chí vơ ngay chiếc bảng điện gần đó xông vào định đánh lại Kháng nhưng ông bị Lan ôm chặt. Thế là Kháng có điều kiện “xử lý” anh Ngọ.
Bị đánh đau, anh Ngọ cố thanh minh nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị Kháng và Quân đánh túi bụi. Thấy trong nhà Kháng có tiếng chửi bới, Nguyễn Văn Trường, sinh 1971, anh trai Kháng, tay cầm một chiếc tuốc-nơ-vít cũng lao sang “tham chiến”. Trước chồng “hờ” và người anh chồng, Lan lu loa chị ta bị anh Ngọ và ông Chí sàm sỡ. Thấy hai người kêu oan, Lan tức giận chửi mắng, còn Kháng cầm con dao bầu, loại dao chọc tiết lợn, dọa cắt tai, cắt gân tay khiến cho anh Ngọ và ông Chí đành nhận là có sàm sỡ chị ta. Đến lúc này, Kháng mới bảo Quân lập biên bản rồi bắt anh Ngọ, ông Chí ký vào, kèm theo điều kiện 2 người phải “nộp phạt” 5 triệu đồng. Thấy hai người nói không có đủ số tiền ấy, Kháng và Lan ép họ phải để lại chiếc xe Wave, phương tiện hành nghề của ông Chí. Không chỉ thế, Lan còn “lột” luôn chiếc điện thoại di động của anh Ngọ rồi đưa cho Trường để trả công.
Hai lần trước nạn nhân là người tỉnh ngoài, vả lại ông Thiều và ông Vượng đều là người có tuổi, mất của đấy nhưng nếu kiện cáo, sự việc ầm ĩ khiến họ cũng sẽ mất thể diện với vợ con, làng xóm nên “ngậm bồ hòn làm ngọt”. Song lần này thì khác, cay cú vì bị lừa, bị đánh, ông Chí và anh Ngọ lên CAH Sóc Sơn trình báo. Chỉ sau đó khoảng 4 giờ, các ĐTV Đội CSĐT tội phạm về TTXH CAH Sóc Sơn nhanh chóng vào cuộc điều tra và làm rõ, bắt giữ khẩn cấp cặp vợ chồng “hờ” Kháng – Lan cùng hai đồng phạm là Nguyễn Văn Trường và Mai Văn Quân.
Tên bị hại đã được thay đổi
Theo An ninh Hải Phòng
Thiếu phụ lụy tình khiến em gái bị anh rể cưỡng bức
Dù cả 2 lần gã anh rể "dê xồm" đều không thực hiện được hành vi đồi bại với em gái vợ. Tuy nhiên hành vi của gã không thoát khỏi sự trừng phạt nghiêm khắc của pháp luật.
Bị cáo Duy - người anh rể cưỡng bức em gái chịu sự trừng phạt của pháp luật
Mới đây, TAND tỉnh Ninh Thuận đã xét xử sơ thẩm và tuyên phạt bị cáo Dương Duy (SN 1979, ngụ tại thôn Bỉnh Nghĩa, xã Bắc Sơn, huyện Thuận Bắc) mức án 14 năm tù về tội "Hiếp dâm trẻ em". Nạn nhân bị Duy hãm hại là em gái ruột của vợ Duy.
Đáng nói, trước đó hành vi phạm tội của Duy đã từng bị chính vợ của bị cáo phát hiện nhưng bỏ qua nên bị cáo mới tiếp tục tái phạm. Hậu quả là cô em vợ 14 tuổi đã bị Duy hãm hại 2 lần.
Bỏ qua cho gã chồng đồi bại
Bị cáo Dương Duy xuất thân trong một gia đình nông dân nghèo có 5 anh chị em. Năm 2006, Duy kết hôn với vợ là Thuận Thị Thành (SN 1988) sau đó sinh được hai con, con lớn sinh năm 2006, con nhỏ sinh 2011. Hai vợ chồng Duy đều làm ruộng, thu nhập không đủ nuôi gia đình và lo cho hai con ăn học nên đời sống khó khăn, thiếu thốn.
Từ độ sinh con nhỏ, gánh nặng cơm áo cộng với việc bận rộn lo cho con lớn, chăm sóc con nhỏ khiến chị Thành đầu tắt mặt tối, có vẻ lơ là với đời sống gối chăn. Mặc dù vậy, tình cảm vợ chồng Duy nhìn chung không xảy ra biến cố gì lớn.
Có vài lần, hàng xóm cảnh báo chị Thành về việc thấy Duy có lời ong bướm, tán tỉnh "thả dê" với mấy cô gái trên đường đi làm nhưng chị Thành không để tâm, cho rằng đó chỉ là những chuyện tầm phào, hoàn toàn vô hại. Chị Thành nghĩ rằng muốn quan hệ ngoài luồng thì cũng phải có tiền, đằng này chồng mình luôn trong tình trạng túi rỗng thì làm sao mà dám "ăn vụng"?
Chuyện Duy không có tiền nên không dám ngoại tình với gái lạ là đúng như suy đoán của chị Thành. Nhưng có một điều mà thiếu phụ không thể lường trước được, đó là khi không có tiền để gạ gẫm những cuộc tình bên ngoài thì đằng này, tai hại hơn Duy lại làm bậy với người trong nhà.
Nạn nhân của vụ án là em gái út chị Thành - tên Thuận Thị Trồi (SN 1999). Mỗi lần sang nhà vợ chơi, Duy đều hút hồn bởi thiếu nữ Chăm đang độ xuân thì với thân hình nảy nở, làn da nâu hồng và đôi mắt to, sâu thăm thẳm. Khi nhà cha mẹ vợ, Duy đều kiếm cớ gần gũi, trò chuyện với Trồi.
Khoảng tháng 8/2012, cũng như những lần trước, vợ chồng Duy cùng các con đến chơi, ăn cơm tối rồi ngủ lại nhà mẹ vợ. Đến khoảng 23h cùng ngày, Duy đợi cho vợ con say ngủ mới rón rén chui ra khỏi mùng, mò vào giường của Trồi đang ngủ một mình ở phòng phía trong. Duy chui vào giường ôm hôn Trồi để chuẩn bị thực hiện hành vi đồi bại.
Nhận ra kẻ phá đám giấc ngủ của mình chính là gã anh rể nên Trồi phản ứng gay gắt, cố hết sức đẩy Duy ra khiến hắn không kịp giờ trò bỉ ổi. Thấy Trồi phản ứng gay gắt, sợ mọi người phát hiện sự việc nên Duy đành phải bỏ ra ngoài. Khi ra đến cửa phòng, Duy bị chị Thành bắt gặp. Thấy thái độ bất minh của chồng, chị Thành nghi ngờ nên tra hỏi, buộc Duy thú nhận sự việc và xin lỗi vợ và Trồi.
Bi kịch lặp lại
Về phía chị Thành là nhân chứng duy nhất phát hiện hành vi phạm tội của Duy nhưng thiếu phụ nghĩ rằng nếu nói ra sự việc thì xấu chàng hổ ai, ảnh hưởng đến thanh danh gia đình, chưa kể chồng mình có thể bị bắt tù nên quyết định im lặng. Thiếu phụ lụy tình còn năn nỉ em gái hãy bỏ qua, tha thứ cho chồng mình.
Chị Thành năn nỉ: "Nếu em tố cáo sự việc, anh Duy bị bắt thì chị và các cháu sẽ tự sát. Chi bằng em im lặng, không ai biết việc anh rể làm điều xấu với em, danh dự của em và gia đình được bảo toàn, gia đình chị cũng yên ấm". Trồi sợ chị mình tự sát nên đành chấp nhận nuốt nỗi nhục, giấu việc bị Duy giở trò bỉ ổi nên mọi người trong nhà không ai biết chuyện.
Sau lần "tòm tem" em vợ nhưng không bị tố giác, Duy càng nhởn nhơ, không biết sợ là gì. Đến ngày 30/10/2012, vợ chồng Duy lại đến chơi và ngủ lại nhà mẹ vợ. Bi kịch lặp lại vào khoảng 23h cùng ngày, Duy thấy Trồi đang ngủ cùng với các con của chị Thuận Thị Nguội (là chị gái của chị Thành và Trồi) trước hiên nhà kế bên nên Duy tiếp tục nảy sinh ý định đồi bại.
Duy đến chỗ Trồi đang ngủ mở thắt lưng vào kéo quần của Trồi ra khỏi chân thì Trồi thức giấc dùng tay giữ chặt quần. Thấy vậy, cũng như lần trước, Duy nằm úp người, đè lên Trồi và thực hiện hành vi giao cấu và cũng như lần trước, bị Trồi phản ứng nên Duy cũng chưa giao cấu được. Sau đó, sợ bị mọi người phát hiện nên Duy lấy xe bỏ trốn về nhà cha mẹ ruột gần đó. Đến khoảng 6h sáng hôm sau, Duy bỏ trốn khỏi địa phương, bỏ mặc em Trồi đau đớn ngồi khóc giữa đêm khuya.
Khi chị Thuận Thị Nguội tỉnh dậy thấy Trồi quần áo xộc xệch đang ngồi khóc nức nở thì gạn hỏi nên được Trồi trình bày rõ cơ sự. Căm phẫn trước hành vi mất nhân tính của Duy, chị Nguội đã đưa Trồi ra công an trình báo sự việc. Sau đó, biết không trốn tránh được nên Duy đã ra công an đầu thú.
Tại phiên toà sơ thẩm mới đây, bị cáo Dương Duy đã thừa nhận toàn bộ hành vi phạm tội, lý do phạm tội là để thỏa mãn dục vọng. Tại phiên tòa, cha mẹ của bị hại cũng là cha mẹ vợ của bị cáo đề nghị xử án nhẹ cho bị cáo và không yêu cầu bồi thường.
Được biết, từ ngày Dương Duy gây án và bị bắt tù, cuộc sống của mẹ con chị Thành đã khó khăn càng vất vả, khổ ải hơn. Bị hại Thuận Thị Trồi cũng xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo, giọng Trồi nói như vô cảm, cô không nhìn ai và không nói lý do vì sao xin giảm nhẹ cho kẻ đã hãm hại mình.
TAND tỉnh Ninh Thuận xét thấy bị cáo là người dân tộc thiểu số, trình độ học vấn và nhận thức còn nhiều hạn chế, có nhiều tình tiết giảm nhẹ như thật thà khai báo, ăn năn hối cải; bên bị hại có yêu cầu xin giảm nhẹ hình phạt nên đã tuyên phạt Dương Duy mức án 14 năm tù về tội "Hiếp dâm trẻ em".
Tha thứ là tiếp tay cho kẻ ác!
Nguồn cơn của vụ án đau lòng này, ngoài lý do bị cáo không kiềm chế được dục vọng thấp hèn còn có lý do chị Thành hiểu biết còn hạn chế, vì quá lụy tình, nhân nhượng và dung túng cho kẻ ác. Hậu quả tai hại nhất không chỉ bản thân chị này không giữ được tổ ấm mà cô em gái đã bị hãm hại nhiều lần, chẳng biết tương lai của em gái chị cũng như cuộc sống của mẹ con chị sẽ ra sao?
Vụ án này là bài học xương máu về cách ứng xử với hành vi phạm tội. Tố giác tội phạm là trách nhiệm của công dân, khi phát hiện hành vi phạm tội mọi công dân phải có trách nhiệm trình báo, tố giác tới cơ quan chức năng. Im lặng là đồng lõa với cái ác và nguy hại hơn, tiếp tay cho cái ác. Hành vi phạm tội nếu không được phát hiện và xử lý kịp thời sẽ rất dễ phát tác diễn biến nguy hại khôn lường. Trong vụ án này, nếu như chị em chị Thành dám dũng cảm vạch mặt "yêu râu xanh" ngay từ lần đầu phát hiện thì rất có thể, thiếu nữ 14 tuổi đã không phải gánh chịu nỗi đau đớn, tổn thương thêm lần nữa.
Theo Xahoi
Chồng bạc bẽo khiến vợ tự sát lại không phạm tội bức tử? Bị chồng phụ bạc, lại còn đánh đập nhục mạ thậm tệ trước mặt đông người nên thiếu phụ tự sát. Nhưng tòa lại chỉ phạt người chồng "Vi phạm chế độ một vợ, một chồng". Vụ án đã khép lại nhưng dư luận vẫn bức xúc thay cho mẹ con thiếu phụ đoản mệnh và đòi hỏi phải giám đốc thẩm vụ...