Mưu đồ vượt qua cái Tết của gã bạn trai ‘bắt cá hai tay’
Nàng đâu có biết trong lòng gã bạn trai bắt cá hai tay đang nở nụ cười đắc thắng: “Vậy là kế hoạch nhằm vượt qua cái Tết mà không bị em nào nghi ngờ đã thành công mỹ mãn…”
Tối 27 tháng Chạp, nàng và mấy người bạn tổ chức tiệc tất niên chia tay nhau trước khi về quê ăn Tết. Cả nam cả nữ cũng gần chục người. Nàng đã thông báo với bạn trai từ hôm trước, lúc ấy chàng ậm ừ không nói gì. Thế mà tối hôm sau, lúc nàng đang tưng bừng nâng ly với hội bạn thì chàng gọi hối liên tục, mới có 9 giờ tối mà một mực bắt nàng phải về ngay lập tức.
“Con gái con đứa mà rượu chè nhậu nhẹt, lại còn đi uống với đàn ông thế hả? Tôi biết thừa rồi, cô còn định đi tăng hai với chúng nó, xong vào quán karaoke ôm ấp, hôn hít trêu ghẹo nhau chứ gì? Rồi sáng tỉnh dậy lại phát hiện mình đang ở trong khách sạn với trai lạ thì vui nhỉ!”, chàng bỗng dưng nổi cơn lôi đình. Nàng nóng mặt, nói lại vài câu rồi cúp máy. Trước nay chàng đâu có vô lí như vậy, không hiểu sao hôm nay ăn phải cái gì nữa.
Nàng nghĩ bụng, kệ chàng, khi nào về sẽ nói chuyện lại sau, chứ chẳng có lí gì nàng lại bỏ về giữa chừng cả.
Thế nhưng hôm ấy, tàn cuộc về tới nhà, muốn gọi cho chàng mà điện thoại của chàng đã ở chế độ không liên lạc được. Chiều hôm sau, 28 Tết, dự định của hai người là chàng đưa nàng ra bến xe để bắt xe về quê, nhưng khi nàng thu dọn xong xuôi hành lí mà vẫn không gọi được cho chàng. Nàng phóng qua nhà trọ của chàng thì được tin, chàng đã về quê từ trưa rồi. Chán nản, nàng tự một mình đón xe về.
Về quê, nàng vẫn không tài nào gọi được cho chàng. Đến lúc này nàng thấy lo lo, lẽ nào chàng định cứ thế im lặng mãi sao? Nàng thở dài chán nản, giá kể hôm đấy nàng mềm mỏng với chàng hơn thì có lẽ chàng cũng không giận tới mức ấy. Hơn nữa, chàng có yêu thì chàng mới ghen chứ, không phải sao?
Đúng chiều 30 Tết, nàng bỗng nhận được tin nhắn của chàng: “Đừng có gọi cho anh làm gì, cũng đừng nhắn tin nữa. Anh muốn yên tĩnh mấy ngày Tết để suy nghĩ lại về chuyện của chúng ta. Em nói em yêu anh nhưng em không hề để ý đến cảm nhận của anh, em muốn làm gì vẫn khăng khăng làm bằng được khiến anh rất buồn, thấy mình chẳng là gì đối với em cả, còn không bằng một cuộc vui bên ngoài của em. Lúc nào lên lại thành phố anh sẽ gọi cho em sau, khi ấy mình sẽ nói chuyện lại”.
Video đang HOT
Nàng vội gọi lại cho chàng thì nghe một câu thoại không mấy vui vẻ: “Thuê bao quý khách gọi tạm thời không liên lạc được…”. Vậy là chàng định “chiến tranh lạnh” với nàng cả Tết này ư? Đã ở xa nhau mỗi đứa 1 quê rồi, giờ lại còn không được nói chuyện với nhau nữa thì nàng sẽ phải làm sao với nỗi nhớ chàng bây giờ?
Cả Tết nàng làm gì cũng chẳng thấy vui. Nàng nhớ chàng quay quắt, không biết giờ này chàng đang làm gì, có nhớ nàng hay không, chỉ muốn phi thật nhanh vượt qua 200km để đến bên chàng mà thôi. Nàng đếm từng ngày từng ngày trôi qua dài thườn thượt, mong tới lúc đi làm lại để lên thành phố gặp chàng. Nàng sẽ xin lỗi chàng vì đã để chàng phải lo lắng, nếu chàng không thích nàng đi tiệc tùng với bạn bè thì nàng sẽ tiết chế, chỉ tham gia khi thật cần thiết mà thôi.
Ngóng trông mãi cũng tới ngày đi làm lại, nàng hồi hộp và háo hức xách vali lên thành phố. Chàng đã vừa nhắn tin cho nàng rồi, hẹn tối gặp nhau ở quán café quen của 2 người. Nàng vui lắm, vậy là có tín hiệu tốt phải không? Chàng đã nguôi giận và nhất định là không để bụng chuyện cũ nữa đâu!
Nhìn thấy chàng, nàng cứ ngỡ như là cả thế kỉ rồi chưa gặp nhau vậy. Bao nhớ nhung dồn nén, nàng lao vào ôm chàng một cái thật chặt mà nước mắt tuôn rơi lã chã. Chàng cười dịu dàng, vỗ nhẹ vai nàng dỗ dành cho nàng nín khóc. Nhưng nàng lại càng khóc to hơn: “Sao anh nỡ đối xử với em như thế? Có chuyện gì thì cũng phải nói cho rõ ràng chứ. Mọi chuyện đều có thể bàn bạc thương lượng và em sẽ sửa đổi mà!”.
Chàng siết chặt vòng ôm, trìu mến vuốt tóc nàng: “Được rồi, là anh sai, lần sau có giận cũng sẽ không làm như thế nữa. Vì anh cảm thấy bị coi thường, lại nghĩ tới cảnh em đi ăn uống, hát hò với mấy gã đàn ông khác nên nổi cơn ghen mà thôi. Đừng khóc nữa, nín đi, anh cũng có chỗ sai, anh sẽ sửa…”. Nàng vừa ngạc nhiên vừa vui sướng, hóa ra chàng bao dung và hiểu chuyện thế này, báo hại nàng cứ lo lắng rồi suy nghĩ nhiều. Vậy là tốt rồi, nàng có thể yên tâm rồi. Nàng dụi đầu vào ngực chàng, hít hà mùi hương yêu dấu quen thuộc, trong lòng ngập tràn yêu thương, ngọt ngào.
Nàng đâu có biết trong lòng gã bạn trai bắt cá hai tay đang nở nụ cười đắc thắng: “Vậy là kế hoạch nhằm vượt qua cái Tết mà không bị em nào nghi ngờ đã thành công mỹ mãn. Khổ lắm, có một người yêu ở quê, thêm một người yêu trên thành phố, mỗi lần về bên em này lại cứ phải “tính kế” em kia như thế đấy! May mà mình thông minh nhanh trí…”.
Theo Phununews
Bí mật sau tấm bình phong của chồng và cô đồng nghiệp, khiến tôi đau đớn vô cùng
Lòng chị ngổn ngang lắm, chị muốn đi đâu đó một thời gian để bình tĩnh suy nghĩ. Nhưng cuộc sống bộn bề, đâu mới là nơi chị có thể tìm thấy bình an.
Chị Xuân quanh năm chỉ làm việc, chăm lo gia đình. Anh Hoàng, chồng chị cũng thuộc dạng hiểu chuyện, biết trước sau, là người đàn ông tốt. Hai vợ chồng từ bàn tay trắng tạo dựng vùng trời riêng. Nhiều năm sống bên nhau, không thể bằng một câu nói là có thể kể hết nỗi gian nan, khổ cực. Sau khi đứa con gái vào cấp 3, hai vợ chồng đã cố gắng làm việc để con có được điều kiện học tập tốt nhất.
Dạo gần đây chị bận rộn việc công ty, anh thì cũng than việc ở cơ quan nặng nề. Anh đang nhận dự án mới nên cần gấp rút chuẩn bị. Chỉ duy nhất giờ cơm tối là thời gian cả nhà đông đủ, xong anh lại sang nhà trưởng phòng để làm việc cùng nhóm của mình. Nghe đâu dự án này có giá trị lên đến hàng tỉ nên cần cố gắng rất nhiều.
Nhà chị trưởng phòng ở đầu hẻm cách nhà anh tầm chục căn. Mỗi lần ăn xong, anh lại mặc vội quần áo rồi ôm hồ sơ, giấy tờ sang bên ấy. Chồng chị ấy đi định cư nước ngoài từ hai năm trước, đứa con gái vào đại học rồi sang bên ấy với cha. Nhà còn một mình chị với mẹ già, nghe bảo sang năm cũng qua bên ấy đoàn tụ gia đình.
Phụ nữ yếu lòng thường làm chuyện dại dột. (Ảnh minh họa)
Công việc của vợ chồng chị Xuân không cùng lĩnh vực nên nhiều khi chị cũng không chia sẻ được với chồng. Mỗi người một cõi riêng, mạnh ai nấy đeo đuổi. Sự nghiệp càng vững mạnh, thời gian hai người bên nhau càng ít. Có một dạo, chị đi công tác suốt, về đến nhà phải làm việc liên tục nên chị thường ngủ luôn tại phòng khách đỡ ảnh hưởng đến giấc ngủ của anh Hoàng.
Cứ như vậy một thời gian dài, anh chị tạo thành thói quen ngủ riêng. Chị cũng quên mất vòng tay chồng mình như thế nào, quên luôn cả việc vui vẻ với chồng. Anh cũng không nói gì, lại còn giúp vợ chia sẻ công việc nhà. Chị thấy rất vui vì đã được anh ủng hộ và thấu hiểu.
Nhưng chị có ngờ đâu, đó chỉ là bức bình phong che đậy cho mối quan hệ mờ ám của anh với chị trưởng phòng bên ngoài. Chẳng có dự án nào cả, chị ta cũng đã xin nghỉ việc từ mấy tháng trước vì nghe bảo phải ở nhà chăm sóc mẹ già và chuẩn bị đi định cư. Chị ta sống xa chồng, con gái lại không kề bên, mẹ già cũng đã có giúp việc trông nom thì lại cảm thấy rảnh tay rảnh chân và cô đơn.
Trước anh Hoàng và chị ta học cùng trường, cách nhau hai khóa, sau đi làm lại trở thành đồng nghiệp, chưa kể mối quan hệ hàng xóm láng giềng nên trong cơ quan tình cảm của họ cũng không tệ. Chị Xuân nhớ có một dạo, chồng chị ta ở nước ngoài có cô bồ nhí nên tâm trạng của chị rất tệ.
Chuyện ấy cả làng cả xóm đều biết. Lúc ấy chị còn xót xa cho thân phận phụ nữ bị chồng phản bội, thật cay đắng. Nhưng rồi cũng nghe đâu anh ta nhận lỗi, cô con gái sang ở cùng nên cũng không tái phạm. Riêng chị ta thì khoảng thời gian đó được anh Hoàng giúp đỡ và động viên rất nhiều. Không lẽ từ lúc ấy, cả hai đã nảy sinh tình cảm với nhau? Phụ nữ yếu lòng thường làm chuyện dại dột.
Lòng chị ngổn ngang lắm, chị muốn đi đâu đó một thời gian để bình tĩnh suy nghĩ. (Ảnh minh họa)
Chị Xuân thật không ngờ là chồng mình lại đi ngoại tình. Giờ đây, chị càng thấu hiểu cảm giác chua xót, tê tái khi bị phản bội. Lúc chị phát hiện, chị cũng không muốn làm ầm ĩ nên đã nói chuyện với chồng. Cả hai đều là người có học, địa vị trong xã hội cũng có, hai bên gia đình cũng chẳng muốn bị xấu mặt nên anh mong chị Xuân tha thứ. Với cả con của anh chị đang bước vào giai đoạn nhạy cảm nếu chị làm lớn chuyện thì sợ ảnh hưởng đến tâm lý của con.
Hiện giờ anh chị sống với nhau chủ yếu vì tình nghĩa. Nhưng không phải vì hết yêu mà chị có thể buông tay. Suốt nhiều năm bên nhau, anh luôn là một người chồng mẫu mực, một người cha tốt. Có lẽ vì một phút nông nỗi mà anh đã bước sai chân? Chị muốn tha thứ nhưng đâu đó trong trái tim, cảm giác bị người đàn ông mình yêu thương lừa dối thật khiến chị đau thương vô cùng. Tuy nhiên, chọn buông tay thì lại mất nhiều hơn được. Lòng chị ngổn ngang lắm, chị muốn đi đâu đó một thời gian để bình tĩnh suy nghĩ. Nhưng cuộc sống bộn bề, đâu mới là nơi chị có thể tìm thấy bình an!
Theo Phununews
Gửi người chồng vô tâm: Ngay cả khi em đã buông tay, anh vẫn chưa hề hay biết... Ngay cả giờ phút này, khi em đã quyết định buông tay anh, anh cũng chẳng hề hay biết. Vì em đã quá mỏi mệt với những cô đơn buồn tủi. Cuộc đời đàn bà của em đã quá héo mòn đến mức chẳng còn chịu nổi nữa. Khi em viết những dòng này, chắc anh vẫn đang mải mê những cuộc vui...