Muốn ‘vượt rào’ để tìm ‘kiếm’ con
Mệt mỏi vì chồng không chịu đi làm, tôi cần người chia sẻ, cảm thông. Và đó là điều kiện đẩy tôi vào hành động tội lỗi.
Tôi năm nay 34 tuổ.i. Vợ chồng tôi là bạn học với nhau từ thời phổ thông. Năm năm trước, chúng tôi đã có một đám cưới hạnh phúc sau 9 năm yêu nhau. Thời gian yêu nhau, chúng tôi nhiều lần đi quá giới hạn và do không giữ gìn được, tôi đã phải 3 lần đến bệnh viện để bỏ đi giọt má.u của mình. Vì thế, đã 5 năm cưới nhau mà chúng tôi vẫn chưa một lần mang thai lại, dù chúng tôi không dùng biện pháp kế hoạch nào. Vợ chồng tôi đã chạy chữa nhiều nơi bằng đông y, tây y nhưng vẫn chưa có kết quả. Vợ chồng tôi cũng đã làm các xét nghiệm cần thiết và bác sĩ kết luận chúng tôi hoàn toàn bình thường.
Ba năm trở lại đây, chồng tôi kinh doanh, buôn bán bị thua lỗ liên tiếp, vì thế, anh quyết định nghỉ hẳn ở nhà lo cơm nước và sắc thuố.c uống cho hai vợ chồng để tôi toàn tâm, toàn ý với công việc. Lúc đầu, nghe anh nói thế, tôi cũng nhất trí, muốn anh nghỉ ngơi một thời gian cho lại sức vì sau khi làm ăn thua lỗ, vợ chồng tôi cũng suy sụp, giảm sút sức khỏe.
Ba năm anh ở nhà là ba năm tôi phải gồng mình lên để lo toan cho cuộc sống gia đình. Với đồng lương công chức nhà nước, một mình tôi phải đảm bảo cuộc sống tối thiểu của hai vợ chồng, lo tiề.n thuốc thang chạy chữa, lo đối nội đối ngoại, lo gom góp trả món nợ khổng lồ gần 1 tỷ đồng mà chúng tôi đã vay. Mặc dù đã cố gắng chi tiêu thật tiết kiệm nhưng tôi cũng chưa gom góp trả nợ được bao nhiêu. Mỗi lần, có người trong gia đình hoặc bạn bè cần tiề.n, tôi lại phải chạy đôn chạy đáo đi vay chỗ nọ để
trả chỗ kia. Còn anh, hằng ngày vẫn chỉ quanh quẩn ở nhà phục vụ cơm nước và đợi tôi tan sở về.
Video đang HOT
Đã nhiều lần tôi nhỏ to tâm sự cùng anh và mong anh tìm một công việc nào đó để đi làm cho khuây khỏa, cũng vừa là để phụ giúp tôi lo cho cuộc sống, trả bớt nợ nần. Nhưng tôi gợi ý làm bất cứ việc gì anh cũng chê thu nhập thấp, không làm. Mặc dù anh làm ăn thua lỗ và nợ nần nhiều nhưng chưa khi nào tôi than phiền hay trách mắng gì anh. Tôi luôn động viên, an ủi và chia sẻ cùng anh với mong muốn vợ chồng chung sức để làm lại từ đầu.
Thời gian này, tôi thấy căng thẳng và mệt mỏi vô cùng vì vừa lo thuố.c thang cho hai vợ chồng lại vừa lo kiế.m tiề.n trang trải cuộc sống, trả nợ. Nhiều lúc, tôi không hiểu chồng mình nghĩ gì khi thấy tôi lo nghĩ nhiều và sút cân trầm trọng? Tôi buông xuôi và chán nản. Tôi muốn đi thụ tinh ống nghiệm nhưng kinh tế không cho phép tôi làm việc đó lúc này. Chính sự thờ ơ, bỏ mặc tôi tự loay hoay với cơm áo gạo tiề.n của chồng đã đẩy tôi đến việc ngoạ.i tìn.h, mặc dù tôi vẫn rất yêu chồng.
Người ấy là bạn của tôi. Chúng tôi quen nhau cách đây 6 năm khi anh đến cơ quan tôi công tác. Tôi là người không xinh đẹp nhưng theo bạn bè, đồng nghiệp đán.h giá thì rất có bản lĩnh, tự tin và duyên. Vì vậy, anh cũng không là ngoại lệ khi bị tôi thu hút. Anh cũng đã nhiều lần nhắn tin, gọi điện thổ lộ điều đó với tôi nhưng tôi vẫn giữ mối quan hệ ở mức bạn bè. Thỉnh thoảng, chúng tôi vẫn gọi điện hoặc nhắn tin hỏi thăm nhau, chia sẻ với nhau về công việc.
Một năm trở lại đây, chúng tôi có nhiều cơ hội gặp nhau hơn và cách đây không lâu, do không kìm chế được cảm xúc, chúng tôi đã “ vượt rào”. Cả tôi và anh đều nhận thấy chúng tôi có lỗi với chồng tôi và vợ con anh, song do quá chán nản, mệt mỏi với cuộc sống nên tôi luôn khát khao có người để tâm sự, động viên, chia sẻ với tôi mọi vui buồn. Anh luôn sẵn sàng đến với tôi bất cứ khi nào tôi cần. Tôi ngoạ.i tìn.h
nhưng không có ý định b.ỏ chồn.g.
Gần đây, tôi luôn có suy nghĩ sẽ giấu mọi người để có một đứa con với người ấy, sau đó, tôi sẽ chủ
động chấm dứt chuyện này để cả hai trở lại với gia đình. Mặc dù biết như thế là tội lỗi nhưng tôi hy vọng khi có con, cuộc sống vợ chồng tôi sẽ thay đổi. Mấy ngày nay, tôi suy nghĩ rất nhiều. Mong các độc giả quan tâm hãy cho tôi lời khuyên hữu ích.
Theo VNE
Trong lúc cô đơn, mình 'vượt rào' với bạn của chồng
Mình có chồng cũng như không vì anh cộc cằn, thô lỗ, không hiểu mình. Còn người kia lại luôn quan tâm, chăm sóc cho mình.
ảnh minh họa
Mình 25 tuổ.i, đã kết hôn. Chồng mình 38 tuổ.i. Vợ chồng mình có với nhau một b.é tra.i gần 3 tuổ.i. Mình xin nói sơ qua về chồng mình. Anh không biết chữ, ăn nói thô lỗ, cọc cằn và không bao giờ hiểu được cảm giác của vợ. Nói chung, mình sống rất bất mãn. Mình nói ra không phải để kể xấu chồng vì nó hoàn toàn là sự thật. Có chồng mà cũng như không vì anh chẳng hiểu gì về vợ.
Trong lúc chán nản và tuyệ.t vọn.g, một người bạn thân của chồng đã đến bên mình, anh ủi và động viên. Anh luôn ở cạnh và quan tâm, chăm sóc cho mình. Từ lúc nào, cả hai có tình cảm với nhau và chúng mình đã vượt qua giới hạn. Mình biết như vậy là sai nhưng mình không thể cưỡng lại tình cảm của anh khi mình đang thiếu thốn, cô đơn.
Tụi mình hay gặp nhau ở khách sạn mỗi khi nhớ về nhau nhưng mình biết, nếu như có một ngày mọi chuyện đổ bể thì mình sẽ mất hết tất cả, từ gia đình cho tới đứa con. Hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Đã có lúc, mình muốn dừng cuộc tình này lại nhưng hết lần này qua lần khác, mình và người đó không làm được. Giờ mình đang rất bối rối, không biết rồi sẽ ra sao và phải làm sao. Mong mọi người cho mình ý kiến, cho mình biết phải đi trên con đường nào. Mong nhận được hồi âm.
Theo VNE
Đau đầu vì chồng "chúa chổm" Cứ đến tháng anh lĩnh lương, chưa kịp tiêu xu nào cho mình thì đã có người đến đòi nợ hết sạch. Anh giờ là "chúa chổm" ở công ty và trong số tất cả những người anh quen biết rồi. Yêu anh Khiêm, chị Dung "chế.t" anh nhất ở cái tính tình xởi lởi, cư xử rộng rãi lại thật lòng thật...