Muốn trả thù người tình cũ là giáo viên
Ân tình em dành cho anh chỉ là con số 0 tàn nhẫn. Đời con gái em đã trao trọn cho anh ấy, vậy mà tại sao ảnh nỡ phụ bạc nhẫn tâm đến vậy. Đạo đức, phẩm chất của một nhà giáo là thế sao?
Em năm nay 27 tuổi (1984) và bạn trai 30 tuổi (1982) yêu nhau được 3 năm, anh ấy là một giáo viên còn em là viên chức nhà nước. Cả em va anh đều sống và làm việc tại cùng quê hương. Em quen anh cũng vì em là bạn thân của chị dâu anh. Anh thuộc tuýp người khó tính, không thích , chưng diện hay khoe khoang. Sau mối tình đầu, em tưởng rằng trái tim mình sẽ khép kín, không thể đón nhận thêm một ai khác. Nhưng rồi gặp anh, yêu anh tự lúc nào em cũng không rõ nữa.
Lần đầu tiên đưa em về nhà, mọi người trong gia đình anh đều vui vẻ vì dù gì em cũng đã quá thân thuộc với gia đình. Thế là tình yêu của tụi em cứ thế tiếp diễn. Em yêu anh thật lòng, yêu hết mình và yêu anh hơn cả bản thân em. Ngược lại anh cũng vậy, những lần cãi nhau, em cứ tưởng là anh sẽ chia tay em, nhưng không, anh chỉ xin lỗi và tiếp tục chiều chuộng, vỗ về em bằng trái tim và vòng tay ấm áp.
Sau nhiều lần từ chối, thấy anh buồn mà thương, em bất chấp tất cả trao trọn cho anh cái quý nhất đời mình. Em bậc khóc nức nở, anh nhẹ nhàng “Em không tin anh sao?”. Nhiều ngày trôi qua, em buồn rầu, lo sợ và ít nói. Thấy em buồn anh cũng buồn theo. Nhưng rồi em cũng trở lại bình thường vì tình yêu anh dành cho em. Dù đường xa, lầy lội khó đi, hay đêm tối anh vẫn chạy ra gặp em cho đỡ nhớ. Em xuống Sài Gòn học lên nghiệp vụ, anh cũng sẵn sàng đi gặp em trong những ngày lễ, ngày cuối tuần. Cả 2 gia đình đều biết 2 đứa quen nhau và không tỏ ra có sự phản đối nào. Anh đã hẹn sau khi học xong thì làm đám cưới, em rất vui và càng tự tin khi chính mẹ anh cũng nói lên điều đó.
Vậy mà nào ngờ, sau khi ăn tết 2011 xong, mẹ em lên tiếng kêu anh về nói với gia đình thì mọi việc vở lẽ. Anh chỉ cho em và mẹ câu trả lời là mẹ anh nói chưa được mà không rõ lý do, cũng không biết năm nào mới cưới được. Em quá thất vọng và đau khổ, em đã cố gắng làm mọi việc để thay đổi tình hình, trong khi anh thì chỉ im lặng và không biết mình phải làm gì. Em tìm gặp mẹ anh để bày tỏ nỗi lòng thì bị mẹ anh cho là con gái hung dữ, chưa gì mà dám chất vấn mẹ anh. Em nào có gan làm thế, em là người có ăn học mà, là mẹ của người em yêu thương nhất trên đời thì có lý đâu em lại làm vậy?
Từ đó mẹ anh trở nên có thành kiến với em, ghét em rồi đem chuyện này kể hết với dòng họ. Em đã thật lòng xin lỗi mẹ anh nhưng cũng thay đổi được gì. Càng ngày anh càng nhu nhược và yếu hèn, không dám mạnh dạng gìn giữ hạnh phúc của mình. Quá đau đớn em nói tiếng chia tay và đáp lại từ anh cũng là sự im lặng. Trong khoảng thời gian đó, anh lại chở 1 cô gái khác (đồng nghiệp của anh), khi em hỏi thì anh chỉ nói cô ấy quá giang. Nhưng rồi, khi anh chuyển trường em vẫn thấy 2 người đi chung.
Video đang HOT
Cuối cùng anh cũng nói lời chia tay nhưng bằng tin nhắn qua điện thoại. Mặc tình em gọi điện, em nhắn tin yêu thương để níu giữ anh, nhưng anh vô tâm không đáp lại. Anh đã thuận theo gia đình đi cưới cô gái ấy. Em như người đã chết, tình cảm 3 năm của em không bằng vài tháng của cô ấy. Ân tình em dành cho anh, cho gia đình chỉ là con số 0 tàn nhẫn. Trách nhiệm của anh ở đâu, đời con gái em đã trao trọn cho anh ấy, vậy mà tại sao ảnh nỡ phụ bạc nhẫn tâm đến vậy. Đạo đức, phẩm chất của một nhà giáo là thế này sao?
Em cũng đã mặc kệ nói hết với chị gái anh, ngược lại bị chị anh cho em là đặt chuyện, trước giờ em quen bao nhiêu người, sao dám chắc em không còn trong trắng vì anh. Chính bản thân anh cũng phủ nhận trước mặt em nếu em nói với mẹ anh chuyện 2 đứa quan hệ vợ chồng. Em bị hạ thấp và xem thường nhân phẩm đến cùng cực. Em tưởng rằng gia đình đàng hoàng, tốt đẹp của anh rất biết cách sử xự, hợp tình người. Vậy mà tất cả đều sụp đổ hoàn toàn. Bây giờ em rất hận, hận anh, gia đình anh và kể cả cô gái ấy. Biết tụi em yêu nhau nhưng vẫn cố tình xen vào, lợi dụng lúc tụi em đang có chuyện thì tỏ ra người tốt bên cạnh anh.
Bây giờ anh vui vẻ, hạnh phúc bên người mới, còn em phải đối mặt với thực tại thế nào đây, những người sau này em quen nếu biết quá khứ em như vậy, họ sẽ nhìn em như thế nào? Và nếu mẹ em biết em như vậy mẹ sẽ sống sao đây? Em quá ngu ngốc, quá dại khờ nên yêu lầm người và tin lầm chỗ. Em muốn họ phải đau nỗi đau của em, em muốn mọi người biết rõ bộ mặt thật của anh và gia đình danh giá của anh. Em muốn anh phải bị ngành giáo dục xử lý, em muốn ảnh và gia đình phải trả lại sự công bằng cho em, nhân phẩm của em. Ngược lại, nếu con gái họ bị như em, họ sẽ như thế nào? Tại sao họ đối xử với con gái người khác như thế? Giờ em phải làm sao để ngành giáo dục giải quyết vấn đề này? Phẩm chất, đạo đức của một nhà giáo có được phép làm như vậy không? Xin hãy giúp em. Em thành thật biết ơn. (Em gái).
Theo VNE
Khó xử vì chính em "bắt cá hai tay"
Em đã có người yêu 4 năm nhưng giờ lại yêu một người khác, em không biết làm sao để chấm dứt.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em có một chuyện buồn, mong chị tư vấn giúp em!
Em đang rắc rối trong tình cảm. Em tự làm mình vướng mắc giờ em khó mà tự gỡ rối được. Em với người yêu em yêu nhau được 4 năm. 3 năm đầu khi em còn là sinh viên, chuyện tình của chúng em khá tốt. Em rất chung thủy. Rất nhiều người theo đuổi em nhưng không được.
Khi em đi làm, ở xa nhau thời gian liên lạc ít hơn em thấy tình cảm của mình nhạt dần. Em quen một người ở chỗ làm nói chuyện với nhau rất thân. Người đó cũng đã có người yêu. Tuy nhiên sau đó vài tháng người đó chia tay người yêu. Em đã động viên an ủi anh ấy và ròi anh ấy yêu em.
Mặc dù em đã giải thích là có người yêu nhưng người đó vẫn cố tình theo đuổi. Sau đó em có tình cảm với người ta khi nào em không biết. Em nói dối người yêu của em nhiều hơn để đi chơi với người đó. Em thấy được gần người ta em có cảm giác vui hơn rất nhiều. Em muốn chấm dứt chuyện này nhưng em không làm được. Một người đã có quá nhiều kỉ niệm một người thì em thấy vui khi ở cạnh bên. Giờ em không sao dứt ra khỏi mớ rắc rối này. Mong chị hãy tư vấn giúp em. Em nên làm gì tiếp theo? Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Em giấu giếm bạn trai để đi hẹn hò với người mới (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em đang bối rối vì cảm xúc của chính mình. Em đã có người yêu nhưng lại nảy sinh tình cảm với một người khác. Em muốn dứt ra khỏi mối quan hệ đó nhưng lại không làm được.
Thực ra chị nghĩ rằng lúc này điều quan trọng là bản thân em phải xác định đâu là tình yêu và đâu là mối quan hệ mà em muốn giữ. Nếu như bản thân em còn không xác định được em cần cái gì, cái gì là quan trọng với mình thì em sẽ mãi bị vướng vào mối quan hệ rắc rối này. Chỉ có bản thân em khi biết ai mới là người em yêu em mới có thể đưa ra sự lựa chọn chính xác cho mình.
Tuy nhiên, chị chỉ muốn phân tích để em hiểu rằng. Trong tình yêu, sự xa cách tất nhiên thường kéo theo một sự cách lòng nhất định. Nếu như em không biết làm hâm nóng tình yêu thì nó sẽ nhạt nhòa đi. Hơn nữa, các em yêu nhau lâu rồi nên sự mặn mà, sức hút đối với nhau không thể nào như khi vừa gặp một người mới quen. Yêu nhau 4 năm không phải là thời gian ngắn và cuộc tình chớp nhoáng mà em đang có hiện giờ không lấy gì làm đảm bảo sẽ kéo dài được như cuộc tình đầu.
Cảm xúc nhất thời của em chưa chắc đã là tình yêu và nếu em đánh đổi nó cho cuộc tình 4 năm liệu có phải là quá vội vàng? (Ảnh minh họa)
Cảm xúc nhất thời của em chưa chắc đã là tình yêu và nếu em đánh đổi nó cho cuộc tình 4 năm liệu có phải là quá vội vàng? Do đó, em nên cho chính mình thời gian và khoảng lặng, ngừng việc hẹn hò, gặp gỡ người đó lại để tĩnh tâm suy nghĩ. Chị tin rằng cùng với thời gian em sẽ nhận thức được ai mới là người yêu em chân thành. Nhưng hiện tại em vẫn là người yêu của bạn trai em, em nên có sự tôn trọng dành cho anh ấy. Đừng hẹn hò với một người lại yêu một người.
Chúc em mạnh khỏe và có quyết định đúng đắn cho mình!
Theo VNE
Có thai, tưởng ốm, uống bao nhiêu thuốc Tôi không biết nên làm thế nào với trường hợp này vì không có kinh nghiệm. Xin chị em cho tôi lời khuyên. Tôi và anh yêu nhau, lúc đó, chúng tôi chưa từng nghĩ sẽ đi quá giới hạn. Vì tình cảm còn mới đang chớm nở, chưa có gì là quá sâu sắc. Nhưng một lần đi uống rượu và về...