Muốn “tâm thần xịn”, chi tám triệu đồng?
Tại nhiều xã của Hải Dương, thời gian qua số người có bệnh án tâm thần tăng vọt.
Trong những ngày về điều tra đường dây mua bán bệnh án tâm thần tại Hải Dương, PV Tiền Phong còn được người nhà “bệnh nhân” phản ánh họ phải bỏ ra 6-8 triệu đồng để được các bác sỹ lập khống bệnh án. Tại nhiều xã của Hải Dương, thời gian qua số người có bệnh án tâm thần tăng vọt.
Làm việc với PV Tiền Phong, ông Trạm trưởng Y tế xã Cộng Hòa ban đầu nói cả xã chỉ có 32 trường hợp tâm thần và động kinh, trong khi con số quản lý của xã là 42.
Không nằm viện cũng có bệnh án
Ông Thành (58 tuổi, ở xã Cộng Hòa, huyện Nam Sách, Hải Dương) một hôm về nhà đưa ra yêu cầu đột ngột: các con phải đưa ông đi BV Tâm thần kinh Hải Dương làm bệnh án tâm thần.
“Bố em bình thường có sao đâu, nhưng thấy người ta làm được 3-4 trường hợp trót lọt nên mới về bảo các con đưa đi làm. Cả nhà em phản đối nhưng bố em vẫn kiên quyết bắt mọi người đưa đến đó khám” – một người con của ông Thành cho biết.
Anh Vinh, một người con trực tiếp đưa ông Thành đến BV Tâm thần kinh Hải Dương để khám.
“Em đưa bố đến BV theo nguyện vọng của ông và mục đích ban đầu là được lấy thuốc cho bố. Nhưng được người ta gợi ý, chỉ cần bỏ ra 8 triệu là có thể làm cả bệnh án để xin chế độ hỗ trợ của Nhà nước và khám không phải chờ lâu. Lúc đầu, qua một người quen giới thiệu, họ đưa ra cái giá 6 triệu, nhưng không đảm bảo là kết quả tâm thần xịn. Em phải bỏ thêm 2 triệu đồng thì mới bảo đảm có được bệnh án tâm thần”- anh Vinh nói.
Có thể thấy, với cảnh mua bán bệnh án như Tiền Phong phản ánh trong kỳ một bài viết này, việc bệnh nhân và gia đình họ phản ánh phải chi tiền để mua bệnh án “khống” của BV Tâm thần kinh Hải Dương là có cơ sở.
Cũng theo người nhà ông Thành, ông được một bác sĩ tên là Thân khám. Bác sĩ Thân chỉ khám qua loa, đo huyết áp, hỏi dăm ba câu tên tuổi, địa chỉ để ghi vào bệnh án rồi cho bố con ông Thành về, hẹn khoảng 10 ngày sau trở lại BV lấy bệnh án. Anh Vinh cũng khẳng định, bố anh không nằm điều trị lấy một ngày.
Hôm chúng tôi về tìm hiểu trường hợp ông Thành, “bệnh nhân tâm thần” này đang đi chơi. Chúng tôi nhờ mấy người con gọi điện thoại di động mời ông về xin gặp nhưng ông Thành không bắt máy. Vợ, con ông Thành phân trần, bình thường họ gọi ông đều thấy trả lời, có thể do ông đang đi đường nên không nghe máy.
Chi tiết hồ sơ bệnh án
Như người con ông Thành xác nhận với phóng viên, vừa qua ông không nằm điều trị một ngày nào tại BV Tâm thần kinh Hải Dương. Ông Thành chỉ được bác sĩ khám qua loa rồi cho về nhà.
Bệnh án và quyết định điều trị ngoại trú của bệnh nhân Thành
Thế nhưng, bộ hồ sơ bệnh án tâm thần của ông Thành lại có đầy đủ các thủ tục cần thiết gồm: Bệnh án tâm thần tại cộng đồng; Quyết định đưa bệnh nhân vào quản lý, theo dõi, điều trị ngoại trú; Phiếu cấp thuốc…
Nội dung bệnh án của ông Thành được các bác sĩ BV Tâm thần kinh Hải Dương lập như sau: “Bệnh nhân từ nhỏ khỏe mạnh, lao động bình thường. Năm 1978 bị bệnh tâm thần vào viện Tâm thần Hải Dương điều trị gần một tháng ra viện. Bệnh diễn biến tái phát biểu hiện mấy năm gần đây. Tính nết thay đổi khác thường cho là có người nhà hàng xóm có ý định theo dõi để ý hại mình, ngăn cản làm ăn chăn nuôi. Có tiếng nói thỉnh thoảng xuất hiện trong đầu. Làm những việc khó hiểu, đi lang thang.
Bệnh diễn biến như trên nặng lên 3 tuần gần đây. Bệnh nhân nói nhảm, sợ người hàng xóm đang theo dõi hại mình. Cáu gắt từng cơn khó hiểu. Đập phá đồ đạc vứt lung tung. Gia đình đưa vào điều trị từ ngày 11-12-2012 đến ngày 2-1-2013. Dùng thuốc levomepromazin 25 mg x 4 viên/ngày… Ông Thành được chẩn đoán bệnh là rối loạn hoang tưởng thực tổn (rối loạn tâm thần)”.
Bệnh án cũng như quyết định điều trị ngoại trú đều có đầy đủ mã số, số quyết định; đầy đủ chữ ký của bác sĩ, chữ ký và con dấu của lãnh đạo BV Tâm thần kinh Hải Dương.
Video đang HOT
Theo đó, bác sĩ làm bệnh án là ông Phạm Văn Thân, người ký quyết định điều trị ngoại trú là ông Nguyễn Văn Thước, Phó giám đốc BV.
Hưởng trợ cấp 200 ngàn đồng/ tháng
Vợ ông Thành cho hay, sau khi có bệnh án, bà và các con đi photo làm 2 bộ hồ sơ, một gửi cho Trạm Y tế xã Cộng Hòa để xin cấp thuốc, bộ còn lại gửi UBND xã để gửi đi xin chế độ hỗ trợ (khoảng 200 nghìn/tháng).
Tại Trạm Y tế xã Cộng Hòa, ông Trạm trưởng Hoàng Đức Vân tỏ ra khá dè dặt khi tiếp phóng viên. Khi chúng tôi hỏi về những bệnh nhân tâm thần trong xã, vị Trạm trưởng ậm ừ nói không nhớ, rồi ngồi quay ngang, xoay vai về phía phóng viên.
Ông Vân nói không nhớ chính xác trong xã có bao nhiêu bệnh nhân tâm thần, động kinh, thậm chí ngay cả trường hợp ông Thành (mới nộp bệnh án để xin thuốc), ông cũng không nhớ.
Sau một hồi lẩm nhẩm tính, ông Vân nói cả xã chỉ có 22 người tâm thần phân liệt, 10 người bị động kinh. Ông còn cho biết thêm, trong xã bệnh nhân tâm thần được nhận chế độ hỗ trợ của Nhà nước cao nhất là 270 nghìn đồng/tháng, người thấp nhất là 180 nghìn đồng/tháng. Mỗi người được cấp thuốc miễn phí 2 lần/tháng.
“Cả xã có 42 trường hợp có bệnh án nhân tâm thần và động kinh chứ! Năm 2011 và 2012, số người trong xã đến nộp bệnh án tâm thần tăng mạnh, thêm 10 trường hợp”- Một nữ cán bộ của Trạm Y tế xã Cộng Hòa đưa cho chúng tôi xem danh sách số bệnh nhân trong xã, nói.
Nữ cán bộ này cũng cho biết, bệnh án của ông Thành đã được gửi đến Trạm Y tế xã hơn chục ngày nay để cấp phát thuốc điều trị.
Chuyện ở huyện có hơn 500 người tâm thần
Xã An Bình, huyện Nam Sách cũng là nơi có nhiều bệnh án tâm thần, động kinh. Cả xã có 44 bệnh án và số lượng tăng bất thường trong năm 2012 (7 bệnh án).
Khi phóng viên Tiền Phong đến làm việc với Trạm Y tế xã, ban đầu đã bị ông Nguyễn Đình Hoa, Trạm trưởng né cung cấp thông tin, đòi phải có giấy giới thiệu từ Trung tâm Y tế huyện Nam Sách.
Tại một số xã của huyện Thanh Miện, Hải Dương, số bệnh nhân tâm thần, động kinh còn cao hơn.
Theo con số tổng hợp của Trung tâm Y tế huyện Thanh Miện, tại xã Tứ Cường có tới 50 trường hợp, xã Lê Hồng 48 trường hợp… Tổng cộng, cả huyện có hơn 500 trường hợp tâm thần, trên tổng số 13 vạn dân.
Theo bác sĩ Nguyễn Hữu Tính, Trưởng khoa Kiểm soát dịch bệnh (Trung tâm Y tế huyện Thanh Miện), từ sau khi có Chương trình “Quản lý tâm thần tại cộng đồng”, từ năm 2006, số lượng người tâm thần, động kinh tăng mạnh và những năm gần đây tăng vọt lên.
Bác sĩ Tính cũng cho biết, đối với người tâm thần và động kinh, vai trò chính của Trung tâm Y tế huyện là quản lý và cấp phát thuốc điều trị cho họ.
“Để xác định người này, người kia có bị bệnh tâm thần hay không là cấp tỉnh, cụ thể là BV Tâm thần kinh Hải Dương. Người tâm thần muốn có bệnh án thì phải nằm điều trị ít nhất một tháng tại Bệnh viện”- bác sĩ Tính nói.
Trao đổi với PV Tiền Phong, ông Trương Mậu Nghiên, Phó giám đốc Trung tâm Y tế huyện Thanh Miện cho rằng, con số hơn 500 trường hợp bị bệnh trong huyện như vậy là tương đối cao.
Đây là vùng đất thuần nông, hiền hòa, người dân ở các xã chủ yếu làm nghề nông nên có nhiều người tâm thần như vậy là rất khó hiểu.
* Tên bệnh nhân và người nhà đã thay đổi.
Theo 24h
Khám 10 phút, trẻ khỏe mạnh hóa... điên Kỳ 1
Để hưởng chế độ hỗ trợ, được cấp thuốc miễn phí hay muốn sinh con thứ 3, chỉ cần bỏ ra 3-8 triệu đồng là có trong tay bệnh án tâm thần.
Bác sỹ Phong nhận tiền của chị N.T.T nói là để "cảm ơn giám đốc"
Sau nhiều ngày điều tra, PV phát hiện một đường dây mua bán bệnh án tâm thần, có sự tham gia của các bác sĩ.
Vợ chồng chị N.T.T (quê ở TP Hải Dương) có nguyện vọng muốn đẻ thêm thằng con trai nối dõi. Sợ bị kỉ luật vì sinh con thứ ba, vợ chồng chị N.T.T quyết định mang cháu L.H.T (4 tuổi) vào bệnh viện (BV) xin làm bệnh án tâm thần. Các bác sĩ, lãnh đạo BV Tâm thần kinh Hải Dương thẳng tay viết và ký đóng dấu chứng nhận cháu L.H.T từ một bé gái khỏe mạnh thành rối loạn tâm thần.
Bác sĩ chỉ làm việc qua điện thoại
Quán bán nước của "cò" Thu nằm đối diện cổng Bệnh viện Tâm thần kinh Hải Dương. Theo một số người từng đi làm bệnh án tâm thần, muốn tiếp cận các bác sĩ trong BV, chỉ cần gặp "cò" Thu, việc gì cũng xong.
Tìm đến quán nước của "cò" Thu trong một chiều đông giá lạnh, từ xa chúng tôi đã nghe thấy giọng người phụ nữ này sang sảng nói chuyện với khách. "Cò" Thu khoảng 55 tuổi, rất xởi lởi với khách, ai đến "cò" Thu cũng bắt chuyện.
"Trước đây bà thường xin cho một số trường hợp là các cháu bị co giật đấy. Như một số trường hợp ở huyện Thanh Miện, bác sĩ đề là thần kinh phân liệt luôn. Con người ta không bị sao nhưng người ta làm cho có để sinh con thứ ba mà... Nhiều người ở các huyện cũng về làm qua bà. Bà làm tứ tung luôn..."- Thu nói vừa dứt lời liền dặn chúng tôi ngồi chờ ở quán nước để mình chạy sang gặp bác sĩ.
Ít phút sau, Thu quay trở lại dẫn chúng tôi sang gặp một bác sĩ tên Phong tại phòng khám nằm ngay ở tầng 1 dãy nhà sát mặt đường.
Trước khi trở lại quán nước, "cò" Thu kéo chị N.T.T ra góc phòng dặn chị phải chi 1 triệu đồng tiền môi giới và 3 triệu đồng một lần xác nhận, sau khi làm xong.
"Tuần sau chị mang giấy giới thiệu có đóng dấu của UBND xã, phường và cháu đến đây rồi nói chuyện tiếp. Tôi trao đổi qua điện thoại thì được, nói chuyện ở đây không tiện lắm!"- bác sĩ Phong dặn chị N.T.T, rồi móc điện thoại cầm tay của mình ra chủ động xin số điện thoại của T. Cuộc gặp diễn ra chóng vánh, nhưng chúng tôi vẫn kịp quan sát biển hiệu đề trên ngực bác sĩ có dòng chữ: "Thạc sĩ Ngô Lê Phong - Trưởng khoa Khám bệnh". Ra tới cổng BV, "cò" Thu niềm nở bước ra hỏi han, không quên dặn khi nào xong việc nhớ thanh toán tiền cò.
Khám... tốc hành
Đúng hẹn, tôi cùng chị N.T.T đưa cháu L.H.T (4 tuổi) mang giấy giới thiệu của trạm y tế phường đến BV Tâm thần kinh Hải Dương gặp bác sĩ Ngô Lê Phong.
Cầm tờ giấy giới thiệu của trạm y tế ngắm nghía giây lát, bác sĩ Phong đi thẳng đến bàn làm việc, rút tờ Giấy chứng nhận sức khỏe (GCNSK) đặt lên bàn.
Không hề khám, thậm chí không hề nhìn cháu L.H.T một lần, vị trưởng khoa này chỉ hỏi chị N.T.T về tên, tuổi, địa chỉ của cháu, rồi ghi liền một mạch kín tờ GCNSK.
Giấy chứng nhận sức khỏe của cháu L.H.T do ông Phong khám và viết trong 10 phút.
Cháu L.H.T vừa nghịch vạt áo của mẹ vừa hát, trong lúc vị trưởng khoa "bịa" ra rất chi tiết trong GCNSK: "Bệnh nhân (cháu L.H.T) dáng vẻ ngớ ngẩn, sợ hãi. Tiếp xúc khó. Dòng tư duy chậm, ngôn ngữ nghèo nàn. Cảm xúc khí sắc không ổn định. Hành vi rối loạn. Hoạt động thiếu mục đích. Khả năng nhận thức hạn chế, tiếp thu kiến thức mới khó khăn...".
Dù chị N.T.T không hề nói gì, nhưng ông Phong cũng bịa luôn: " Về tiền sử: Theo gia đình, bệnh nhân từ nhỏ đã chậm biết đi, chậm biết nói, đi học thường xuyên bị bạn bắt nạt, có khi sợ hãi chỗ đông người, học tập, thích ứng cuộc sống rất kém.
Kèm theo bệnh nhân có nhiều việc làm, hành động không phù hợp với lứa tuổi...". Cuối cùng, bác sĩ Phong kết luận cháu L.H.T: Rối loạn tâm thần hành vi cảm xúc tuổi thanh thiếu niên F92.
Từ lúc mẹ con chị N.T.T bước vào phòng khám cho đến khi bác sĩ Phong viết xong GCNSK chưa đầy 10 phút. Viết xong và ký tên vào mục "Bác sĩ khám bệnh", ông Phong cầm GCNSK dẫn chị N.T.T đi gặp lãnh đạo BV để xin chữ ký, đóng dấu, dặn chị chuẩn bị 1 triệu đồng để "cảm ơn giám đốc".
Cầm 1 triệu từ tay chị N.T.T, bác sĩ Phong bước vào phòng giám đốc ít phút rồi trở ra với tấm GCNSK có chữ ký của ông Phạm Công Lạng, mực vẫn còn tươi, dưới mục "Lãnh đạo duyệt".
Và cuộc ngã giá bệnh án
Cầm tấm GCNSK trên tay, chúng tôi nhanh chóng thoát ra ngoài BV, nhảy lên ô tô của người bạn nổ máy chờ sẵn từ trước. Xe vừa chạy một đoạn, đã thấy "cò" Thu gọi điện.
"Bà chỉ đòi 500 nghìn thôi. Làm xong rồi thì đừng đánh lừa người ta, làm xong rồi thì phải trả tiền đầy đủ nhá. Nó (bác sĩ Phong) ra cổng cũng bảo bà như vậy đó!"- Thu oang oang như đe dọa.
Khi chúng tôi nói hôm sau sẽ quay lại xin làm bệnh án và trả nốt tiền, giọng "cò" Thu chùng xuống: "Nó đã ghi nhận có thần kinh thì sợ gì. Cháu không phải lo cái ấy. Thế có chữ ký ông Lạng ở đấy không? Giám đốc người ta chứng nhận cho thì lo gì...". "Cò" Thu khẳng định, chỉ cần thêm vài triệu là các bác sĩ ở đây có thể làm bệnh án cho cháu L.H.T.
Cuối chiều hôm sau, tôi cùng mẹ con chị N.T.T tiếp tục quay trở lại BV xin làm bệnh án tâm thần. Thấy chúng tôi, bác sĩ Phong mặt nhăn nhó, trách móc đến muộn.
Cũng như hôm trước, không hỏi han gì cháu L.H.T, bác sĩ Phong cho một đồng nghiệp viết bệnh án, còn mình dẫn chị N.T.T sang phòng bên "nói chuyện". Tại đây, bác sĩ Phong tiếp tục "vòi" tiền chị N.T.T.
Trước khi ra về, khi chúng tôi đặt vấn đề có một gia đình người bạn cũng muốn xin làm bệnh án tương tự, bác sĩ Phong liền dặn dò: " Chiều mai cứ mang đến đây, nhớ xin được giấy giới thiệu của xã thì tốt. Nếu không giấy giới thiệu của trạm y tế cũng được...".
(còn nữa)
Muốn làm bệnh án, thêm 3 triệu đồng
- Để cho chắc chắn hơn bọn em muốn làm bệnh án có được không anh?
-Nếu muốn có bệnh án thì càng tốt thôi. Chị cứ cho cháu xuống đây chúng tôi làm thủ tục cho vào viện rồi chị cho cháu về. Khoảng độ chục ngày sau chị xuống BV lấy bệnh án về. Chị cho cháu xuống đây làm thủ tục chỉ mấy phút thôi. Khi nào đi lấy bệnh án một mình chị xuống cũng được hoặc nhờ ai lấy...Như thế thì chắc chắn hơn.
- Có phải chi thêm tiền không anh?
-Có, có chị ạ. Cái đấy thêm khoảng từ 2,5 triệu đến 3 triệu đồng nữa chị nhé... Về nguyên tắc thì bệnh nhân phải nằm tại viện, có người chăm nuôi. Cái việc này nó phức tạp hơn việc xác định bệnh...
- Nhỡ cháu bị bác sĩ giữ lại điều trị thì như thế nào?
- Không, việc đó chúng tôi bố trí được thôi.
- Nếu lấy bệnh án có ghi bệnh nặng hơn không?
-Về cơ bản nó sẽ giống như trong xác định bệnh cho con chị hôm nọ. Trong bệnh án chúng tôi có thể mô tả bệnh nó nặng hơn. Trong bệnh án nó khẳng định hơn, chắc chắn hơn chị ạ...
(Trích đoạn ghi âm ngã giá qua điện thoại của bác sĩ Ngô Lê Phong)
Theo xahoi
Đình sản để đổi gạo: Ngại tiếng gièm pha "Bây giờ ảnh rất ít chơi với ai vì sợ sẽ có nhiều người biết chuyện ảnh vừa mới đi đình sản; ở nông thôn người ta nói đi... thiến hông hà, nghe vừa quê mà vừa đau nữa!", người vợ tên TTKX nói giọng trách hờn. Cơn bão đầu tiên của năm 2013 khiến cho bầu trời u ám, trời mưa lâm...