Muốn tách hẳn con khỏi chồng cũ vì tôi ghét vợ mới của anh
Cứ nghĩ con đang ở cạnh vợ mới của anh, là kẻ thù của tôi, người đã lợi dụng lúc gia đình tôi mâu thuẫn để nhảy vào là tôi muốn phát điên.
ảnh minh họa
Nhiều đêm tôi định viết câu chuyện của mình lên để xin ý kiến của anh/chị và các bạn. Tuy nhiên tôi vẫn mong con được gần gũi bố như những đứa trẻ khác nên đắn đo mãi. Cho đến hôm nay, khi phải chứng kiến con vui vẻ tươi cười bên gia đình mới của bố, tôi thực sự cảm thấy không thể mềm lòng thêm được nữa. Tôi 30 tuổi, ly hôn được 3 năm, chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu tự nguyện, tuy nhiên cuộc sống gia đình là thứ cả tôi và anh đều bỡ ngỡ (anh kém tôi 3 tuổi) nên liên tiếp xảy ra những mâu thuẫn. Chúng tôi ly hôn sau 18 tháng. Lúc đó chồng đã qua lại với một người con gái khác và giờ là vợ mới của anh. Lúc chúng tôi mâu thuẫn, vì có sự xuất hiện của người thứ ba nên cơ hội hàn gắn hoàn toàn không có. Tôi rất căm hận kẻ đó và cảm thấy hối tiếc vì mình đã dễ dàng buông tay đến như vậy. Tuổi trẻ, người ta cứ sai mà luôn cho mình là đúng, giờ nhìn lại, cảm thấy xót xa và ân hận thì quá muộn màng.
Khi ly hôn, con tôi mới hơn một tuổi, cháu còn quá nhỏ. Tuy nhiên lúc đó vì đau buồn, mất định hướng trong cuộc sống mà tôi đã để con lại cho gia đình chồng cũ nuôi và ra nước ngoài sinh sống trong 6 tháng. Tôi chu cấp cho con 3 triệu/tháng. Sau 6 tháng, tôi về nước, bên nhà chồng cũ thấy tôi đóng góp đã trả bé về cho tôi. Theo giấy tờ ngày ly hôn, con tôi theo mẹ và bố cháu chu cấp 2 triệu/tháng. Tuy nhiên suốt 2 năm con ở với tôi, chồng không chu cấp một đồng nào. Nếu tôi có hỏi đến thì lại lôi khoảng thời gian tôi bỏ con cho bên đó nuôi ra để nói tôi là người mẹ vô lương tâm. Tôi biết thời gian đó quyết định ra đi của mình là sai lầm nên cũng im lặng không phản kháng. Vả lại công việc của tôi dư sức nuôi con cho dù không có 2 triệu chu cấp đó. Vì muốn con lớn lên có đầy đủ tình yêu thương của bố, mẹ, ông bà nội, ông bà ngoại nên tôi quyết định để con ở với mình từ thứ 2 đến thứ 6. Tôi lo cho bé học hành đàng hoàng, đầy đủ; quần áo và đồ chơi của con hầu như mình tôi mua. Thứ 7, chủ nhật cho con về với bố để được gần gũi bố và ông bà nội. Tôi không biết suy nghĩ của mình là đúng hay sai, tuy nhiên giờ bắt đầu cảm thấy nhiều trăn trở vô cùng.
Được một thời gian, tình cờ tôi biết chồng cũ đã lập gia đình (bên nhà đó giấu không để biết vì sợ tôi không cho con về thứ 7, chủ nhật nữa). Chồng cũ kết hôn với người thứ ba, xen vào khi gia đình tôi đang có mâu thuẫn, lục đục, là người tôi không đội trời chung và họ có với nhau một đứa con gái nữa. Tôi cảm thấy tức giận và tổn thương, cấm không cho con về bên đó. Tuy nhiên, qua những lời ngọt nhạt của chồng cũ, nói là như thế con sẽ thiếu thốn tình cảm, tôi lại động lòng. Bây giờ con tôi 2 tuần về bên nhà nội một lần (không phải một tuần một lần như trước nữa). Cháu về đó thứ 7, chủ nhật, sinh hoạt bên cạnh gia đình riêng của bố, bên cạnh kẻ thù của mẹ. Cứ nghĩ đến thôi mà tôi tức quá.
Video đang HOT
Con tôi bây giờ đã gần 4 tuổi rưỡi, cháu bắt đầu có nhận thức. Mỗi lần cháu về kể chuyện đi chơi với bố và dì (vợ mới của bố) là tôi như bị hàng ngàn nhát dao đâm vào tim. Con tôi là cậu bé giàu tình cảm, hoà đồng, các cô ở lớp đánh giá cháu rất tốt, vì vậy tôi không thể dạy con ghét bỏ người này người kia hoặc thù hằn ai được. Gần đây, cháu có những biểu hiện bướng bỉnh và không chịu nghe lời, mắng cháu thì cháu đòi về ông bà nội vì ông bà luôn yêu chiều cháu một cách vô điều kiện. Sự giáo dục của hai nhà hoàn toàn khác nhau nên cháu trở nên khó bảo, luôn mong ngóng đến ngày được bố đón. Còn nữa, khi về với mẹ cháu nói chỉ yêu mẹ, không yêu bố. Khi về với bố lại nói yêu bố, không yêu mẹ. Cháu sống “giả dối” với cảm xúc của bản thân để mong được lòng hai bên. Tôi đã đưa ra ý kiến là chỉ cho con đi chơi với bố chiều thứ 7 xong tối lại trả về cho tôi, tuy nhiên chồng cũ không đồng ý. Gần đây, vì thấy tôi có những biểu hiện không hài lòng, anh đã chủ động xin đóng tiền học cho con để không bị ngăn cản việc đón con nửa tháng một lần. Anh mới đóng được một tháng.
Tôi mong bạn đọc cho xin ý kiến về vấn đề này. Liệu có cách nào để tôi cách ly hoàn toàn cháu ra khỏi nhà nội và gia đình riêng của bố hay không? Liệu làm như vậy có phải giải pháp tốt hay không? Cho con về bên đó hai tuần một lần như hiện tại tôi cảm thấy cực kỳ khó chịu, ức chế thần kinh. Cứ nghĩ con đang ở bên cạnh kẻ thù của mình, kẻ lợi dụng gia đình tôi lúc mâu thuẫn và nhảy vào thay thế vị trí của tôi trong ngôi nhà đó là muốn phát điên. Còn tách con ra khỏi bố đẻ của nó, tôi sợ sau này con sẽ oán trách. Cháu rất yêu bố và ông bà nội (những lúc cháu nói ghét bố là chỉ vì sợ mẹ sẽ buồn, tôi cảm nhận được điều đó). Bản thân tôi nhiều lần tuyên bố không cho chồng cũ đón con nữa tuy nhiên anh phản kháng là không có luật nào cấm con và bố đẻ gặp nhau cả. Anh ta có quyền đón con. Tôi phải làm sao?
Theo VNE
Vợ cũ quay trở về mà vợ mới lại mang bầu
Khi hạnh phúc mới chào đón thì vợ cũ quay về, cả hai người tôi đều mang nợ, tôi phải chọn ai?
Ở đời, đúng là nhiều cám cảnh. Có lúc tôi đã tưởng mình rơi xuống vực thẳm cô đơn. Vậy mà giờ đây, tôi cứ ngỡ mình có thể yên ổn với một người phụ nữ , cùng cô ấy sống cảnh vợ chồng trọn đời thì cuộc sống lại đặt tôi vào tình thế ép tôi phải lựa chọn. Mà tôi không muốn một ai trong hai người họ phải khổ.
Tôi năm nay 33 tuổi, đã từng có một đời vợ. Gọi là đã từng thì không đúng bởi hiện tại tôi và cô ấy vẫn là vợ chồng. Trên danh nghĩa, tôi và cô ấy chưa ly hôn. Tôi cưới vợ lần đầu năm 26 tuổi. Khi ấy, cuộc sống của hai vợ chồng khó khăn lắm. Cái gì chúng tôi cũng phải tự lo vì hai bên gia đình đều không có điều kiện để giúp đỡ hai vợ chồng.
Tôi và vợ thuê nhà ở, cuộc sống khó khăn bộn bề. Tôi lại không phải là người giỏi chịu đựng, không khéo léo trong cách ứng xử nên khiến không khí gia đình càng thêm căng thẳng. Mẹ và vợ tôi có mâu thuẫn, tôi cũng không biêt cách làm hòa cho hai bên mà còn khiến cho sự va chạm đó lớn dần lên. Có thể nói, những năm tháng đó, cuộc sống của tôi rối như tơ vò.
Vợ đầu của tôi là người phụ nữ hiền lành, cam chịu và tốt bụng. Chỉ có điều cô ấy không được khỏe mạnh, không thể ra ngoài làm việc quần quật kiếm tiền. Cô ấy phụ thuộc nhiều vào tôi. Còn cô ấy chỉ ở nhà làm việc gia đình còn tôi là người kiếm tiền chính. Cũng chính vì nhược điểm này mà mẹ tôi hay gây khó dễ với cô ấy.
Thế rồi đỉnh điểm, trong một lần cãi nhau giữa mẹ và vợ tôi, tôi đã tát vợ một cái. Cuộc sống túng quẫn, cãi nhau triền miên khiến tôi không kiểm soát được cảm xúc của mình và đánh vợ. Cô ấy bỏ đi ngay hôm đó. Tôi nghĩ vợ giận, bỏ về nhà ngoại vài hôm thôi nên cũng không đi theo. Có ai ngờ, cô ấy bỏ đi miết.
Vợ tôi bỏ nhà ra đi vì không chịu được cảnh cùng cực, cãi nhau liên miên. Vài năm trời tôi lao đao đi tìm vợ mà không thấy. Tôi vừa hận vừa thương cô ấy. Tại vì tôi đã không lo được cho vợ nên mới để vợ khổ như vậy. Tôi không làm đơn ly hôn là để đợi một ngày nào đó vợ về.
Thế rồi bẵng đi, tới giờ đã hơn 6 năm kể từ ngày vợ tôi bỏ nhà ra đi. Chúng tôi còn chưa kịp có với nhau một đứa con. Hiện tại, tôi quen và yêu một cô, cô ấy cũng có tuổi rồi mà chưa lập gia đình. Cô ấy tốt, hiền ngoan và có phần cam chịu. Cô ấy cũng đã có thai với tôi vì thế chúng tôi tính tới chuyện kết hôn. Tôi định sẽ đơn phương ly hôn vợ cũ để rồi chính thức cưới vợ mới. Dù sao , mọi chuyện cũng đã qua rồi.
Nhưng cuộc đời thật lắm éo le, khi tôi và vợ mới chuẩn bị thủ tục cưới xin thì vợ cũ của tôi quay về. Bao năm qua, nhìn cô ấy già đi trông thấy nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên hơn cả là cô ấy dắt theo đứa con. Có ai ngờ, ngày đó khi ra đi, cô ấy đã mang thai đứa con của tôi. Nhìn con giống mình y lột, tôi không cầm được nước mắt.
Cô ấy xin lỗi tôi vì năm xưa đã nóng nảy, không kiềm chế được mà ra đi. Giờ thương con sống cảnh xa quê, không bố, không người thân nên cô ấy quay về. Tôi như chết lặng khi cuộc sống đặt tôi vào hoàn cảnh này. Tôi còn thương vợ cũ lắm, nhất là khi nhìn thấy cảnh cô ấy bao năm qua một mình nuôi con không có ai san sẻ. Hơn nữa con tôi cũng quá thiệt thòi.
Nhưng nếu tôi mà bỏ cô gái đang mang thai với mình này thì có lẽ tôi hận mình suốt đời. Bởi lẽ cô ấy có tuổi rồi, lại yêu tôi thật lòng, không đòi hỏi điều gì nên mới quyết định sinh con cho tôi, vậy mà giờ tôi phụ bạc thì tôi đúng là không bằng loài cầm thú.
Một bên là người vợ cũ tiều tụy, khốn khổ sau bao năm lưu lạc cùng đứa con thơ, một bên là người vợ mới yêu tôi hết mình... Tôi phải chọn ai đây?
Theo Khám phá
7 kiểu tình yêu không bao giờ có thể tiến đến hôn nhân Những mối tình này dù kéo dài bao lâu đi chăng nữa thì cũng có ngày tan vỡ, không bao giờ có thể tiến đến hôn nhân. Tình yêu đơn phương Nếu như bạn chỉ luôn nhìn hình bóng người ấy mà chẳng làm gì thì bạn cũng hiểu hai người không đi đến đâu rồi đấy. Tình yêu thời hiện đại không...