“Muộn rồi, cô vào nhà ngủ đi! Tôi phải về, vợ tôi đang đợi”
Một khung cảnh thật lãng mạn, Hoa đã nghĩ đêm nay anh sẽ bước chân vào ngôi nhà của cô nhưng bất giác, điện thoại của anh có tin nhắn. Anh giật mình…
Ở công ty, Hoa nổi tiếng là cô gái xinh đẹp, khéo ăn nói. (Ảnh minh hoạ)
Tổ ấm của anh và chị là kết quả của mối tình 5 năm yêu nhau. Sau kết hôn anh vẫn dành cho chị tình yêu thiết tha như ngày nào. Chị cũng thế, một lòng một dạ với chồng mà thôi.
Một năm sau khi cưới chị sinh cho anh một đứa con trai kháu khỉnh. Bây giờ thì họ đã có cả nếp cả tẻ, đứa nào cũng giống anh như đúc. Ai cũng bảo chị đúng là đi đẻ thuê, vậy nhưng chị vui lắm.
Từ khi sinh cô con gái, lộc cứ đến nhà chị nhiều hơn. Anh được lên chức, công việc kinh doanh của chị cũng phát đạt hơn. Anh chị mua được hẳn một căn biệt thự hoành tráng giữa trung tâm thành phố.
Sau kết hôn anh vẫn dành cho chị tình yêu thiết tha như ngày nào. (Ảnh minh hoạ)
Được vợ quan tâm, anh càng ngày càng phong độ và trẻ ra. Trong khi anh chị lại cùng tuổi, dù chị có chú ý chăm sóc nhan sắc đến thế nào thì vẫn cứ là già hơn anh. Bạn bè chị nhiều người trêu đùa: “Chồng thế kia không quản chặt thì có ngày mất như chơi mày ạ”. Chị chỉ cười, “Nếu mà ông ấy muốn đi thì có giữ mấy cũng chẳng được. Thôi thì mình cứ làm tròn bổn phận của người vợ, rồi các ông ấy sẽ hiểu thôi”.
Tuần trước, chị cho các con đi nghỉ mát, anh bận việc cơ quan không đi được. Chị chẳng lấy đó làm giận, đưa hai con ra sân bay chị vẫn vui vẻ dặn anh: “Anh ở nhà nhớ cơm nước đầy đủ và coi nhà cẩn thận cho mẹ con em đấy nhá”. Lời vợ nói thật nhẹ nhàng, nhưng anh hiểu thông điệp vợ muốn nhắn gửi tới mình. “Em cứ cho con đi chơi đi, yên tâm anh không để trộm vào nhà đâu mà lo”.
Vợ chồng anh chị lúc nào cũng dí dỏm đối đáp nhau như thế, chính vì vậy mà 10 năm hôn nhân đã qua họ vẫn hạnh phúc lắm.
Chị đi được 3 ngày thì công ty anh có tiệc sinh nhật công ty. Anh làm Phó giám đốc, lại mới ký được mấy hợp đồng lớn nên được mọi người rất nể trọng. Ai cũng đến nâng ly chúc mừng. Anh nhiệt tình uống, chẳng từ chối ai cả. Chị cũng biết hôm nay công ty chồng có sự kiện, biết chồng lại cả nể dễ quá chén nên nhẹ nhàng nhắn tin cho anh. “Anh uống vừa phải thôi nhá, phải tỉnh táo lái xe về được đến nhà. Anh không về đêm nay trộm nó vào nhà, nó khoắng sạch thì khổ”.
Anh chỉ cười rồi lại vui vẻ nâng cốc cùng đồng nghiệp. 11 giờ thì tiệc tan, lúc ấy anh cũng ngà ngà say nhưng vẫn chưa đến nỗi ngã quỵ như một số người. Phải mất 15 phút anh mới lấy xe ra được đến cổng công ty. Định phóng xe thẳng về nhà thì chợt anh nhìn thấy Hoa – cô thư ký riêng của Giám đốc công ty đứng bên đường, hình như cô ấy đang gọi taxi.
Anh xuống xe, ôn tồn hỏi:
- Cô gọi taxi à?
Video đang HOT
- Vâng, mà em gọi cho tổng đài nửa tiếng rồi vẫn chưa thấy xe đến.
- Thôi lên tôi chở về, cũng tiện đường mà.
- Có tiện không anh?
- Không phải ngại đâu.
Nghe anh nói vậy Hoa cũng không từ chối nữa, lên ngồi ghế trước cùng anh. Dù người anh đang nồng nặc mùi rượu nhưng anh vẫn cảm nhận được hương thơm quyến rũ từ người Hoa. Một mùi thơm đặc biệt anh chưa từng được ngửi.
Ở công ty, Hoa nổi tiếng là cô gái xinh đẹp, khéo ăn nói. Rất nhiều chàng trai để ý nhưng không ai dám tán tỉnh ra mặt vì cô ấy là thứ ký riêng của sếp. Cũng vài lần anh làm việc cùng Hoa, thấy cô ấy cũng rất thân thiện và có năng lực. Tất cả cũng chỉ dừng lại ở những cảm nhận đó, chứ chưa hề có mối quan hệ tình cảm, vì anh là người đã có gia đình. Thế nhưng thỉnh thoảng anh cũng bắt gặp ánh mắt đung đưa của hoa nhìn mình mỗi khi hai người chạm mặt. Những lúc ấy, anh chỉ cười đáp lại. Hôm nay tình cờ lại được chở cô ấy về.
Đến đoạn dừng đèn đỏ, anh thoáng liếc sang, Hoa hôm nay nhìn vô cùng quyến rũ. Chiếc váy cúp ngực, khéo léo để lộ một nửa vòng một gợi cảm của người con gái chắc chắn khiến không ít chàng trai điêu đứng.
11h30 thì đến nhà Hoa, anh xuống xe mở cửa. Lúc này hơi men đã ngấm loạng choạng thế nào anh lại ôm chầm lấy cô, đôi môi của hai người vô tình tìm đến nhau. Cả hai như bất động 5 giây, Hoa vẫn để yên như thế chứ không đẩy anh ra. Bản năng trong con người anh hình như đang trỗi dậy, tay anh bắt đầu ôm lấy bờ vai gợi cảm của cô thư ký. Một khung cảnh thật lãng mạn, Hoa đã nghĩ đêm nay anh sẽ bước chân vào ngôi nhà của cô nhưng bất giác, điện thoại của anh rung chuông báo có tin nhắn.
Anh giật mình, vội vã buông Hoa ra. Anh không mở điện thoại nhưng anh biết chắc tin nhắn ấy là của vợ, giờ này thì chỉ có vợ nhắn cho anh mà thôi. “Xin lỗi Hoa, vì hành động khi nãy. Muộn rồi, cô vào nhà ngủ đi! Tôi phải về, vợ tôi đang đợi”.
Nói rồi anh bước lên xe và lái thẳng về nhà bỏ lại Hoa đứng đó, không thể thốt lên lời. Bước chân vào nhà, anh mở tin nhắn đúng là vợ gửi, anh vội nhắn lại:
- Anh vừa ra đuổi trộm nên giờ mới nhắn lại cho em được. Nó chạy mất dép rồi, hai mẹ con yên tâm ngủ đi nhá.
- Thật hả chồng? Chồng cao tay thế, trộm nào còn dám bén mảng nữa.
Theo blogtamsu
Tôi dày vò cô vì cô dám phản bội tôi
"Đúng. Tôi dày vò cô vì cô phản bội tôi". Tôi lao ra ngoài cửa lòng đầy chát chúa. Không biết liệu làm thế có đúng không nữa?
Tôi quen Vân đã được 7 năm, quãng thời gian có lẽ là quá dài cho một cuộc tình. Chúng tôi nên kết thúc nó bằng một cuộc hôn nhân từ lâu rồi mới phải.
Ngày chúng tôi yêu nhau, cả 2 đều còn rất trẻ, chỉ ngoài 20. Và dĩ nhiên là cả 2 gia đình đều không phản đối chuyện tình cảm này.
Khi tôi ra trường là lúc cả 2 gia đình đều nghĩ đến chuyện đám cưới nhưng việc đầu tiên phải làm là kiếm cho tôi một việc làm công chức đàng hoàng. Khi làm hồ sơ xin việc thì tôi bất ngờ phát hiện bố Vân là người đã từng có tiền án. Tôi không quan tâm điều đó, nhưng đám cưới của chúng tôi bắt buộc phải hoãn lại.
Không lâu sau đó tôi nhận quyết định công việc, việc đầu tiên tôi muốn làm ngay là cưới Vân làm vợ. Tuy nhiên gia đình tôi lại bất ngờ không đồng ý, đi kèm một lý do vô cùng hợp lý là lo cho tôi có 1 vị trí ổn định để tôi không phải mãi dậm chân tại chỗ về sau để chí ít không là sếp thì cũng không phải làm quân. Vậy là đám cưới của chúng tôi bị hoãn lại hết năm này qua năm khác mặc dù 2 gia đình vẫn thường xuyên gặp gỡ và hứa hẹn.
Vậy là chúng tôi đã gần 30 tuổi, lúc này chắc chắn đám cưới sẽ được tổ chức. Tôi thương Vân vô cùng. Nhưng lúc này là sao đây Vân, phải chăng em đã thay đổi?
Sao anh mãi dày vò em thế
Hôm đó, tôi được bổ nhiệm vào vị trí trưởng phòng, tôi về sớm và đến công ty đón Vân. Tôi chạy phăng phăng lên phòng làm việc của Vân, tôi muốn bế cô ấy và hét lên: "Sự nghiệp như thế là quá đủ rồi". Tôi đẩy cửa vào. Một vật nặng gì tì vào cửa bởi tôi biết Vân có thói quen không bao giờ chốt cửa kể cả khi ngủ.
Tôi dùng hết sức đẩy mạnh, cửa bỗng bật ra khiến tôi lộn nhào vào trong. Trước mắt tôi là Vân- người con gái tôi yêu cùng 1 người đàn ông khác khoảng ngoài 40 đang nằm dưới sàn.
Tôi đảo mắt một vòng, điều gì vậy Vân? Tóc em- mái tóc rối bời. Quần áo, quần áo của Vân xộc xệch, trên cổ cô ấy đầy những vết đỏ còn cúc áo thì đã mở bung 2 chiếc trước ngực.
Tôi lặng lẽ đóng cửa, ngôi xuống bàn làm việc của Vân một cách thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, chốn quan trường có lẽ đã dậy cho tôi được sự thản nhiên bình tĩnh đến ghê sợ trước mọi sự việc khủng khiếp.
Cả 2 người đều rất bối rối, người đàn ông kia là sếp của Vân lắp bắp nói: "Chúng tôi yêu nhau."
Thật kinh tởm, thằng điên này, mày nói gì thế? Tôi nghĩ trong bụng. Nhưng không được phép nổi cáu tôi cười hờ, nụ cười có vẻ rất mỉa mai nhưng đầy thủ đoạn: "Anh này say rồi, về đi. Vân chúng tôi yêu nhau được 7 năm rồi"
Vậy là tôi ra về, còn ăn mừng gì nữa. Tôi đưa Vân đến 1 nhà nghỉ để giải quyết mọi chuyện. Và dĩ nhiên trong lần này Vân là người có lỗi lớn nhất. Giờ đây tôi chẳng thiết tha làm cái quái gì nữa.
Vân ôm tôi- cái ôm nhẹ nhàng tha thiết thế quá. Vân mở miệng: "Em yêu anh nhưng em cũng yêu anh ta vì anh ấy rất giỏi trong lĩnh vực truyền thông." Lại một điều khủng khiếp gì nữa đây, thật là khốn nạn. Người đàn bà mà tôi yêu, đồng cam cộng khổ để cùng phấn đấu giờ lại phản bội tôi sao.
Tôi im lặng, lấy một điếu thuốc, châm lên và nhả khói. Tôi không bao giờ hút thuốc, nó chỉ được dùng khi đi giao tiếp xã giao. Tôi ném điếu thuốc hút dở xuống đất dẫm nát rồi rất khoát: "Em chỉ được chọn 1 mà thôi".
Vân đề nghị chia tay tôi. Quá bất ngờ dù tôi đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng dĩ nhiên là tôi không đồng ý. Vân rất quả quyết, tránh gặp mặt tôi, chặn điện thoại của tôi. Tôi biết vì sao cô ấy làm như thế. Vì cô ấy cảm thấy có lỗi với tôi và sợ tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cô ấy.
Nhưng tôi không muốn làm to chuyện, tôi không muốn 2 bên gia đình biết vì người lớn đã đến nói chuyện với nhau. Tôi dùng mọi cách để níu kéo Vân, thậm chí quỳ dưới chân cô ấy. Tôi tin rằng Vân chỉ giao động nhất thời vì chúng tôi đã yêu nhau 7 năm cơ mà.
Tôi hứa với Vân nếu quay lại tôi sẽ không bao giờ nhắc lại chuyện cũ. Thế rồi Vân cũng mủi lòng chúng tôi quay lại và Vân nghỉ làm ở chỗ đó.
Thế nhưng thật trớ trêu khi đã quay lại tôi không thể chi phối nổi cảm xúc của mình dù tôi vẫn ý thức được nó. Chỉ cần nghĩ đến cảnh cúc áo của Vân mở hờ là tôi đã sôi máu lên rồi. Tôi muốn đập nát mọi thứ. Tôi muốn bóp nát Vân, muốn giết chết thằng khốn đó. Kể từ đó chúng tôi thường xuyên cãi vã nhau, tôi thường xuyên về nhà trong tình trạng say mềm.
Tối hôm đó, cả nhà tôi đi vắng, Vân đến trông nhà giúp từ chiều, đến đêm tôi mới về nhà, tôi biết cô ấy đang đợi tôi. Tôi yêu cô ấy, nhưng tôi căm hận cái cảnh tượng mà tôi đã nhìn thấy.
Tôi bước chuệch choạc trong cay đắng của men say và những tổn thương ẩn ức đã hằn vào trái tim mình tự bao giờ. Vân cô ấy đỡ tôi lên. Tôi bắt lấy mặt cô ấy, hôn lấy hôn để. Vân đẩy tôi ra và nói: " Bảo cưới thì không chịu cưới nhưng cái gì cũng muốn".
Vân tiếp tục lớn tiếng: "Hôm nay anh đi với con nào?"
Tôi quát lên: "Chỉ có cô mới thế thôi, còn tôi không phải hạng người đó".
Tôi tiếp tục xả cơn tức giận: "Em nói, tôi không cưới em. Vậy em hãy trả lời cho tôi biết em phải như thế nào để tôi không cưới em chứ?"
Vân khóc rưng rức: "Sao anh mãi dày vò em thế".
Tôi không thể nén nổi cảm xúc của mình nữa. Tôi túm cổ áo Vân kéo sát lại và quát lớn: "Đúng tôi dày vò cô vì cô dám phản bội tôi."
Tôi lao ra ngoài cửa lòng đầy chát chúa. Không biết liệu làm thế có đúng không nữa?
Tôi muốn tiếp tục cuộc tình này. Tôi yêu Vân nhưng tôi không thể kiềm chế được cảm xúc của mình. Tôi thương Vân nhưng tôi hận cái ngày hôm đó, tôi hận em vì em nỡ phản bội tôi. Em bảo tôi phải làm sao đây Vân?
Theo Khỏe & Đẹp
Làm dâu nhà giàu, sướng khổ tự thân Vậy mà chuyện đùa như thật, không những anh thổ lộ tình cảm với chị mà ngay cả mẹ anh cũng dò hỏi ý tứ, xem chị có chịu làm dâu nhà này không. Trước khi kết hôn, chị là người phụ nữ nhanh nhẹn, hoạt bát, tính toán đâu ra đấy. Chị xuất thân trong một gia đình thuần nông, nhà đông...