Muốn ly hôn vì chồng trẻ con cả trong ‘chuyện ấy’
Tôi và chồng bằng tuổi nhau, chúng tôi quen nhau khi học đại học. Tôi là một cô bé lãng mạn còn anh là gã si tình bậc nhất nên tình yêu chúng tôi đẹp vô cùng.
ảnh minh họa
Tôi nghĩ, hai người bằng tuổi, suy nghĩ và các quan điểm sống giống nhau nên sẽ dễ hòa hợp. Chúng tôi yêu nhau một cách tự nhiên, vô tư như chính lứa tuổi hai mươi. Ra trường hai năm thì chúng tôi kết hôn khi hai đứa có việc làm ổn định. Những tưởng sẽ có cuộc sống hạnh phúc viên mãn, ai ngờ cuộc sống như địa ngục của tôi mới thực sự bắt đầu.
Chồng tôi là con một nên vợ chồng tôi ở cùng với bố mẹ chồng. Việc nhà chồng tôi không nhúng tay vào bất cứ một việc gì, một tay tôi lo hết. Cứ 9h tối khi xong hết mọi việc, tôi chỉ muốn nằm lì trên giường, được chồng massage và thủ thỉ âu yếm. Đằng này, anh chỉ buông một câu: “Em yếu nhỉ, anh thấy mẹ làm bao nhiêu năm nay có kêu ca gì đâu?”. Rồi sau đó, anh tiếp tục chơi game.
Chồng tôi trẻ con và cái “dạ” cũng non theo. Việc đối nội đối ngoại anh không biết một cái gì cả. Nhà đẻ có đám giỗ, anh về lại chỉ chăm chăm theo mấy đứa trẻ con đi câu cá, bắt ve.
Tôi nhớ ngày tôi đẻ thằng cu Bin, thấy chồng người ta luống ca luống cuống, lăng xăng hết chỗ này chỗ kia tôi mới thấm cảnh lấy chồng “trẻ con”. Sáng hôm ấy, tôi ra máu báo, lại đúng lúc bố mẹ chồng đi du lịch nên chỉ có chồng đưa ra viện. Đến nơi, anh ngồi một chỗ còn tôi vác cái bụng to tướng đi làm thủ tục sinh. Anh phán một câu nhạt như nước ốc: “Em tự đi đi, người ta có hỏi em biết mà trả lời chứ anh biết gì? Anh chưa đưa vợ đi đẻ bao giờ”.
Video đang HOT
Trẻ con làm bố trẻ con thì có biết cái gì đâu. Đêm con khóc chẳng biết phụ vợ tý nào, bảo lấy cho cái bỉm thì lấy cái khăn, con ị thì la làng, hét toáng lên: “Vợ ơi, con ị rồi, kinh quá, nhanh lên…”. Cu Bin giờ 2 tuổi mà chồng tôi chưa thay cho con được cái quần.
Nếu chỉ có vậy, tôi cũng không đến nỗi kiệt sức đòi ly hôn. Nguyên nhân chủ yếu là do anh chồng tôi trẻ con cả trong “chuyện ấy”. Khi tôi mang bầu lần đầu tiên, cũng chỉ do anh quá sung mà mới chưa đầy 2 tháng đưa bé đã bỏ tôi mà đi. Sau đó, bác sỹ có dặn phải kiêng 3 tháng nhưng chồng tôi không chịu được, 2 tháng sau tôi đã có cu Bin bây giờ. Đó cũng là lí do khiến sức khỏe tôi sa sút.
3 năm qua tôi làm vợ trong tận cùng của mệt mỏi, cả về thể xác vầ tinh thần. Ảnh minh họa
Khi con mới được 12 ngày, chồng tôi đã đòi hỏi tôi phải chiều chuộng. Mặc dù sức khỏe còn yếu và chưa thực sự sẵn sàng nên tôi hoàn toàn không muốn. Chắc cũng do tính trẻ con mà anh ấy đòi không được thì nài nỉ, không được nữa thì ép buộc tôi. Dù muốn hay không, mỗi ngày tôi đều phải “trả bài” một lần trong sự gượng ép.
Hôm nay là ngày kỉ niệm 3 năm ngày cưới, anh chuẩn bị một buổi tối lãng mạn với nến và hoa trong phòng ngủ (anh lúc nào cũng thế). Về phía tôi thì quá mệt rồi, cu Bin ốm cả tuần nay chưa khỏi, thức đêm hôm, lo lắng cơ thể cũng bắt đầu lên tiếng rồi. Hiểu được anh, tôi cũng cố uống ly rượu vang đỏ và cố gắng xong nghĩa vụ. Khi đã xong xuôi cũng là khi cơ thể tôi tự chìm vào giấc ngủ.
Trong giấc mơ, tôi mơ màng thấy những cảnh ngọt ngào ngày nào. Đột nhiên, tôi thấy đau nhói ở phần dưới. Tôi choàng tỉnh thì thấy anh vẫn đang tiếp tục “hành sự”. Quá đau đớn, tôi đẩy anh ra nhưng anh to tiếng :”Tôi chưa xong” và lao vào tôi một cách điên loạn. Tôi chống cự, như mọi lần anh đánh tôi, thậm chí anh còn trói hai tay, hai chân tôi vào thành giường. Khi tôi tỉnh dậy đã là 5 giờ sáng, toàn thân nhức mỏi, đau đớn đến tê liệt.
Ngay bây giờ đây, điều tôi nghĩ đến duy nhất là viết đơn ly hôn để kết thúc 3 năm làm vợ trong tận cùng của mệt mỏi, cả về thể xác vầ tinh thần.
Theo Nguoiduatin
Bữa cơm gia đình
Hai đứa con uể oải ngồi vào bàn, lơ đễnh với những đĩa thức ăn, dù em đã kỳ công chế biến và bài trí. Em gắp thức ăn vào bát, chúng còn phụng phịu. Bực, em mắng:
- Con người ta chẳng có mà ăn. Đằng này mẹ làm đủ các món dọn cho tận miệng rồi mà cũng không chịu ăn là sao?
Hai đứa con miễn cưỡng cầm bát lên. Nhìn cách chúng ăn là biết chẳng ngon miệng gì.
Ngày anh cưới em, em gái đùa: Anh lấy chị em là cái khoản ăn uống chẳng bao giờ phải lo. Chị ấy không những thích nấu nướng mà còn nấu rất ngon nữa.
Lấy em về, chấm dứt cuộc đời độc thân nay mì tôm, mai cơm bụi, anh được em chăm chút từ bữa ăn đến giấc ngủ, nên lên cân vù vù. Nhiều người gặp anh đều kêu anh "phát tướng". Bạn bè có người còn ghen tỵ vì anh tốt số.
Vốn thích nấu nướng, lại thêm cái tính no bụng đói con mắt nên làm món gì em cũng làm nhiều. Nhiều hôm ăn xong phần của mình, bụng no căng, anh lại phải ăn cố. Không ăn thì em không vui, có khi hờn giận. Ngày thường thì còn đỡ, đến ngày nghỉ là anh bội thực. Cũng nhiều lần thấy em đi làm về lại lọ mọ trong bếp, anh bảo chỉ nấu vài món đơn giản thôi nhưng em không nghe. Lại bày biện món nọ, món kia, nhiều hôm nhìn bàn ăn của hai vợ chồng mà anh phát ngốt.
Từ ngày có con, thực đơn của nhà mình vừa dày vừa dài ra. Em tham khảo trên mạng, học hỏi bạn bè, có khi đi ăn ở nhà hàng còn dò hỏi bí quyết để về nhà thực hành. Cứ nghe quảng cáo cái gì ngon, bổ là em tìm mua về nấu nướng. Bố con anh là những thực khách đầu tiên dùng món mới, vui nhưng cũng đến là khổ vì cứ bị ép ăn. Không biết bao nhiêu bận, em bực mình cau có, còn anh thì phải buông bát đi lau nhà khi con trớ hết ra sàn vì em cố ép con ăn cho hết miếng cuối. Có lúc con sợ mẹ mắng, cứ lúng búng trong miệng nhưng không nuốt, chỉ tìm cách để nhè ra. Cũng không biết từ bao giờ, con rất sợ mỗi khi phải ngồi vào bàn, với trước mặt là những đĩa thức ăn đầy ắp.
Dù em ngày nào cũng đổi món cho con và ép con ăn, rồi bổ sung vitamin và các loại men vi sinh, sữa nội, sữa ngoại... nhưng con mình vẫn gầy nhom. Con không hấp thụ được. Còn anh, sau đợt khám sức khỏe, bác sĩ cũng chỉ định phải ăn kiêng. Biết là em thương và lo cho chồng con, muốn chăm sóc sức khỏe chồng con một cách tốt nhất, nhưng em biết không, ăn không đơn giản chỉ là để nạp năng lượng mà còn là sự thưởng thức. Một bữa ăn ngon đâu chỉ nằm ở những đĩa thức ăn mà còn ở không khí gia đình, thể trạng và tâm trạng của mỗi người. Nếu cứ ăn theo kiểu nhồi nhét sẽ không bao giờ ngon miệng cả. Vì thế, không nhất thiết phải là sơn hào hải vị, không nhất thiết phải là những đĩa thức ăn chế biến công phu, trang trí cầu kỳ. Có khi chỉ là bát canh cua với vài ba quả cà pháo, một bữa cơm đạm bạc nhưng mọi người ngồi vào bàn thoải mái, vui vẻ cũng sẽ có một bữa ăn ngon.
Một gia đình hạnh phúc không thể thiếu những bữa cơm đầm ấm, quây quần, nhưng bớt chút thời gian cho việc ăn uống để cả nhà cùng nhau ngồi xem một bộ phim hay đi dạo đâu đó cũng là cách để kết nối yêu thương, phải không em?
Theo VNE
Cọc đi tìm trâu thì đã sao? Không lẽ mình là con gái mà lại tỏ tình, lại nói yêu người ta rồi lại mang tiếng cọc đi tìm trâu...? Nhiều khi tôi cứ muốn nói huỵch toẹt ra là tôi thích anh nhưng mỗi lần sắp sửa nói, tôi lại thấy có cái gì đó chặn ngang. Không lẽ mình là con gái mà lại tỏ tình, lại nói...