Muốn ly hôn vì bị chồng tát giữa siêu thị
Chồng có thể chửi bới, dọa nạt, thậm chí tát tôi ở bất cứ nơi đông người. Tôi không thể tiếp tục sống và chịu đựng thêm được nữa…
Ảnh minh họa
Tôi và chồng cưới nhau được 8 năm, đã có 2 con nhỏ, chúng tôi quen nhau từ hồi đại học, ra trường 2 đứa hẹn hò và làm đám cưới sau khi đã tìm được công việc và tự nuôi sống bản thân mình.
Gia đình 2 bên đều làm nông, không có điều kiện giúp đỡ, nên 2 vợ chồng phải rất nỗ lực mới có thể bám trụ được ở thành phố.
Thời gian đầu chúng tôi còn đi thuê nhà, nhưng mấy năm nay nhờ chính sách xây nhà ở xã hội nên chúng tôi cũng đã có một ngôi nhà nhỏ riêng cho mình.
Video đang HOT
Về cơ bản, chồng tôi là một người đàn ông hiền lành, chịu khó và rất yêu thương vợ con, anh tiết kiệm trong chi tiêu, đi làm về là đưa cả lương ch vợ giữ, có thời gian rảnh anh cũng giúp tôi làm việc nhà, va chăm sóc con.
Các con của tôi đứa nào cũng yêu thương bố, mỗi khi anh đi công tác là chúng liên tục hỏi tôi về bố và hỏi khi nào bố về.
Tôi cũng rất yêu thương chồng, nhưng có một điều ở con người anh luôn làm tôi phải trăn trở, suy nghĩ. Đó là khả năng kiềm chế của chồng tôi rất kém, không phải bây giờ mới vậy mà từ khi cưới nhau đến bây giờ, đã 8 năm rồi anh đều như thế. Đôi khi công việc bức xúc, mệt mỏi là anh lại đổ lên đầu tôi theo kiểu “giận cá chém thớt”.
Nhiều lần anh đang ở công ty, tôi điện thoại để hỏi anh một vài việc thì anh làm um lên, chửi bới tôi cũng câu rất thiếu văn hóa trước mặt bao nhiêu người. Mặc dù anh biết tôi cũng đang ở công ty.
Có lần đi siêu thị, chỉ vì tôi dắt con đi vào cầu thang máy không cẩn thận, làm con suýt ngã vậy mà trước mặt bao nhiêu người anh giơ tay tát tôi và chửi ĐM mày, tôi chỉ biết đứng im lặng, chứ nếu có một hành động phản ứng gì là thế nào anh cũng tát thêm cho tôi vài cái nữa.
Lúc ấy, bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía tôi và anh, có người còn định ra bênh vực tôi, tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ và ê chề, nhục nhã.
Gần đây nhất là thứ 7 tuần vừa rồi, chúng tôi cùng nhau đi mua một chiếc điện thoại, tôi dắt theo 2 đứa con, còn anh đi một mình. Vào đến trung tâm điện thoại, con trai tôi hiếu động nên khi tôi đang cầm điện thoại xem thì con giằng lấy và làm rơi xuống nền gạch.
Tuy chiếc điện thoại không vỡ, nhưn anh cũng chạy bổ đến và kịp tát cho tôi một cái trời giáng vào mặt, làm tôi chảy cả máu ở miệng.
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía tôi với thái độ chia sẻ và cảm thông, còn anh nhanh chóng bước ra ngoài trung tâm và trở về nhà, bỏ 3 mẹ con tôi ở đó. Tôi và các con phải tự đi taxi về nhà.
Đây không biết là lần thứ bao nhiêu anh đánh tôi ở nơi đông người như vậy, tôi đã suy nghĩ rất nhiều từ hôm đó đến nay, từ hôm đó tôi cũng chưa mở lời nói chuyện với anh.
Tôi không thể sống được như vậy nữa, tôi muốn ly dị nhưng không biết mình làm như vậy có đúng không khi chúng tôi đã có 2 đứa con. Tôi viết lên đây rất mong nhận được lời khuyên từ độc giả.
Theo Đất Việt
Chồng đánh tôi què chân chỉ vì bát cơm
Tôi bảo sao anh ăn cơm không dẹp tô thì anh đánh tôi què chân. Tôi gọi mẹ rước về thì anh bảo cha mẹ tôi phải quỳ lạy anh mới được.
Ngày trước từ quê lên Sài Gòn học tôi đã quen anh, người qua một đời vợ, không tiền không nhà cửa nhưng tu chí làm ăn, không rượu chè cờ bạc trai gái. Gia đình ngăn cản hết lời nhưng tôi quyết bỏ nhà theo anh không một đám cưới. 5 năm trôi qua, con trai chúng tôi đã 3 tuổi, được ông bà ngoại chăm từ lúc 3 tháng đến giờ. Gia đình tôi cũng dần chấp nhận vì thấy chúng tôi yêu nhau.
Ảnh minh họa
Gần một năm trước cha mẹ tôi muốn mở một cơ sở nhỏ làm ăn, vì hụt vốn nên vợ chồng tôi hỗ trợ 35 triệu và giúp ông bà buôn bán. Kể từ đó vợ chồng không đi bán hàng riêng mà ở nhà hỗ trợ ông bà, tất nhiên là cha mẹ tôi lo ăn uống và tiêu xài cho cả hai vợ chồng. Vì quen xài thoải mái hồi còn đi làm ăn riêng nên giờ cha mẹ có chu cấp chúng tôi vẫn thấy không đủ. Mẹ tôi ở quê, thấy xài nhiều mẹ cũng hay cằn nhằn. Chồng tôi cho rằng công lao của anh mà mẹ lại như thế khi anh tiêu xài. Từ xưa đến giờ chồng tôi mê game, cơm ăn phải dâng tới miệng, ăn xong phải bưng xuống còn anh chỉ ngồi chơi game. Có hai vợ chồng không sao nhưng ở nhà tôi cha mẹ hơi khó chịu vì thói đó.
Công việc của cha mẹ càng thuận lợi thì công lao của anh cũng không phải nhỏ nhưng làm ra bao nhiêu anh xài hết. Anh không xài cá nhân nhưng lại mua những đồ dùng không cần thiết. Khi công việc thuận lợi hơn thì cha mẹ tôi lại vay hai đứa hơn 100 triệu. Tôi mừng lắm, ngày xưa cha mẹ lo cho tôi ăn học phải mượn nợ, giờ tôi muốn giúp mẹ làm ăn để không mang tội bất hiếu. Thế mà anh lại chửi bới tôi, nói không lo cho gia đình. Tôi ngọt nhạt tâm sự nhưng anh lúc nào cũng xem thường mẹ vợ. Người làm chung xưởng cũng khá bực vì anh lười và mê game. Đỉnh điểm khi tôi bảo sao anh ăn cơm không dẹp tô thì anh đánh tôi què chân. Tôi gọi mẹ rước về thì anh bảo cha mẹ tôi phải quỳ lạy anh mới được. Giờ tôi phải làm sao?
Theo VNE
Bị chồng khinh bỉ vì còn trinh trong đêm tân hôn Chồng bĩu môi khinh thường rồi nói: "Thời đại nào rồi mà em vẫn cổ hủ thế hả? Chỉ có loại bỏ đi không đàn ông nào ngó ngàng tới mới còn trinh". Học hết cấp 3, tôi thi đỗ vào trường đại học lớn ở Hà Nội, sau khi ra trường tôi sớm được nhận vào một doanh nghiệp nước ngoài với...