Muốn làm lại cuộc đời nhưng không đủ can đảm
Tôi phải đối mặt với dư luận thế nào đây? Mọi người sẽ bàn tán xì xào thằng kia sao học ba năm rồi còn bỏ.
Cánh cửa đại học mở là lối đi thành công trong tương lai với ai nắm bắt được nó, nhưng nó sẽ là quãng thời gian đánh mất giá trị bản thân với những ai ham chơi, tôi nằm trong số đó. Tôi là sinh viên năm thứ tư ở Hà Nội. Trong quãng thời gian 3 năm trước tôi không chú tâm vào việc học, lao đầu vào những thú vui vô bổ, chủ yếu là game. Vì sinh viên có nhiều thời gian rảnh không biết làm gì tôi đã tìm đến game. Cứ thế ngày qua ngày, dường như game là một phần không thể thiếu trong cuộc sống này. Tôi không học, dần dần mất kiến thức môn này đến môn kia. Giờ đây tôi đang chật vật cải thiện điểm để kịp ra trường nhưng với tấm bằng trung bình thì khó có công việc ổn định.
Ảnh minh họa
Quãng thời gian sinh viên tôi đã đi làm thêm, cũng va vấp xã hội, cho mình những bài học làm người. Từ nhỏ, gia đình, hàng xóm, bạn bè ai cũng bảo tôi là thằng con trai ngoan ngoãn. Tôi ít nói, sống tình cảm, chân thành, luôn nghĩ cho người khác, chịu thương chịu khó trong công việc nhà, ai cũng bảo tôi chăm chỉ như con gái. Tôi chỉ mỉm cười, hy sinh một cách thầm lặng vì gia đình, vì mọi người nhưng tôi không có hứng thú học.
Video đang HOT
Giờ tôi hoang mang, không biết nên học tiếp hay dừng lại để đi theo hướng khác. Tính tôi chịu khó, không ngại vất vả, tôi định tìm đến những người an quen biết nhờ họ giúp cho có một công việc để làm. Tôi phải đối mặt với dư luận thế nào đây? Mọi người sẽ bàn tán xì xào thằng kia sao học ba năm rồi còn bỏ. Tôi nhiều lúc xin lỗi bố mẹ, định nói thẳng để làm lại từ đầu nhưng không đủ can đảm. Tôi phải làm sao?
Theo Hùng/Ngoisao
Tẩm bổ sinh lực cho chồng rồi méo mặt nhìn hàng xóm... "hưởng" hết
Một ngày bà hàng xóm gọi tôi vào nói nhỏ rằng mối quan hệ giữa chồng tôi và chị hàng xóm có vẻ không bình thường. Có một buổi trưa bà nhìn thấy chồng tôi vào nhà chị ta mãi một tiếng sau mới ra. Chị ta là gái đã có chồng và con nhỏ.
ảnh minh họa
Mấy tháng nay vợ chồng tôi không còn cảm hứng gần gũi nhau, chỉ vì chồng tôi bỗng dưng bị yếu sinh lý. Khi nghe chồng nói tôi thương anh rất nhiều. Suốt 10 năm sống với nhau anh luôn tận tình chăm sóc mẹ con tôi, chuyện vợ chồng hòa hợp khỏi phải bàn tới.
Tháng 2 vừa rồi cơ quan chồng lại tổ chức đi khám sức khỏe, anh về với tâm trạng buồn rười rượi. Khi tôi hỏi anh mới chậm rãi nói anh bị rối loạn sinh lý, nên từ nay chuyện vợ chồng gần gũi phải hạn chế. Tôi vốn là người phụ nữ không nặng nề vấn đề tình dục lắm, tôi chỉ mong chồng nhanh khỏe tìm lại niềm vui như trước đây. Nhờ tư vấn của bạn bè, tham khảo sách báo mà tôi tìm mua những loại thuốc tốt nhất để chồng uống, nhưng tình hình cũng không khả quan là mấy.
Một ngày bà hàng xóm gọi tôi vào nói nhỏ rằng mối quan hệ giữa chồng tôi và chị hàng xóm có vẻ không bình thường. Có một buổi trưa bà nhìn thấy chồng tôi vào nhà chị ta mãi một tiếng sau mới ra. Chị ta là gái đã có chồng và con nhỏ. Nhưng vì hoàn cảnh nên vợ chồng ly tán, mỗi người một nơi.
Tôi định bụng hỏi chồng nhưng tôi biết tính anh nếu không có bằng chứng rõ ràng anh sẽ không bao giờ nhận. Rồi tôi theo dõi và phát hiện mỗi trưa ngày lẻ trong tuần chồng tôi và chị hàng xóm thường hẹn nhau vào nhà nghỉ ở gần cơ quan chị ta. Lòng rất đau, nhưng tôi vẫn cố kìm nén. Tôi không muốn vào đó, vì không muốn mình nhìn thấy cảnh tượng không hay.
Tối hôm đó, khi tôi định nói với chồng thì anh không nằm cạnh tôi. Đoán biết chồng đang ở đâu, tôi nhẹ nhàng trở dậy. Đêm khuya thanh vắng, không người đi lại, tôi nghe rõ tiếng chị ta "Con mụ già đó ngu thật cứ mua thuốc tẩm bổ cho anh. Rồi mình hưởng hết". Chồng tôi cười khúc khích.
Tôi về phòng ngồi đó thẫn thờ, tôi sống đến nỗi nào đâu mà chồng lại đối xử với mình như vậy. Biết mọi bí mật đã lộ, anh không thanh minh, không giải thích lặng lẽ đi nằm. Rồi hôm sau, anh kêu tôi ly hôn, để anh được đến với tình yêu đích thực của đời mình. Anh nói bao năm nay anh phải dối lòng mình để sống cùng tôi, anh không quên được bởi chị ta là mối tình đầu của anh.
Giờ tôi đã hiểu chị hàng xóm chính là người mà ngày còn trẻ chồng tôi vẫn làm thơ, mơ tưởng. Tôi không nghĩ nó đáng để anh đánh đổi gia đình hạnh phúc hiện đang có với mẹ con tôi. Tôi đã bỏ qua chuyện anh lừa dối tôi để cầu mong anh hãy tỉnh ngộ, nhưng anh đã gạt tôi ra và nói "nếu không ly hôn, thì hãy ly thân vì anh không muốn cô ấy phải tổn thương thêm một lần nào nữa".
Suốt 2 tuần rồi, tôi không tha thiết ăn uống, không ngủ được mình hao gầy như xác ve, cô ta nhìn thấy tôi như thế chắc hả dạ lắm. Nghĩ tới các con tôi đang tuổi ăn tuổi lớn, mà không cha lòng tôi đau như cắt. Giờ tôi không biết phải làm sao để níu giữ hạnh phúc mong manh này đây?
Theo blogtamsu
Quay về đi em, đừng để anh khóc như trẻ con nữa Chị ra đi bỏ lại anh và các con; có lẽ vì yêu anh, yêu các con nên chị ích kỷ bắt anh hứa không đi bước nữa để nuôi các con thành người. Sau khi đọc được những tâm sự của vợ mình Tạm biệt người chồng chưa đêm nào ở bên vợ chọn vẹn, người đàn ông trong câu chuyện cũng...