Muốn làm gái cũng phải trừ ngày Tết ra chứ
Chồng tát tôi cháy má vì đầu năm đã ngồi sau xe trai. Chồng bảo: “Mày lăng loàn vừa vừa chứ. Muốn làm đĩ cũng phải trừ ngày Tết ra chứ”.
Đầu năm Giáp Ngọ, chồng nhảy như ngựa xổng chồng. Cái Tết chốt hạ với những ngày cặm cụi cày game của chồng, sự vất vả thức khuya dậy sớm của tôi và đen đủi bám dính lấy cả hai vợ chồng.
Cả năm chồng đã chơi game, nghỉ Tết lại càng chơi hăng hơn. Còn sau Tết không biết rằng năm mới đã đến, chồng cắm mắt cắm mặt vào chơi game. Các quán điện tử là chốn lui tới thân thuộc của chồng. Còn nhà chỉ là nơi chồng về tạm mỗi lúc cần.
Mồng 1 Tết, chồng lôi con máy laptop của tôi – vừa lành bệnh sau khi bị chồng chơi game phá máy, ra để nghiền game. Chồng cứ ngồi lù đù một đống coi cả nhà như không. Đến bữa cơm không thèm xuống ăn. Mặc dù tôi bị mẹ chồng của mắng là không quan tâm mời cơm được cho con trai bà. Tôi chán chẳng buồn nói, nghẹn đắng trong cổ họng.
Mồng 2 Tết, khi vợ đang một mình làm mâm cúng sáng thì chồng đã gọi thằng bạn đến đón đi chơi game ngoài quán net. Lúc đi, thậm chí chồng chẳng nói một câu với tôi. Tôi phải nghe lại chuyện này qua lời đứa con trai 4 tuổi. Con hỏi mẹ: “Tết mà bố vẫn phải đi chúc Tết ngoài quán game hả mẹ?”. Tôi cười trừ chẳng nói sao , mà biết nói làm sao cho đúng chứ.
Chồng đi chơi game qua đêm không về nhà. Tôi lo chồng đói nên cứ nửa tiếng lại gọi điện một lần. Đáp lại sự lo lắng của tôi là dòng tuýt máy không liên lạc được. Chẳng biết do máy chồng hết pin hay chồng đã cố tình tắt máy nữa.
Sáng mồng 4 Tết, khi trời mới tờ mờ sáng, mẹ chồng gõ cửa phòng bắt vợ phải đi tìm con trai bà về. Bà quát lên: “Làm vợ kiểu gì mà đến quán chồng thích chơi cũng không biết”.
Hóa ra tôi cần nắm được nơi chốn chồng chơi game nữa, trong khi chồng chẳng cần biết vợ đang làm gì mọi lúc. Các quán game đa phần đóng kín cửa ngày Tết. Tôi phải đi gõ cửa để nghển cái đầu vào ngó xem chồng có mặt trong đó không.
Video đang HOT
Gặp phải mấy đứa quản lý quán game có máu mặt. Chúng chửi tôi mọi lời thối tha. Có đứa còn ném quả cà chua thối vào tôi vì đầu năm làm xui quán nó. Tôi cảm thấy nhục hết chỗ nói. Tôi chỉ biết khóc.
“Trong cái rủi có cái may”, tôi gặp được một người bạn của chồng ngồi chơi ở quán net. Thương tình, cậu ấy đã lai tôi đến tận quán net có chồng đang chơi game.
Chồng tát tôi cháy má vì đầu năm đã ngồi sau xe trai. Chồng bảo: “Mày lăng loàn vừa vừa chứ. Muốn làm đĩ cũng phải trừ ngày Tết ra chứ”. Tội nghiệp, cậu bạn tốt bụng ra sức giải thích. Song chồng vẫn chửi chửi bạn tơi bời và suýt lao vào đánh bạn nếu không có những người xung quanh can ngăn.
Rốt cuộc sau mấy tiếng cắn răng chịu đựng thì tôi cũng lôi được chồng về nhà trong trạng thái mặt bơ phờ sau 2 đêm thức trắng chơi game, mùi cơ thể bốc lên hôi rình. Về đến nhà, chồng lăn ra ngủ một lúc, rồi lại lấy laptop của tôi ra để chơi game.
Mẹ chồng gọi con trai lai đi chúc Tết nốt họ hàng. Trong nhà chồng coi mẹ chồng là nhất, bố chồng là nhì, em gái là thứ ba, con trai kế tiếp, còn tôi chả là gì cả. Chồng hăm hở thay bộ quần áo sạch đưa mẹ đi chơi.
Vừa được một lát, mẹ chồng gọi điện cho con dâu ra đón vì con trai cho bà hạ đất. Tôi đưa mẹ chồng đi khám thì bị rạn xương bánh chè. Chồng bị sứt xát khắp mặt mày, chân tay.
Mẹ chồng chửi con dâu không biết quản lý chồng. Để con trai bà chơi game suốt ngày mà sinh ra mụ mẫm. Bà trách tôi: “Chắc thấy tao thế này mày mừng lắm. Tao đến chết sớm vì đứa con dâu vô tâm như mày.”
Bố chồng thì bắt vợ chồng ra Tết phải dọn ra ở riêng. Ông bảo không muốn chứa trong nhà thằng con trai mất nết. Tệ hơn, ông còn bảo: “Con đã mất dạy thì cháu trai cũng giống bố thôi. Tốt nhất chúng mày sớm dọn khỏi nhà cho khuất mắt tao”.
Thực sự tôi rất mỏi mệt. Tôi chỉ muốn nhà ra đi cho rồi. Nhưng thương con trai quá, tôi đành ở lại cho con có mẹ có cha. Mặc dù, chồng chẳng làm được một phần nhỏ gì trong trách nhiệm làm cha cả.
Chồng cũng chẳng có tình cảm gì với tôi thì mới coi game làm thứ chung tình như thế. Có lẽ, chỉ mình tôi yêu chồng một cách mù quáng thôi.
Cuối cùng thì Tết cũng qua, nhưng những ngày tháng mệt mỏi của tôi vẫn còn đang ở phía trước. Tôi có nên tiếp tục kéo dài cuộc hôn nhân vô nghĩa với chồng hay một mình nuôi con?
Viết những lời tâm huyết gửi chồng, tôi cũng chẳng hy vọng đức ông chồng mình sẽ đọc được đâu. Bởi chồng tôi còn đang cắm mặt chơi game mà. Tôi muốn mọi người tư vấn giúp xem nên tôi nên làm gì để níu giữ hạnh phúc gia đình mình? Cảm ơn mọi người!
Theo PLXH
Tôi không thể lấy vợ về làm gái
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng tôi chỉ có thể lấy đĩ về làm vợ chứ không lấy vợ về làm đĩ.
Tôi và em là bạn học hồi cấp 3. Tôi sinh ra trong một gia đình không hoàn thiện, bố mẹ tôi đã ly hôn, bố tôi lấy vợ khác, tôi sống với mẹ từ bé. Còn em, em có bố có mẹ, nhưng bố mẹ em thường xuyên cơm không lành, canh không ngọt.
Em không quá xinh đẹp, nhưng có sức hấp dẫn đối với tôi từ những ngày học chung lớp cấp 3. Hết cấp 3, tôi vào đại học, còn em lên Hà Nội làm thuê. Không biết em làm nghề gì, nhưng mỗi lần về quê tôi vẫn gặp em, em ăn diện và đẹp hơn, chúng tôi vẫn thường gặp gỡ chuyện trò và yêu đương từ đó.
Yêu em một thời gian, tôi phát hiện ra công việc của em, em làm nhân viên cho một quán bar và chuyện quan hệ với đàn ông không hề xa lạ với em. Tôi đã định nói lời chia tay với em khi biết chuyện, nhưng tôi vẫn yêu em, tôi không muốn em lún sâu vào con đường đó, nên đã cố gắng kéo em ra bằng tình yêu và sự vị tha của một người đàn ông.
Rồi em có bầu, em bảo cái thai đó là của tôi, tôi về xin mẹ cho chúng tôi làm đám cưới, nhưng mẹ phản đối, vì không muốn tôi cưới người phụ nữ như em làm vợ. Mẹ bảo, người phụ nữ đó sẽ không bao giờ trở thành một người mẹ, người vợ tốt được, mẹ không đồng ý, mẹ tuyên bố nếu tôi cố tình cưới em mẹ sẽ từ bỏ tôi.
Tôi yêu mẹ, nhưng không lỡ bỏ em. Tôi đã lén lút đưa em đi đăng ký kết hôn trước khi quay trở lại thành phố, tôi thuê cho em một căn phòng nhỏ để chờ sinh, còn tôi đi làm xa vài tháng về một lần. Tôi lo cho mẹ con em đủ thứ, không để em thiếu thốn cái gì, dù nhiều người nói rằng đứa trẻ đó không phải là con tôi, nó không có nét nào giống tôi.
Tôi cứ nghĩ với sự lo lắng, tình yêu và sự bao dung của tôi em sẽ nghĩ lại và từ bỏ con đường nhơ nhuốc đó để trở thành một người phụ nữ của gia đình. Nhưng chỉ hơn 1 tháng sau khi sinh con, em lại ngựa quen đường cũ. Em bỏ con ở nhà, nhờ hàng xóm trông hộ và bắt taxi đi chơi đến 1-2 giờ đêm mới về nhà trong tình trạng rũ rượi.
Hàng xóm bảo, có hôm lại có một người đàn ông trung tuổi đưa em về nhà bằng ô tô, khi ra khỏi xe người đàn ông đó còn hôn tạm biệt em rất tình tứ, nhưng khi tôi hỏi thì em bảo đó là người nhà của em, chứ không phải bồ bịch gì.
Tôi khuyên em phụ nữ mới sinh không nên đi đến những nơi như vậy thì em bảo em nhớ bar, nhớ các bạn. Em đã quen với tiếng nhạc chát chúa mỗi đêm, nên sinh con xong nằm nhà em không thể chịu nổi.
Em có biết tôi đã cố gắng, tôi đã chấp nhận quay lưng lại với mẹ mình- người đã vất vả nuôi tôi khôn lớn, tôi đã bất chấp dư luận và sự phản đối của gia đình, bạn bè để đến với em. Chấp nhận cả đứa con mà không chắc nó là con mình để hy vọng em sẽ thay đổi, từ bỏ con đường nhơ nhớp đó.
Tôi muốn mang đến cho em tình yêu, mang đến cho em một mái ấm gia đình thực sự, nhưng chính em đã không hiểu ra điều đó, em đùa giỡn với tình cảm của tôi, em trêu ngươi sự chịu đựng của tôi và thử thách bản lĩnh đàn ông của tôi... Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, buồn rất nhiều và rồi tôi vẫn phải đưa ra quyết định. Vì tôi có thể lấy đĩ về làm vợ nhưng không thể lấy vợ về để đi làm đĩ, tôi quyết tâm chia tay em.
Tôi biết, em sẽ nói hận và giận tôi nhiều lắm, nhưng giá như em có thể quên được bar, quên được đám bạn bè của em và quên được những tiếng nhạc chát chúa để ở nhà chăm con và cùng tôi xây dựng hạnh phúc gia đình, thì có lẽ mọi chuyện đã không có kết cục như vậy. Tôi mong em, đừng lún sâu vào con đường đó nữa...
Theo Đất Việt
Vợ đêm đêm giấu chồng đi làm gái ? Tôi là một kỹ sư xây dựng 37 tuổi và có cuộc sống gia đình hạnh phúc, con trai đầu lòng của tôi năm nay hơn 3 tuổi. Vợ chồng tôi đến với nhau không được sự đồng ý của gia đình, bố mẹ, người thân đều phản đối tôi cưới em làm vợ bởi lúc ấy em làm cái nghề mà nhiều...