Muốn hy sinh hạnh phúc của bản thân để có chồng nhiều tiền
Tôi luôn tự nhủ với bản thân, kể cả có phải hy sinh hạnh phúc của bản thân để tôi có thể có một ông chồng có tiền tôi cũng làm, vì tôi cần tiền… 21 tuổi lần đầu tôi viết nên những dòng tâm sự của bản thân mìn. Thật sự tôi cảm thấy khó viết quá vì không biết tôi phải bắt đầu từ đâu.
Muốn hy sinh hạnh phúc bản thân để có chồng nhiều tiền
Tôi sinh ra trong một gia đình gia giáo và tôi thấy thật hãnh diện với bạn bè xung quanh nhưng ngược lại nó cũng làm tôi trở lên ít nói hơn, tự ti hơn. Tôi sinh ra vốn không phải là một cô gái xinh đẹp, thông minh và học giỏi. Những điều đó đã khiến tôi trở lên xa lạ với mọi người trong gia đình. Bởi vì những người trong gia đình tôi, họ chỉ quý mến những người học giỏi còn tôi thì không.
Tôi luôn bị gạt ra trong mọi câu chuyện, thậm chí chú tôi còn không nhớ nổi tên tôi. Anh em họ trong nhà cũng không chơi với tôi vì thế giới của họ khác với tôi. Họ được đi du học, được sống ở thành phố, họ xinh đẹp còn tôi thì… Đối với những người khác, anh em về tụ họp là một niềm vui, còn với tôi lại là nước mắt vì tôi luôn chui vào một góc để khóc. Tôi làm cho bố mẹ cũng phải xấu hổ vì tôi, tôi làm bố mẹ không có tiếng nói trong gia đình. Những lúc giận điên người, bố mẹ lại đay nghiến tôi, chửi mắng tôi ngu dốt đến mức nhiều lúc tôi tự hỏi “dốt” có phải là tội không?
Bố mẹ nói tôi không biết thương bố mẹ, tôi vô cảm nhưng không tôi yêu thương bố mẹ vô cùng. Mỗi lần ngồi ở cầu thang nghe bố mẹ cãi nhau ở dưới nhà vì tôi, tôi đã khóc rất nhiều, tôi chỉ ước gì tôi có thể làm bố mẹ được vui vẻ, hạnh phúc. Nhìn mẹ ngày sức khỏe ngày càng yếu, tóc bố càng ngày càng bạc trắng mà tôi đau lòng quá khi vẫn vô dụng chưa làm được gì cho bố mẹ tôi.
Video đang HOT
Ngày qua ngày tôi sống trong cái cảm giác đó đến tận bây giờ khi đã đi học đại học. Tôi luôn cảm thấy mình thiếu sự yêu thương, thiếu tình cảm của người khác dành cho. Và tôi đã yêu. Lần đầu biết yêu tôi đã yêu hết lòng không một chút tính toán nhưng nó chỉ vẻn vẹn trong một tháng người đó đã đòi chia tay. Có phải vì tôi quá tẻ nhạt không khi người đó chia tay tôi mà không một lý do?
Và rồi chị gái tôi đã lấy chồng và có một bé gái. Giờ chị lại chuẩn bị sinh tiếp một bé trai. Nhưng cuộc sống của chị thật sự rất khó khăn. Vì thế, ngoài việc chu cấp cho tôi – một sinh viên, bố mẹ tôi lại còn phải chu cấp cho cuộc sống của chị gái tôi nữa.
Tôi thương bố mẹ, thương chị, thương cháu lắm nhưng tôi lại chẳng thể làm gì vì tôi không có khả năng. Mẹ tôi luôn nói giờ chị tôi đã thế rồi chỉ còn trông chờ vào tôi. Nhất là khi bố mẹ về hưu cũng không còn gì nữa không thể chu cấp cho hai chị em tôi mãi được. Mẹ nói tôi phải chọn lấy ai giàu để có thể đỡ cho chị tôi, nhưng tôi phải làm sao đây khi tôi đâu xinh đẹp gì làm sao có thể?
Tôi bắt đầu lao vào những cuộc tình, một tình yêu đầy tính toán, nó làm tôi mệt mỏi nhưng tôi không thể làm gì khác. Và kết cục thì tôi cũng chẳng thể yêu ai quá lâu. Bạn bè nói đó là vì tôi không yêu người ta mà chỉ chạy theo những tiêu chuẩn của một người chồng mà tôi mơ ước, đến khi yêu nhận ra người ta không hoàn hảo như thế thì chán nản. Có lẽ tôi đã quá tính toán mà đánh mất đi cái gọi là tình yêu thật sự.
Mỗi khi vào facebook nhìn ảnh anh em bạn bè chụp cùng người yêu của họ tôi mới ghen tị làm sao. Vì sao tôi lại không thể như thế, chì vì tôi xấu xí sao? Dù biết là chưa hoàn hảo và không xnh đẹp nhưng không thể cho phép mình yêu một người bình thường vì như thế tôi sẽ chỉ làm khổ thêm những người tôi yêu thương xung quanh tôi.
Tôi luôn tự nhủ với bản thân, kể cả có phải hy sinh hạnh phúc của bản thân để tôi có thể có một ông chồng có tiền tôi cũng làm, vì tôi cần tiền… Tôi muốn có tiền nuôi cháu, tôi muốn giúp đỡ chị gái, tôi không muốn bố mẹ tôi về già mà vẫn phải lo lắng cho con cái. Và quan trọng hơn tất cả là tôi muốn bố mẹ tôi không bị người khác coi thường vì có hai đứa con gái kém cỏi.
Theo VNE
Day dứt vì phản bội bạn trai
Em bắt đầu say nắng người mới và nhận ra tình cảm với anh không phải là tình yêu.
Mỗi lần gặp anh, em đều cảm thấy vô cùng đau khổ khi mình đang lừa dối anh. Em không biết phải nói với anh điều này như thế nào, thậm chí cũng không biết có nên nói cho anh hay không? Trong lòng em đấu tranh dữ dội nhưng không tìm ra cho mình lối thoát.
Em và anh là một đôi. Nhưng không phải là yêu nhau say đắm mà là do gia đình mai mối. Nhà anh ở gần nhà em, bố mẹ hai bên đều biết nhau cả. Hai bác bên nhà cũng rất quý mến em, coi em như con dâu. Bố mẹ em cũng ưng anh vì anh hiền lành, tốt tính, công việc lại ổn định. So với em thì anh yêu em nhiều hơn là em yêu anh. Vì nghĩ những điều kiện như vậy nên em nhận lời yêu anh và để hai gia đình tính chuyện lâu dài.
Hiện tại chúng em đã là người yêu của nhau được hơn 1 năm. Mọi người dự tính sang năm sẽ tổ chức đám cưới cho chúng em. Em vẫn còn đang học năm cuối ở thành phố, hàng tháng anh lên thăm em đều đặn 3 lần vào ngày cuối tuần. Anh rất tốt với em, lúc nào lên cũng mua quà, chăm sóc cho em từng ly từng tí. Mặc dù một tháng em mới về quê một lần nhưng anh vẫn qua nhà em thăm hỏi bố mẹ em luôn. Ai cũng nói anh sẽ là một chàng rể tốt, một người chồng tốt.
Em luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng, lúc nào cũng sợ sự việc bị bại lộ (Ảnh minh họa)
Em cũng rât trân trọng anh và cảm thấy hài lòng với chuyện tình cảm của mình mặc dù yêu nhau xa em chưa bao giờ cảm thấy nhớ nhung. Cho tới khi em bắt đầu say nắng người đàn ông khác, em mới nhận ra tình cảm của em và anh không phải là tình yêu. Có lẽ em chỉ cảm thấy an toàn với mối quan hệ đó chứ hoàn toàn không phải là tình yêu.
Em và người mới nhanh chóng yêu nhau, chúng em si mê nhau rất nhiều. Em cũng không ngờ mình có thể thích một người nhanh đến như vậy. Chúng em thường xuyên hẹn hò, đi chơi, đi ăn với nhau và rồi em cũng đưa anh về phòng trọ. Chúng em đã làm chuyện đó, điều mà em chưa bao giờ cho phép người được gọi là người yêu em được làm chuyện đó.
Hai đứa em đã như vậy tới 3 tháng nay rồi và em cảm thấy rất hạnh phúc với tình cảm đó. Em biết điều ấy là không nên nhưng em không dừng lại được. Tuy vậy, em cũng biết tình cảm này không thể nào đi tới đâu được. Anh và em quê quán quá xa nhau. Anh nói rằng học xong anh ấy cũng sẽ về quê để làm việc. Còn em cũng không muốn đi đâu xa nhà cả, em muốn được sống ở quê mình, gần bố, gần mẹ.
Giờ em luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng, lúc nào cũng sợ sự việc bị bại lộ. Em còn cảm thấy có lỗi với người yêu của mình ở quê nhà nhiều lắm. Em không biết mình phải làm gì nữa. Mong mọi người cho em một lời khuyên!
Theo VNE
Anh vẫn chờ đợi chị ta bỏ chồng Đó là tình cũ của anh, họ quan hệ vụng trộm với nhau và vì chị ta mà anh bỏ em. Em thực sự không hiểu vì sao anh ấy lại làm như vậy. Em không tin được một người có ăn, có học như anh lại chọn con đường chen ngang vào hạnh phúc gia đình người khác như vậy. Em vẫn...