Muốn hủy đám cưới vì sự rối ren, phức tạp của gia đình chồng tương lai
Tôi thực sự thấy mệt mỏi và chán nản vì sự phức tạp của gia đình chồng tương lai. Thú thực, xảy ra việc hôm nay, tôi và người yêu cũng có lỗi trong cách hành xử không khéo léo, mềm mỏng. Nhưng chuyện đâu có đến mức, anh chị ấy phải dọa đánh, dọa giết và chửi tôi đến vậy.
Tôi nay 27 tuổi, có một nghề nghiệp ổn định, là đồng nghiệp của chị dâu bạn trai – chồng sắp cưới của tôi. Thú thật, tôi và anh quen nhau do sự giới thiệu, mối lái của chị. Không có gì thay đổi đầu năm sau chúng tôi sẽ làm đám cưới.
Vì là người thích hào nhoáng, thích sĩ diện và phô trương nên chị dâu của người yêu tôi luôn khoe với bạn bè đồng nghiệp về gia đình chồng, nào là giàu có, quyền thế; bố mẹ chồng yêu quý chị như con đẻ; khoe chồng chị là người tài giỏi lại yêu chiều chị hết mực. Ban đầu tôi và tất thảy những người trong cơ quan đều tin lời chị, nhưng gần đây khi tôi thường xuyên qua lại gia đình thì tôi mới biết chị là người phụ nữ vừa đoảng lại lười biếng. Rất nhiều lần chị hỗn láo với bố mẹ chồng, lại còn nói đôi co, thậm chí bắt mẹ chồng xin lỗi cho dù chị ấy là người sai. Hai vợ chồng chị chẳng hạnh phúc như chị nói mà đánh nhau như cơm bữa, chị luôn xúi con trai nói ghét bố và không cho con gần bố. Biết được những việc đó, thật sự tôi không tin nổi, chị dâu của bạn trai tôi lại là người hai mặt đến vậy. Kể từ khi biết chuyện, tuy không thể hiện ra ngoài nhưng tình cảm của tôi đối với chị khác trước, chẳng còn quý trọng, ngưỡng mộ nữa. Mọi câu chuyện của chị về gia đình chồng chẳng làm tôi hứng thú, trầm trồ nữa. Chị cũng tựa như hiểu thái độ của tôi nên thường lôi kéo tôi vào làm tin cho những câu chuyện đó. Chị hay nói với đồng nghiệp rằng, “không tin hỏi cái H mà xem” hay “H nhỉ” hoặc là “may có cái H nó hay qua nhà biết chứ không ai cũng nghĩ tôi ca ngợi gia đình chồng mình quá đáng”… những lần chị làm vậy tôi chỉ ậm ừ cho qua chuyện rồi tìm cách rút hoặc lảng sang chuyện khác.
Hôm nọ, chị gặp tôi trong giờ nghỉ trưa chị nói bóng gió “giờ hai đứa sắp cưới rồi nên chẳng cần nhờ chị nữa phải không?” Tôi hiểu ý chị đang ám chỉ điều gì nhưng vờ như không biết đáp lại “ sao chị lại nói thế, vì gần về ở cùng nhà rồi thì lại phải nhờ chị nhiều hơn ấy”. Chị cười nhưng lộ rõ sự không hài lòng trong ánh mắt, chị ghé sát vào tai tôi mà nói như rít lên hằn học “cô liệu giữ mồm, đừng có bô bô kể chuyện ở nhà chồng ra, tôi không để cô yên đâu”. Tôi hơi sốc về thái độ và sự dọa nạt của chị, tôi định nói lại nhưng cố nhẫn nhịn và nói chị yên tâm.
Mấy ngày nay, chị liên tục nhắn tin, gọi điện chửi rủa, đe dọa tôi (Ảnh minh họa)
Tháng trước, gia đình chồng tương lai có giỗ. Mẹ chồng gọi tôi sang nhà dọn dẹp, cơm nước cùng các chị. Khi tôi đến chỉ thấy chị dâu thứ 2 với mẹ chồng tương lai đang xoay xở với đống nguyên liệu nào cá, nào thịt, nào rau… đủ cả nhưng chẳng thấy chị đâu. Cứ nghĩ chị đi công việc tôi chẳng hỏi, lại làm cùng hai người. mẹ chồng tương lai hỏi, “ơ bác tưởng công ty con nay họp đột xuất mà, chị G đi từ sáng mà” tôi cười nói con xin nghỉ ạ. Hóa ra là bà chị dâu cả biện lý do để lừa việc.
Video đang HOT
Rồi chị dâu thứ 2 trong lúc làm có kể chuyện về chị, toàn những chuyện không ngờ tới. Chị ấy đã có 1 đời chồng rồi mới lấy anh trai cả; nào là chị ấy chơi bời, phải bán cả căn hộ chung cư bố mẹ chồng mua cho để trả nợ; chị còn từng cặp bồ, bỏ nhà đi mấy tháng trời với người tình, sau đó lại về cầu xin tha thứ. Vì thương con, thương cháu nên chồng và bố mẹ chồng tha thứ nhưng chị chẳng biết điều, vẫn hỗn láo, ghê gớm… Tôi và chị dâu thứ 2 đang nói chuyện thì chị ấy về, cho rằng chị dâu thứ 2 đang nói xấu chị với em dâu tương lai. Hai người họ lời qua tiếng lại, tôi đứng ra thành minh giúp chị thứ 2 thì bị chị ấy túm tay đuổi ra khỏi nhà với tội danh “chưa về làm dâu đã láo”. Mặc cho mọi người can ngăn nhưng chị ấy nhất quyết đuổi tôi khỏi nhà. Tránh để gia đình xô xát, to tiếng với nhau, tôi xin phép gia đình chồng tương lai ra về.
Sau hôm đó, chị luôn tìm cách ngăn cản, nói xấu tôi với bạn trai. Chị nói rằng tôi rất xấu tính, hay nói xấu người khác, ở cơ quan, đồng nghiệp tẩy chay tôi. Nhưng lời nói của chị không lay chuyển được tình cảm của chúng tôi thì chị quay sang đe dọa tôi ra mặt, trong khi chị hoàn toàn biết tôi không phải là người hay chuyện. Chị chỉ thẳng vào mặt tôi mà nói “cô nghe được gì, biết gì thì cứ biết bụng thế, đừng buôn chuyện. nếu không đừng trách tôi là ác”. Tôi chỉ im lặng, nhưng về nhà thấy ấm ức quá, đem chuyện tâm sự lại với bạn trai rồi dặn anh đừng kể với ai, chỉ hai người biết mà tránh. Anh cũng nói rằng, chị dâu anh quá quắt và là người ghê gớm. Nhưng anh ấy quá bức xúc, không giữ được bình tĩnh, anh ấy kể với mẹ, rồi mọi chuyện vỡ ra. Chị dâu cho là tôi cố tình kể xấu để chị ấy mang tiếng và bị nhà chồng coi khinh.
Tiếp đó chị ấy đến cơ quan nói xấu, móc máy tôi. Đỉnh điểm nhất là, chị ấy đứng trong phòng làm việc và nói to lên: mày là đồ quỷ, đồ sao chổi, đồ nát nhà, đồ hết đát, đồ nọ đồ kia… Sau khi chị ấy bước ra khỏi phòng, tôi có bực mà lẩm nhẩm 1 câu: “đồ 2 chồng”. Không ngờ chị ấy nghe được, quay lại đánh, chửi tôi giữa cơ quan. Dù mọi người không nói gì nhưng tôi thực sự xấu hổ. Mấy ngày qua, chị liên tiếp nhắn tin chửi rủa rồi đe dọa sẽ đánh tôi. Không chỉ chị mà anh trai cả gia đình chồng cũng nghe lời vợ gọi điện chửi và nói tôi không xứng đáng về làm dâu gia đình anh. Anh sẽ ngăn cản đám cưới của chúng tôi đến cùng.
Tôi thực sự thấy mệt mỏi và chán nản vì sự phức tạp của gia đình chồng tương lai. Nói đúng ra, xảy ra việc hôm nay người yêu tôi và tôi cũng có lỗi trong cách hành xử không khéo léo, mềm mỏng. Nhưng chuyện đâu có đến mức, anh chị ấy phải đọa đánh, dọa giết và chửi tôi đến vậy. Tôi đã tính đến chuyện chia tay vì bạn trai là người nóng nảy, trực tính, tôi khó mà dựa dẫm được nếu tôi bước vào làm dâu gia đình ấy. Nhưng tôi chưa nghĩ ra lý do để nói chuyện với anh, không lẽ tôi lại kể hết mọi chuyện. Tôi thừa hiểu với bản tính nóng nảy của anh, nếu biết chuyện anh chị cả đe dọa, đánh chửi tôi thì sự việc lại rối ren lên trăm lần. Tôi chưa tìm ra cách giải quyết cho rắc rối trên, xin mọi người hãy giúp tôi.
Theo Emdep
Anh yêu em mà không tôn trọng nhà em
Giá như anh hiểu được, yêu em thì anh cũng phải yêu thương, quý trọng cả gia đình em thì tốt biết bao.
ảnh minh họa
Em thật sự đang phân vân giữa việc có nên tiếp tục yêu anh hay dừng lại. Trái tim em thật sự rất chân thành, rất cần có anh. Từ khi gặp anh và yêu anh, em đã nguyện cả đời này là ở bên anh. Chỉ là, tình cảm con người thay đổi theo thời gian. Càng về sau, người ta càng hiểu nhau nhiều hơn. Điều em cảm thấy buồn là, anh không như những gì em nghĩ.
Lúc gặp anh, em thấy anh là người đàn ông đạo mạo, trẻ trung và đặc biệt, ăn nói rất dễ chịu. Trước giờ, em chưa từng được gặp người đàn ông như thế. Hiểu biết, nhẹ nhàng và nhìn em bằng ánh mắt rất hút hồn.
Em cũng là một cô gái có ngoại hình khá xinh đẹp, có lẽ vì vậy mà anh xao lòng. Anh chăm chú nhìn em không dứt. Rồi anh nói, anh muốn làm bạn với em.
Tình yêu của chúng mình bắt đầu từ tình bạn chân thành ấy. Anh đối xử với em rất tốt, quan tâm, chăm sóc em từng ngày. Ở bên anh, em thấy bình yên.
Những ngày yêu nhau, anh luôn cho em có được cảm giác hạnh phúc. Em muốn gì anh cũng chiều. Anh đưa em đi chơi cùng bạn bè của anh, cho em gặp gỡ những người anh yêu quý. Điều đó càng làm em cảm thấy tin tưởng ở anh hơn.
Chỉ là, lâu dần, em phát hiện ở anh có những điều khiến em vô cùng thất vọng. Em cảm thấy anh không tôn trọng gia đình em, không tôn trọng người nhà em. Lần đầu là khi người nhà em lên ôn thi đại học, ở nhờ nhà trọ của em. Anh đến chơi và gặp gỡ em họ của em. Em em niềm nở chào anh nhưng anh dường như không tỏ vẻ nhiệt tình.
Hôm sau, anh nói với em rằng, &'em họ của em ở đó, anh đến chơi không tự nhiên, không thích'. Rồi anh chê bai em họ em nhìn quê mùa này nọ. Anh còn bảo, nhìn em em không thật, cứ gian gian làm sao ấy.
Thật ra, em họ em chưa làm gì khiến anh không vừa ý, vậy mà anh đã vội vàng nhận xét. Em không đồng tình thì anh ấy nói em không biết gì, nhìn người là biết này kia. Lòng em cảm thấy anh hơi đa nghi và khó chịu về thái độ hành xử của anh với em họ của em.
Có một lần, dì em cũng lên để đón em họ về, gặp dì anh không niềm nở chào hỏi. Anh còn nói một câu rất vô lẽ &'nhìn dì anh tưởng là bà nào đang tìm đường, thấy ngơ ngác, nên anh không chào. Ai ngờ là người nhà của em'. Dù không phải bố mẹ em thì cũng là dì của em, anh không có quyền nói như vậy. Nếu anh là người đàn ông tế nhị thì điều đó nên giữ trong lòng, sao lại nói ra? Em càng ngày càng có cảm giác, anh không tôn trọng gia đình em. Em thấy buồn vô cùng.
Lần ấy, suy nghĩ rất nhiều, em mới đưa anh về ra mắt bố mẹ. Thật ra, gia đình em không khá giả gì. Bố mẹ em cũng già cả rồi. Nhìn thấy bố mẹ em, người gầy yếu, trông không được như bố mẹ anh, anh có vẻ ái ngại. Anh ngồi nói chuyện một lúc thì nói muốn về. Hỏi tại sao thì anh bảo, anh không quen ở nhà người lạ, nếu ngủ lại thì anh sợ sẽ mất ngủ cả đêm. Anh chê mẹ em giọng nói khó nghe, còn bố em thì bảo thủ, khó tính. Những lời anh nói có thể là đúng nhưng cách anh nói ra khiến em cảm thấy anh coi thường gia đình em. Điều đó khiến em không vui chút nào.
Có vẻ như anh không tôn trọng gia đình em, những người nhà của em. Từ chuyện em họ, đến chuyện dì của em, đến chuyện bố mẹ em. Thật sự anh làm em thất vọng vô cùng. Giá như anh hiểu được, yêu em thì anh cũng phải yêu thương, quý trọng cả gia đình em thì tốt biết bao.
Anh vẫn chăm sóc em, lo lắng cho em, quan tâm em từng tí một nhưng điều làm em phân vân là liệu sau này anh có coi thường gia đình em không?
Theo blogtamsu
Chúng ta yêu nhau, đủ nhiều chưa anh? Trách chi, chúng ta đã quá vội vàng, quá nuông chiều bản thân, quá dễ dàng khi tình yêu đến để nhận ra thực sự chẳng ai là của nhau, để người đến sau, dù yêu chúng ta nhiều như thế cũng chẳng thể hồi đáp được trọn vẹn tất cả cho người ấy, anh thấy có đáng buồn không? Khi yêu nhau,...