“Muốn hôn thì phải bắc ghế à?”
“Không ít lần chiều cao của cô bạn gái lại làm tôi bị mất mặt với bạn bè.
Những lần tôi đi chơi với chúng mà không có mặt cô ấy, tôi thường bị châm chọc: “Bạn gái mày sao lùn tịt thế?”, “như thế thì có mà bắc ghế lên mà hôn à”, “nhìn chúng mày đi với nhau cứ như hai bố con vậy”… Nghe những lời nói đó, tôi càng thấy xấu hổ vì chiều cao của bạn gái mình.”
Tôi và Trang yêu nhau đã hơn một năm nay. Tôi đang là sinh viên năm cuối của một trường cao đẳng nghề còn Trang đang học chuyên ngành du lịch. Lúc mới quen và yêu Trang, tôi thấy cô ấy thật nhỏ nhắn đáng yêu và mong muốn được làm chàng vệ sĩ bảo vệ cô ấy suốt đời. Nhưng giờ đây dường như sự thấp bé của cô ấy lại đang là rào cản trong chuyện tình cảm của chúng tôi.
Không ngờ vấn đề chiều cao lại cản trở chuyện tình yêu của hai chúng tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi cao 1m75, còn Trang chắc chỉ được 1m51 không hơn. Thỉnh thoảng tôi vẫn trêu gọi cô ấy là “nấm lùn”. Dù mỗi lần đi với tôi cô ấy đều diện những đôi giày cao gót phải đến chục phân nhưng nhìn vẫn lũn chũn so với tôi. Tôi vẫn có thể với tay xoa đầu Trang như một đứa trẻ. Những lúc như thế cô ấy lại nép vào vai tôi như cần một sự chở che, bênh vực, tôi lại cảm thấy cô ấy đáng yêu vô cùng. Ban đầu khi mới quen, tôi cũng thấy Trang quá nhỏ bé so với mình nhưng tôi vẫn cho rằng, trong tình yêu hình thức bên ngoài không quan trọng, quan trọng là tình cảm hai người dành cho nhau. Tôi thích nét đáng yêu nhí nhảnh của Trang, còn cô ấy lại quan tâm, chăm sóc tôi rất chu đáo, tình cảm rất mực dịu dàng. Tôi luôn cảm thấy mình may mắn khi có một người yêu như vậy.
Thế nhưng, khi sự khác biệt về ngoại hình trở thành rào cản của tình yêu lại khiến tôi băn khoăn, trăn trở không yên. Càng ngày tôi càng khó chịu với những cái nhìn soi mói của mọi người hay những bình luận ác ý của đám bạn bè xung quanh.
Mỗi khi đi ra đường cùng nhau, tôi và Trang chẳng khác gì đôi đũa lệch. Chúng tôi bị những người đi đường nhìn với ánh mắt như kiểu hai sinh vật lạ ngoài hành tinh. Điều đó khiến tôi cảm thấy rất tự ti khi đi bên cạnh cô ấy. Mỗi khi đến chốn đông người, tôi luôn né tránh những cái nắm tay, những cử chỉ thân mật, âu yếm của đôi tình nhân để tránh ánh nhìn soi mói của mọi người.
Không ít lần chiều cao Trang còn khiến tôi bị mất mặt với bạn bè. Những lần đi chơi với bọn bạn mà không có mặt cô ấy, tôi thường bị châm chọc: “Bạn gái mày sao lùn tịt thế?”, “như thế thì có mà bắc ghế lên mà hôn à”, “nhìn chúng mày đi với nhau cứ như hai bố con vậy”… Nghe những lời nói đó, tôi càng thấy hổ thẹn vì chiều cao của bạn gái mình vô cùng.
Video đang HOT
Càng ngày tôi càng xấu hổ vì chiều cao khiêm tốn của bạn gái mình. (Ảnh minh họa)
Khi tôi đưa Trang về nhà ra mắt bố mẹ, dù bố mẹ tôi vẫn tỏ ra niềm nở, thân thiện với bạn của con trai nhưng dường như hoàn toàn thất vọng nếu tôi chọn Trang là con dâu tương lai của ông bà. Cuối buổi hôm đó, sau khi Trang về, mẹ tôi đã lôi ngay tôi vào nhà và cảnh báo: “Nếu hai đứa làm bạn thì mẹ không phản đối. Nhưng nếu mày chọn một cô gái thấp lùn như vậy làm vợ thì mẹ nhất quyết không đồng ý. Ngoài kia thiếu gì con gái chân dài sao mày không yêu? Thấp bé thế thì sau này chửa đẻ làm sao được”.
Bố tôi cũng khuyên: “Bố thấy hai đứa không hợp đâu. Con đi với con bé đó nhìn khập khiễng lắm, con nên chọn đứa khác đi”. Rồi bố mẹ tôi lục lọi lại các mối quan hệ bạn bè, họ hàng, người quen nhờ giới thiệu cho tôi những cô gái xinh đẹp, có chiều cao phù hợp với tôi hơn và bắt tôi đi xem mặt.
Chịu sự áp lực từ gia đình, bạn bè, tôi trở nên cáu gắt và nóng tính hơn thường lệ. Những lần nhắn tin, gọi điện hay nói chuyện giữa tôi và Trang thưa dần và thường kết thúc bằng những trận cãi vã không đầu không cuối. Tôi biết Trang cũng buồn lắm nhưng dường như tôi không kiềm chế được bản thân.
Tôi vẫn còn rất yêu cô ấy nhưng áp lực và sự soi mói, chỉ trích của bạn bè, người thân khiến tôi stress vô cùng. Vốn là người trọng tình cảm và nghiêm túc trong các mối quan hệ, tôi rất mong muốn có được một tình yêu trọn vẹn để sau khi ra trường đi làm, ổn định cuộc sống, chúng tôi sẽ kết hôn và xây dựng một gia đình hạnh phúc.
Nhưng tôi có nên lấy một cô gái quá thấp bé so với mình về làm vợ để rồi bị gia đình, bạn bè cười chê. Hay là tôi nên nói lời chia tay với cô ấy? Tôi không biết phải làm sao bây giờ?
Theo Vietnamnet
Công cuộc thoát ế gian nan của trai già
Ngày chàng lấy vợ, cả họ hàng, bạn bè, láng giềng, đại để là những người quen biết chàng đều vui mừng khôn xiết, sợ còn mừng ngang cơ chàng với niềm vui được làm chú rể ấy chứ!
Ở cái tuổi xấp xỉ tứ tuần, con trai mấy thằng bạn của chàng đã có người yêu, thế mà bản thân chàng cũng mới tập tễnh... có người yêu. Rồi khi mấy thằng "oắt con" đó vắt vai vài mối tình rồi thì chàng mới mang trầu cau đi ăn hỏi. Và cuối cùng là tổ chức đám cưới để kết thúc quãng đời độc thân dài đằng đẵng của mình.
Kể cũng lạ, chàng mặt mũi không đến nỗi nào, không nghiện ngập hay đồng tính, thu nhập tương đối ổn, lại cũng chẳng cục súc thô thiển, nghe chuyện gần 4 chục tuổi mới lấy vợ hầu như không ai tin. Có kẻ ác mồm còn bảo chàng: "Có mà một đời vợ rồi ấy chứ, giờ mới lấy vợ là thế nào!", hay: "Chắc nó bị làm sao ấy chứ! Hay bất lực?".
Thực sự đến chàng cũng không tra lời nổi câu hỏi: "Tại sao bây giờ mới lấy vợ?". Yhôi thì đổ tại cho duyên số vậy. Cứ ngồi ngó thiên hạ nắm tay nhau bước vào lễ đường chàng cũng "mót" lắm, nhưng khi mà cái duyên cái số chưa tới thì có cưỡng cầu cũng chẳng nổi. Chàng đành nhìn tuổi xuân qua đi và bị thiên hạ gắn cho cái mác "trai già" chứ biết làm sao.
Chàng đành nhìn tuổi xuân qua đi và bị thiên hạ gắn cho cái mác "trai già" (Ảnh minh họa).
Thực ra chàng đúng là trai tân chính hiệu thật đấy. Và chàng cũng không phải ế lòi, ế chổng vó lên đâu. Đám cưới đó là kết thúc của vài mối tình và vài chục vụ mai mối, giới thiệu, mà nhiều phi vụ còn khấp khểnh như phim tâm lí nữa cơ. Con đường dẫn đến hôn nhân của chàng quả là đầy chông gai!
Mối tình đầu của chàng đẹp đẽ và mơ mộng lắm - tình sinh viên mà. Khi tốt nghiệp ra trường, chàng - nàng đã hẹn thề sẽ nên duyên vợ chồng để cùng nhau vượt qua những khó khăn, sóng gió của cuộc đời. Mọi sự tưởng như viên mãn, chàng đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ. Nhưng khổ nỗi, giấc mơ của chàng liền bị hiện thực tàn khốc đánh vỡ tan tành. Chàng nhà nghèo, bản thân thì vừa chân ướt chân ráo đi làm, vẫn chẳng có gì trong tay. Vì thế khi nghe 2 đứa có ý xác định lâu dài thì mẹ người yêu chàng ra sức ngăn cấm.
Hóa ra trước nay bác ý có biết chuyện nhưng không thèm can thiệp vì nghĩ: tình sinh viên có mấy mối nào bền. Đứng giữa chữ hiếu và chữ tình, người yêu chàng khổ sở vô cùng. Cuối cùng, chàng đã chủ động nói lời chia tay, quay lưng bước đi mà mang trong mình trái tim bị tổn thương nặng nề.
Từ đó chàng lao vào làm việc, vừa để quên đi nỗi đau, vừa để thỏa chí lập thân với đời. Chàng say công việc, hăng máu kiếm tiền kinh khủng, như trâu điên cày cuốc đêm ngày không biết mệt mỏi. Sự nghiệp yêu đương bị chàng hất sang một bên, dính vào làm gì cho tốn thời gian. Chàng chỉ muốn làm việc, làm việc, làm việc và làm việc để thăng chức, tăng lương mà thôi.
Tháng ngày cứ thế trôi, lên tới chức danh hiện tại này, ngoảnh lại, thôi rồi cũng ngót 35 cái xuân xanh. Lúc này chàng mới nhận ra đời độc thân thật là chán nản, mới nhận ra mình mong có người cạo gió, đấm lưng biết bao nhiêu. Thế là chàng bắt đầu một hành trình đi tìm vợ.
Cô gái đầu tiên chàng được giới thiệu thực sự không có điểm gì để chê. Ngoại hình, học thức, công việc đều tuyệt và rất tương xứng với chàng. Nhưng dần dà, chàng tá hỏa phát hiện ở nàng ấy có một phương châm sống khiến chàng không thể "nuốt" nổi, đó là: "Theo em thì sống, chống em thì biến!" - nàng tự tin, ngang bướng và có cái tôi to khủng khiếp. Chàng cười khổ, chắc chỉ cho nàng về sống ở xã hội mẫu quyền thôi. Thế là một mối lương duyên bị đổ.
Cô gái tiếp theo chàng được mai mối: xinh đẹp, công việc tốt, gia đình có điều kiện, tính tình vui vẻ, hài hước. Chàng khá ưng nàng, chắc mẩm mình dừng công cuộc đãi cát tìm... vợ ở đây thôi. Cho đến một hôm, nàng khoe với chàng chiếc túi xách đắt tiền mới mua, còn đính kèm: "Tháng nào em cũng phải sắm vài món đồ hiệu, không sắm thì thấy thiếu không chịu được!". Chúa ơi, chàng chỉ là một kẻ hơi có tiền tí thôi, không phải đại đại gia đâu. Một mối lương duyên nữa lại tan thành mây khói.
Rồi lại vẫn một cô gái chẳng có gì để chê nếu nói về điều kiện và ngoại hình cả. Nhưng ngay trong buổi gặp đầu tiên, nàng đã nhìn chàng đầy ẩn ý: "Năm nay em phải lấy chồng anh ạ, nếu không thì sang năm không đẹp tuổi!". Chàng "à "một cái, nàng 27 tuổi rồi nhỉ, tuy có chút thấy đường đột khi nàng đề cập chuyện đó quá sớm. Ấy thế mà, một tháng quen biết nàng sau đó, 2 người vẫn trong giai đoạn tìm hiểu, nàng đã trên đưới chục lần nhắc chàng về chuyện "năm nay em phải lấy chồng", và kha khá lần ẩn ý nói đến đám cưới kèm những thứ thuộc về tương lai. Một cuộc tình nữa lại chết yểu khi vừa mới nhú. Chàng không ưa "ăn mì ăn liền" đâu!
Cô gái thứ 4: xinh đẹp, dịu dàng, hiền thục, có học thức - đúng chuẩn người vợ trong mơ. Bên nàng chàng lúc nào cũng vui như được mùa, chàng yêu thật rồi. Nhưng 3 tháng sau, khi 2 người đang trong men tình ngây ngất thì "ông mối" hốt hoảng đến tìm chàng: "Anh xin lỗi, con M. (tên nàng) nó cặp với đại gia bao lâu nay. Anh quen nó mà chẳng hay biết gì, tưởng nó ngoan hiền lắm...". Chàng sốc và đau đớn như đứt từng khúc ruột. Cuộc tình đẹp của chàng trong phút chốc nổ bụp như bong bóng xà phòng.
Công việc của chàng sáng sủa từng nào thì đường tình duyên tối mù như đêm 30 nhường ấy. Thất bại liên tiếp với 4 đối tượng tưởng như sẽ có kết cục đẹp khiến chàng nản hết cả ý chí. Mấy thằng bạn thân suốt ngày bảo: "Mắt nhắm mắt mở thôi, phiên phiến đi chứ tìm đâu ra người hoàn hảo!". Thực ra chàng cũng muốn phiên phiến lắm chứ, nhưng cưới vợ thì dễ mà tìm được hạnh phúc thì không dễ chút nào. Đúng là để gặp và lấy được người mình yêu, yêu mình, đồng điệu với mình thì cần phải có duyên. Chàng quyết định dừng lại và để tùy duyên.
Cuối cùng thì đối tượng chống ế đã đến bên chàng khi chỉ còn vài tháng nữa là chàng đón sinh nhật lần thứ 39. Nàng cũng là một gái ế ngoài băm. Tuy cung không xinh xăn, sanh điêu gi nhưng noi chuyên vơi nang, chang rât thây hơp gu. Vi nang noi chuyên di dom, hai hươc va co duyên ngâm khiên chang mê mân. Chang chăng hiêu sao, thiên hạ lai đê nang ế sưng lâu thê. Con chàng lại thấy nàng đúng là một nửa hoàn hảo dành cho mình.
Có lẽ cả 2 người đều đi qua ít nhiều mối tình mới đến được với nhau nên đám cưới ai cũng hào hứng như... hồi xuân vậy. Từ nay 2 kẻ trai già - gái già đã chính thức thoát ế!
Theo Afamily
Chết điếng vì chồng không sinh con với tôi mà đi với người khác Cứ tưởng những lời của chồng dành cho mình là thật lòng, ai dè chồng không sinh con với tôi mà đi sinh con với người khác. Tôi và chồng 40 tuổi, chúng tôi cưới nhau được hơn 10 năm và có 2 đứa con gái, cả hai vợ chồng tôi đều làm việc cho một cơ quan nhà nước. Chồng tôi và...