Muốn giữ được chồng, phải học … lẳng lơ
Đây là lời khuyên của tôi dành cho những người phụ nữ đang và sắp làm vợ. Muốn giữ được chồng, hãy học cách lẳng lơ.
Tôi tìm đến những cô gái làng chơi để giải quyết nhu cầu sinh lý. Mất tý tiền, nhưng được họ chiều chuộng không khác gì thượng đế, như thế còn hạnh phúc hơn suốt ngày phải đi xin sự “bố thí” của vợ.
Mỗi khi tôi “gợi ý” làm tình là dù thèm muốn đến mấy cô ấy cũng phải có những phản kháng nhất định, để tỏ vẻ là mình không có nhu cầu “chuyện ấy”.
Đọc những dòng chia sẻ của anh tôi lại thấy bóng dáng của mình trong đó. Tôi nghĩ, chả riêng gì anh và tôi đâu, vì 99% những người vợ là đàn bà Việt Nam đều bảo thủ với suy nghĩ rằng, chủ động trong chuyện chăn gối là công việc của đàn ông.
Còn đàn bà, nếu chủ động trong chuyện chăn gối sẽ bị đánh giá là hư thân mất nết, và thiếu chuẩn mực, đoan trang.
Thậm chí, trên diễn đàn này tôi thấy có chị còn phát biểu rằng, phụ nữ chủ động quan hệ tình dục với chồng thì chả khác gì gái làng chơi. Đó là một suy nghĩ hết sức thiển cận, một suy nghĩ không còn hợp với lối sống của phụ nữ thế kỷ 21 nữa. Một suy nghĩ cần phải thay đổi khẩn cấp.
Tuy nhiên, vì sự bảo thủ và chậm tiến, không chịu học hỏi, nên các chị em nhà ta vẫn ôm khư khư cái tư tưởng này, và không chịu thay đổi.
Video đang HOT
Các chị đâu có biết rằng, vì cái tư tưởng đó mà nhiều người chồng đã sinh ra chán vợ đến tận cổ, những lúc ấy họ phải tìm đến gái làng chơi. Điều này cũng lý giải tại sao dịch vụ gái mại dâm ở Việt Nam lại có thể phát triển mạnh mẽ đến như thế.? Và đàn ông Việt cứ có tý tiền lại trở nên hư đốn.
Đơn giản, vì có tiền có nghĩa là nhu cầu giải quyết sinh lý cũng cao hơn. Mà người vợ lại không đáp ứng nổi, cứ giữ mãi cái cũ, khiến đàn ông trở nên chán vợ.
Và những người vợ thiếu hiểu biết đã đẩy những ông chồng phải tìm đến gái mại dâm để thỏa mãn nhu cầu sinh lý, để cảm giác như mình còn có giá trị, còn được phụ nữ yêu thương và chiều chuộng.
Không giấu gì anh, vợ tôi cũng giống như vợ anh, cũng không bao giờ biết thể hiện cảm xúc yêu đương trước mặt chồng. Thậm chí, cô ấy còn coi tình dục là một điều xấu xa, và bỉ ổi.
Nên mỗi khi tôi “gợi ý” làm tình là dù thèm muốn đến mấy cô ấy cũng phải có những phản kháng nhất định, để tỏ vẻ là mình không có nhu cầu “chuyện ấy”.
Hay nói đúng hơn, cô ấy muốn chứng tỏ với chồng mình rằng, cô ấy là người đàn bà cao thượng, cô ấy là một vị thánh, không cần đến tình dục vẫn có thể sống tốt.
Đã thế, tôi cũng cho nghỉ luôn. 2 năm nay chúng tôi chỉ sống chung nhà, ngủ chung giường chứ không còn quan hệ tình dục.
Tôi tìm đến những cô gái làng chơi, bóc bánh trả tiền để giải quyết nhu cầu sinh lý. Mất tý tiền, nhưng được họ chiều chuộng không khác gì thượng đế, như thế còn hạnh phúc hơn suốt ngày phải đi xin sự “bố thí” của vợ.
Đây là những lời tâm sự thật lòng từ đáy lòng của một người đàn ông đã cưới vợ hơn 10 năm như tôi. Có thể nhiều chị sẽ cho rằng tôi là thằng dở hơi, có một người vợ chính chuyên, đoan trang mà không biết trân trọng. Hay đàn ông chúng tôi “được voi đòi tiên”.
Nhưng không phải thế, đàn ông chúng tôi cũng là con người, cũng cần được nửa kia của mình âu yếm, vỗ về. Nhưng thử hỏi, có bao nhiêu người phụ nữ Việt Nam đủ thông minh để hiểu ra điều này?.
Đã đến lúc, phụ nữ Việt nên nhìn nhận lại vấn đề. Đó là lời khuyên của tôi dành cho những người phụ nữ đang và sắp làm vợ. Muốn giữ được chồng, hãy học cách lẳng lơ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vì gia đình, tôi vứt bỏ tình đầu
Yêu, bỏ, rồi lại gặp và yêu nhau, giữa chúng tôi dường như có duyên phận nhưng không thể vì tình yêu mà làm tất cả.
Tôi viết thư này khi đã rất khuya, có lẽ mọi người đã ngon giấc nhưng tôi không sao ngủ được. Tôi đang rất nhớ người tôi yêu. Cách đây 10 năm, tôi đã gặp bạn ấy. Lần đầu tiên gặp nhau, bạn ấy không có ấn tượng tốt về tôi. Còn tôi cũng chẳng có suy nghĩ gì về bạn ấy.
Sau đó, chúng tôi học chung lớp với nhau trong một năm, bạn ấy càng ghét tôi hơn nữa. Bạn ấy là người lạnh lùng và tôi thì cũng rất khác với các bạn cùng lớp. Một thời gian sau, bạn ấy có cái nhìn khác về tôi, chúng tôi dần dần thân với nhau. Và dường như tôi đã vượt quá tình cảm bạn bè với bạn ấy. Tôi tin rằng bạn ấy cũng có tình cảm đặc biệt với tôi nhưng không ai trong chúng tôi nói ra điều đó.
Chúng tôi đã cùng nhau nói chuyện trong những giờ ra chơi ở nơi mà gắn với kỷ niệm đẹp của hai đứa. Cái nắm tay đầu tiên, ánh mắt yêu thương đầu tiên trong đời tôi đã dành cho bạn ấy. Nhưng tất cả những kỷ niệm ngọt ngào dường như càng ngày càng mong manh, càng ngày càng xa xôi. Và tôi, là tôi, cũng vì tôi không chịu được những ánh mắt soi mói, những lời dị nghị của bạn bè xung quanh mà đã làm tổn thương đến bạn ấy, làm đau người tôi yêu nhất. Nhưng thật ra, bạn ấy đau một, tim tôi lại đau mười.
Hằng ngày học chung lớp, tôi đối xử với bạn ấy lạnh lùng khiến bạn ấy đau khổ. Nhưng tôi không muốn như thế, tôi luôn nhìn lén bạn ấy, lén lút quan tâm bạn ấy. Và sau đó, tôi biết được rằng bạn ấy cũng quan tâm tôi một cách âm thầm. Nhưng rồi chúng tôi thật sự xa nhau về tình cảm, thậm chí tình bạn cũng không còn. Trong những năm đại học, tôi không quên được bạn ấy, tôi rất đau khổ.
Và rồi dường như thật sự chúng tôi thuộc về nhau khi cả hai vô tình gặp lại nhau. Chúng tôi bắt đầu nói chuyện lại sau mấy năm trời không liên lạc. Thì ra trái tim đã không nghe lời tôi, suốt mấy năm qua, tôi vẫn còn yêu bạn ấy và giờ đây, hơn lúc nào hết, tôi vô cùng yêu bạn ấy. Chúng tôi đã đến với nhau và tôi đã vì bạn ấy mà quyết định học tiếp sau đại học. Những ngày tháng bên nhau thật êm đềm và hạnh phúc. Nhưng tôi và bạn ấy còn gia đình, không thể nào vì tình yêu mà vứt bỏ gia đình được. Tôi không muốn gia đình tôi buồn và thất vọng về tôi. Tôi phải làm sao đây?
Tôi rất đau khổ nhưng tôi mong bạn ấy luôn vui vẻ và hạnh phúc. Cho dù sau này con đường mà bạn ấy chọn có như thế nào đi nữa, tôi cũng luôn ủng hộ bạn ấy và âm thầm chúc cho bạn ấy được hạnh phúc. Trong tim tôi chỉ có một hình bóng là bạn ấy. Đó sẽ mãi là người tôi yêu, là mối tình đầu tiên và cũng là mối tình cuối cùng của tôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sau mỗi lần "yêu" được chồng trả... tiền Chưa bao giờ tôi thấy nhục nhã như bây giờ. Nhưng vì biết mình là kẻ có lỗi nên tôi vẫn phải cắn răng chịu đựng, mong một ngày gia đình sẽ ấm êm trở lại... Tôi đã ngã vào vòng tay sếp, phản bội lại chồng mình Tôi cưới chồng đã được 7 năm. Trước khi cưới, vợ chồng tôi cũng đã...