Muốn “gần gũi” vợ, tôi phải năn nỉ, xin phép
Tôi là chồng của cô ấy mà tân suât “yêu” không bằng nhiều cặp sống trước hôn nhân. Khi nào “gân gui”, tôi cũng phải năn nỉ, xin phép mãi vơ tôi mới cho phép thưc hanh “chuyên ây”.
Vợ hờ hững chuyện chăn gối.
Xin chào chuyên mục Tâm sự!
Tôi là một độc giả thường xuyên của chuyên mục và hôm nay tôi viết bài này nhờ anh chị tư vấn. Tôi năm nay 35 tuổi, vợ tôi kém tôi 8 tuổi. Chúng tôi cưới nhau đã được gần 3 năm và có 1 công chúa 1 tuổi ngoan ngoãn, xinh xắn, công việc 2 vợ chồng ổn định.
Vợ chồng tôi cưới nhau sau 1 năm tìm hiểu. Chúng tôi thực sự rất yêu nhau và những tháng ngày sau hôn nhân là những tháng ngày cực kỳ hạnh phúc. Nhưng từ khi có con, vợ chồng tôi cũng bận rộn hẳn lên, suốt ngày loay hoay mãi không hết việc, đầu tắt mặt tối. Có lẽ cũng vì vậy mà cô ấy trở nên hay cáu gắt hơn.
Trong công việc cô ấy là người thông minh, có trách nhiệm trong công việc, rất được các đồng nghiệp và sếp trong công ty coi trọng. Còn ở nhà cô ấy sống hòa đồng với hàng xóm cũng như anh em của chồng, rất chịu khó, thương chồng, thương con, hiếu thảo với cả gia đình 2 bên nội ngoại.
Video đang HOT
Nhưng nhiều khi cô ấy rất hay cáu tôi. Giả sử như hôm nay cô ấy muốn nấu món này, nhưng tôi mà về sớm hơn nấu món khác cô ấy cũng có cớ gắt gỏng với tôi. Nhiều khi con đang ngủ, tôi lỡ làm ồn bé dậy khóc cô ấy cũng cáu. Nhưng không phải lúc nào cũng thế, chỉ khi mệt mỏi cô ấy mới vậy.
Nếu chỉ có vậy tôi cũng thông cảm cho cô ấy. Nhưng chuyện tôi băn khoăn nhât là thế này. Từ khi sinh xong, cô ấy xinh hẳn ra, ăn diện hơn hẳn (trước đây cô ấy rất giản dị) và đặc biệt rất ít quan tâm đến chồng. Tôi có mặt hay không cô ấy cũng ít quan tâm. Tôi đi đâu về cô ấy cũng chỉ hỏi qua loa xong chuyện.
Va nhât la trong chuyện chăn gối thì cô ấy cực kỳ tội. Nói chắc các bạn không tin chứ có khi 3 tuần vợ chồng tôi mới ân ái 1 lần. Cô ấy không khi nào chủ động trong chuyện chăn gối. Tôi mà đòi hỏi nhiều lần se bị cô ấy từ chối đến phát ngượng. Con nêu cô ây đồng ý thì cũng chỉ là miễn cưỡng không cảm xúc.
Nhiều lúc tôi tự hỏi, cô ấy cũng là người bình thường sao mà không có nhu cầu sinh lý gì hết (Trước đây chưa có con cô ấy cũng ít chủ động. Nhưng khi tôi đòi hỏi thì cô ấy luôn vui vẻ phối hợp). Tôi là chồng của cô ấy mà tân suât “yêu” không bằng nhiều cặp sống trước hôn nhân. Khi nào “gân gui”, tôi cũng phải năn nỉ, xin phép mãi vơ tôi mới cho phép thưc hanh “chuyên ây”.
Tôi đang tự hỏi không biết có phải cô ấy có người khác hay cô ấy quá mệt mỏi với công việc hang ngày? Tôi cũng là người chồng thương vợ, thương con, hay phụ giúp vợ viêc nha chứ có phải là người chồng, người cha vô trách nhiệm gì đâu mà cô ấy lạnh nhạt với tôi như thế?
Tôi thì không nghĩ vợ tôi có bồ, vì ngoài giờ làm cô ấy về nhà là chăm lo cho gia đình ngay, ít khi thấy cô ấy ngồi chơi lắm. Mong các ban tư vấn giúp tôi vơi. Hôn nhân của chúng tôi chưa được 3 năm mà vợ tđã như thế này tôi thật sự rất sợ một ngày nào đó không kiềm chế nổi bản thân sẽ làm điều có lỗi với cô ấy.
Theo Afamily
Đã 2 lần tôi phải xin phép vợ cho mình được tát cô ấy
Từ ngày lấy nhau tới giờ, chuyện mẹ chồng nàng dâu trong gia đình tôi rất căng thẳng. Có những tranh cãi xảy ra chỉ bởi lý do rất nhỏ mà trong hai người chẳng ai chịu ai
Tôi lấy vợ đến nay đã được gần 6 năm, có với nhau 2 đứa sinh đôi bụ bẫm, kháu khỉnh. Chuyện giữa hai vợ chồng nhìn chung là cơm lành canh ngọt, chưa từng có mâu thuẫn gì lớn. Vợ tôi là người phụ nữ biết thu vén gia đình dù nhiều khi vụng về và đoảng. Tính xấu của cô ấy là quá thẳng tính nên nhiều khi nói lời dễ mếch lòng người khác, trong đó có mẹ tôi.
Từ ngày lấy nhau tới giờ, chuyện mẹ chồng nàng dâu trong gia đình tôi rất căng thẳng. Có những tranh cãi xảy ra chỉ bởi lý do rất nhỏ mà trong hai người chẳng ai chịu ai. Là người ở giữa, tôi và bố từng nhiều phen khốn đốn vì không biết phải làm cách nào để xoa dịu tình hình.
Mẹ tôi càng nhiều tuổi thì suy nghĩ có phần khắt khe và khó tính hơn. Vợ tôi thì đi làm ở công ty nước ngoài, giờ giấc và cách làm việc đều không trong khuôn khổ, chưa kể còn hay đi công tác xa. Mẹ tôi không vui vì điều đó, bà thường trách tôi lấy vợ rồi mà vẫn phải để mẹ cơm bưng nước rót. Trong khi đó vợ tôi thì chê bà chi li quá mức, nếu không làm được nữa thì bảo một câu cô ấy sẽ thuê người giúp việc hầu hạ tận nơi.
Căng thẳng triền miên nên mẹ tôi sinh ra mất ngủ, người ốm yếu đi hẳn, lúc nào cũng nằm một mình trong phòng, không buồn nói chuyện cùng ai. Cứ như thế phải kéo dài đến hàng tuần, tôi xót mẹ nên đành nghĩ kế khiến bà nguôi giận.
Mẹ tôi từ trước tới giờ luôn chê tôi sợ vợ, không có uy quyền đàn ông trong gia đình. Bà còn để ý mức lương của tôi kém vợ rồi từ đó suy ra vợ tôi cậy làm được nhiều tiền hơn mà khinh thường tôi và nhà chồng. Hôm đó, vợ tôi đi mua sắm về. Nhìn đống đồ phải đến vài triệu cô ấy mua chỉ trong một tiếng đồng hồ, tôi quát ầm lên, mắng cô ấy tiêu pha lãng phí, có thời gian đi mua sắm mà không ở nhà cơm nước đỡ đần. Vợ tôi cãi lại thế là tôi bèn tát cô ấy một cái rồi bỏ lên phòng. Lúc sau đến giờ cơm, tôi vừa ngồi ăn vừa lớn tiếng mắng mỏ cô ấy thêm lần nữa, lôi hết những tật xấu ra nói một tràng. Mẹ tôi ngồi chung bàn ăn mà tròn mắt, hôm ấy bà ăn hết 2 bát cơm một cách ngon lành.
Vài hôm sau, vợ tôi thông báo về việc sang tuần cô ấy theo công ty đi nghỉ mát ở Mũi Né, tôi không cho vợ đi vì mẹ đang mệt, không thể quán xuyến việc nhà. Vợ tôi vùng vằng, tôi tát cô ấy thêm cái nữa rồi lớn tiếng: "Cô là vợ tôi thì chí ít cô phải có trách nhiệm với gia đình này!".
Đọc đến đây chắc nhiều bạn đang cho rằng tôi vũ phu, đối xử tàn tệ với vợ. Thực chất trước 2 hôm xảy ra chuyện cãi nhau đó tôi đều đã... xin phép vợ cho tôi được tát cô ấy. Tôi biết có dùng cách nào đi chăng nữa mà không có hành động cụ thể thì mẹ tôi cũng chẳng tin là tôi có thể dạy được vợ. Vậy nên tôi năn nỉ vợ nín nhịn một chút để mẹ vui. Thật may là cô ấy đồng ý.
Sau 2 cái tát ấy, không khí gia đình tôi đỡ căng thẳng hẳn. Mẹ tôi còn thỉnh thoảng chủ động vỗ về con dâu, nói rằng có lẽ vì tôi bận rộn nhiều việc nên sinh nóng tính hơn. Vợ tôi thấy mẹ như thế cũng không còn nghĩ mẹ chồng có ác cảm với mình nữa.
Đôi khi làm người ở giữa phải nghĩ ra những cách "cục súc" như thế để dẹp yên mâu thuẫn. Dù sao cũng thật biết ơn vợ vì đã cho phép tôi được đánh cô ấy như thế.
Theo Motthegioi
"Chú... à... anh... anh tạm tha cho em!" Đêm tân hôn thường là đêm thiêng liêng nhất với rất nhiều cặp vợ chồng. Nhưng cũng có nhiều cặp đôi khi nhớ về đêm tân hôn lại cười đến sái cả quai hàm. Mở đầu câu chuyện bi hài của mình, chị H.T (Đống Đa - Hà Nội) bộc bạch rằng vốn dĩ chị là một người có "máu nhột" bẩm sinh....