Muốn đi ngoạ.i tìn.h
Tôi lập gia đình được 12 năm, có hai con gái. Chồng tôi hơn tôi mười tuổ.i, rất ít nói, ngại giao tiếp. Tôi rất yêu chồng, con và tôi cũng phải tự tháo vát, nhanh nhẹn thay anh từ việc quan hệ với họ hàng hai bên rồi bạn bè nữa.
Khi con gái thứ hai của tôi được một tuổ.i thì anh đã làm cho tôi shock và thất vọng vì anh có ý định quan hệ với một người con gái. Rất may là người này đã không đồng ý và đã nói lại với tôi. Rồi anh cũng xin lỗi tôi nói là không hiểu sao lúc đó lại làm như thế nữa. Anh nói sẽ sống thật tốt để bù đắp và hàn gắn vết nứt này.
Tôi cũng suy sụp một thời gian và tất nhiên không còn hình ảnh nguyên vẹn của anh trong tôi nữa.
Cuộc sống cứ nhạt nhẽo qua đi. Bây giờ con gái thứ hai của tôi cũng đã 7 tuổ.i rồi, mọi cái cũng nguôi ngoai nhưng tôi thấy cuộc sống với anh tẻ nhạt quá. Tối nào cũng thế, ăn cơm xong là anh lại ngồi ôm lấy cái máy tính để chơi, để đọc báo. Anh cũng chẳng chuyện trò gì, chẳng chia sẻ gì cả. Hai đứa nhỏ mà cãi nhau thì anh cũng chẳng thèm phân giải, chỉ quát chúng nó rất to rồi thôi.
Tôi cũng khó chịu về cách sống của anh và có góp ý nhẹ nhàng với anh. Anh không nói gì và cũng chẳng thay đổi cách sống. Chúng tôi càng ngày càng xa nhau, có thể nói là chán nhau.
Video đang HOT
Tôi quen với một người đàn ông kém mình 5 tuổ.i và muốn quan hệ với tôi. Cậu ấy có ý là cũng chỉ là giải quyết sinh lý thôi vì chắc chắn rằng cả hai đều không đán.h đổi gia đình mình. Tôi đã dập tắt ngay ý nghĩ đen tối đó của cậu.
Thời gian gần đây tôi lại luôn nghĩ đến cậu ta, dù biết như thế chẳng ra gì nhưng nó vẫn luôn ám ảnh tôi. Nhiều lúc tôi chỉ muốn gọi điện thoại cho cậu ta, nhưng phần tỉnh táo của tôi luôn kéo tôi lại.
Có lẽ tôi không thể diễn tả được tâm trạng của tôi lúc này, tức là có nhu cầu sinh lý, nhưng lại chá.n chồn.g, muốn trả thù chồng nữa.
Giờ tôi phải làm sao đây? Xin cho tôi một lời khuyên (Mai Lê).
Tôi thấy rằng bạn đang trải qua giai đoạn khó khăn mà chồng bạn từng gặp phải trước đây khi có ý định quan hệ với người con gái khác. Bạn đang không tìm thấy sự cân bằng trong gia đình nên cũng muốn tìm sự cân bằng ở mối quan hệ khác ngoài luồng. Chính vì thế tôi cho rằng bạn đã hiểu những hành động của chồng bạn trong thời gian qua hơn.
Thời gian qua bạn đã không cảm nhân được những mong muốn của anh ấy về vợ để sửa chữa kịp thời dẫn đến tình cảm của vợ chồng trở nên lạnh nhạt và ngày càng xa cách. Bản thân bạn thì thấy chán nản còn chồng bạn thì chẳng còn quan tâm tới bạn, trốn tránh những cuộc xung đột.
Hãy tự nhìn lại mình để thấy những hạn chế của bạn trong thời gian qua. Bên cạnh đó bạn cần chia sẻ, góp ý với chồng về những hạn chế của chồng và của bạn cả hai cùng thấy được những điểm yếu của nhau, từ đó cùng nhau xây dựng lại tổ ấm của hai bạn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu của em
Em quen anh qua sự giới thiệu của một người bạn. Anh lớn hơn em đến mười tuổ.i. Anh là một người hiền lành, vui vẽ và cởi mở. Lần đầu gặp anh, em chưa có một sự rung động nào và kể cả những lần sau đó cũng vậy. Em chỉ xem anh như là một người bạn, người anh của mình.
Những lần anh gọi điện hỏi thăm, em điều vui vẻ trả lời nhưng hình như em chưa bao giờ tự giác hỏi thăm lại anh dù chỉ là một tin nhắn. Có lẽ cũng là vì em vừa chia tay người bạn trước. Và điều đó đã để lại trong em một khoảng trống rất lớn, một nổi buồn không thể quên trong một sớm, một chiều. Một tháng, hai tháng, ba tháng... cứ trôi qua lặng lẽ, anh vẩn giữ liên lạc với em, vẫn hay gọi điện và rủ em đi chơi vào mỗi cuối tuấn. Mặc dù em và anh ở cách xa nhau. Em biết anh cũng đã thấy đựơc sự thờ ơ và sự vô tâm của em nhưng anh vẫn duy trì mối quan hệ ấy.
Rồi đến một ngày em bỗng nhận ra một điều rằng anh chính là người mà em cần tìm. Thế nhưng em đã không biết trân trọng nâng niu và giữ gìn nó. Khi em nhận ra điều đó hình như nó đã muộn mất rồi! Anh không còn quan tâm đến em như trước nữa. Những tin nhắn, những lần gọi điện hỏi thăm cứ thưa dần. Anh biết không? Hàng ngày, hàng giờ lúc nào em cũng trông chờ có một tin nhắn hay một lời hỏi thăm của anh. Em không muốn mình phải buồn một lần nữa và em không muốn phải xa anh. Em hy vọng một ngày nào đó anh sẽ hiểu em. Tình yêu của em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tiễn anh - tình đầu và duy nhất - Anh với tôi quen nhau trong lớp học chính trị tại Gò Lũy năm 1946. Năm đó tôi 16 tuổ.i, anh 19 tuổ.i. Lần đầu tiên trong đời tôi biết để ý và có cảm tình với một người con trai vì anh có dáng người cao, khỏe mạnh, tính tình vui vẻ hiền lành và tháo vát. Tôi lấy làm mến...