Muốn có thai để giữ người tình nhưng lại rơi vào bẫy của vợ
Tôi chỉ muốn mình có thể giữ được anh ấy khi sinh cho anh ấy đứa con trai mà anh ấy đang khát khao, nhưng không ngờ vợ anh lại cao tay hơn.
Hỏi:
Chào chị! Tôi viết những dòng này hi vọng sẽ nhận được lời góp ý thẳng thắn của chị, tôi đã từng trải qua vài mối tình nhưng cuối cùng cũng kết thúc chẳng đâu vào đâu, và giờ tôi vẫnđộc thân dù năm nay tôi 31 tuổi.
Tôi gặp anh ấy rất tình cờ, người đàn ông này đã sẵn sàng trả tiền cho tôi để tôi đổ xăng bởi hôm đó thế nào tôi lại quên mang theo tiền trong người. Anh đã cứu tôi một bàn thua trông thấy, tôi đã xin số điện thoại của anh để đến trả lại tiền cho anh và cảm ơn anh. Sau đó chúng tôi đã gặp nhau, tôi bị cuốn hút bởi vẻ lịch lãm và ga lăng của anh, anh nhất quyết không lấy số tiền đó còn tôi thì cứ muốn trả. Chúng tôi đã nói chuyện vui vẻ và tôi phát hiện ra mình rất hợp với anh ấy. Mặc dù anh nói đã có vợ, vợ anh là người rất giỏi giang và đang nắm giữ vị trí rất quan trọng nhưng tôi vẫn tặc lưỡi bỏ qua, tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ là những người bạn tốt.
Thời gian dần trôi, tôi càng thấy nhớ anh nhiều hơn, chính tôi luôn là người chủ động các cuộc hẹn gặp anh ấy. Biết anh ấy đã có gia đình, tôi không bao giờ làm phiền anh ấy khi đang ở nhà, cũng chẳng mè nheo ỉ ôi gì, ở bên tôi anh luôn thấy vui vẻ thư thái. Chúng tôi cứ cuốn đi bên nhau như thế. Cho đến khi tôi phát hiện ra mình có thai.
Tôi muốn giữ anh lại cho riêng mình – Ảnh minh họa
Lúc đó thực sự tôi không còn muốn làm tình nhân ẩn của anh nữa, tôi muốn sinh con cho anh, anh đã kiên quyết bắt tôi phải bỏ thai (bình thường anh rất cẩn thận nhưng hôm đó do anh quá say nên không sử dụng bao cao su), anh bảo anh không thể làm vợ anh buồn cũng không thể bỏ gia đình vì tôi được.
Video đang HOT
Tôi hiểu suy nghĩ của anh, nhưng tôi không dừng được ý nghĩ muốn chiếm anh cho riêng mình, biết anh chỉ có hai đứa con gái, tôi quyết sẽ đẻ cho anh một cậu con trai và chờ cơ hội để bước vào cuộc đời anh.
Nhưng tôi không ngờ tôi lại rơi vào bẫy của vợ anh ta, chị ta cho một người đàn ông lạ giả tán tỉnh tôi, tất nhiên còn độc thân nên tôi cũng có đi ăn với anh ta một vài lần. Vậy mà không ngờ chị ta kiếm đâu được một đống ảnh chụp tôi và gã đàn ông kia gửi cho chồng tôi và nói tôi làm cave, rồi bịa chuyện tôi chuyên đào mỏ. Anh đã ném thẳng những bức ảnh vào mặt tôi và nói tôi là kẻ đĩ thõa, anh không hề tin tôi mà anh tin vào những bức ảnh vớ vẩn kia.
Tôi biết rằng anh vẫn thèm một đứa con trai, tôi cũng hi vọng sẽ đẻ ra cậu con trai vì thai còn bé quá, nhưng giờ anh sợ vợ nên không liên lạc với tôi. Tôi thấy chán nản quá, vừa hận anh, vừa hận vợ anh, vừa thấy thương bản thân mình. Tôi mong chị cho tôi lời khuyên tôi phải làm sao đây?
Chị Tâm An trả lời:
Chào bạn thân mến!
Tôi biết rằng trong cuộc sống ai ai cũng muốn được hạnh phúc, muốn có một mái ấm trọn vẹn. Nhưng mong bạn hãy hiểu rằng, nếu có một mái ấm bằng cách đẩy người khác ra đường thì hẳn hạnh phúc đó không thể nào tồn tại vĩnh hằng được phải không?
Bạn hậm hực người đàn ông kia, bạn hậm hực vợ của anh ta, nhưng trách sao được họ cả đây, bởi chính bạn cũng là người có âm mưu bước vào đời sống của anh ta nữa cơ mà. Cho nên tôi đánh giá ở đây nạn nhân có chăng chỉ là vợ của anh ta và chiêu trò phá hạnh phúc của bạn và chồng mình cũng là trò bất đắc dĩ mà người vợ kia phải làm để bảo vệ hạnh phúc của mình mà thôi.
Vì thế, bạn thân mến! Lúc này mong bạn hãy bình tĩnh và thôi nghĩ đến những điều tiêu cực, hãy thử xem xét mình có khả năng nuôi đứa con nay một cách độc lập hay không. Nếu bạn dùng đứa trẻ để tiếp tục tiếp bước vào gia đình người đàn ông kia, tôi không biết kết quả như thế nào nhưng tôi e là vợ của anh ta sẽ còn có nhiều hàn động dứt khoát hơn thế, liệu lúc đó bạn có chịu được hậu quả hay không?
Muốn gì đi nữa, nhất là hạnh phúc cần có sự tự nguyện bạn ạ, và hơn nữa người đàn ông kia họ cũng không muốn từ bỏ gia đình, vì thế nên nhiều khi càng tính toán sẽ càng làm cho bạn mệt mỏi hơn mà thôi. Vì vậy, hãy thử đi đâu đó cho thoải mái tĩnh lặng có thời gian sắp xếp lại kế hoạch cho bản thân và chăm sóc cho sức khỏe của hai mẹ con thật tốt nếu bạn có ý định giữ em bé ở lại bên bạn. Mong rằng mọi điều tốt lành rồi sẽ đến với bạn!
Theo Chiantam/Afamily
Nhà ngoại "làm phúc" vẫn "phải tội" với nhà nội
"Cháu bà nội tội bà ngoại", My thấy câu nói chẳng sai tí nào so với hoàn cảnh của cô bây giờ
"Mày có há cái miệng to ra không tao cho nhịn luôn bây giờ, cháu với chắt". Từ trong phòng tắm bước ra, My biết bà nội lại mắng nhiếc cháu nội nữa rồi. Thấy bà nội vứt luôn cái muỗng ra sân với bộ dạng tức tối, My biết chắc tại thằng cu Bin lại không chịu ăn món cháo thịt bò của bà nấu nên bà mới có phản ứng gay gắt như thế.
Cứ ngỡ lấy chồng gần nhà, My sẽ được gần gũi chăm sóc thêm cho bố mẹ đẻ rồi đến khi sinh nở thì cô cũng đỡ gánh nặng vì có bố mẹ hai bên gia đình phụ giúp mình lo cho cháu. Ấy vậy mà, lúc chuẩn bị lâm bồn bà nội liền phán luôn một câu xanh rờn khiến My buồn lòng: "Sau này sinh con thì con nên nghỉ làm đi, gửi cho nhà ngoại chứ ông bà bên này cũng bận bịu lắm, chắc không có thời gian".
My cười chột dạ cũng chỉ nghĩ bà nội nói đùa chứ ai đời lại cư xử kiểu đó. Trong khi, ngoài gánh hàng bán ở chợ vào buổi sáng của bà thì bà có làm gì nữa đâu, làm gì mà không có thời gian trông cháu? Nói là làm, suốt thời gian 6 tháng nuôi con nhỏ My phải gọi điện hối thúc bà ngoại đến chăm cháu rồi lo toan hết việc này đến việc khác của hai mẹ con. Bà nội thì sáng đi chợ bán hàng xong, quá trưa mới về do mải tám chuyện với mấy bà ở chợ.
Ảnh minh họa
Nhiều lúc, bà ngoại còn phải tự tay vào bếp nấu luôn cho bữa ăn của cả gia đình nhà nội, My thấy mà xót xa! Chồng My thì công tác xa nhà, ông nội thì sáng hết uống trà, đánh cờ rồi lâu lâu lại vào buồng nhìn cháu nội kiêm luôn việc hỏi chuyện cơm nước đã có chưa...My chán ngán khi ông bà nội chẳng thèm đoái hoài đến sự tồn tại của đứa cháu đích tôn.
Ngày My quay lại với công việc ở trường thì cũng là ngày cô phải mang con về gửi ông bà ngoại. Sáng đưa con đi gửi tối lại rước con về rồi lao vào bếp chuẩn bị cơm nước, nhiều khi nhờ bà nội bế giùm con thì bà lại gắt gỏng: "Ngày xưa, chúng tôi phải tay bồng tay bế, vừa cắt cỏ lại tranh thủ nấu cơm đó. Con dâu thời nay cứ ỉ lại thành hư".
Thời gian ở bên nhà nội ít ỏi quá nên nhiều thằng bé được ông bà nội bồng bế lại khóc ré lên in ỏi. Ông bà không dỗ lại còn mắng cháu, rồi đay nghiến My: "Thằng này không khéo đâm hư, cứ theo mẹ, theo bà ngoại còn ra cái gì nữa, ở với nhà nội mà không theo nội thì đúng là ngu". Lúc đó, My chỉ biết thanh minh: "Cháu nó còn nhỏ, đã biết gì đâu mà bà trách".
Nhiều khi thấy thằng bé sốt lên rồi sổ mũi, ho hen thì bà nội lại có cớ khiển trách nhà ngoại:"Bà bên nhà chiều cháu quá nhỉ? Cứ suốt ngày mang cháu ra đường hít bụi bẩn nên giờ mới đâm bệnh". Lúc ấy dù rất ấm ức thay cho bà ngoại nhưng My cũng phải cố nhịn để giải thích:"Trẻ con mà mẹ, thời tiết thay đổi thất thường là lại trở chứng". Ông bà nội không dành thời gian chăm sóc cháu thì chớ, đằng này lại cứ có chuyện gì không vừa lòng với cháu lại cứ phàn nàn, trách cứ nhà ngoại. Ấm ức lắm nhưng nhiều quá khi cứ thấy cảnh "bà đấm ông xoa" của nhà nội mắng nhiếc nhà ngoại, My lại rèn cho chính mình tính chai lì hoặc bỏ ngoài tai.
Từ ngày sinh cu Bin cho đến giờ, dù đã gần một tuổi mà ông bà nội cũng chưa mua cho cháu đích tôn lấy một món quà. My không trách chuyện đó nhưng khi thấy bà ngoại tặng cho cháu cái gì thì bà nội lại than phiền. Bữa trước, khi ông bà ngoại sang thăm cháu, mua cho nó một sợi dây chuyền bạc đề phòng trở gió lại đau. Bà nội thấy vậy lại mỉa mai: "Nó còn nhỏ thế, mang đồ kim loại lại cứa vào cổ bị thương không biết chừng". Thấy bà ngoại có vẻ buồn buồn, My bấm tay bà cố nhịn cho qua.
Khi đứa con trai tròn 4 tuổi, My cho con đi học lớp nhỡ ở trường mẫu giáo. Việc đưa đón rồi bao nhiêu khoản tiền đóng góp đều một tay vợ chồng My đảm đương. Thấy vợ chồng cô vất vả, ông bà ngoại thỉnh thoảng lại cho My ít tiền phụ thêm cho cháu, biết chuyện ông nội lại hậm hực, khó chịu. Thằng bé hễ đi học về nếu vui vẻ thì không sao chứ nếu thấy lầm lì rồi khóc lóc là bố mẹ chồng lại nổi đóa lên: "Đằng ngoại chiều riết đâm hư! Ở với nhà nội thì cấm". My thấy vô lý bèn đáp để minh oan cho nhà ngoại thì bà nội lại chua ngoa: "Chứ không phải suốt ngày bám váy ngoại, không học nội thì học ai ra cái thói nhõng nhẽo đó".
My không hiểu tại sao nhà nội cứ có chuyện gì không vừa lòng về thằng bé lại đổ thừa cho bên ngoại. Phận làm dâu cô không dám hó hé nhưng cứ nhịn mãi sao được. Rồi mấy lần, thấy khách đến nhà chơi, hết lời khen ngợi thằng bé, ông bà nội lại vơ vội vào người: "Nó là cháu nội đích tôn của chúng tôi, dạy dỗ đàng hoàng không ngoan sao được". Để rồi, đứng trên phòng nghe rõ mồn một từng chữ, My chỉ thêm thấy xót xa cho nhà ngoại. "Cháu bà nội tội bà ngoại", My thấy câu nói chẳng sai tí nào so với hoàn cảnh của cô bây giờ.
Chỉ thương cho nhà ngoại, yêu thương và chăm sóc cháu hết lòng mà luôn bị nhà nội nghĩ xấu. My thấy buồn vô cùng!
Theo Nguyengiang/Afamily
Đêm đó, chồng hậm hực bỏ về phòng, quyết không chịu rút 200 nghìn ra Tối hôm đó anh mò sang phòng, tôi bảo: "Muốn làm thì đưa tiền đây, 200 ngàn một lần". Chồng tôi giãy nảy lên mắng tôi đừng quên đang sống trong nhà của ai. Lấy chồng 5 năm, nhưng chưa bao giờ tôi được sống vui vẻ một ngày. Gia đình chồng 3 thế hệ sống trong một căn nhà 2 tầng cũ...