Muốn có đủ tiền gửi cho con đóng học phí, người bố đang ốm vẫn cố gắng nhận bốc vác thuê suốt đêm và cái kết thắt lòng
Tới gần sáng, khi mọi người đã xong công việc thì chợt giật mình bởi tiếng động mạnh. Mọi người bất ngờ quay lại thì thấy rất nhiều bao hàng to nặng đang đè chặt lấy cái thân hình gầy guộc của anh Thụ.
Anh Thụ sinh ra trong gia đình đông anh chị em, nhà nghèo nên chẳng ai được học tử tế. Mấy anh chị lớn chưa học hết cấp 1 đã phải nghỉ, anh là đứa con học khá nhất trong nhà, bố mẹ cố gắng lắm cũng chỉ được học hết lớp 6.
Ngày ngày đi mò cua dưới sông, nhìn bạn bè cười nói cắp sách trên bờ đê mà anh trào nước mắt. Anh muốn được đi học cùng bạn bè lắm, nhưng mà bố mẹ không có tiền với lại không đi mò cua bán thì lấy tiền đâu mà đong gạo.
Lớn lên, đến tuổi lập gia đình sinh con, anh Thụ tự hứa với bản thân mình sẽ cố gắng làm sao để các con anh được ăn học tới nơi tới chốn, chúng sẽ không phải thất học như bố chúng nữa. Vậy là anh với vợ bàn nhau dù chỉ đẻ được 2 cô con gái nhưng anh kiên quyết không đẻ thêm nữa, hơn ai hết anh thấm thía nỗi khổ nhà đông con thiếu ăn, thiếu mặc rồi.
May mắn 2 cô con gái của vợ chồng anh Thụ, chăm ngoan học giỏi. Ngoài giờ học thì rất chịu khó giúp đỡ bố mẹ. Vợ chồng anh lúc khỏe lại chí thú làm ăn và để dành được chút vốn để dành sau này cho con đi học.
Từ đó anh Thụ không chỉ chăn nuôi làm ruộng vườn của nhà, mà còn đi nhận bốc vác thuê cho người ta để kiếm tiền nuôi các con. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng đúng là người tính không bằng trời tính. Năm đứa con gái lớn của anh đỗ đại học thì vợ anh lại bị tai nạn giao thông, vậy là bao tiền của để dành đổ dồn vào lo thuốc thang cho vợ hết, may mà vợ anh qua khỏi cơn ấy. Sức khỏe cũng hồi lại dần dần nhưng không thể làm nặng như trước.
Dù trong nhà đã cạn tiền nhưng anh vẫn kiên quyết vay mượn lo cho con nhập học. Từ đó anh Thụ ngày thì chăn nuôi làm ruộng vườn của nhà, tối đến lại đi nhận bốc vác thuê cho người ta tới 12 giờ đêm để kiếm tiền nuôi các con. Cũng may con gái lớn của anh học hết năm nhất đại học đã xin đi rửa bát cho người ta và cũng kiếm được một khoản đủ để trả tiền trọ và chi tiêu tằn tiệm trong tháng. Còn tiền đóng học phí thì vẫn phải nhờ bố mẹ ở quê.
Anh làm nhiều tới mức người gầy rộc, cái mặt đen sạm chỉ để lộ hai con mắt màu trắng và nụ cười là không bao giờ tắt trên môi. Có người góp ý với anh:
Video đang HOT
- Thôi con gái cho học vậy thôi, học nhiều rồi cũng lấy chồng, về nhà chồng là hết, mình nhờ được gì đâu. Chết chỉ có hai vợ chồng già với nhau, chắc gì chúng nó đã về…
- Con nên người là mình vui rồi bác ạ. Chúng nó ăn học tử tế có công việc ổn định thì cũng sẽ lấy được tấm chồng cho ra chồng. Chứ cứ như chúng mình suốt đời vất vả lam lũ có khi nào ngẩng mặt lên được đâu. Nghèo khó vợ chồng lại đánh chửi nhau suốt ngày thì sung sướng gì. Thấy con hạnh phúc là mình yên lòng rồi, chứ đâu có phải mong chúng báo đền cho mình lúc về già đâu.
Ai nghe vậy thì cũng cảm phục tấm lòng và nghị lực của anh lắm. Mấy ai suy nghĩ thấu đáo được như anh. Con lớn của anh ra trường đi làm trên thành phố thì con bé vào đại học. Lúc này cô chị đã có thể nuôi cô em, nhưng anh bảo con gái lớn: “Con chỉ cần lo cho em tiền sinh hoạt thôi, còn lại tiết kiệm để sau lấy chồng. Bố ở nhà vẫn còn sức khỏe bố sẽ lo tiền đóng học phí cho em con. Nó cũng chỉ còn 1 năm nữa là xong thôi”.
Cô con gái lớn không chịu nhất định nuôi em, nhưng anh bảo với con gái bé rằng lúc nào đóng học cứ giấu chị gọi về bố gửi tiền cho. Sang năm là chị con lấy chồng rồi, phải để chị có chút vốn về nhà chồng cho đỡ khổ. Mấy hôm trước con gái bé của anh có gọi điện về xin bố tiền học. Anh định gửi cho con rồi nhưng hôm đó cái chân của vợ lại đau anh phải đưa chị đi khám mất gần triệu bạc nên lại chưa đủ tiền gửi cho con.
2 hôm nay thì anh khó ở trong người, nên nghỉ làm chưa có đồng tiền công nào cả. Tối đó vừa ăn cơm tối xong, chợt nhớ ngày mai phải gửi tiền cho con để con đóng học phí cho trường. Vậy là anh dặn vợ ở nhà trước còn anh ra chỗ bốc vác thuê nhận việc. Đêm ấy dù người đang mệt, anh vẫn cố khuôn vác suốt đêm không nghỉ.
Tới gần sáng, khi mọi người đã xong công việc thì chợt giật mình bởi tiếng động mạnh. (Ảnh minh họa)
Tới gần sáng, khi mọi người đã xong công việc thì chợt giật mình bởi tiếng động mạnh. Mọi người bất ngờ quay lại thì thấy rất nhiều bao hàng to nặng đang đè chặt lấy cái thân hình gầy guộc của anh Thụ. Có lẽ vác bao cuối cùng xong mệt quá anh đã gục ngay cạnh chồng bao hàng, không ngờ chúng đổ ụp xuống.
Mọi người nhanh chóng đưa anh Thiện đi bệnh viện nhưng tất cả đã quá muộn rồi. Những đồng tiền công anh vẫn chưa kịp nhận, chưa kịp hưởng niềm hạnh phúc khi có đủ tiền gửi cho con đóng học phí thì anh đã ra đi vĩnh viễn. Mọi người đau xót tiễn đưa anh, vợ anh ngất lên ngất xuống thương chồng một đời hi sinh vì vợ vì con.
Con anh giờ đây đã trưởng thành, họ không thể nào quên được sự hi sinh vĩ đại của người cha ấy. Ở nơi chín suốt anh sẽ mãi mỉm cười khi nhìn thấy con gái mình thành đạt như ngày hôm nay, cô con út đã đón mẹ lên sống cùng vợ chồng mình. Đúng như anh nói: “Nuôi con cực khổ nhưng chẳng mong con báo đáp, chỉ cần thấy con sống tốt là bố mẹ yên lòng rồi”.
Theo Một Thế Giới
Về ra mắt thấy người bố nằm liệt giường của tôi, bạn gái đã quỳ xuống làm một việc không thể ngờ
Vừa vào nhà, Lam đã xin phép đi thăm bố tôi. Tôi và mẹ đưa Lam vào phòng nơi bố tôi đang nằm. Nhưng vừa nhìn thấy người bố nằm liệt giường của tôi, Lam đã quỳ xuống...
Tôi và Lam yêu nhau được 2 năm nhưng tôi vẫn chần chừ chưa đưa em về ra mắt gia đình. Không phải vì tôi không yêu em đủ nhiều mà tôi sợ rằng tình cảm của Lam dành cho tôi chưa đủ lớn, chưa đủ để thông cảm cho hoàn cảnh gia đình tôi. Số là mấy năm trước, bố tôi bị tai nạn nên phải nằm liệt giường, nhà thì neo người, mỗi mẹ tôi ngày đêm túc trực chăm sóc bố nên rất vất vả. Tôi sợ nếu tôi cho Lam về nhà và chứng kiến cảnh này quá sớm, có khi em lại sốc không dám về làm vợ tôi ấy chứ. Thế nên tôi đợi, đợi để cho chúng tôi hiểu về hoàn cảnh của nhau hơn cũng như để chúng tôi yêu nhau hơn, thông cảm với nhau hơn.
Sau khi nghe tôi kể về hoàn cảnh gia đình, Lam nép vào lòng tôi rồi bảo: "Anh yên tâm, chỉ cần chúng mình ở bên nhau, yêu nhau thì khó khăn nào em cũng vượt qua được hết". Tôi nghe vậy thì yên lòng. Đến năm thứ 3, tôi cầu hôn Lam và quyết định sẽ đưa em về ra mắt gia đình.
Lam chuẩn bị kỹ càng cho lần ra mắt này, em muốn là cô gái hoàn hảo trong mắt bố mẹ tôi. Cũng may là gia đình tôi cũng thuộc dạng khá giả, chứ không thì với bệnh tình của bố tôi thì gia đình cũng phải vất vả về tài chính.
Tôi yêu Lam và rất hạnh phúc khi em hiểu được gia cảnh nhà tôi (Ảnh minh họa)
Hôm đó, sau khi xong việc tôi đến đón Lam. Tôi bảo rằng mẹ tôi đã chuẩn bị cơm để chờ em đến. Lam còn giục tôi lái xe nhanh nhanh để đến làm cơm cùng mẹ. Tôi vui lắm, cuối cùng tôi cũng đã tìm được người đồng cam cộng khổ, hiểu và thông cảm với gia cảnh của mình.
Tôi mở cổng cho Lam vào nhà. Ngay khi bước vào sân, tôi đã nói to: "Bố mẹ ơi, con đưa vợ tương lai của con về nhà thăm bố mẹ này". Lam nghe tôi nói vậy thì lấy tay bịt miệng tôi lại. Mẹ tôi chạy ra, rối rít mời Lam vào nhà. Bà mong có con dâu lắm, vì tôi năm nay đã gần 40, nhà lại neo người.
Vừa vào nhà, Lam đã xin phép đi thăm bố tôi. Tôi và mẹ đưa Lam vào phòng nơi bố tôi đang nằm. Nhưng vừa nhìn thấy người bố nằm liệt giường của tôi, Lam đã quỳ xuống rồi vái lấy vái để, vừa khóc vừa nói:
- Bác ơi, bác sống khôn chết thiêng bác đừng khiến cháu sợ như thế nữa. Sự việc qua lâu rồi, cháu cũng đã sám hối nhiều lần rồi. Mấy năm qua đêm nào cháu cũng mơ thấy bác, bác tha cho cháu đi.
- Lam, em làm sao thế, đây là bố anh mà.
Vừa thấy người bố nằm liệt giường của tôi, Lam đã quỳ xuống vái lấy vái để (Ảnh minh họa)
Nhưng Lam không nói gì, chạy thẳng một mạch ra sân rồi mở cổng, em vẫy taxi đi thẳng. Tôi cố đuổi theo nhưng không được. Tôi không hiểu tại sao Lam lại hành động vậy. Tôi quay vào nhà, mẹ tôi cũng ngạc nhiên và thất vọng không kém, trong khi đó, bố tôi lại lên cơn co giật. Tôi không có nhiều thời gian suy nghĩ, gọi ngay xe cấp cứu đưa bố vào viện.
Mấy ngày sau khi đã ổn định trở lại, bố tôi mới bảo: "Mày bỏ ngay cái con bé đó đi. Nó chính là cái con lái xe gây tai nạn cho bố. Nó thấy bố nằm giữa đường, chân bị nghiến vào bánh xe, nó không đưa bố đi viện mà còn lùi xe lại cố tình cán bố cho chết đấy con ạ".
Tôi nghe bố nói xong thì sốc nặng. Thảo nào khi vừa thấy bố tôi, Lam đã quỳ xuống làm cái việc lạ lùng ấy. Tôi không ngờ Lam lại độc ác như vậy, nếu như Lam đưa bố tôi đi viện, nếu như em không cố tình lùi xe lại để hại bố tôi thì có lẽ, giờ ông vẫn khỏe mạnh, ít nhất thì không phải nằm liệt giường như bây giờ.
Tôi sốc quá, không ngờ cô người yêu hiền lành của mình lại là nguyên nhân gây nên nỗi bất hạnh cho gia đình tôi. Nhìn bố mẹ buồn bã, tôi lại cảm thấy có lỗi. Lam từ ngày đó đến nay cắt đứt hoàn toàn liên lạc với tôi, em cũng không cho tôi một lời giải thích. Tôi cứ nghĩ mình đã tìm được người vợ lý tưởng nhưng không ngờ sự thật lại phũ phàng như thế này.
Theo Một Thế Giới
Rồi sau này con tôi sẽ hiểu vì sao những đứa trẻ khác có bố còn nó thì không Thà để con mình không có bố còn hơn có một người bố tệ bạc như vậy. Rồi sau này con tôi sẽ hiểu vì sao những đứa trẻ khác có bố còn nó thì không. Vừa tốt nghiệp đại học tôi đã vội vàng lên xe hoa bởi một lần trót dại dột với anh. Anh theo đuổi tôi gần một năm,...