Muốn chồng cưới vợ khác vì bị em trai anh mắng chửi liên tục
Có một lần không chịu được tôi nói lại em chồng và bị mẹ chồng mắng là hung dữ, bà bảo rất hối hận khi cưới tôi về.
ảnh minh họa
Tôi và anh làm chung cơ quan nhà nước. Trước khi đến với anh tôi đã trải qua một lần đò. Anh thương tôi thật lòng. Dù tính anh không được ngọt ngào nhưng rất chung thủy và lo cho vợ con. Hiện tại tôi có bé 9 tháng nhưng ở trong nhà chồng tôi mệt mỏi vô cùng. Em trai chồng tôi rất hung dữ, liên tục kiếm chuyện và chửi hai vợ chồng tôi. Chồng tôi luôn nhường nhịn chú ấy. Có một lần không chịu được tôi nói lại và bị mẹ chồng mắng là hung dữ, bà bảo rất hối hận khi cưới tôi về.
Tôi hiểu vì mình có một đời chồng nên mới bị xem thường như vậy. Giờ sắp xây nhà riêng nhưng tôi vẫn lo vì xây nhà kế bên nhà chồng do không có đất. Tôi thật sự mệt mỏi, muốn buông xuôi, nói chồng đi cưới vợ khác còn tôi sống với con, nhưng không làm được vì tôi còn thương anh rất nhiều. Xin hãy cho tôi lời khuyên. Chân thành cám ơn.
Theo VNE
Video đang HOT
Năm mới nói chuyện cũ: Sống chung với mẹ chồng
Thời đại bây giờ là thời mà gia đình nào cũng chỉ có 1 đến 2 con, mà đa số là 1 trai 1 gái. Chẳng có cha mẹ nào cưới vợ cho con mà muốn cho con ở riêng cả, nhưng tin tôi đi, ở riêng là chuyện nên nhất cái quả đất này.
Tôi sống cảnh làm dâu và tôi luôn khuyên mẹ cho em trai ở riêng khi lấy vợ.
Gia đình tôi và gia đình chồng tôi không quá xa, gần chỗ tôi làm việc, tôi ở chung với bố mẹ chồng, việc đầu tiên tôi gặp phải khi ở chung với nhà chồng đó là khác quan điểm ăn uống. Mỗi gia đình có một khẩu vị ăn uống khác xa nhau, ví dụ như mẹ chồng tôi thích ăn cá, tôi thì không,... nói chung là khác nhau, nên mỗi lần tôi nấu cái gì đó cho hợp khẩu vị thì giống như người ngoài hành tinh mới đến vậy. Đương nhiên đó là chuyện của gia đình tôi, nhưng mà theo tôi thấy thì đa số không hợp chuyện ăn uống. Bình thường không hợp chuyện ăn uống cũng chẳng là gì to tát, nhưng gặp lúc trái gió trở trời, mệt mỏi ốm yếu, muốn ăn cái gì đấy cho hợp miệng cũng không được thì đâm ra khó chịu. Chưa kể nếu gia đìnhbạn gả vào thuộc kiểu người siêu cấp bảo thủ, kiểu như đồ họ nấu ăn được còn người khác nấu kiểu khác đều là "ai mà ăn như thế" thì....
Vấn đề thứ hai khi sống chung với gia đình chồng chính là bạn k thể to tiếng cãi nhau với chồng, không thể thích ăn giờ nào thì ăn, ngủ giờ nào thì ngủ... Ở riêng, mệt bạn ngủ, khỏe bạn làm, nhà bẩn chưa kịp dọn thì để khi khác, thích ăn thịt thì ăn thịt, thích nấu cơm thì nấu cơm, ở chung, đừng hi vọng. Bạn có thể nằm ngủ lười khi bố mẹ chồng dậy nấu cơm ăn sáng rồi? bạn có thể để nhà cửa bừa bộn nghỉ ngơi vì thấy mệt khi mẹ chồng bạn vừa lau vừa phàn nàn? Chưa kể kiểu bố mẹ chồng cực thích than vãn là số khổ phải hầu hạ con cháu này nọ trong khi bạn không hề nhờ vả họ làm mấy cái việc linh tinh bà chằn trong cuộc sống của bạn. Túm lại, mỗi người cần có lúc nghỉ ngơi và con dâu cũng vậy, mẹ chồng cũng thế, ở riêng cho nó yên ấm. Chưa kể cứ hễ bạn bực chồng điều gì cũng nói k nổi vì cứ hễ nói là mẹ chồng bạn lại gọi mẹ đẻ xuống giảng đạo làm dâu... Bạn cứ vấp phải đi xem có muốn ở riêng không.
Vấn đề thứ ba chính là vấn đề ý thức ỷ lại, sáng k dậy vẫn có cơm ăn, trưa thích thì về k thì thôi, chiều cũng thế, nhà cửa có rồi, ở cả đời có hết đâu mà phấn đấu làm gì, tính đi tính lại hai ba chục năm lấy chồng, rốt cục không có nổi cái gì gọi là tài sản, ngoại trừ phương tiện đi lại mà chắc mẹ vợ đã mua cho từ lúc mới ra trường. Nói chung là không cần đất, không cần nhà, không cần giàu có, tiền lương cứ tiêu, không cần tích lũy, đơn giản vì có cả rồi.
Vấn đề thứ tư là vấn đề sở hữu, vẫn là chuyện tay trắng thôi, thì nhà bạn có ở nhưng lại không phải nhà bạn, đến cả đồ trong tủ lạnh cũng không phải của bạn. Cả năm cả tháng không bao giờ dẫn bạn bè về nhà vì không phải nhà mình, cũng không thoải mái lắm, chưa kể nếu mẹ chồng ưa sạch sẽ bạn lại càng không dám dẫn bạn về vì sợ chúng nó làm bẩn nhà bà, nhỡ đâu mình dọn không sạch.
Vấn đề thứ năm chính là vấn đề nuôi con. Đời bố mẹ chồng bạn nuôi con ông bà thì ai can thiệp bạn đâu cần biết, thế mà trăm thứ vớ vẩn cứ đổ lên đầu bạn, nào là sao con nó ho, sao con mọc mụn, sao con hay khóc, vân vân và mây mây, nói chung là bạn không khéo chăm con bằng nhà hàng xóm. Chưa kể bà dạy cháu trở thành một đứa bé mà bạn không ưa tẹo nào...
Bạn tôi nó không phải làm dâu, nói cách khác thì chồng nó ở rể, nó chẳng dám nói nặng chồng lời nào dù chồng đi sớm về khuya, nhậu nhẹt say xỉn, chỉ vì chồng nó ở rể, nó sợ động tự ái chồng...
Còn bạn khác thì cưới xong vẫn ở nhà đẻ, chồng đi làm xa, tết hai vợ chồng về quê chồng ăn tết, không phải về nhà bố mẹ chồng đâu nhé, không quen nếp sinh hoạt, không quen ăn uống, lại sắp đến tháng, nhưng chẳng dám phàn nàn câu nào vì sợ phật lòng người nhà chồng. Dù không phải chuyện lớn, nhưng mà, tủi thân có thừa ấy.
Bạn khác nữa thì ở riêng, nhà trọ, gần nhà ngoại, trước khi đi làm thì cũng ở nhà chồng đâu mấy tháng, không ở nổi vì mẹ chồng bạn coi chồng bạn ấy là bảo bối, kiểu con quý con hóa may lắm mày mới cưới được con bà, thế là bất đồng, cứ hôm nào ở riêng thì bình yên hẳn. Vợ chồng ở với nhau không nói nặng nhau câu nào, thế mà cứ về nhà chồng chỉ muốn ly hôn quách cho nhẹ nợ.
Ở riêng rèn tính tự lập, bớt ỷ lại, biết lo cho tương lai. Ở riêng thoải mái, sống an nhiên, cuối tuần tập trung về nhà bố mẹ ăn cơm vui vẻ hẳn ra...
Bao giờ mới được tự do?
Viết bởi một người muốn ở riêng để rèn chồng rèn con rèn bản thân mình.
Viết bởi một người chỉ muốn giải thoát cho cả chồng lẫn mình bởi mệt mỏi mang tên sống chung...
Bạn đã xem sống chung với mẹ chồng và cảm thấy nó thật kinh khủng? Đó chỉ là phần nổi của tảng băng chìm!
Theo Guu
Vì tôi mà em trai đã mất người yêu và mất đứa con còn chưa kịp chào đời Tối nay em trai tôi trở về nhà với bộ dạng lếch thếch và rũ rượi. Tôi hỏi thì em gục vào vai tôi và nói... Tôi và em trai sống nương tựa nhau từ nhỏ. Chúng tôi vốn là những đứa trẻ mồ côi cha mẹ. Bố mẹ mất trong một vụ tai nạn khi tôi tròn 10 tuổi, em trai tôi...