Muốn chia tay vì người yêu quá vô tâm
Anh, khi em viết những dòng này, trái tim em thật sự rất đau đớn. Em đã chuẩn bị tâm lý cho những điều xấu nhất có thể xảy ra.
Anh biết không, ở đời này, sự giàu sang cũng quý lắm, tiền bạc, vật chất chính là mơ ước của nhiều người. Nhưng quan trọng nhất vẫn là sự quan tâm, sự yêu thương và che chở của người thân dành cho mình. Đã từ lâu, em coi anh là người thân thiết, không còn là người ngoài nữa, nhất là khi chúng mình chính thức yêu nhau. Em cũng giống như bao nhiêu người con gái khác, mong chờ ở anh một sự động viên, một lời ngọt ngào, một câu yêu thương và sự quan tâm để khiến em cảm nhận được, lúc nào anh cũng gần bên em vậy.
Em đang tự hỏi, tại sao mình lại yêu anh nhiều như thế, tại sao lại dành cho anh trọn trái tim mình để đến khi anh hững hờ, anh lạnh lùng, em lại khóc hết nước mắt, chỉ biết tự dằn vặt bản thân. Em không phải là người theo đạo nhưng khi đứng trước Chúa, em lại luôn cầu nguyện cho anh được bình an. Có khi em buồn đến nghẹt thở. Nghĩ những ngày anh mải vui quên em, em cứ nằm mà khóc, khóc tới nỗi không thể nào thở nổi, lại phải ngồi dậy để thấy nhẹ nhàng hơn. Lúc đó, em thấy mình thật tội nghiệp và đáng thương biết bao nhiêu.
Không phải em là cô gái quá thụ động hay quá yếu đuối. Có lẽ, người ta sẽ thắc mắc tại sao em không chủ động gọi cho anh, tại sao em không nói với anh một lời như thế, để anh hiểu và rút kinh nghiệm. Họ là người ngoài sẽ không thấu hết được nỗi lòng của em. Em đã nói với anh rất nhiều, cũng không ít lần em vừa khóc vừa gọi cho anh để thổ lộ lòng mình. Em chỉ mong anh hiểu trái tim em, hiểu em đau khổ như thế nào những lúc thấy anh hờ hững. Nhưng anh cứ chứng nào tật ấy, anh vẫn không bận lòng, anh thậm chí còn coi chuyện khóc lóc của em như &’cơm bữa’.
Em vốn không phải là cô gái so đo tính toán, cũng không ham muốn vật chất giàu sang.(ảnh minh họa)
Anh biết không, nước mắt không thể lãng phí được. Người ta sẽ khóc khi quá vui mừng, hoặc là khi quá khổ đau. Em đã đau đớn biết nhường nào, anh sẽ chẳng thể nào thấu hiểu, bởi trái tim anh quá đơn giản, anh chỉ nghĩ yêu là yêu, và yêu để đấy cho xong.
Video đang HOT
Em vốn không phải là cô gái so đo tính toán, cũng không ham muốn vật chất giàu sang. Em chỉ biết mình đã gặp và yêu anh. Trước khi biết anh, trái tim em đã một lần tổn thương ghê gớm. Em cũng đã từng nói với anh về nỗi đau khổ em phải trải qua. Khi đó, anh từng nói &’em đừng có khóc, hãy vui lên, quên chuyện cũ đi, vì có anh bên cạnh’. Câu nói của anh như một ngọn lửa sưởi ấm trái tim em, và sau mấy năm trời không yêu ai, em lại rung động. Lần này, thật sự trái tim em đã lại yêu rồi!
Nhưng những ngày tháng hứa hẹn yêu đương, những câu nói ngọt ngào dần tan biến. Anh trở thành con người lạnh lùng và vô tâm từ khi nào em không hay biết. Nói ra, có lẽ anh sẽ cho em là cô gái đòi hỏi nhưng thú thực, em luôn nghĩ, so với những người con gái khác, em chịu thiệt thòi rất nhiều.
Anh chưa từng nghĩ tới những phút giây lãng mạn, cũng chưa từng nghĩ chuyện sẽ tặng em một bó hoa hay một món quà kỉ niệm. Tất nhiên, em không đòi hỏi đó phải là món quà giá trị, đó có thể chỉ là một bông hoa, một tấm thiệp hay một thứ gì đó để em lưu giữ, em hạnh phúc vì đó là kỉ niệm của người em yêu. Em sẽ gói ghém, cất gọn gàng, thật kĩ để đó mãi là tình yêu của chúng ta. Nhưng không, anh đã không làm thế. Anh sẽ không biết cảm giác mặc chiếc áo của người mình mua cho hạnh phúc biết nhường nào. Anh cũng sẽ không cảm nhận được niềm vui khi em được anh đứng dưới ngõ, gọi điện cho em xuống và bất ngờ tặng em một bó hoa. Anh cũng không thể hiểu, chỉ cần một câu nói &’anh nhớ em!’ là khiến em có thể cười cả ngày, vui cả tối và thoải mái làm việc dù cho có khó khăn. Người ta vẫn hay làm thế, em cũng muốn như thế, đừng nói em tham lam vì em là con gái anh ơi!
Nếu anh tự tin rằng, có người con gái chấp nhận được chuyện vô lý của anh, chấp nhận được những điều mà anh thấy đó là tính nết, không thể sửa chữa, thì anh hãy đi tìm. (ảnh minh họa)
Khi em hờn trách thì anh cũng giận luôn. Anh nói em không hiểu và thông cảm cho anh. Vậy ai sẽ là người hiểu cho trái tim đau đớn của em đây? Anh có bao giờ tự đặt mình vào vị trí của em, có bao giờ hiểu rằng, em đang yêu anh quá mức, em đã hi sinh và thay đổi nhiều vì anh? Anh luôn nói em đừng bao giờ hỏi anh câu &’anh có yêu em không?’, nhưng khi sự quan tâm không đủ lớn, những tin nhắn không đủ để em an lòng, em sẽ không có cơ sở để tin rằng, anh thật sự đang yêu thương em hết lòng.
Anh à, tình yêu là sự cho đi và nhận lại, nó cũng giống như một cái cây, cần có người vun xới, tưới tắm. Nếu như chỉ một mình em làm chuyện đó, có ngày em cũng phải kiệt sức và cái cây ấy cũng sẽ chẳng bao giờ tốt tươi.
Em đã suy nghĩ rất nhiều, đã có lúc muốn nói với anh lời chia tay nhưng em lại không thể. Em chỉ sợ cuộc sống sau này sẽ không hạnh phúc vì không có anh, người em yêu hết lòng. Nhưng em lại sợ, sống bên cạnh người em dành trọn trái tim nhưng chỉ nhận lại sự vô tâm và thờ ơ, em còn đau khổ hơn nhiều. Em lại băn khoăng, hay là chọn người yêu mình?
Em sẽ từ bỏ tất cả, đi con đường mới nếu như anh không có ý sửa chữa mà chỉ muốn em phải chấp nhận. Bất cứ người con gái nào khi yêu cũng không thể chấp nhận lý do mải vui mà quên liên lạc với bạn gái trong mấy ngày trời. Và bất cứ cô gái nào cũng sẽ phải khóc rất nhiều khi không thấy một tin nhắn hay một lời quan tâm của người yêu sau một ngày cô ấy báo tin mình bị ốm, không ăn uống được gì.
Nếu anh tự tin rằng, có người con gái chấp nhận được chuyện vô lý của anh, chấp nhận được những điều mà anh thấy đó là tính nết, không thể sửa chữa, thì anh hãy đi tìm. Nếu có người như thế, em xin chúc phúc cho anh, cầu cho anh hạnh phúc bên người ta. Còn em, em chấp nhận đi con đường của mình dù không có anh nhưng đó sẽ là con đường khiến cuộc sống của em không phải đau khổ, nghĩ suy nhiều.
Nếu anh biết em đã từng chịu tổn thương lớn trong quá khứ, nếu anh biết em là cô gái sống nội tâm; nếu anh hiểu em đã hi sinh vì anh nhiều như thế nào, yêu anh nhiều ra sao, chịu đựng sự hờ hững của anh suốt đêm dằn vặt không ngủ, anh sẽ chẳng bao giờ làm thế. Một sự thay đổi mà ai cũng có thể làm được để khiến người mình yêu hạnh phúc, nhưng nhất định anh không làm? Đó là vì sao? Chỉ có một câu trả lời, anh không sợ mất em…
Theo VNE
Quen 5 tháng rồi mà anh chưa nắm tay em
Bạn em hỏi: 'Khi nào anh định làm chú rể?', anh bảo: 'Mình không có khái niệm làm chú rể'. Em bối rối quá.
Em đang ở trong một trạng thái vô cùng bối rối. Em và anh ấy quen nhau qua một người bạn, anh hơn em 2 tuổi, năm nay anh đã 30 rồi, chúng em đều cùng quê.
Thời gian đầu em cũng chưa có ấn tượng gì với anh, còn anh thì ngược lại, anh nói là đã thích em ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ. Thời gian đầu mới quen anh, cũng quan tâm đến em, đêm nào anh cũng điện thoại hỏi thăm, cho đến bây giờ vẫn vậy. Tính anh thì khô khan, không biết cách thể hiện tình cảm, đã vậy khi người khác thể hiện sự quan tâm với anh, anh cũng không muốn nhận. Chẳng hạn như em nấu cơm cho hai đứa cùng ăn, khi em gắp thức ăn cho anh, anh bảo là: "Anh không thích khi ăn mà người khác gắp đồ ăn cho mình".
Ảnh minh họa: Inmagine.
Đi với em, anh cũng ít nói chuyện, mặc dù em đã cố gắng để hai đứa có thể trò chuyện với nhau. Chúng em quen nhau cũng được 5 tháng, cũng đủ để hiểu nhau. Nhưng thời gian qua em không hề thấy anh tỏ tình gì với em, hay là nói chuyện rõ ràng gì về tương lai của hai đứa, hoặc ý định của anh như thế nào, vì cả hai cũng đã lớn tuổi rồi. Giai đình em thì bảo cứ hỏi thẳng thẳn anh ấy xem tình cảm anh như thế nào? Nhưng em vẫn chưa muốn hỏi, biết đâu khi hỏi anh sẽ trả lời "không" thì sao.
Nếu anh không có tình cảm hay ý định gì với em, thì tại sao anh lại cứ liên lạc điện thoại và lui tới với em? Chúng em quen nhau 5 tháng rồi mà anh chưa hề nghĩ đến chuyện nắm tay em. Bạn bè của anh hỏi khi nào thì tổ chức đám cưới, anh trả lời: "Mình vẫn chưa xác định". Bạn của em hỏi: "Khi nào thì anh định làm chú rể?", anh bảo: "Mình không có khái niệm làm chú rể". Em thật sự bối rối vô cùng, không biết phải làm thế nào?
Em có nên chủ động rút lui hay không? Hay là phải hỏi thật anh? Bạn gái của em bảo không nên chủ động hỏi vì như thế sẽ tự hạ thấp mình. Anh là dân xây dựng cầu đường, có trình độ học vấn, con nhà tri thức. Xin chuyên mục hay cho em một vài lời khuyên. Em xin cảm ơn.
Theo Ngoisao