Muốn bỏ vợ để đến với bồ
Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ gắn bó với em, nhưng rồi chính sự quan tâm, yêu thương của em đã làm tôi thay đổi.
Tôi đã có vợ và 2 đứa con, tôi yêu gia đình, vợ con và chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ có ngày bỏ vợ vì một điều gì đó. Nhưng rồi tôi gặp em, mọi chuyện bắt đầu thay đổi.
Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ gắn bó với em, nhưng rồi chính sự quan tâm, yêu thương của em đã làm tôi thay đổi.
Em kém tôi 14 tuổi, trẻ, xinh, hiền hậu và luôn biết lắng nghe những suy nghĩ của tôi. Em biết được khi nào tôi mệt mỏi, khi nào tôi vui, khi nào tôi buồn, biết tôi thích ăn cái gì,…điều mà vợ tôi không bao giờ cảm nhận được, dù chúng tôi đã chung sống với nhau hơn 10 năm nay.
Ban đầu, tôi chỉ coi em là một thứ đồ chơi, gặp gỡ qua đường rồi thôi. Nhưng chính sự duyên dáng và sự quan tâm của em đã làm tôi cảm thấy gắn bó và yêu quý em hơn. Cứ thế, số lần tôi giấu vợ tìm đến gặp em ngày càng nhiều hơn, và sau mỗi lần gặp em về nhà tôi lại càng cảm thấy vợ tôi thua kém em nhiều hơn.
Vợ tôi bằng tuổi tôi, có nghĩa là vợ tôi hơn em 14 tuổi. Cô ấy đã có tuổi, vết thời gian đã làm cô ấy xấu, già đi đã đành, nhưng tại sao suy nghĩ của vợ tôi không được sâu sắc như em. Không bao giờ cô ấy biết tôi cần gì, tôi đang muốn gì và không bao giờ chịu lắng nghe suy nghĩ của tôi như em vẫn làm. Cô ấy cũng bao giờ tự động đi pha cho tôi một cốc nước cam khi tôi say mà toàn để tôi phải giục cô ấy mới làm.
Video đang HOT
Sau mỗi lần gặp em, tôi càng cảm nhận được sự nhàm chán của vợ, tôi tự hỏi mình không hiểu tại sao tôi lại có thể chịu đựng được để sống với cô ấy suốt hơn 10 năm qua mà không bao giờ có ý nghĩ sẽ bỏ vợ?.
Hay tôi đang sống vì hai đứa con, tôi cố sống để xã hội nhìn vào tưởng rằng tôi là người đàn ông may mắn, có sự thành đạt trong công việc và hạnh phúc trong hôn nhân?.
Nhưng bây giờ thì khác, tôi không thể vì con hay vì bất cứ ai, vì cái gì nữa. Tôi phải sống vì chính bản thân mình, tôi muốn sống cho mình. Tôi không còn muốn tiếp tục chịu đựng người vợ khô khan và vô duyên ấy nữa, tôi không còn muốn sống với một người phụ nữ cả đời không biết lắng nghe chồng, một người phụ nữ cả đời không biết quan tâm đến chồng, không biết chồng buồn hay chồng vui, cũng chẳng biết chồng thích ăn món gì.
Xã hội có thể sẽ lên án tôi, vợ con tôi có thể sẽ lên án tôi, gia đình, bạn bè cũng sẽ lên án tôi là một người chồng, người cha vô trách nhiệm. Nhưng tôi sẵn sàng đánh đổi tất cả danh dự và sự chê trách của người đời để được sống bên cạnh người phụ nữ ấy. Sự ngọt ngào của em, duyên dáng và sự quan tâm của em sẽ làm cho tôi cảm thấy hạnh phúc.
Tôi viết lên đây chẳng phải để thanh minh, chỉ để nếu vợ tôi đọc được cô ấy sẽ hiểu tôi đã phải chịu đựng những gì trong những năm tháng sống cùng cô ấy.
Theo Nguoiduatin
Con sẽ không bao giờ lấy người như ba
Ba ít khi làm phụ mẹ việc nhà, không như các bác, các chú. Việc gì không vừa ý, ba hay cằn nhằn hoặc la mắng vài tiếng rồi bỏ đi quanh xóm cả buổi mới về. Mẹ khổ vì ba không ít bởi tính ba rất khó chịu, độc đoán, chỉ thích làm theo ý mình.
Bà nội cũng hay nói về ba như vậy. Ba đi học rồi đi làm ở gần nhà nên không phải vất vả nhiều. Chuyện tình cảm của ba cũng suôn sẻ lắm. Ba gặp mẹ qua sự "mối mai" của người bạn thân (là em con chú con bác với mẹ) chỉ đúng một lần và trong một buổi sáng. Sau đó ba về nói nội lo hết mọi chuyện với bên nhà gái trong ngày hôm đó. Vậy là ba mẹ đám cưới. Rồi ba mẹ sống với nhau tới bây giờ.
Ý ba là ý trời
Ba ít khi làm phụ mẹ việc nhà, không như các bác, các chú. Việc gì không vừa ý, ba hay cằn nhằn hoặc la mắng vài tiếng rồi bỏ đi quanh xóm cả buổi mới về. Mẹ khổ vì ba không ít bởi tính ba rất khó chịu, độc đoán, chỉ thích làm theo ý mình. Như hồi xưa, ba trồng mấy vụ dưa hấu mùa Tết. Bởi không nghe lời bàn của mẹ để cho lái mua tại đồng, ba giữ dưa lại bán lẻ mà không ổn nên mấy năm liền làm ăn đều không có lời, thậm chí là lỗ. Nhà không đến mức điêu đứng nhưng tiền mẹ dành dụm cũng vơi lần vơi lựa vì tính tình cứng nhắc của ba.
Trong nhà, người sợ ba nhất chắc là anh Hai. Anh lấy vợ, có con rồi vẫn thường xuyên bị ba rầy la. Lúc anh còn đi học, con nhớ một lần ba quăng hết mùng, mền, chiếu, gối của anh xuống mương vì tội đi chơi về khuya. Sau chuyện đó, buổi tối anh vào hẳn nhà bác ngủ, ít về nhà ăn cơm hơn.
Mỗi độ cuối năm, gần đến ba mươi tháng Chạp, con biết thể nào nhà mình cũng có chuyện. Ba với mẹ luôn gây nhau vì một chuyện gì đó. Có năm ba mẹ giận nhau không ai thắp nhang bàn thờ, treo cây nêu trước cửa chính. Thành ra mình con làm hết, mình con châm bong bóng với mấy đứa trong xóm rồi đi ngủ.
Con sẽ không lấy người giống ba
Có lần con hỏi mẹ: "Cưới nhau rồi người ta sống bằng tình nghĩa hả mẹ?". Mẹ nói: "Đâu được. Có thương mới sống được bằng ấy năm...". Có thể ba đã làm mẹ khổ, làm mẹ khóc không ít nhưng mẹ vẫn thương ba lắm.
Mẹ có tài nấu ăn, hay được bà con nhờ nấu nướng phục vụ đám tiệc, cưới hỏi. Nhưng không phải nấu ngon là ba hài lòng mà phải nấu theo "thực đơn" ba chọn. Đổi lại, ba hay mời mấy chú về nhà đãi thức ăn mẹ nấu. Cơ quan có đi chơi, ba cũng dẫn mẹ theo. Buổi sáng gây nhau, buổi chiều ba chủ động làm hòa nên mẹ chẳng giận được lâu.
Anh Hai học không tốt, ba chạy đôn chạy đáo xin người ta cho anh vào học cấp 3 bằng được để anh tốt nghiệp đúng tuổi, không thua thiệt bạn bè. Anh lấy vợ ba vui lắm, chắc vì anh sẽ không vô nhà bác ngủ nhờ, sẽ ăn cơm nhà thường hơn.
Với con cháu ba hay la nhưng khi mấy anh, mấy chị lấy vợ, lấy chồng, ba là người đi "tìm hiểu" trước tiên, thấy ưng thì mới "tính tiếp". Cháu trai đi thi đại học do ba dẫn đi, rồi lo cho cả chỗ trọ sau khi thi đậu; em, cháu nhập viện là ba đi theo vô bệnh viện chăm đến ngày về...
Năm con thi đại học, nhớ lúc đang làm bài thi môn Sử, con "được" nghe tiếng ho của ba vọng vào. Ba ngồi ở phòng bảo vệ bên Ủy ban phường, cách phòng thi con một bờ tường chứ nhất định không về nhà nghỉ ngơi. Bốn năm con học đại học, những cú điện thoại của ba ít khi dài hơn một phút, chỉ nhắc con nhớ uống nước dừa.
Con có một người đàn ông như vậy trong đời là đủ rồi, ba nhỉ? Nên mai này nếu lấy chồng, con sẽ không lấy người giống ba. Vì ba là người đàn ông số 1 trên đời này!
Theo Blogtamsu
Hứa suông Đang mang thai mà tâm trạng của em hết sức chán chường, mệt mỏi. Em đã hết kiên nhẫn với anh, chỉ muốn buông xuôi tất cả. Em có nên ly hôn? Ảnh mang tính minh họa - Nguồn Internet Chào chị Hạnh Dung, Em 35 tuổi, lấy chồng 5 năm, đã có một con trai ba tuổi, hiện đang mang thai đứa...