Muốn bỏ vợ con để sống với người tình đồng tính
Gần một năm trôi qua, tôi vẫn sống với người tình, muốn trở về với vợ con mà lòng không thể.
Tôi 27 tuổi, kết hôn hơn 2 năm, thời gian đầu chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi tự nói với bản thân phải cố gắng giữ hạnh phúc đang có. Tôi luôn kiềm chế mình, không muốn qua lại với người đồng tính, sợ sẽ sa ngã, làm vợ đau khổ vì cô ấy là người tốt, biết lo lắng, yêu thương gia đình rất nhiều. Hơn nữa cô ấy đang mang thai thằng cu gần 4 tháng.
Ảnh minh họa: HH
Rồi chuyện gì đến cũng đến, tình cờ một hôm tôi gặp người đàn ông lớn hơn 13 tuổi, chững chạc, nam tính và độc thân. Chúng tôi nói chuyện, làm quen, từ hôm đó chúng tôi thường xuyên liên lạc. Anh nói chuyện vui vẻ, ân cần, quan tâm lo lắng cho tôi từng chuyện nhỏ nhặt nhất. Tôi thấy rất hạnh phúc, luôn mong ước được sống cùng anh.
Kể từ đó cuộc sống vợ chồng ngày càng lạnh nhạt, thường xuyên cãi nhau cho dù là những chuyện rất nhỏ. Suốt ngày tôi nhớ và nghĩ đến anh, không còn quan tâm vợ như trước đây nữa. Đến một ngày vợ vô tình đọc được tin nhắn người đó gửi, cô ấy sốc nặng, chỉ biết khóc. Tôi đành nói thật với vợ mình bị gay, lấy em vì muốn che đậy bản thân chứ không phải tình yêu thật sự.
Vợ buồn lắm nhưng cô ấy chấp nhận, nói chỉ cần sống như bạn bè bên tôi cũng được, chỉ mong con có cha lẫn mẹ, không đòi hỏi tôi điều gì nếu tôi không muốn. Nghe vợ chia sẻ thế tôi buồn lắm, càng thấy thương vợ hơn, nhưng chỉ là thương hại chứ không phải yêu. Dần dần vợ trở nên ít nói ít cười, mỗi đêm, tôi giả vờ ngủ say nhưng thật ra có ngủ được đâu, còn vợ hết nằm rồi lại ngồi khóc suốt đêm. Cuộc sống cứ thế trôi qua đến khi con trai chào đời, tôi cố gắng vì con thay đổi bản thân mà không được. Tình yêu dành cho người con trai kia và mong muốn sống cùng anh không thay đổi.
Video đang HOT
Vợ biết vậy nên quyết định cho tôi ra đi một năm, không ràng buộc với hy vọng vì nhớ con tôi có thể trở về với gia đình. Tôi cũng hứa sẽ tìm một việc làm, tránh xa thế giới đồng tính. Vợ tin tưởng nhưng tôi không giữ đúng lời hứa, đi sống cùng bạn trai. Gần một năm trôi qua, vợ phát hiện tôi nói dối, cô ấy giận, muốn tôi chấm dứt ngay trở về với gia đình, nếu không sẽ ly hôn. Cô ấy cùng con trai đến tận nhà bạn trai tôi, khóc lóc khi nhìn đứa con thơ chơi đùa trước mặt cha mà không dám lại gần.
Lòng tôi đau như cắt, cuộc nói chuyện kết thúc với lời hứa 2 tháng nữa tôi sẽ về và không ở cùng người con trai này nữa. Cô ấy cho tôi cơ hội cuối cùng. Với người bạn trai, anh rất yêu thương tôi, buồn vì sợ mất tôi. Anh đã hy sinh nhiều cho tôi, giờ cũng chấp nhận đau khổ nếu tôi muốn trở về với vợ con.
Thời hạn 2 tháng gần tới, một hôm tình cờ cô ấy chạy ngang nhà bạn trai tôi, vẫn thấy tôi còn sống chung nên hoàn toàn thất vọng. Giờ vợ quyết định ly hôn, tôi có nên hòa giải để trở về với vợ con hay trả tự do để cô ấy tìm lại cho mình người đàn ông thật sự yêu thương và mang lại hạnh phúc?
Vợ tôi còn quá trẻ, không lẽ vì con mà phải hy sinh cả đời để sống với người chồng đồng tính, một cuộc hôn nhân giả tạo này? Lúc nào tôi cũng nhớ con da diết, nhớ những ngày tháng hạnh phúc của vợ chồng trước đây, lòng tôi rất muốn trở về. Nếu về với vợ con, bạn trai tôi sẽ như thế nào đây? Hay tôi đồng ý ly hôn và cùng bạn trai tìm cho mình một cuộc sống riêng? Tôi rối quá, không biết phải làm sao giờ. Mong mọi người tư vấn và góp ý giúp, xin cảm ơn.
Theo VNE
Đồng tính nhưng tôi vẫn rung động trước vài cô gái
Có nên quen một cô trong số những người tôi có cảm xúc, hẹn hò đi chơi để xem mình thực sự có yêu con gái không?
Tôi 24 tuổi, mới ra trường và bước vào đời, may mắn sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, tuy cuộc sống không quá khá giả, thậm chí từng nhiều lúc khó khăn nhưng ba mẹ và chị gái luôn chăm sóc, yêu thương, chiều chuộng. Từ nhỏ tôi là một hình ảnh gương mẫu trong mắt dòng họ hàng, người thân, bạn bè, tính hiền lành, chăm ngoan, nhiệt tình với bạn và học hành lúc nào cũng tốt. Tuổi thơ trôi qua êm đềm như thế, thậm chí những năm cấp 1 và 2 tôi từng thích tới mấy bạn nữ, tất nhiên chỉ là tình cảm học trò trong sáng.
Ảnh minh họa: HH
Tuy vậy, từ bé tôi cảm thấy mình có cảm xúc với con trai hơn về mặt ngoại hình. Chưa bao giờ tôi thấy thích cầm tay hay ôm một bạn gái, khi xem những cảnh nóng trong phim, nhân vật nam luôn thu hút tôi chứ không phải là nhân vật nữ. Tôi biết mình là gay và chấp nhận điều đó bình thản vô cùng. Năm đại học thứ ba, tôi thực sự bước vào thế giới thứ ba thông qua tham gia một diễn đàn, thành viên hầu hết tầm tuổi tôi hoặc hơn một chút.
Ở đó mọi người không tìm bạn tình, hẹn hò để thoả mãn như mọi người vẫn hay nghĩ. Các thành viên chia sẻ rất nhiều thứ như một gia đình, họ làm quen kết bạn, chia sẻ về bản thân, cuộc sống, tình yêu. Đọc những câu chuyện tình cảm, những mẩu tâm sự ấy tôi mới nhận ra mình muốn một người con trai bên cạnh, mạnh mẽ hơn mình, cả hai sẽ sống với nhau như một gia đình nhỏ, ở đó hàng ngày tôi sẽ chuẩn bị bữa cơm tối. Chúng tôi sẽ chia sẻ với nhau mọi thứ, vượt qua mặc cảm để đến với nhau, dù cho có chịu sự phản đối của gia đình hay bạn bè.
Tôi không nghĩ mình thích làm con gái, nhưng muốn trong tình yêu, mình giữ vai trò người "yếu" hơn, luôn muốn chăm sóc cho đối phương. Ngược lại, làm chồng, chỗ dựa cho một gia đình, chắc tôi không thể. Tôi không có ham muốn với con gái, sẽ ra sao nếu một ngày tôi không thể tiếp tục lừa dối bản thân và người vợ tội nghiệp của mình? Từ đó đến giờ, tôi trải qua không ít kỷ niệm với không ít người. Người ta nói tình yêu trong giới gay rất nhanh đến và cũng nhanh đổ vỡ, tôi thấm thía điều này.
Chúng tôi lên mạng làm quen, hoặc qua giới thiệu của bạn bè. Chat một thời gian thì gặp gỡ, thường là có tình cảm với nhau không lâu sau. Không mấy khi có giai đoạn tìm hiểu gian nan như những đôi trai gái, tình yêu đến thật dễ dàng sau ấn tượng, cảm xúc, hành động lãng mạn. Trong số những người tôi từng gặp gỡ, có hai người chính thức trở thành người yêu, tôi thực sự yêu chứ không phải chỉ có cảm tình.
Người đầu tiên học cùng trường, hơn tôi một tuổi và ở gần nhà trọ. Chúng tôi hay gặp nhau, đi chơi, đi siêu thị, thường xuyên nấu nướng cùng và ở lại nhà nhau. Thời gian đó hạnh phúc với nhiều kỷ niệm, có lẽ đó là ước mơ tôi luôn khao khát. Nhưng cũng chỉ kéo dài một năm rồi hai đứa chia tay, anh nói không còn yêu tôi, đã có người khác. Tôi nặng tình nhưng kiêu hãnh, chấp nhận buông tay để anh đến bên người đó. Còn bản thân vẫn mong một ngày sẽ gặp được người trân trọng mình.
Người thứ hai tôi quen qua sự giới thiệu của bạn trong giới. Anh hơn tôi nhiều tuổi, là người ngoại tỉnh lên Hà Nội lập nghiệp, tính cách rất vững vàng. Mới gặp anh, tôi bị cuốn hút bởi vốn sống, hiểu biết và tài năng nghệ thuật. Chúng tôi yêu nhau sau một thời gian ngắn hẹn hò, tôi lại hạnh phúc với niềm vui được chăm lo cho người mình yêu. Anh cũng yêu và thương tôi, luôn hứa sẽ cố gắng cùng nhau đi đến một cái kết không dang dở.
Không lâu sau, tôi phát hiện anh hẹn hò với người khác sau lưng mình, chính anh cũng có ý muốn công khai với tôi điều này. Cay đắng hơn, người thứ ba chính là người yêu trước, họ quen nhau qua tôi. Giờ đây tôi không còn niềm tin và dũng cảm để mạo hiểm tình cảm của mình cho một mối quan hệ nào khác. Vẫn có những người bạn lớn tuổi quen biết từ lâu ngỏ ý tìm hiểu, nhưng tôi từ chối tất cả. Cuộc sống hiện tại của tôi gần như vô cảm: sáng đi làm, tối về, xem tivi, online rồi đi ngủ.
Nhiều khi tôi chạnh lòng khi đọc những câu chuyện tình yêu, mong ước có một người để hàng ngày nghĩ tới, rồi cảm xúc lại bị lý trí lấn át. Sống cùng ba mẹ nên gần đây tôi thường nghe hai người nói chuyện kiếm bạn gái cho tôi bởi ba mẹ đã cao tuổi và chị gái chưa có chồng con. Tôi biết trách nhiệm của mình thật nặng nề. Nếu cố tình theo đuổi cách sống thật với bản thân, yêu một người con trai khác, tôi sẽ phải giũ bỏ rất nhiều thứ, làm cha mẹ và nhiều người thất vọng. Nhưng thực sự tôi không thể có ham muốn trước con gái, liệu sau này làm sao duy trì hôn nhân mà không có tình dục được?
Mặc dù vậy, tôi vẫn cảm thấy mình có rung động với một số ít cô bé dễ thương. Xin mọi người cho tôi ý kiến, thời điểm hiện tại có nên quen một cô trong số những người tôi có cảm xúc, hẹn hò đi chơi để xem mình thực sự có yêu con gái hay là không? Có nên cố gắng thử một cơ hội sống bình thường, có một gia đình bình thường như người khác, hay ngược lại, sống cuộc sống độc thân mãi mãi?
Với tôi, cuộc sống độc thân khá phù hợp và dễ chịu, tuy nhiên không thể trốn tránh mãi được. Tôi quyết định lấy vợ khi chắc chắn sẽ yêu người đó, không muốn chà đạp lên cuộc đời của một người con gái vô tội. Nhưng còn chuyện chăn gối, liệu có ai chấp nhận chồng mình không thực sự có ham muốn?
Theo VNE
Em gái yêu thầm chị kết nghĩa Năm thứ nhất đại học, sau 4 tháng sống trong khu nhà trọ vui vẻ, em chợt nhận ra mình có tình cảm với người chị kết nghĩa hơn so với những người xung quanh. Cái Tết đầu tiên khi mọi người phải xa nhau về quê tới hơn 10 ngày em đã rất nhớ chị... Em, chị (kết nghĩa) và một đứa...