Muốn bỏ rơi vợ con để sống với người tình đồng tính
Gần một năm trôi qua, tôi vẫn sống với người tình, muốn trở về với vợ con mà lòng không thể.
ảnh minh họa
Tôi 27 tuổi, kết hôn hơn 2 năm, thời gian đầu chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi tự nói với bản thân phải cố gắng giữ hạnh phúc đang có. Tôi luôn kiềm chế mình, không muốn qua lại với người đồng tính, sợ sẽ sa ngã, làm vợ đau khổ vì cô ấy là người tốt, biết lo lắng, yêu thương gia đình rất nhiều. Hơn nữa cô ấy đang mang thai thằng cu gần 4 tháng.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, tình cờ một hôm tôi gặp người đàn ông lớn hơn 13 tuổi, chững chạc, nam tính và độc thân. Chúng tôi nói chuyện, làm quen, từ hôm đó chúng tôi thường xuyên liên lạc. Anh nói chuyện vui vẻ, ân cần, quan tâm lo lắng cho tôi từng chuyện nhỏ nhặt nhất. Tôi thấy rất hạnh phúc, luôn mong ước được sống cùng anh.
Kể từ đó cuộc sống vợ chồng ngày càng lạnh nhạt, thường xuyên cãi nhau cho dù là những chuyện rất nhỏ. Suốt ngày tôi nhớ và nghĩ đến anh, không còn quan tâm vợ như trước đây nữa. Đến một ngày vợ vô tình đọc được tin nhắn người đó gửi, cô ấy sốc nặng, chỉ biết khóc. Tôi đành nói thật với vợ mình bị gay, lấy em vì muốn che đậy bản thân chứ không phải tình yêu thật sự.
Video đang HOT
Vợ buồn lắm nhưng cô ấy chấp nhận, nói chỉ cần sống như bạn bè bên tôi cũng được, chỉ mong con có cha lẫn mẹ, không đòi hỏi tôi điều gì nếu tôi không muốn. Nghe vợ chia sẻ thế tôi buồn lắm, càng thấy thương vợ hơn, nhưng chỉ là thương hại chứ không phải yêu. Dần dần vợ trở nên ít nói ít cười, mỗi đêm, tôi giả vờ ngủ say nhưng thật ra có ngủ được đâu, còn vợ hết nằm rồi lại ngồi khóc suốt đêm. Cuộc sống cứ thế trôi qua đến khi con trai chào đời, tôi cố gắng vì con thay đổi bản thân mà không được. Tình yêu dành cho người con trai kia và mong muốn sống cùng anh không thay đổi.
Vợ biết vậy nên quyết định cho tôi ra đi một năm, không ràng buộc với hy vọng vì nhớ con tôi có thể trở về với gia đình. Tôi cũng hứa sẽ tìm một việc làm, tránh xa thế giới đồng tính. Vợ tin tưởng nhưng tôi không giữ đúng lời hứa, đi sống cùng bạn trai. Gần một năm trôi qua, vợ phát hiện tôi nói dối, cô ấy giận, muốn tôi chấm dứt ngay trở về với gia đình, nếu không sẽ ly hôn. Cô ấy cùng con trai đến tận nhà bạn trai tôi, khóc lóc khi nhìn đứa con thơ chơi đùa trước mặt cha mà không dám lại gần.
Lòng tôi đau như cắt, cuộc nói chuyện kết thúc với lời hứa 2 tháng nữa tôi sẽ về và không ở cùng người con trai này nữa. Cô ấy cho tôi cơ hội cuối cùng. Với người bạn trai, anh rất yêu thương tôi, buồn vì sợ mất tôi. Anh đã hy sinh nhiều cho tôi, giờ cũng chấp nhận đau khổ nếu tôi muốn trở về với vợ con.
Thời hạn 2 tháng gần tới, một hôm tình cờ cô ấy chạy ngang nhà bạn trai tôi, vẫn thấy tôi còn sống chung nên hoàn toàn thất vọng. Giờ vợ quyết định ly hôn, tôi có nên hòa giải để trở về với vợ con hay trả tự do để cô ấy tìm lại cho mình người đàn ông thật sự yêu thương và mang lại hạnh phúc?
Vợ tôi còn quá trẻ, không lẽ vì con mà phải hy sinh cả đời để sống với người chồng đồng tính, một cuộc hôn nhân giả tạo này? Lúc nào tôi cũng nhớ con da diết, nhớ những ngày tháng hạnh phúc của vợ chồng trước đây, lòng tôi rất muốn trở về. Nếu về với vợ con, bạn trai tôi sẽ như thế nào đây? Hay tôi đồng ý ly hôn và cùng bạn trai tìm cho mình một cuộc sống riêng? Tôi rối quá, không biết phải làm sao giờ. Mong mọi người tư vấn và góp ý giúp, xin cảm ơn.
Theo VNE
Trở nên ngớ ngẩn vì bị vợ bạo hành
Nạn nhân bạo hành gia đình không chỉ là phụ nữ mà có không ít đàn ông. Thỉnh thoảng, Bệnh viện Tâm thần TPHCM tiếp nhận các ông chồng bị rối loạn do vợ bạo hành.
Lúc nào anh P. (47 tuổi, ngụ ở quận Bình Thạnh) cũng thấy mình là người thừa trong nhà. Anh thường bị vợ chì chiết vì không biết cách làm chồng, làm cha. Khi nóng giận, chị lại đay nghiến thêm cái tội không chịu đi làm, chỉ biết dựa vào tài sản nhà vợ. P. ráng chịu vì nghĩ rằng ai chi phối kinh tế gia đình, người đó có quyền. Nhưng nhiều lúc không thể chịu đựng nổi, anh chỉ muốn bỏ nhà ra đi hoặc tìm cái chết để thoát nợ. Dần dần, anh bị rối loạn tâm thần.
Một trường hợp khác cũng phải điều trị ở Bệnh viện Tâm thần TP HCM là anh T., 40 tuổi, kỹ sư xây dựng. Tuy là trụ cột kinh tế của gia đình nhưng anh vẫn luôn bị vợ hành hạ. Những lúc ở nhà, anh chỉ biết cặm cụi với máy tính, gần như không nói chuyện với vợ nên bà xã tỏ ra ghen tuông, dùng lời nói công kích chồng. Thấy chồng vẫn im bặt, chị tức giận dùng móng tay cào nát mặt anh. Dần dần, T. rơi vào trạng thái trầm cảm, sợ về nhà vì thấy không khí luôn căng thẳng, ngột ngạt.
Bác sĩ Trần Duy Tâm, Bệnh viện Tâm thần TP HCM, cho rằng bạo hành là nguyên nhân tạo ra stress liên tục trong gia đình. Theo thống kê, người vợ có trình độ học vấn thấp dễ có hành vi bạo hành về thể chất, còn người học vấn cao thường tác động về tinh thần, dùng lời lẽ đay nghiến, hạ nhục, gây tổn thương tâm lý chồng. Về mặt y tế, bạo hành là căn nguyên của bệnh lý rối loạn nhân cách, rối loạn tâm thần...
Cần điều trị tâm lý cho cả gia đình
Người bị bạo hành dễ stress, với hai dạng là trầm cảm và lo âu. Thời gian đầu, người bệnh luôn cảm thấy bất an, sợ sệt vô cớ, dễ bị hồi hộp, tim đập nhanh, đổ mồ hôi trộm, căng cơ, nhức đầu như bị đe dọa, tấn công. Nếu tình trạng này kéo dài trong khoảng hai tuần, người bệnh dễ rơi vào nhóm bệnh trầm cảm., với biểu hiện rối loạn giấc ngủ, xuống tinh thần, đánh giá thấp bản thân, mất hứng thú với mọi thứ.
Đó là lý do làm nam giới cảm thấy bất lực, mệt mỏi và muốn tránh xa tổ ấm. Đặc biệt, đàn ông lớn tuổi dễ bị trầm cảm hơn khi vợ hành hung. Tuy nhiên, mỗi lần bị bạo hành, nam giới thường không đến bác sĩ hay các phòng tư vấn tâm lý cộng đồng. Vì sĩ diện, họ muốn che giấu. Mỗi khi bị bạo hành, nạn nhân chỉ biết nhẫn nhịn, tự an ủi "sợ vợ mình chứ phải sợ ai đâu"...
"Nạn nhân muốn giảm stress để tạm quên cuộc sống hiện tại bằng cách tụ tập bạn bè, lao vào chơi thể thao, vũ trường, tăng cường đi công tác xa nhà. Do đó, thời gian dành cho gia đình ít hơn, quan hệ vợ chồng càng lạnh nhạt, tình thương dành cho con cái bị hụt hẫng, phúc gia đình có nguy cơ tan vỡ" - bác sĩ Tâm giải thích.
Để điều trị, ngoài tư vấn tâm lý, bệnh nhân còn phải cho dùng thuốc chống lo âu. Riêng với những nam giới mất niềm tin vào cuộc sống, bác sĩ phải điều trị tâm lý cho cả gia đình người bệnh.
Theo bác sĩ Tâm, việc cha mẹ bạo hành với nhau rất có hại cho con cái. Do quen sống trong môi trường đó, trẻ chuyển dần từ trạng thái lo âu sang hung bạo với bạn bè, con cái về sau.
Theo VNE
Chẳng còn thời gian dành cho nhau Giữa bộn bề cuộc sống, rất nhiều gia đình chẳng còn thời gian dành cho nhau. Hôm qua, thấy tôi ngâm gạo rồi xách đi xay, ông xã trợn mắt: "Đừng có nói là em xay bột làm bánh canh đó nghen". Thì làm bánh canh, có sao đâu? Hôm trước anh mới nói nhớ bánh canh của má kia mà. Ông xã...