Muốn biết có phải chồng muốn mình chế.t sớm như lời bồ nói không
Chi quyết định dùng tay tự rút ống thở của mình ra để tìm đến cái chế.t, lúc làm điều đó Chi đã nghĩ một là mình sẽ biết tất cả sự thật mà giữ được Kiên bên cạnh mình. Còn nếu không cô nguyện sẽ chế.t một cách đa.u đớ.n chúc cho chồng hạnh phúc. Ấy thế nhưng khi Chi vừa rút ống thở thì chỉ sau 3 giây Kiên lao đến…
ảnh minh họa
Kiên và Chi kết hôn đã được hơn 4 năm, nhưng cả hai lại chưa có con vì lý do tử cung Chi mỏng khó mang thai. Ngày đó khi biết mình không có cơ hội làm mẹ thì Chi đa.u đớ.n lắm, người ta thay vì an ủi Chi thì lại nói những câu như xát muối vào cô nào là sớm muộn gì Kiên cũng l.y hô.n. Không thì anh sẽ ra ngoài cặp bồ, thú thật lúc đó Chi đã nghĩ đến việc l.y hô.n. Nhưng Kiên lại một mực không chịu.
- Không có con mà l.y hô.n em thấy xó.t x.a không hả Chi?? Mình khó khăn lắm mới đến với nhau mà em lại bỏ cuộc thế ư??
- Nhưng em cả đời này không thể cho anh đứa con.
- Vậy thì mình sẽ nhận con nuôi. Trên thế giới này có rất nhiều cặp vợ chồng vẫn sống hạnh phúc mà không có con.
Nghe những lời chồng nói như vậy mà Chi cảm động rơi nước mắt, cứ vậy hai vợ chồng sống hạnh phúc bên nhau. Tất nhiên là Chi vẫn luôn chuẩn bị sẵn tâm thế rằng rồi một ngày Kiên sẽ xa mình vì không chịu nổi áp lực…
Và rồi cái ngày mà Chi sợ hãi cũng đến khi mà giữa lúc Chi phát hiện ra mình bị ung thư thì cũng là lúc cô nghe đồn rằng Kiên có bồ. Kiên vốn là một người đàn ông thành đạt nên chuyện được nhiều người phụ nữ theo đuổi cũng là đương nhiên. Ấy thế nhưng lúc đó Chi sợ mất chồng tột cùng….cô bỏ ngoài tai những lời đồn đại sai về chồng và một mực tin tưởng Kiên.
( ảnh minh họa )
Video đang HOT
Ấy thế nhưng hôm đó khi Chi đang nằm viện thì bỗng có một cô gái trẻ xinh đẹp bước vào tự xưng là thư ký của Kiên nên Chi vẫn rất niềm nở. Ấy thế nhưng một lúc sau cô ta bộc lộ bản chế.t thật của mình nhìn Chi khinh khỉnh rồi nói rằng cô ta chính là bồ của chồng cô.
- Cô đúng là trơ tráo… sao cô dám đến đây và bắt tôi nhường chồng chứ??
- Vì tôi muốn chị l.y hô.n anh Kiên sớm để chúng tôi còn làm đám cưới.
- Chồng tôi nói muốn cưới cô sao??
- Vậy chỉ nghĩ là anh ấy muốn sống cả đời bên cô vợ không biết đẻ như chị ư?? Chị nhìn lại mình đi…đáng lẽ ra chị nên giải thoát cho anh ấy khỏi 4 năm nay rồi. Cơ mà nghĩ đi nghĩ lại thì cũng may vì chị sắp chế.t rồi. Thật ra anh Kiên nói đợi chị chế.t sẽ cưới tôi…nhưng tôi nghĩ đợi chị chế.t rồi thì anh Kiên có muốn cưới tôi phải mất 2 năm chịu tang chị…Mà nếu tôi có bắt anh ấy cưới luôn thì e rằng sợ bị mọi người điều tiếng.
- Cô…
- Anh Kiên sợ chị đau lòng nên không dám nói đấy. Tôi và anh ấy yêu nhau nên chị hãy để cho chúng tôi được toại nguyện.
Nghe những lời nói đó của bồ mà Chi đau quặn thắt lại. Giá như chính miệng Kiên nói ra những câu đó Chi còn thoải mái mà ký đơn l.y hô.n…nhưng nghe từ cô bồ thì Chi đau gấp vạn lần. Nhưng dù có nói đi nói lại thì Chi vẫn muốn biết xem có thật lòng chồng muốn mình chế.t sớm để cưới bồ không vì nếu lỡ như đó là kế hoạch của bồ thì để cô ta đắc ý quá.
Ngày hôm đó Chi quyết định dùng tay tự rút ống thở của mình ra để tìm đến cái chế.t, lúc làm điều đó Chi đã nghĩ một là mình sẽ biết tất cả sự thật mà giữ được Kiên bên cạnh mình. Còn nếu không cô nguyện sẽ chế.t một cách đa.u đớ.n chúc cho chồng hạnh phúc. Ấy thế nhưng khi Chi vừa rút ống thở thì chỉ sau 3 giây Kiên lao đến…
- Vợ ơi…em làm cái gì thế này…Bác sỹ…cứu vợ tôi với. Bằng mọi giá phải cứu vợ tôi.
Chi níu lấy tay chồng….
- Chẳng phải anh muốn em chế.t để cưới cô thứ ký trẻ sao?? Nếu vậy em để anh toại nguyện…cứ để em chế.t đi.
- Em điên rồi sao?? Cô ta đang hòng phá hoại vợ chồng mình đấy. Cô ta quyến rũ anh không thành nên mới đi tìm em để khiến em nghĩ quẩn. 4 năm trước anh còn không bỏ em thì vì sao lúc này anh bỏ em chứ?? Xin em…anh thật sự không thể sống thiếu em được. Còn cô thư ký ngày mai anh sẽ cho cô ta nghỉ việc.
- Vậy…anh không muốn bỏ em thật ư??
- Em chỉ cần biết rằng nếu em có mệnh hệ gì anh sẽ đi theo em vợ ạ.
Nghe chồng nói vậy mà Chi thấy vui lắm, cô được đẩy vào phòng cấp cứu nhưng may qua khỏi cơn nguy kịch. Lần này Chi tự nhủ nhất định sẽ cùng chồng vượt qua căn bệnh ung thư quái ác này để sống thật hạnh phúc bên anh.
Theo Blogtamsu
Sự khó đoán định của lòng người
Rõ ràng là ở đời có những chuyện "thấy vậy mà không phải vậy". Nếu mọi chuyện cứ trắng ra trắng, đen nhất định phải là đen thì đã không phải là một cuộc đời rối rắm, đôi khi không biết đâu mà lần.
Có lẽ sẽ không bị cười chê khi nói rằng sao cứ phải đợi đến già mới để tâm nghĩ ngợi đến cuộc sống và con người quanh ta? Cuộc sống luôn biến đổi và vận động, tính cách con người cũng vô cùng đa dạng và phức tạp khó nắm bắt và đoán định- vì thế không nên khăng khăng, cứng nhắc trong việc nhìn nhận đán.h giá bất cứ một điều gì cả, đặc biệt là không nên hành xử ác độc với bất kỳ ai, dẫu cuộc đời không một lần ưu ái bạn. Tôi biết một phụ nữ không may về làm dâu một bà mẹ chồng cay nghiệt, vậy mà chị vẫn hiếu dễ với bà, chăm sóc bà khi già yếu bệnh tật.
Ảnh internet.
Chưa hết, cô em dâu bên chồng quen thói đành hanh hiếu thắng luôn dè bỉu dèm pha chị với mẹ chồng khiến không khí gia đình không thể nói là luôn ấm êm hòa thuận. Vậy mà chính cô em dâu tai quái ấy khi bị ta.i nạ.n giao thông, một tay chị đưa cô đi bệnh viện. Rồi cũng chính chị phăng phăng cõng cô từ tầng một lên tầng ba để khám bệnh vì không may hôm đó thang máy của bệnh viện lại không hoạt động. Không biết sức mạnh nào khiến chị vụt trở nên khỏe mạnh khác thường như vậy? Chắc chắn không phải lòng thù oán cô em dâu rồi. Lúc ấy chỉ có lòng thương xót của con người dành cho con người mà thôi!
Vậy là dẫu có bị đối xử vô lý hoặc thậm chí bị oan ức thấu trời, chị cũng không vì thế mà trở nên lạnh nhạt, thờ ơ khi đứng trước sự sống của người khác. Cô em dâu bên chồng khi khỏe khoắn trở lại, lại tiếp tục "ném đá giấu tay" khiến chị nhiều phen dở khóc dở cười. Ấy vậy nhưng tôi biết người đàn bà nhân hậu ấy không ghét bỏ cô. Chị chỉ giữ một khoảng cách vừa đủ với cô, cố tránh không nhờ vả xin xỏ gì cô thôi, còn ghét và nguyền rủa cô thì không bao giờ. Những con người có tâm có đức không bao giờ hành xử như vậy!
Trong rất nhiều trường hợp, không phải cứ hễ bạn hết lòng là đương nhiên bạn được hết thảy mọi người vỗ tay tán thưởng đâu. Những người có thói ghen ghét đố kỵ với bạn sẽ ra sức "vạch lá tìm sâu"- họ sẽ là những người đầu tiên nghi ngờ lòng tốt của bạn.
Dẫu không nói ra, sẽ có không ít người nghĩ bạn vụ lợi, nghĩ bạn có "mưu đồ" gì đó đấy! Đời là thế mà! Nhưng lẽ nào vì họ mà bạn không sống tốt? Rõ ràng là không thể sống khác đi với con người của bạn rồi, dẫu bạn có rất buồn khi nhận thấy có khi đến hết đời mình bạn cũng không được hiểu đúng.
Ví dụ đau lòng nhất cho điều này là người ta mặc định cho rằng đã là mẹ kế là ác độc với con chồng. Hay thậm chí hễ ai lấy được tấm chồng thành đạt, giàu có, họ mặc nhiên cho rằng cô gái đó chỉ nhăm nhăm nhòm ngó đến đống gia sản kếch xù kia mà thôi. Đành rằng trong xã hội không thiếu gì những cuộc hôn nhân tính toán, nhưng lẽ nào ai cũng cạn kiệt lòng tin vào những điều tốt đẹp? Lẽ nào nhìn đâu cũng chỉ thấy những con người chỉ nghĩ đến tiề.n mà thôi? Cách nghĩ của con người nhiều khi rất kỳ lạ.
Bạn làm tốt thì hiếm ai coi trọng, nhưng chỉ cần một lần bạn phạm phải lỗi lầm là thôi rồi bao nhiêu búa rìu dư luận cứ nhằm vào bạn để giáng những cú khiến bạn lao đao choáng váng. Có không ít trường hợp không chịu nổi áp lực đã phát bệnh tâm thần hoặc tìm đến cái chế.t. Thật đáng sợ, vậy mà ở đâu, ai ai cũng nói với nhau rằng: "thôi thì đán.h kẻ chạy đi chứ ai đán.h ngườ.i chạy lai"... Hóa ra từ lời nói đến việc làm còn là một khoảng cách xa lắm, xa hun hút, xa đến mức thật khó có thể vượt qua được.
Tôi luôn ám ảnh về sự trừng phạt thâm hiểm của người chồng có vợ vì một lý do gì đó mà ngoạ.i tìn.h. Khi phát hiện, người vợ cũng nhận thấy những phút xao lòng ngoài vợ ngoài chồng của mình đã ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình và hứa sẽ cắt đứt với đối tượng 'ngoài luồng " đó. Người chồng cũng không đán.h, không quát, không ly dị vợ mà chỉ nhè đúng bữa ăn, khi có đủ các con rồi nói với chúng rằng cơm chúng đang ăn, đĩa thịt đĩa cá chúng đang thấy trên mâm là do mẹ chúng đi làm cái việc nhơ bẩn mà có được.
Bề ngoài họ vẫn là một gia đình êm thấm. Chỉ có người vợ là ngày một héo hon gầy mòn. Một ngày kia chị tìm đến cái chế.t mà không một ai hiểu rõ nguyên do. Cả người chồng cũng công khai nói rằng "thật không thể hiểu nổi"... Vậy là tuy không "đánh" bằng đòn roi hay nặng lời thô bạo, người vợ cũng không chịu nổi "ngón đòn" ác hiểm không một thương tích trên cơ thế nào của chồng. Sự nhụ.c m.ạ bằng tinh thần cho kẻ chạy lại đã ân hận thật là tinh vi, thâm hiểm khó có gì sánh bằng.
Rõ ràng là ở đời có những chuyện "thấy vậy mà không phải vậy". Nếu mọi chuyện cứ trắng ra trắng, đen nhất định phải là đen thì đã không phải là một cuộc đời rối rắm, đôi khi không biết đâu mà lần. Những tréo nghoe của cuộc đời còn thể hiện ở nhiều góc độ, nhiều vấn đề lắm: nào là những người thẳng thắn trung thực nhiều khi lại bị cô lập hoặc trở thành người bị hại, những người có ý tưởng lớn lao lại bị những kẻ có toan tính thấp hèn lấn át. Nào là không hiếm những chuyện những thành quả phải mất nhiều năm để tạo dựng có thể bị phá hủy trong chốc lát bởi những đố kỵ hẹp hòi, kẻ phản bạn, bán bạn với giá rẻ lại chính là người mà bạn đã từng cưu mang...
Nhiều... nhiều lắm những chuyện đời, chuyện người như vậy. Nhưng dẫu là trái ngoe, là bất công, là nghịch cảnh chúng ta không thể không sống hết mình, không thể không trao cuộc đời những gì là tốt đẹp của mình. Bạn không thể vì đố kỵ mà không ngay thẳng, không thể vì bị tráo trở mà không nghĩa hiệp, không thể vì thất bại mà dừng bước hay nản lòng. Hiểu cuộc đời, hiểu về lòng người để ta không có những hẫng hụt không cần thiết. Hiểu để chọn cho ta một lối đi đúng để rồi vững tin vào bản thân mà đi thôi. Phải hiểu về cuộc đời và con người từ khi còn rất trẻ, đừng đợi đến già mới ngộ ra nhiều điều thì đã không còn cơ hội để làm lại.
Saomai Pham.
Hàn.h h.ạ cả đời, trước lúc chế.t mẹ chồng gọi con dâu vào nói một câu... rồi nhắm mắt Mẹ chồng chử.i rủa. Năm chừng mười họa mới nghe tiếng lí nhí của cô " thôi, con xin lỗi mẹ. Có gì không phải mẹ bỏ quá cho con". Nghe thế bà Bốn lại càng lồng lên "a, con giời đán.h thánh vật kia. Mồm mày thơ thớ thế mà mai mày lại đâu vào đấy ngay". Tôi cũng chẳng biết tên...