Mừng húm vì mẹ chồng cho 400 triệu mua đất làm nhà, nhưng điều kiện bà đưa ra lại làm em choáng váng
Chồng em thì nhanh chóng đồng ý với điều kiện mà mẹ chồng đưa ra nhưng em lại không thể không do dự được.
Vợ chồng em quen nhau từ khi còn đi học vì cùng khóa, cùng trường cấp 3. Nhưng lúc đó chỉ đơn thuần là quen biết thôi chứ chưa có tình cảm gì. Sau này bọn em đi làm xa, tình cờ gặp nhau rồi mới nảy sinh tình cảm.
Khi biết chuyện của bọn em, gia đình 2 bên ủng hộ rất nhiệt tình. Phần vì cùng quê, biết rõ ràng gốc gác của thông gia, phần vì cả 2 đứa đều để lại ấn tượng tốt với bố mẹ đối phương. Vì thế mà sau hơn 1 năm yêu nhau thì chúng em làm đám cưới trong sự chúc phúc của tất cả mọi người.
Nhưng mọi chuyện vốn không dễ dàng như thế. Những khó khăn, căng thẳng trong cuộc sống gia đình cứ thế xuất hiện khiến cho em cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Và giống như nhiều nàng dâu khác, nguyên nhân gây ra tình trạng này với em chính là mẹ chồng.
(Ảnh minh họa)
Sau khi kết hôn, chúng em không ở thành phố làm thuê nữa mà chuyển hẳn về quê sống. Bố mẹ chồng em chỉ còn có chồng em là chưa lập gia đình nên ông bà bảo thời gian đầu cứ ở chung cho vui. Về phần mình, bọn em chưa đủ điều kiện để tự lập nên cũng đành nương nhờ bố mẹ chồng vậy.
Tuy nhiên, việc sống chung đâu có đơn giản. Mẹ chồng em không phải quá khó khăn hay khắc nghiệt gì mà chỉ là bà luôn cho mình là nhất, mình luôn đúng cho dù đôi khi sai sờ sờ. Em có thể nhịn được nhưng cảm giác vừa bị trách mắng lại vừa phải đi làm lại cho đúng thực sự rất mệt mỏi.
Mới đây, sau khi kiểm tra lại số tiền 2 vợ chồng đã tích cóp được thì em thấy có 300 triệu nên đã bàn với chồng xin bố mẹ cho ra ở riêng. Chồng em dễ tính, ở chung cũng được mà ở riêng cũng không sao nên anh nhanh chóng đồng ý.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Hôm đó, sau khi ăn cơm tối xong, vợ chồng em đã nói chuyện với bố mẹ:
- Thưa bố mẹ, hôm nay vợ chồng con xin phép được bố mẹ cho ra ở riêng ạ. Bọn con cũng tích cóp được 1 khoản nho nhỏ nên định vay mượn thêm rồi mua đất làm nhà ạ.
- Có cố gắng như thế là tốt. Thế 2 đứa góp được bao nhiêu rồi?
- Bọn con có được khoảng 300 triệu ạ. Định vay thêm 1 ít rồi mua đất và cất căn nhà nhỏ nhỏ ở tạm thôi ạ.
- Thế thì bố mẹ cũng nói luôn là bố mẹ có 400 triệu đây. Cho 2 đứa thêm vào mà làm cái nhà cho tử tế chứ tội gì phải tạm bợ.
- Mừng quá! Bọn con cảm ơn bố mẹ ạ.
- À. Bố mẹ cho nhưng sổ đỏ phải đứng tên bố mẹ đấy!
- Ơ… Cái này… Cái này để bọn con bàn thêm được không ạ?
- Ờ. Hai đứa cứ bàn cho kĩ đi.
Điều kiện mà mẹ chồng em đưa ra khiến em vô cùng bất ngờ. Nói cho con nhưng lại đòi đứng tên trên sổ đỏ thì bố mẹ chồng em chẳng phải đang làm khó bọn em sao? Nói thì gở mồm nhưng yên ấm thì chớ nhưng lỡ may có chuyện gì 1 cái thì vợ chồng em phải làm sao? Mất không à?
Chồng em thì bảo anh ấy muốn nghe lời mẹ, từ trước đến giờ chuyện lớn nhỏ gì trong nhà mẹ cũng quyết rồi còn em lại không đồng ý. Dẫu biết là 400 triệu không nhỏ, thậm chí còn nhiều hơn số tiền mà vợ chồng em có nhưng để bố mẹ đứng tên sổ đỏ em cứ thấy không đúng. Em thực sự hoang mang quá.
Theo afamily.vn
Mẹ chồng cho thêm tiền mua nhà ở riêng với điều kiện khiến tôi "khóc thét"
Cảm thấy không thể sống chung với bố mẹ chồng, tôi nhiều lần nói với chồng rằng tôi muốn ra ở riêng nhưng anh nói chúng tôi đi làm lương thấp, sợ ra riêng ở sẽ không thể lo cho con.
Tôi năm nay 27 tuổi, chồng hơn tôi 1 tuổi. Chúng tôi cưới nhau được 4 năm nay và đã có 1 con gái nhỏ xinh xắn. Trước đó, tôi vốn là cô gái xinh đẹp có tiếng, được nhiều người yêu đương, theo đuổi, trong đó có Khang- chồng tôi bây giờ. Khang là công tử nhà giàu, con trai của giám đốc chi nhánh một ngân hàng lớn. Tính cách anh có phần công tử, trẻ con nhưng anh yêu và chiều tôi hết mực, chưa bao giờ khiến tôi buồn lòng.
Sau 4 năm hẹn hò, tôi theo anh về làm dâu trong một đám cưới rình rang. Ngày cưới, tôi nhận được biết bao lời chúc mừng vì lấy được chồng nhà mặt phố, bố làm to. Nào ngờ, tất cả mới chỉ bắt đầu...
Mẹ chồng tôi đưa ra điều kiện hết sức oái ăm (Hình minh họa)
Cuộc sống ở nhà chồng khó khăn hơn tôi tưởng, bố chồng tôi cực kỳ kỹ tính còn mẹ chồng thì khó tính. Trước kia khi chưa có con, sau giờ làm, bố chồng tôi đi đánh cầu lông, mẹ chồng tôi đi học nhảy, chồng tôi đi tập gym hoặc nhậu nhoẹt, chỉ mình tôi phải về nhà sớm lo chuyện nấu nướng, dọn dẹp. Hôm nào tôi bận việc về muộn cả nhà chồng dẫu có về sớm cũng chẳng hề động chân tay làm việc gì. Ấy vậy nhưng hễ thấy nhà cửa không được sạch, mâm cơm không được nhiều món như ý, họ lại phàn nàn, trách móc tôi không tiếc lời.
Thấy tôi kêu mệt, nhờ chồng về sớm nấu nướng giúp thì chồng tôi nói một câu xanh rờn: "Anh không biết làm. Từ bé đến giờ anh đâu có phải làm mấy việc này." Ở nhà, hễ thấy mẹ chồng tôi làm việc gì, bố chồng tôi lại sẵng giọng nói mát: "Ơ kìa bà, sao bà lại phải làm? Việc này là việc của con dâu cơ mà!"
Đến khi tôi sinh con, mọi chuyện càng kinh khủng hơn, mẹ chồng tôi lấy cớ bận việc, không hề động tay chăm cháu. Nếu có, bà chỉ bế cháu chơi 5- 10 phút rồi nhanh tay trả lại cho tôi. Bố mẹ chồng tôi có thuê thêm người giúp việc nhưng bà giúp việc chỉ nhận phần chăm bé, còn việc dọn dẹp, bếp núc, một tay tôi vẫn phải làm.
Việc nhà, việc chăm con bận tối ngày nhưng tôi vẫn không thể làm hài lòng mẹ chồng. Bà luôn miệng chê bai tôi vụng về, chậm chạp. Tôi ít sữa, con tôi phải nuôi bộ. Bé từ nhỏ đã bị trào ngược dạ dày nên con hay trớ, chậm lớn. Bà mắng tôi không biết nuôi con, làm tốn tiền mua sữa ngoại của bà. Có lần con ốm, tôi xót con đứng ngồi không yên lại phải nghe thêm mẹ chồng chì chiết: "Mẹ không có sữa thì gọi là mẹ gì? Nó không được bú sữa mẹ nên vừa còi cọc, sức đề kháng kém, động tí là đi bệnh viện."
Tôi giận bà đến trào nước mắt mà vẫn phải nín nhịn. Mẹ chồng tôi sau đó còn gọi điện cho mẹ tôi, trước là hỏi thăm mát mẻ vài câu, sau là kể xấu tôi với mẹ. Nghe mẹ nói lại, tôi vừa giận vừa xấu hổ. Trong thời gian đó, tôi ra tối hậu thư với chồng, ép anh phải ra ngoài thuê nhà ở riêng nhưng anh nói chúng tôi đi làm lương thấp, sợ ra riêng ở sẽ không thể lo cho con.
Bắt đầu từ đầu năm nay, tôi bị điều chuyển sang làm việc ở chi nhánh khá xa nhà. Nhân cơ hội đó, tôi đòi chồng ra ở riêng. Trước mắt, chúng tôi sẽ ở nhà thuê, sau đó cả hai sẽ tìm một căn hộ chung cư để mua trả góp. Ban đầu, bố mẹ chồng tôi kịch liệt phản đối, mắng mỏ, giận dỗi này kia khiến hai chúng tôi rất khó nghĩ.
Tuy nhiên, mấy hôm sau mẹ chồng lại gọi chúng tôi ra nói chuyện ngọt nhạt. Bà nói sẽ đồng ý cho chúng tôi ra ở riêng, cho chúng tôi thêm 500 triệu để mua nhà chung cư với 1 điều kiện. Đó là sắp tới Minh- em chồng tôi đi cai nghiện về, em sắp theo học 1 trường cao đẳng gần chỗ tôi làm. "Hai đứa cho em nó ở cùng, có gì trông nom, bảo ban em nó giúp bố mẹ", mẹ chồng tôi nói.
Thấy tôi tỏ vẻ ngại ngần, hoang mang, bà còn bồi thêm: "Thằng Minh trước nó nghiện ngập vì nghe theo bạn bè xấu nhưng giờ "ngoan" rồi, bảo gì nó nghe nấy."
Nghe những lời của mẹ chồng, tôi thấy chán nản thực sự, em chồng tôi được bố mẹ nuông chiều, trước kia ham chơi, nghiện ngập, mãi mới chịu đi cai nghiện. Giờ mẹ chồng muốn vợ chồng tôi ở với chú ấy, tôi thật không muốn chút nào. Nhưng cứ tiếp tục ở với bố mẹ chồng thì tôi không chịu được nữa. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo eva.vn
Mẹ chồng kiếm cớ để vòi tiền của con trai, con dâu thẳng thừng "bóc phốc" khiến bà tẽn tò Ngay khi chúng tôi mới cưới, mẹ chồng đã đòi giữ tiền cưới, vàng cưới mà không được. Rồi Nam cũng nói luôn sẽ để tôi giữ tiền càng khiến bà bực bội. Nhưng mẹ chồng tôi là không vừa, làm căng không được thì bà lại giở chiêu mềm mỏng để xin tiền... Tôi và Nam cưới nhau hồi giữa năm trước,...