Mừng cưới em chồng 40 triệu vẫn bị chê là ki bo, tôi có hành động khiến cậu ta xấu hổ
Dù đang gặp khó khăn về tài chính nhưng vợ chồng tôi vẫn chi hơn 40 triệu cho đám cưới của em chồng.
Vậy mà cậu ta vẫn mặt nặng mày nhẹ với tôi. Gia đình chồng tôi có hai anh em trai, chồng tôi là anh cả, bên dưới còn có một cậu em tên là Tiến. Do là con út, bố chồng lại đi lao động nước ngoài khi Tiến còn nhỏ nên cậu rất được mẹ yêu thương, chiều chuộng.
Giới thiệu sơ qua về em chồng tôi để mọi người biết. Sau khi tốt nghiệp một trường đại học xếp ở loại trung bình, nhưng vì có một chút ngoại ngữ nên Tiến luôn ảo tưởng vào năng lực của mình. Đi phỏng vấn xin việc mà mức lương dưới 10 triệu là cậu ấy lắc đầu không chịu làm.
Mức lương cao hơn 1 chút thì lại chê vất vả, không xứng đáng công sức bỏ ra. Chính vì thế mà dù đã ra trường 5-6 năm nhưng công việc của Tiến vẫn bấp bênh, không ổn định. Tiền lương hàng tháng làm được bao nhiêu, Tiến đều tiêu xài hết vì cậu vẫn “ăn nhờ ở đậu” nhà bố mẹ.
Quân – chồng tôi vẫn rất yêu quý và chiều em trai. Anh thường cho tiền em trai tiêu xài mỗi khi Tiến nhắn tin xin xỏ. Dù không thích như vậy nhưng để giữ cho gia đình êm ấm, tôi vẫn luôn để trong lòng mà không hề tỏ ra khó chịu với em chồng.
Tuy nhiên trong đám cưới của Tiến tuần trước, khi cậu ấy trách móc, chê bai vợ chồng tôi là ki bo vì mừng cưới cậu ấy quá ít, tôi đã không giữ được cái đầu lạnh mà “sạc” cho Tiến một trận khiến cậu bẽ mặt.
Cụ thể, để mừng cưới em trai, vợ chồng tôi đã bỏ vào phong bì cưới 40 triệu. Đây chắc chắn không phải là số tiền nhỏ, chưa kể suốt thời gian dịch Covid-19 vừa qua, hai vợ chồng tôi gần như không có nguồn thu nhập nào.
Công ty rồi nhà hàng phải đóng cửa nhưng hàng tháng tôi và chồng vẫn phải chi trả khoản tiền không nhỏ để trả tiền mặt bằng, hỗ trợ nhân viên… Bên cạnh đó, vợ chồng tôi vẫn còng lưng nuôi cả nhà (bao gồm cả bố mẹ chồng, em chồng). Đang lao đao vì tài chính nhưng chồng tôi vẫn không tiếc tiền cho em trai, thế mà cậu ta lại không hề biết điều.
Sau đám cưới, Tiến tỏ ra bực tức, hậm hực với gia đình chúng tôi. Hôm về lại mặt, cậu còn thản nhiên nói trong bữa cơm: “Nghe nói anh chị sắp mua nhà, tậu ô tô mới mà kẹt xỉ với em trai quá. Em thất vọng lắm đấy. Anh Quân là người em hi vọng nhất nhà mà lại khiến em thất vọng nhất. Các bác chả coi trọng thằng em này cái gì cả. Mừng cưới 40 triệu mà cũng mừng được…”.
Video đang HOT
Nhìn mặt chồng, tôi biết anh không hài lòng với em trai nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh để bữa cơm cả nhà không mất vui. Tôi cũng đỡ lời giải thích cho vợ chồng Tiến hiểu về tình hình kinh tế hiện tại. Thế nhưng dường như Tiến chẳng để lời nói của tôi vào tai.
Đến cuối bữa, chắc cũng do men rượu, cậu ta càng lè nhè nhiều hơn. Lúc này như giọt nước tràn ly, tôi không giữ được bình tĩnh mà đứng lên nói giữa mâm cơm có đông đủ mọi người:
Anh chị có từng đó mừng chú cũng là vì đầu năm dồn 500 triệu để chú xin việc đó. Bố mẹ cứ khẩn khoản vay cho chú. Vì là người thân trong nhà nên chị cũng phải nhượng bộ. Chú có biết cả năm nay anh chị đau đầu vì tiền thế nào không.
Công việc thì ngưng trệ, tiền lương nhân viên các thứ vẫn phải trả. Không có tiền đành phải chạy vạy khắp nơi để không phá sản. Nhưng vẫn phải dành ra 500 triệu cho chú có công việc tử tế. Chú nhiếc móc anh chị cả tuần nay, chẳng nhẽ chị lại nói toẹt ra nhưng cũng vì nể chú mới lấy vợ nên anh chị nhịn. Mà chú càng ngày càng quá đáng.
Ảnh minh hoạ
Sau khi tôi xả một tràng dài, Tiến lúc này mới vỡ lẽ. Mặt cậu ta hoang mang, có chút bất ngờ. Tiến ấp úng: “Ô em cứ nghĩ tiền đấy là của bố mẹ cơ. Biết là của anh chị thì em đã không cầm”. Lời nói vô ơn của Tiến khiến tôi càng bực. Tôi tiếp lời luôn: “Chú thừa biết bố mẹ già rồi làm gì có tiền? 500 triệu không vay ngân hàng thì cũng là đi vay mọi người cho chú. Nhân đây chị cũng nói vậy để chú chí thú làm ăn, chứ đừng đứng chỗ này trông chỗ nọ rồi bao nhiêu tiền chạy việc đều đổ sông đổ bể…”.
Đáng nhẽ tôi vẫn còn nói 1 lúc nữa, nhưng mẹ chồng ra ngăn lại. Tiến xấu hổ, không dám ho he nói tiếng nào nữa. Sau bữa ăn cậu ta xin phép đưa vợ về nhà mới. Từ hôm đó đến nay, tôi thấy thái độ của Tiến cũng đã khác hẳn! Mong rằng cậu ta ngộ ra và không khiến bố mẹ chồng tôi vất vả nữa.
Mẹ chồng bảo tôi "đáng rửa chân cho em chồng", nghe tiếng hét trong nhà tắm mà bà ngất lịm
Em chồng vừa về đến nhà thì mẹ chồng đã quát hỏi tôi có nước nóng chưa để em chồng đi tắm.
Em ấy mang quần áo vào nhà tắm được một lát thì chúng tôi giật mình khi nghe thấy tiếng hét đau đớn.
Từ lúc tôi và chồng yêu nhau thì đã bị mẹ chồng phản đối gay gắt. Bà chê tôi xấu và nghèo, không xứng đáng với con trai bà.
Khách quan mà nói thì tôi không xấu xí, chỉ là không phải thuộc hàng xinh đẹp, nói chung ngoại hình ở mức bình thường. Tôi có công việc ổn định với mức lương khá, chỉ là bố mẹ không có điều kiện tốt mà thôi. Nhưng trong mắt bà thì tôi là đứa con gái kém cỏi, lấy con trai bà chẳng khác gì đũa mốc đòi chòi mâm son.
Tôi biết bà mẹ nào cũng coi con mình là nhất nhưng như mẹ chồng tôi thì thực sự là quá đáng. Ban đầu, không chịu đựng được nên tôi đã nói lời chia tay, không chấp nhận làm đám cưới nữa. Song chồng một mực thuyết phục, bảo rằng anh sẽ đứng về phía tôi. Khi chồng một mực làm đám cưới thì mẹ chồng cũng phải chấp nhận, mà trong lòng bà lúc nào cũng hậm hực, khó chịu.
Tôi biết bà mẹ nào cũng coi con mình là nhất nhưng như mẹ chồng tôi thì thực sự là quá đáng. (Ảnh minh họa)
Trong tình cảnh đó thì tốt nhất là vợ chồng chúng tôi nên ra ở riêng, khổ nỗi anh lại là con trai một. Cũng may trong cuộc sống hàng ngày chồng cũng tỏ ra bênh vực vợ và biết phân biệt phải trái.
Tuy nhiên dù thế nào thì bà vẫn là mẹ chồng, tôi là phận con dâu, không thể luôn bốp chát đối chọi với bà. Nên nhiều lúc tôi vẫn phải nhịn mẹ chồng như nhịn cơm sống. Mẹ chồng chê bai, soi mói tôi đã đành, đằng này bà còn liên tục so sánh tôi với em gái chồng. Trong khi em chồng khách quan mà nói thì cũng không hơn gì. Có chăng em ấy chịu khó chưng diện hơn tôi mà thôi.
Em chồng vẫn độc thân, nghe nói em ấy muốn phấn đấu sự nghiệp, hay làm tăng ca về muộn và đi công tác lắm. Mẹ chồng thấy thế thì tự hào vô cùng, luôn tưởng tượng đến viễn cảnh một ngày con gái bà sẽ làm nên sự nghiệp lớn. Ngược lại bà luôn chê tôi bất tài vô dụng, chỉ là một nhân viên quèn lương đủ nuôi thân.
Ấm ức kể với chồng, anh bảo đợi tôi sinh con thì anh sẽ xin ra ngoài ở riêng. Chứ lúc ấy có con nhỏ, lại thêm mâu thuẫn mẹ chồng nữa thì chắc tôi trầm cảm mất. Tôi mừng vì anh hiểu và thông cảm cho vợ, tính toán đâu vào đấy rồi.
Có lần một người bạn của mẹ chồng đến chơi. Tôi đứng dưới bếp nghe họ nói chuyện với nhau. Người kia hỏi mẹ chồng về con dâu thì mẹ chồng thở dài thườn thượt rồi phán một câu hùng hồn: "Thôi bà đừng nhắc đến nó nữa, nó chỉ đáng rửa chân cho con gái tôi thôi". Tôi nghe mà điếng người, ai chẳng biết con hát mẹ khen hay nhưng mẹ chồng nói như vậy thật quá quắt lắm.
Hôm ấy chồng đang đi công tác, tôi định bụng khi nào anh về sẽ kể lại cho anh nghe rồi bảo chồng ra ở riêng luôn, bởi vì mọi chuyện đã quá giới hạn chịu đựng của tôi rồi. Nhưng không ngờ đã có một chuyện xảy ra.
Em chồng đi làm tăng ca về khá muộn. Em ấy vừa về đến nhà thì mẹ chồng đã quát hỏi tôi có nước nóng chưa để em chồng đi tắm. Em ấy mang quần áo vào nhà tắm được một lát thì chúng tôi giật mình khi nghe thấy tiếng hét đau đớn. Tôi và mẹ chồng lao vào xem em chồng có chuyện gì thì phải sững sờ thấy em ấy ngã sõng soài trên nền gạch trơn, điều đáng nói là dưới người có một vệt máu rỉ ra.
Hóa ra em chồng không hề tăng ca hay đi công tác gì cả, những lúc vắng nhà toàn nói dối. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi hốt hoảng gọi cấp cứu đưa em chồng đến bệnh viện. Nghe bác sĩ thông báo, mẹ chồng ngất xỉu khi biết em chồng đã mang thai. Cũng may chỉ bị động thai, sức khỏe thai nhi sau đó đã ổn định trở lại.
Hóa ra em chồng không hề tăng ca hay đi công tác gì cả, những lúc vắng nhà toàn nói dối để đến chỗ người yêu ở. Mẹ chồng gọi ngay anh ta đến nhà, lại càng xây xẩm mặt mày khi biết hiện tại anh ta đang lông bông thất nghiệp, em chồng phải nuôi báo cô anh ta.
Hỏi sâu hơn mới biết gia cảnh nhà anh ta rất phức tạp, em chồng có cưới về cũng khốn khổ không được hạnh phúc. Có lẽ anh ta hạ gục em chồng ở vẻ ngoài bảnh bao và cái miệng dẻo quẹo. Mẹ chồng tức phát điên mà không biết phải làm thế nào. Bây giờ bỏ thai cũng không được, để em chồng làm mẹ đơn thân thì xấu mặt cả nhà. Nhưng tổ chức đám cưới cho em ấy và gã đàn ông kia thì cuối cùng cũng thành bi kịch, như rước về của nợ.
Chuyện của em chồng thật ra cũng không phải việc của tôi. Nhưng có một điều chắc chắn là từ bây giờ trở đi mẹ chồng sẽ không bao giờ còn dám bảo tôi chỉ đáng rửa chân cho em ấy nữa.
Trong lúc giá đất tăng chóng mặt, chồng làm việc này khiến tôi băn khoăn mãi Chồng tôi nói mấy năm nay làm ăn may mắn nên chúng tôi dư giả, phải có trách nhiệm với bố mẹ hai bên. Chồng tôi sinh ra trong gia đình gia giáo, ba mẹ có tầm nhìn xa lại quyết đoán nên kinh tế dư giả, anh chị em nhà chồng ai cũng có điều kiện. Chồng tôi đặc biệt giống tính...