Mùng 8/3, em bị mẹ chồng “nẫng tay trên” món quà đặc biệt dù đang cầm trên tay
Rồi mẹ chồng em vơ luôn số tiền em cầm trên tay cùng cái hộp mang đi và không quên dặn: “Đưa mẹ giữ cho, nhà đang bao nhiêu thứ cần đến tiền. Số tiền này xem như tiền ăn của con đến lúc đẻ”.
Ngày mùng 8/3, trong khi các chị em đang háo hức với quà của chồng, người yêu thì em lại khóc vì tủi thân và chạnh lòng. Càng nghĩ em càng thấy ấm ức. Thà rằng em không được gì, đằng này rõ ràng chồng cũng nghĩ đến em nhưng em lại không thể hưởng món quà ấy từ anh.
Em lấy chồng khi trong mình đã mang thai. Nhà chồng em không danh giá nhưng mẹ chồng của em lại luôn mơ ước có được con dâu ăn học đàng hoàng. Lúc yêu bà đã kịch liệt phản đối. Vậy mà em lại để có bầu, thế bất đắc dĩ nên mẹ chồng em mới phải chấp nhận em.
Có lẽ cũng vì điều này mà mẹ chồng ghét em ra mặt. Em bụng mang dạ chửa về nhà chồng nhưng vẫn phải làm đủ thứ việc. Từ nấu cơm, quét nhà cho đến những công việc nội trợ. Nhà có máy giặt nhưng mẹ chồng em bắt em giặt tay. Mỗi lần em khệ nệ bê chậu quần áo to đùng đi qua mẹ chồng cũng không hỏi han câu nào.
Vậy mà em lại để có bầu, thế bất đắc dĩ nên mẹ chồng em mới phải chấp nhận em. Ảnh minh họa
Chồng em thấy vợ vất vả nên thương và làm giúp việc nhà cho vợ thì mẹ chồng em lại bóng gió: “Nó có tay nó khắc làm được. Con đã ra ngoài kiếm tiền rồi. Về nhà phải nghỉ ngơi, không cần con đụng vào cho bẩn”. Những lúc ấy em đành phải lụi cụi làm một mình mà không dám than thở.
Em lấy chồng gần nhà. Mang tiếng là chỉ đi xe máy 10 phút sẽ đến nhà. Thế nhưng từ ngày lấy chồng, số lần em được về nhà mẹ đẻ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Những ngày lễ Tết thì mẹ chồng em không cho về. Đến cả những ngày thường em muốn mượn xe để về chơi với mẹ cũng khó. Khi thì mẹ chồng em nói sắp có khách, lúc lại nhờ em việc nọ việc kia đến hết ngày.
Video đang HOT
Thế mà em cũng không dám nói xấu mẹ chồng hay than thở với mẹ đẻ nửa lời. Em sợ mẹ em sẽ buồn vì thương con. Và em cũng nghĩ chỉ cần em ngoan ngoãn, chăm chỉ thì mẹ chồng em sẽ không còn chèn ép em nữa. Nhưng không phải các chị ạ. Em nhẫn nhịn bao nhiêu thì mẹ chồng em lấn tới bấy nhiêu. Có lẽ vì em quá ngốc. Mà khác máu thì tanh lòng, mẹ chồng em cũng đâu có con gái để hiểu cảnh con gái phải đi làm dâu.
Em cũng không phải người không biết điều. Khi mới về làm dâu, vàng và tiền cưới em đều đưa hết cho mẹ chồng giữ. Cả tiền lương của chồng em mang về em cũng gửi cho mẹ chồng. Em có giữ thứ gì cho riêng mình đâu. Trong mắt mẹ chồng, em giống một người giúp việc không được trả công vậy.
Càng nghĩ em càng thấy tủi thân cho số phận mình. Ảnh minh họa
Chuyện là thấy em vất vả, lại không có tiền để phòng thân nên hôm nay chồng em đã tặng em một số chiếc hộp. Trong chiếc hộp ấy có một khoản tiền, chồng em nói đó là quà mùng 8/3 của em. Khi vợ chồng em ngồi trong phòng, em đang háo hức đếm tiền thì mẹ chồng em xồng xộc mở cửa mà không gõ cửa.
Bà hỏi đấy là tiền gì, em đành thành thật nói đó là món quà 8/3 của chồng tặng. Rồi mẹ chồng em vơ luôn số tiền em cầm trên tay cùng cái hộp mang đi và không quên dặn: “Đưa mẹ giữ cho, nhà đang bao nhiêu thứ cần đến tiền. Số tiền này xem như tiền ăn của con đến lúc đẻ”. Chồng em toan lấy lại số tiền ấy nhưng em đã kéo anh lại. Lúc mẹ chồng ra khỏi phòng rồi, em ngồi thẫn thờ vừa buồn vừa chua chát.
Em còn chưa đếm hết có bao nhiêu tiền trong chiếc hộp ấy. Chồng em nói là 10 triệu, đó là số tiền anh đã dành dụm mấy tháng trời mới có được. Hy vọng em sẽ vui và có vốn phòng thân, vậy mà…
Em buồn quá. Đối với nhiều người, 10 triệu không phải là số tiền lớn. Nhưng với một người ở nhà không có công ăn việc làm như em thì đó là cả một khoản tiền. Em biết nếu đòi lại mẹ chồng sẽ không đưa. Để chồng làm to chuyện thì em sẽ càng khổ với mẹ chồng. Nhưng càng nghĩ em càng thấy tủi thân cho số phận mình. Biết bao giờ em mới có thể có được niềm vui và nụ cười trong cái căn nhà này đây?
Theo Emdep
Nhìn bức ảnh siêu âm của tôi, mẹ chồng đã nói một câu khiến cả tôi và chồng chưng hửng
Một lúc sau, bà đặt tờ giấy xuống bàn rồi than thở: "Mẹ thấy nó cứ thế nào ấy...".
Tôi mới kết hôn chưa lâu, hiện tại còn đang mang thai. Người có bầu vốn dĩ tâm lý thường nhạy cảm hơn người khác. Tôi lại không may gặp phải nhà chồng đối xử tệ bạc nên từ ngày có thai, hầu như hôm nào tôi cũng khóc vì tủi thân.
Tôi sinh ra đã không còn cha mẹ. May mắn được cô chú nhận về nuôi nhưng cũng phải chịu bao khó khăn vì đối với cô, tôi chỉ là đứa cháu không hơn không kém. Sau khi tôi lấy chồng, cô chú gần như không còn muốn dính dáng gì đến đứa cháu như tôi nữa. Có chăng cũng chỉ vài cuộc điện thoại hỏi thăm hoặc vay tiền của tôi để lo việc gia đình mà thôi.
Biết thân phận mình mồ côi, lại không có điều kiện kinh tế khi về nhà chồng nên tôi hết mực lo cho nhà chồng. Bụng mang dạ chửa tôi cũng không bỏ bê việc nhà. Những ngày giỗ chạp, mình tôi rửa cả chậu bát to. Có bác xuống phụ thì mẹ chồngtôi ở trên nhà to giọng: "Chị để đó cho nó rửa, bụng to chứ tay chân bình thường có làm sao đâu mà mấy cái bát cũng không rửa được".
Từ ngày bước chân về nhà chồng làm dâu, tôi bị mẹ chồng đay nghiến đủ điều. (Ảnh minh họa)
Tôi ngồi rửa bát, nghe mẹ chồng nói cũng chạnh lòng. Từ ngày bước chân về nhà chồng làm dâu, tôi bị mẹ chồng đay nghiến đủ điều. Tất cả tôi đều cố gắng quên đi, nhưng hình như tôi càng im lặng nhún nhường thì mẹ chồng càng lấn tới. Thấy tôi làm việc nhanh nhẹn, mẹ chồng lại tìm khuyết điểm ngoại hình để mang ra chì chiết tôi.
Thật lòng mà nói, tôi là người có nhan sắc kém. Chồng tôi ngược lại rất đẹp traiphong độ. Vì thế mỗi lần vợ chồng tôi đi chung, mọi người đều trêu đùa tôi giống chị của chồng. Còn nhớ ngày đầu tiên ra mắt, mẹ chồng tôi đã nói điều này với con trai và cố tình để tôi nghe: "Con gái trên đời này đâu hết mà con lại chọn đứa vừa hô, mắt lại vừa cận lồi ra thế kia?". Tôi tủi thân và xấu hổ muốn bỏ về, nhưng lúc ấy chồng động viên nên đành ở lại và cố làm hài lòng mẹ chồng.
Khi tôi mang thai, mẹ chồng cũng không hồ hởi là mấy. Hôm nay tôi đi khám định kỳ về, bác sĩ chụp ảnh siêu âm và khen con tôi phát triển tốt. Tôi và chồng hí hửng mang bức ảnh siêu âm về cho mẹ chồng xem, hy vọng bà sẽ vì cháu mà bớt khắt khe với tôi hơn.
Cầm tờ giấy siêu âm, mẹ chồng tôi liền lấy kính ra đeo rồi nhìn đi nhìn lại. Một lúc sau, bà đặt tờ giấy xuống bàn rồi than thở: "Mẹ thấy nó cứ thế nào ấy. Không biết có đẹp đẽ giống bố nó không, chứ nếu hô như mẹ nó thì hỏng".
Không muốn lời qua tiếng lại nên tôi chạy vào phòng rồi gục mặt khóc. (Ảnh minh họa)
Tôi không thể hiểu nổi sao mẹ chồng có thể nói ra những lời đó. Nghe những lời đó mà tôi tủi thân cho cả tôi và đứa con trong bụng. Không muốn lời qua tiếng lại nên tôi chạy vào phòng rồi gục mặt khóc. Thấy tôi vào phòng khóc, mẹ chồng tôi cũng đi theo rồi quát: "Khóc cái gì mà khóc. Tôi nói sai à? Tôi chỉ sợ nó giống mẹ, xấu cũng di truyền đấy". Lúc này chồng tôi mới nói mẹ chồng bớt lời, sau đó bà cũng bực tức bỏ đi.
Nhìn kỹ lại, tôi biết mình không xinh nhưng cũng không đến mức xấu như mẹ chồng đã nói. Chẳng qua vì nhà tôi nghèo, tôi lại hoàn cảnh không cha mẹ nên chẳng có chỗ nương tựa, mới được đà để mẹ chồng vạch lá tìm sâu.
Bình thường mẹ chồng chê tôi sao cũng được, hôm nay bà còn chê cả con của tôi nữa. Tôi lo quá, nói dại chẳng may con tôi sinh ra có xấu chỗ nào chắc tôi sẽ phải chịu trách nhiệm trước mẹ chồng mất thôi. Con tôi chưa ra đời đã bị quở, thử hỏi một người bà nói cháu ruột mình như vậy thì có chấp nhận được không hả mọi người?
Theo Afamily
Tết con đã ở trọn nhà chồng, giờ rằm tháng Giêng, mẹ cũng không cho con về thăm nhà ngoại Tâm lấy chồng cách nhà 3km. Tưởng lấy chồng gần sẽ thường xuyên được về nhà bố mẹ đẻ. Thế nhưng, rằm tháng Giêng, mẹ chồng Tâm gọi cho thông gia báo con dâu không về nhà ngoại được. Tết vừa rồi là cái tết đầu tiên của Tâm ở nhà chồng. Đây cũng là thời kỳ Tâm đang ở cữ nên không...