Mùi nước hoa lạ
Tôi cảm nhận rất rõ, anh coi tôi như vô hình. Nếu tôi cứ yên lặng và đừng đụng vào anh thì mọi việc đều ổn. Nhưng chỉ cần cảm thấy tôi đang ở gần hay chạm vào là anh nổi khùng, khó chịu.
Chị Hạnh Dung kính mến,
Cách đây sáu năm, tôi bị ung thư tử cung và đã phẫu thuật, hóa trị, xạ trị. Hiện giờ, sức khỏe tôi đã hồi phục phần nào, diện mạo cũng trở lại bình thường, tóc mọc dài ra và tôi tiếp tục đi làm. Thế nhưng, bình thường chỉ là vẻ ngoài. Còn bên trong thì sau thời gian trị bệnh, gia đình tôi đã có những rạn nứt nghiêm trọng, vì tôi không còn khả năng sinh hoạt vợ chồng nữa.
Bệnh tật gây cho tôi những tổn thương nặng về tâm lý lẫn cơ thể nên ngay cả khi tôi muốn chiều chồng để giữ gìn hạnh phúc gia đình cũng không thể. Tôi đau đớn, thậm chí ra máu bên trong.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Chồng tôi năm nay mới 50 tuổi, đương nhiên không chịu được việc kiêng hoàn toàn chuyện chăn gối. Anh ấy trăn trở và cáu gắt với tôi liên tục. Tôi biết lỗi do mình nên càng cố gắng nhẹ nhàng, dịu dàng, chăm sóc anh ấy nhiều hơn, nhưng hình như chẳng có gì thay thế được chuyện kia.
Hai năm gần đây, tôi linh cảm chồng tôi ngoại tình. Anh không đòi hỏi, yêu cầu gì tôi nữa. Anh có những lúc vui vẻ đặc biệt, thậm chí phấn khích. Đi đâu cũng chải chuốt, xức dầu thơm. Nghe điện thoại thì bỏ đi nơi khác. Thế nhưng tôi hỏi thì anh luôn chối, nói không có chuyện gì, rằng anh không bao giờ có ý muốn phá vỡ gia đình. Tôi cảm nhận rất rõ, anh coi tôi như vô hình. Anh sống cuộc sống của anh và mong tôi để anh yên.
Nếu tôi cứ yên lặng và đừng đụng vào anh thì mọi việc đều ổn. Nhưng chỉ cần cảm thấy tôi đang ở gần hay chạm vào là anh nổi khùng, khó chịu. Từ lâu, anh đã ngủ riêng.
Nhiều lần tôi đề nghị ly hôn, nhưng anh không đồng ý. Nhưng sống thế này – vô cảm bên cạnh nhau và luôn cảm thấy bóng dáng người thứ ba qua những cuộc điện thoại, mùi nước hoa lạ… trên người anh thì tôi không chịu được nữa.
Hồng Phượng (TP.HCM)
Chị Hồng Phượng thân mến,
Nghi ngờ của chị chỉ là nghi ngờ nên Hạnh Dung mong chị hãy bình tĩnh, đừng quá suy nghĩ và vội vàng mà đánh mất hạnh phúc. Chị nói sự thay đổi của chồng chị đã diễn ra trong hai năm – khoảng thời gian khá dài để giấu kín một mối quan hệ tình cảm. Cho nên, nếu những nghi ngờ của chị không thể xác thực cho đến giờ này thì có lẽ mọi chuyện không hẳn như chị nghĩ. Có thể vì chị quá nhạy cảm với tình trạng của mình mà ngờ oan cho chồng.
Chị hãy cố gắng giữ cho mình được bình yên và tin tưởng vào những điều chồng nói, nhất là điều anh đang cố gắng làm: không phá vỡ gia đình. Những giấu giếm, nghi ngờ của chị không khéo lại là lý do khiến anh tức giận, khó chịu và hành xử khác lạ. Chị cũng nên cố gắng vượt qua mặc cảm, tham vấn các chuyên gia để tìm cách cải thiện mối quan hệ riêng tư với chồng. Nên thông cảm với những nhu cầu hết sức bình thường của người đàn ông ở độ tuổi này và tìm cách chia sẻ về tâm lý với anh. Có rất nhiều cách để vợ chồng có thể gần gũi nhau trong những tình huống khó khăn.
Trong trường hợp chị không thể dứt bỏ nghi ngờ, hãy tìm cách thể hiện cho anh hiểu là chị có thể chấp nhận mọi việc, kể cả chia tay, một cách vui vẻ, nhẹ nhàng. Rằng dù gì đi nữa, anh và chị vẫn là người thân của nhau, vẫn có thể yêu quý và tôn trọng nhau. Tất cả chỉ là những điều ngoài ý muốn mà chị có thể thông cảm cho anh. Hy vọng là với những lời động viên của chị, anh có thể giải tỏa được bức xúc để cùng chị tìm hướng giải quyết tốt nhất.
Theo phunuonline.com.vn
Người đừng về nữa được không
Mình từng là tất cả của nhau! Hai chúng ta đã từng yên vị với suy nghĩ là sẽ cùng người kia sẻ chia hết bão tố cuộc đời. Nhưng trên thực tế, đó chỉ là câu chuyện của ngày hôm qua.
Trở về khi ấy có ý nghĩa gì, hay chỉ làm mắt mình thêm ướt? Ngày không nhau, cảm giác ở lại sẽ chẳng như ta hi vọng.Người trở về làm gì, sau chừng ấy tổn thương dành cho nhau. Cảm giác đặt hết tin yêu vào một người thật dễ khiến ta yếu đuối. Ngày hôm qua, có mấy điều khiến ta với người khó nói, những hi vọng người cũng dập tắt đi. Thế rồi ta tự học cách làm bản thân yên ổn, mãi cho tới khi cảm chừng trái tim đã trọn vẹn quên thì người lại trở về...
Chúng ta bắt đầu trở thành những kẻ cô đơn, chẳng thể định vị nổi cảm xúc của mình. Nỗi nhớ niềm thương ghé đến đều rất vội. Có câu chuyện vội vã cuốn mình theo, khiến mình cảm nhận những nồng nhiệt, và rồi lại ra đi - vội vàng như cách nó ghé đến.
Ngày không nhau, khoảng trống tồn tại là rất nhiều. Những lỡ làng cứ thế tiếp diễn, trái tim thì không tìm thấy bến bờ. Ta đi đến tận cùng của lẻ loi và rồi lại nhận ra trong lòng là một hình bóng từng khắc sâu nhất.
Thật lòng là ta vẫn còn thương rất nhiều, nhưng xin người đừng quay về. Tình yêu này đâu phải trò trẻ con, chuyện trái tim cũng đâu phải chuyện đùa, nếu cứ vì chút cảm xúc nhất thời mà xoay chiều thương nhớ, hẳn những tổn thương sẽ chất lên nhiều hơn của khi mình dứt bỏ.
Hạnh phúc cũ của mình đã không còn trong trẻo, hai chúng ta đều đã từng tự vượt qua nỗi đau khi không có người kia bên cạnh. Hoài nghi và nỗi sợ cũng đã xuất hiện! Vậy thì mình trở về thế nào...
Người đừng cố tô thêm màu sắc cho tình cảm ấy nữa. Bản thân người đã có thêm những cuộc hẹn mới, tình cảm chúng mình cũng đâu còn thiêng liêng? Ngày hôm nay, lời chúng ta nói ra dù ngọt ngào thế nào thì cũng có thể vừa là sự lừa dối. Ngày không nhau, ta đi bên một người khác có thể chỉ là tẹo cảm mến nhất thời, nhưng như thế cũng đã đủ để tình cảm cũ chấm dứt.
Một lần buông bỏ, mình đừng cố gắng gọi tên nhau. Mưa bão hôm nay, cứ cố gắng một mình gánh chịu. Như thế sẽ ổn hơn là cậy nhờ đến người kia...
Theo laodongthudo.vn
Phụ nữ ly hôn như "cá chép vượt long môn", người đời có thể thán phục nhưng cũng có phần đắng cay! Vì chúng ta mải mê dọn lại những đổ nát, những mảnh vụn vỡ tan hoang khi cơn bão để lại. Chúng ta chẳng còn tâm trí để nhìn lên cao xanh kia để nhận ra một điều rằng... Đau đớn, vật vã trong tủi hờn sau ly hôn. Rồi lại chính mình phải tự vực dậy tinh thần mà tiếp tục sống....