Mục sở thị ’suối xương’ trong lòng núi
Đang lò dò tìm kiếm trong vách đá xem có tìm được thứ gì hóa thạch không, tôi liền đá phải một bộ xương, khiến sọ người lăn lông lốc. Cảm giác ớn lạnh chạy khắp cơ thể.
Loanh quanh ở xóm Chợ dưới chân núi Sài Sơn một hồi, tôi cũng tìm được một người dẫn đường xuống “ suối xương” huyền thoại trong lòng núi. Chàng trai dẫn đường tên Tuấn.
Tôi và Tuấn buộc thừng rồi đu người thả xuống một ngách nhỏ ngay phía bên phải bể xương. Bóng đêm lạnh lẽo bao trùm. Bốn bề chỉ có một màu đen kịt.
Chùa Thầy – danh thắng chứa đựng nhiều bí ẩn
Tôi cứ bám chân Tuấn mà bò. Thỉnh thoảng lại rờ thấy một mê cung. Chỉ cần tuột tay khỏi chân Tuấn là lạc trong động, chết đói trong một ngóc ngách nào đó là cái chắc. Ý nghĩ đó khiến tôi lạnh người. Nếu Tuấn lẩn mất ở ngách hang nào đó, chắc tôi chẳng còn biết đường ra.
Đến một cửa động có đường kính chừng một mét, Tuấn dừng lại và bảo, cách đây 4 năm, ông Phạm Văn Long và 2 người nữa, đều ở xóm Chợ, đem lưới vào chăng ở miệng hang này để bắt dơi. Khi mọi người đang gỡ hàng chục con dơi dính lưới, bỗng có một quầng sáng rực lửa như cái đuốc bay lơ lửng ngay trước mặt mọi người.
Đường lên hang Cắc Cớ
Cả mấy người đều sợ hãi, tròn mắt nhìn, không nói được lời nào. Cái đuốc lơ lửng chừng vài chục giây rồi tự dưng rơi mất hút xuống lòng hang. Mọi người bỏ lại lưới, chạy thục mạng khỏi hang. Chẳng rõ thực hư thế nào, nhưng từ đó mấy người này không dám bước chân vào hang bắt dơi nữa.
Lần mò chừng hơn tiếng đồng hồ trong hang động, hết đi lại bò, tôi thấy một khoảng rộng mênh mông hiện ra. Luồng ánh sáng từ chiếc đèn pin Tuấn mang theo không xé nổi bóng đêm chiếu đến mái hang. Ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn bị bóng đêm đen đặc nuốt chửng.
Du khách xuống hang Cắc Cớ đều tò mò khám phá bể xương
Tuấn bảo: “Cứ nhắm mắt chạy nhảy lung tung cũng được”. Quả thực, mặt hang khá bằng phẳng, tôi cứ dạo bước một cách thoải mái trong cảnh có mắt cũng như không. Tuy nhiên, tôi thấy khá khó thở vì thiếu không khí.
Video đang HOT
Người dân địa phương gọi hang này là Bãi Ba Sào, vì nó rộng bằng khoảng 3 sào Bắc bộ. Giữa hang có “chợ lợn”, là bãi đá mà hòn nào cũng có hình thù ụ ị như một con lợn.
Tuấn nhặt một hòn đá và ném mạnh lên mái hang. Sau khi tiếng “cạch” dội âm vào các vách đá, hàng loạt tiếng đập loạn xạ từ vách động dội xuống. Những con dơi hoảng hốt va vào người tôi “bịch bịch”.
Chiếc đầu lâu trong Bãi Ba Sào
Một lát sau, tiếng động của đàn dơi bay tán loạn ngớt dần, chúng tôi tiến vào sát vách động. Chiếc giày leo núi ngập dưới lớp phân dơi dày đặc. Trên vách đá, hàng vạn con dơi treo lơ lửng, ken đặc. Giống dơi ở trong động này chủ yếu là dơi ngựa khá nhỏ.
Lần mò một lúc thì Tuấn tìm thấy hai cột nhũ đá bên vách động. Chiếu đèn pin vào, một cột lóe lên màu vàng, còn một cột sáng lên màu bạc. Hai cột nhũ đá này giống hình cây, có cành, lá, nên những người chứng kiến gọi là “cây vàng, cây bạc”.
Xương cốt rất nhiều trong bể đá
Tuấn chỉ tôi mấy dẻ xương người nằm sát vách đá. Trên cổ, bên cạnh bộ xương còn có một xâu tiền vung vãi. Không hiểu người này xâu tiền vào dây để cất giữ hay nó có ý nghĩa như một chiếc vòng trang sức. Tuấn bảo, một số người đã lấy đồng xu đem cho các nhà khoa học nghiên cứu xem loại tiền này thuộc đời nào, từ thế kỷ bao nhiêu, song chưa thấy có ai trả lời cả.
Đang lò dò tìm kiếm trong vách đá xem có tìm được thứ gì hóa thạch không, tôi liền đá phải một bộ xương, khiến sọ người lăn lông lốc. Cảm giác ớn lạnh chạy khắp cơ thể.
Xương cốt có rất nhiều trong lòng núi Sài Sơn
Tôi bàn với Tuấn tìm cách mang bộ xương này lên bể xương, nhưng Tuấn bảo cứ để cụ an nghỉ ở đó. Bởi nếu di chuyển lên trên, gặp không khí đậm đặc, hoặc ánh sáng tự nhiên, bộ xương hơn 2 ngàn năm tuổi này sẽ vụn ra như mùn.
Cách đây 4 năm, một đám thanh niên đã chuyển các cụ lên bể xương, nhưng khi mang các cụ đến nơi, đầu lâu cứ nổ lốp bốp, vỡ vụn hết, rất thương tâm.
Lần mò từng bước quanh Bãi Ba Sào, rồi Tuấn cũng tìm thấy một ngách động nhỏ. Chúng tôi bật cả 3 chiếc đèn pin chiếu xuống song tuyệt nhiên không thấy đáy. Ném hòn đá xuống thì một lát sau mới nghe thấy tiếng lốc cốc vọng lên. Tuấn bảo, muốn đi tiếp thì phải chuẩn bị thang dây rất dài và có nhiều người cùng đi để hỗ trợ nhau.
Cột nhũ đá hình Phật trong động Sài Sơn
Đi qua “giếng” này sẽ đến một khoảng rộng nữa gọi là Thung Lũng Tình Yêu. Tên đó là do một số lão nông đặt khi thám hiểm. Nó đẹp ra sao, lãng mạn thế nào Tuấn cũng không biết, vì dưới đó cũng tối om như mực.
Từ Thung Lũng Tình Yêu, phải đi qua nhiều ngóc ngách hiểm trở mới đến được “suối xương”.
Để xuống được “suối xương” phải chấp nhận nguy hiểm, thậm chí… mất mạng, vì rất có thể bị lạc, bị ngã hoặc bị ngộp thở vì thiếu không khí.
Hiện tại, ở Sài Sơn không ai có khả năng dẫn đường xuống tận “suối xương”. Những người từng xuống “suối xương”, người đã mất, người bệnh tật, người bị nạn, thậm chí, người từng xuống đó cũng không muốn nhắc lại chuyến đi đó nữa, vì những ám ảnh kỳ lạ.
Theo VTC
Lạ lùng chuyện thay tên để 'đổi vận'
Tiếng lành đồn xa, chẳng cần rong ruổi ở đâu cả, ngay tại nội đô Hà Nội cũng có ông thầy có khả năng thay đổi vận số của con người chỉ bằng cách đơn giản là... đổi tên.
Chúng tôi đã quyết định "mục sở thị" xem những lời đồn này linh nghiệm đến mức nào...
"Tránh xui, tên phải đổi"
Dừng lại tại ngõ 72 Thụy Khuê (quận Tây Hồ) cùng cô bạn, tìm đến một căn hộ khoảng 15m2 không gắn số nhà gần đấy, thấy "thầy" ngồi chễm chệ trong nhà và đang xem cho một người đàn bà hỏi cho đứa con trai đã lớn mà mãi không chịu lấy vợ. Thầy tên là Luật, tầm khoảng 60 tuổi, trông có vẻ trí thức với cặp kính cận dày cộp. Thầy phán: "Chị gặp tôi muộn quá! Con của chị có chữ Chân, xui xẻo lắm". Bà kia đáp: "Nhưng đấy là tên ông nội xem và đặt cho cháu". Thầy tiếp : "Chữ Chân là chữ đứng yên, chị không đổi tên là nó không có vợ, có con đâu. Nhà chị phải làm lễ cầu hạnh phúc cho nó, đến đây tôi làm cho". Người đàn bà kia dạ vâng liên hồi, để xuống bàn mấy tờ 100.000 đồng, cảm ơn thầy rối rít.
Vị khách tiếp theo là một thanh niên trẻ tuổi, tìm thầy hỏi lý do công việc làm ăn thất bại, đang thua lỗ lớn nên đến nhờ thầy Luật giúp đỡ về phần tâm linh. Anh ta tên là Quốc Hưng, sinh năm 1982. Thầy vừa nghe xong đã giãy nảy: "Bằng tuổi anh lẽ ra phải lên chức trưởng hay phó phòng rồi, tất cả là tại cái tên. Sinh năm Nhâm Tuất lại có tên đệm là Quốc. Vậy là đẻ ra đã làm vua, nhưng tên chính lại là Hưng, xấu quá nó án, nó ngữ chứ làm sao nữa. Mau đổi lại tên đi... Với tên Quốc Hưng anh có lấy vợ cũng không có con trai, mà còn mất sớm đấy".
Anh này cũng được "thầy" mách cho cách giải hạn là để lại ít tiền, thầy sẽ làm lễ cúng trong vòng một tuần và tìm tên mới phù hợp. Theo cách của ông thầy này thì đổi tên là đổi tên phần âm, xưng hô với người cõi âm. Tất nhiên ngoài đời anh ta vẫn gọi là Quốc Hưng, nhưng khi cúng bái sẽ dùng cái tên do thầy đặt thì người cõi âm mới "độ" cho được.
Tôi quan sát nơi hành lễ của thầy, căn hộ chỉ tầm 15m2 nhưng cái bàn thờ to đã chiếm đến gần 1/3 diện tích. Trên đó bày biện cơ man nào là huơng, hoa, bánh trái, câu đối, các đạo sớ viết bằng tiếng Tàu...
Căn nhà trong ngõ 72 Thụy Khuê là nơi thầy Luật "phán"
Tên nào... cũng phải đổi
Chờ mãi rồi cũng đến lượt, thầy Luật quay sang hỏi: "Có việc gì?". Tôi tỏ vẻ thành kính: "Dạ, vợ chồng con có tin vui, đến xin thầy tìm tên cho cháu". "Bao giờ?". "Dạ, siêu âm là con trai, sinh vào tháng 5 năm sau ạ. Con tên Minh Hải, sinh năm Nhâm Tuất (1982), còn vợ con tên Ngọc Loan sinh năm Ất Sửu (1985)".
Chưa kịp nói hết câu, thầy nói như chặn họng: "Có con trai mà đặt tên không đúng là không nuôi được đâu. Vì, chính tên đệm của cậu đã có chữ Minh, xấu lắm. Chữ Minh có nghĩa là tuyệt mệnh, minh mệnh, không có con trai nối nghiệp. Nhâm Tuất là con chó, mà chữ Hải là biển lạnh, cậu xem con chó nó ở trên cạn chứ ở dưới nước nó lạnh, không sống được đâu. Cẩn thận không thì yểu thọ, mau đổi lại tên đi".
Quay sang cô vợ "rởm", thầy phán tiếp: "Ngọc Loan có nghĩa là cuối đời không chồng, không con. Chữ Ngọc đặt cho con gái là chữ khổ lắm con ạ, còn chữ Loan có nghĩa là luyền, luyến, lụy, khổ...".
Tý nữa thì tôi ôm bụng lăn đùng ra giữa sàn nhà mà cười. Bản thân tôi chưa bao giờ nghe ai nói chữ Minh có nghĩa là tuyệt mệnh. Định tranh cãi với thầy nhưng nhớ lại mục đích chính của mình, tôi im lặng nghe tiếp. Thầy còn làm một tràng dài bình luận về cặp "vợ chồng rởm", nhưng tựu trung vẫn là những xui xẻo xảy đến với 2 cái tên do cha mẹ đặt cho.
Điều dễ nhận thấy mà chúng tôi đã được chứng kiến, bất cứ "tín đồ" nào tìm đến cũng đều bị thầy Luật phán cho cái tên của họ là xấu, đen đủi. Nếu là con trai thì không làm ăn thất bát cũng sống không thọ, hoặc không vợ không con, không người nối nghiệp. Con gái thì đau khổ về đường tình cảm, không chồng hoặc nếu có thì chồng chết sớm, về già không nơi nương tựa. Mỗi tên thầy nói một kiểu khác nhau, lý lẽ đầy đủ như được lập trình sẵn từ trước.
Cũng giống anh thanh niên mang tên Quốc Hưng, để giải quyết những xui xẻo của cái tên mà bị thầy phán là "chết sớm", tôi phải đến để đích thân thầy làm lễ cúng cho người cõi âm, trong vòng 1 tuần rồi mới tính đến công đoạn tìm tên mới, sẽ được sung sướng về sau. Thấy tôi có vẻ xuôi tai và ra chiều suy nghĩ, thầy "bồi" thêm: "Cậu nghĩ kĩ đi, không phải có bệnh là vái tứ phương, mà quan trọng là phải tìm đúng bệnh, con người có tên nhưng phải hợp với cái mệnh của mình, không thể làm bừa".
Hỏi đến chi phí, thầy bảo chả đáng bao nhiêu, cái chính là cái "tâm" của mình, nhưng tìm hiểu mới biết, mỗi lần cúng bái tiền "lễ" cho thầy thấp nhất cũng phải vài trăm ngàn, còn tiền làm lễ, thấp nhất cũng vài triệu.
Tôi chào thầy về sau khi mất 100.000 đồng cho 15 phút để nghe thầy phán toàn những điều xui xẻo. Tôi nhẩm tính, với lượng khách hàng ngày như thế thì cũng chả mấy chốc mà thầy lên nhà lầu xe hơi. Mà ai cũng phải thay tên để đổi vận như thế, cơ quan Tư pháp làm sao cho xuể?
Theo Đời sống & Pháp luật
Ớn lạnh chuyện quấy rối của 'bóng lộ' ở hồ bơi "Sởn tóc gáy!". Đó là cảm nhận của bạn M.H. (sinh viên ĐH TĐT) khi nói về khu thay đồ nam ở hồ bơi Cung văn hóa Lao động TP.HCM. Cảm giác đó cũng có ở các bạn nam tại nhiều hồ bơi khác. 15g ngày 4-7, cùng một tốp bạn trẻ chúng tôi đi bơi ở Cung văn hóa Lao động. Khu...