Mùa yêu thương
Hai mươi t.uổi, tôi mơ ước về một cuộc sống thơ mộng và một tình yêu lãng mạn.Khi hai mươi, tôi luôn ước rằng sau này tôi sẽ có một căn nhà, chỉ là một căn nhà nhỏ nhưng thật xinh. Tôi sẽ trang trí xung quanh bằng những giá sách thật cao. Trong ngôi nhà ấy có một cây ghita, nếu một cây piano thì càng tốt, và có một giá vẽ. Trong ngôi nhà ấy có một căn bếp với đầy đủ những dụng cụ làm bánh…
T.uổi hai mươi người ta muốn làm mọi thứ! Nhưng rồi khi gần ba mươi, mỗi sáng thức dậy, tôi thích cảm giác có người bên cạnh mình, có một bờ vai, để dựa. Lúc ấy, tôi thấy mình rất yếu đuối, cần chở che và hạnh phúc khi có anh bên cạnh.
Anh vẫn bên cạnh tôi mỗi tối khi tôi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ và mỗi sáng thức dậy trong tiếng nhạc dịu dàng. Ngay cả khi tôi ngồi viết những dòng này, anh vừa đọc văn tôi viết, vừa cười ùn ục bảo sao tôi “sến” thế, rồi anh vẹo má tôi, cốc nhẹ đầu, rồi nháy mắt với bảo rằng: “ Đó là cách anh yêu em!”
Tôi mơ ước về một cuộc sống thơ mộng và một tình yêu lãng mạn (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh từng nói với tôi: “Anh không sợ cái c.hết, chỉ sợ mình sống không đủ“. Với tôi, sống đủ là cách mình cho đi. Anh đã cho tôi khoảng thời gian thật đẹp. Anh đã dạy tôi biết trân trọng cuộc sống và yêu quí bản thân hơn. Bằng cách đó, tôi học được cách trung thực với chính mình và cách chấp nhận một cuộc sống với một người dù không thể mang đến cho tôi những gì mà tôi từng mơ ước.
Anh hỏi tôi có tin tình yêu là vĩnh cữu?
“Tình yêu của chúng mình là vĩnh cữu. Vì chúng mình yêu nhau rất trọn vẹn, phải không anh?” Tôi không do dự để trả lời anh.
Hai mươi t.uổi, tôi mơ ước về một cuộc sống thơ mộng và một tình yêu lãng mạn. Giờ đây, tôi ao ước được mãi bên cạnh anh!
Theo 24h
Em đã rất buồn
Anh đã lừa dối em thế sao anh? Em đau lòng lắm, đau lắm anh ạ.Em biết người ta đến với anh không là mối tình đầu và anh cũng thế. Không biết ai hay em là mối tình đầu của anh vì anh chưa bao giờ kể em nghe về người con gái khác. Thật nực cười phải không vì mấy ai lại đi kể cho người con gái mình đang yêu về một người con gái khác trong quá khứ phải không anh?
Nhưng em thì lại khác, em đã sẵn sàng kể hết mọi chuyện cho anh nghe, và anh hiểu mà anh chính là mối tình đầu của em. Mặc dù thời còn là học sinh ngây ngô em cũng đã thích vài cậu bạn nhưng có lẽ đó chỉ là thích thôi vì em chẳng bao giờ nói với họ hay bất ai rằng em thích họ. Thật ngốc nghếch phải không?
Và rồi thời sinh viên với những thay đổi mới khiến em trưởng thành hơn trong suy nghĩ. Em đã gặp anh, quen anh, và rồi yêu anh. Thật sự trong em lúc đầu em chưa từng nhận rằng em đã yêu anh, em chỉ nghĩ quen anh cho vui thôi nhưng rồi dần dần cái suy nghĩ ấy đã thay đổi cho tới bây giờ, em vẫn thực sự là đã yêu...
Anh ạ, yêu anh em vui nhiều và cũng đã buồn nhiều. Đã có lần có lẽ do buồn, em đã có xao xuyến trước người khác không phải là anh vì em cảm thấy người ta tuy bề ngoài không được bằng anh nhưng em cảm nhận được người ta có một tình cảm thật nhẹ nhàng, ấm áp. Nhưng có lẽ vì yêu anh quá nhiều, em đã không cho phép mình nghĩ tới người ta nữa. Em quyết định học tiếp và chuyển về cùng sống với anh trong căn phòng trọ chật hẹp ấy. Đó là những ngày tháng thực sự đã thật hạnh phúc với em. Những ngày tháng ấy trôi qua thật nhanh và rồi anh cũng đã học xong, anh nói cùng ở đó với em co tới khi nào hai đứa học xong rồi tính tiếp. Nhưng em có suy nghĩ khác anh một chút, em muốn chúng ta sẽ tạo lập sự nghiệp ở một nơi khác và anh là người đi trước tạo bước cho em. Anh đã làm theo, chúng mình đã tạm xa nhau một thời gian. Thời gian ấy em đã rất buồn và nhớ anh, anh ạ!
Em chỉ là bến đỗ bình yên thay cho tình yêu mà anh đã gọi là "mình có duyên mà không có phận"! (Ảnh minh họa)
Em chưa bao giờ từng nghĩ một ngày nào đó anh phản bội em, quả thật chưa bao giờ em nghĩ tới, em đã đặt niềm tin nơi anh quá nhiều. Em tưởng chừng không có ai có thể làm em mất đi niềm tin vào nơi anh được, nhưng những gì em nghĩ nó quá đơn giản, nó đơn giản quá không khác nào một đ.ứa t.rẻ con nghĩ. Em thật ngốc! Rồi một ngày mùa đông lạnh lắm anh ạ, em lang thang trên mạng để tìm anh nói chuyện để quên đi cái cảm giác lạnh lẽo ấy nhưng em không gặp được anh. Vô tình hay cố tình em tìm tới nick chát của anh, mở nhật ký của anh. Em thấy rất nhiều, rất nhiều dường như chỉ có anh và em nói chuyện với nhau nhưng bất ngờ quá em bỗng thấy có một vài cái nick lạ xen vào giữa những cuộc nói chuyện giữa anh và em. Em thấy cũng bình thường thôi, em không định xem thên nữa nhưng có một câu nói đã làm em phải tìm ra cái điều kỳ lạ ấy. Anh có biết đó là câu nào mà lôi cuốn em đến vậy không? "lâu rồi em có vào nick kỷ niệm không?". Điều đặc biệt cái nick mà anh gọi là "kỷ niệm" đó lại có cái đuôi rất đỗi mới mẻ. Em thấy lạ quá anh ạ, lúc đó em tự nhủ mình chắc chẳng có gì đâu, lúc đó em vẫn không mảy may điều gì sắp xảy ra với mình cả, em lại lang thang tiếp và những cuộc trò chuyện của anh với người con gái ấy như một cuốn phim quay chậm mà có lẽ tới tận bây giờ em vẫn mong nó không là sự thật.
Anh đã lừa dối em thế sao anh? Em đau lòng lắm, đau lắm anh ạ. Mặc dù cho tới giờ em vẫn giữ anh bên mình, anh vẫn là của em nhưng em không thể quên. Em đã cố tìm cho mình những lối thoát giải tỏa, nhưng em không thể mãi dối lừa mình, em vẫn không thể thoát khỏi nỗi ám ảnh bởi anh đã quá đáng với em như thế. Em hỏi anh, hỏi bản thân mình, đã là gì để khi ở bên em mà anh lại nghĩ tới người con gái khác? Chẳng lẽ anh coi người đó là trò chơi hay anh đang coi chính em là trò chơi ấy. Em buồn lắm. Hay chính người ta mới là tình yêu của anh và em chỉ là bến đỗ bình yên thay cho tình yêu mà anh đã gọi là "mình có duyên mà không có phận"!
Theo 24h
Em muốn là người tình Em muốn là người tình của anh, đứng sau anh, đợi anh âm thầm và lặng lẽ. Anh! Còn hai ngày nữa là đủ bảy ngày mình làm người yêu của nhau trong âm thầm, lén lút như hai kẻ tội đồ. Em từng nói với anh rằng em muốn mãi mãi là người tình của anh cho đến khi em tìm được...