Mùa vừng
Trời nắng quá, mấy khoảnh ruộng trên cồn đất cao đã khô héo cả. Bà tôi vác cuốc trên vai sốt sắng cả ngày dẫn nước.
Thế mà nước chưa tới nơi lúa đã chết rũ vì khát, không thể cứu vãn được. Trông những luống cày dần dần lấp đi những xác lúa mới ngày nào hãy là thân con gái, bà tôi xót xa…
Rồi chẳng mấy chốc đất đã trải rộng ra dưới chân người. Bà tôi nắm từng nắm hạt vừng quăng lắc rắc xuống đất. Đất nhận lấy từng hạt vừng như nhận lấy cho mình những đứa con yêu dấu. Bấy giờ đang là mùa khô, chân ruộng cao như mấy mảnh đất phải trồng vừng ấy lại càng hiếm nước. Nhưng cây vừng chẳng đỏng đảnh như cây lúa đâu, chẳng cần đến một gầu nước nào cả. Theo tháng ngày những cây mầm tích lũy chất lấy được từ lòng đất mẹ mà sinh sôi mau mắn.
Cái giống vừng dễ trồng thật đấy! Mới ngày nào hạt vừng bé nhỏ vừa mới được gieo đẩy đất chui lên, nhìn xa hãy còn mong manh lắm. Đã có lúc người ta trông thấy đành lắc đầu vì ngỡ rằng “hết phương cứu chữa”. Chẳng còn loài cây nào có thể mọc lên được nữa trên mảnh đất khô cằn ấy. Ấy vậy mà ngoảnh đi ngoảnh lại, vừng đã chấm đỉnh đầu đứa trẻ lên ba. Những chiếc lá chìa ra xanh rờn như muốn thu ánh nhìn tò mò của người ta vậy.
Khi đôi mắt dừng lại ở quả vừng xanh, được tạo hóa mài nhẵn cho những đường nét khum khum lạ mắt đính giữa thân cây và cuống lá, thì những chiếc lá đã hoàn thành sứ mệnh của mình, rung rinh cùng gió. Điểm lên một vài đóa hoa nở muộn màu tím mơ duyên dáng, nổi bật trên nền xanh của lá. Chúng thi nhau gọi mời ong bướm khắp nơi về tụ hội. Lòng người như thấy xốn xang. Bà tôi hay tới lui lại nơi này, chẳng phải để trông trâu bò hay lũ con nít phá phách, là bà đi nhổ cỏ dại đấy. Cỏ dại đụng phải bàn tay của bà mà khiếp sợ.
Video đang HOT
Rồi một ngày những chiếc lá nơi gốc cây úa vàng, ngọn cây thôi không đơm hoa nữa, những quả vừng vận chiếc áo màu nâu. Vừng theo người về nhà. Tiếng rào rào quen thuộc lại bắt đầu dội lên trong đêm. Ông tôi kéo cái trục đá đi trước, bà tôi tỳ cái đòn gánh theo sau, đi vòng quanh khắp lượt trên lớp cây vừng rải sẵn. Cứ như thế quả vừng được tách ra khỏi cây thì cũng là lúc gà cất tiếng gáy báo canh khuya.
Sáng mai ra, vừng được đem ra sân phơi. Trưa lại những quả vừng được nắng kêu lên tanh tách đến vui tai. Chẳng khác nào những con trai nhả ngọc, nhả ra cho bà tôi những hat vừng béo mấy. Trao qua trao lại nắm hạt vừng trong tay như nâng niu một vật quý, bà tôi vẻ hài lòng. Bà tỉ mẩn nhặt nhạnh những mảnh vụn lá và cành cây còn sót lại. Em tôi thơ ngây phe phẩy cái chổi lông gà, đôi mắt lim dim bắt chước cô Tiên làm phép thuật gọi đàn chim sẻ xuống nhặt giúp bà. Bà tôi bẹo má nó rồi cả mấy bà cháu cùng cười vang.
Tôi xa nhà trọ học, ngày đi xa không quên mang theo bên mình một bọc vừng mà bà tôi cẩn thận gói ghém từ mấy ngày hôm trước. Rồi những ngày mưa đến, hương vừng lan tỏa khắp nơi. Bữa ăn, lũ học trò nhớ quê, nhớ nhà ngồi bần thần chẳng buồn tranh vừng ăn nữa. Có cô bé nước mắt chan hòa như mưa, buột miệng thành lời gọi “Vừng ơi!”.
Theo Dân Trí
Cô nàng ham vật chất quyết chọn cho mình bến đỗ "ngon", ai ngờ sau khi chiều chuộng hết mức bạn trai lại thản nhiên tuyên bố...
Nghĩ đến việc bạn trai luôn đối xử tốt với mình từ khi yêu, lại không có dấu hiệu lăng nhăng, ong bướm gì, cô tin anh sẽ cho cô một đám cưới thật tuyệt song sau khi thông báo mình có thai anh lại...
"Anh đừng nghĩ con gái ham tiền tài vật chất là không ra gì. Ai cũng mong muốn được hạnh phúc, được sống một cuộc sống tốt hơn. Em cũng là vì tính toán cho tương lai của em, con cái em và bố mẹ em mà thôi. Kẻ bất chấp tất cả vì tiền mới đáng khinh, còn người con gái biết chọn cho mình một bến đỗ tốt hơn thì có gì sai?",cô buồn bã nhìn người đàn ông mình đã yêu thương, và cũng yêu thương mình hết mực 3 năm nay mà giải thích.
Phải, là cô phụ anh, là cô bỏ anh theo người khác giàu có hơn, điều kiện tốt hơn. Nhưng trách sao được cô chứ? Anh và cô đều là con nhà nghèo, quê tỉnh lẻ, chả có gì ngoài hai bàn tay trắng lập nghiệp nơi thành thị bon chen. Cô mơ ước tìm cho mình người đàn ông vững chãi có thể nương tựa thì sai sao?
Ảnh minh họa
Cô dứt áo ra đi, để lại anh cùng tất cả những gì 2 người đã có với nhau. Cô vui bên tình mới, đôi khi cũng nhớ về anh với niềm áy náy, nhưng nhìn tình yêu hiện tại cô lại gạt đi ngay. Thậm chí cô còn nghĩ, những ngày tháng với anh có phần phí phạm tuổi xuân của người con gái. Con gái má phấn môi hồng để làm gì, không phải là nhân lúc trẻ trung, xinh đẹp nhất tìm cho mình một nửa tốt nhất để trao gửi cả đời hay sao? Nếu còn yêu anh, dù anh tốt thật đấy, nhưng sao cô có thể rủng rỉnh mua sắm, đi ăn nhà hàng sang trọng và có nhà trọ cao cấp để ở thế này? Cuộc sống như này mới là thứ cô đáng được hưởng, là điều cô nên được trải qua.
Yêu nhau gần 1 năm với tình mới, cô phát hiện mình có thai. Cô mừng lắm. Nghĩ đến việc bạn trai luôn đối xử tốt với mình từ khi yêu, lại không có dấu hiệu lăng nhăng, ong bướm gì, cô tin anh sẽ cho cô một đám cưới thật tuyệt, mẹ con cô sẽ có một mái ấm đủ đầy, đẹp đẽ. Nhất định là thế.
Song khi thông báo tin vui ấy với người bạn trai giàu có của mình, thì anh chàng lại ra vẻ trầm ngâm, cuối cùng trả lời: "Hiện tại anh không thể cưới vợ, cho nên anh nghĩ tốt nhất là em bỏ cái thai ấy đi". Cô thảng thốt với câu hỏi tại sao, thì nhận được đủ thứ lí do, kiểu như: "Sự nghiệp của anh chưa ổn định", "Năm nay chưa đẹp tuổi", "Bố mẹ muốn anh lập nghiệp thêm vài năm nữa"...
Cô thừa thông minh để hiểu đó chỉ là viện cớ. Cuối cùng vẫn là không muốn cưới cô, quá đáng hơn còn muốn bỏ đứa con đi. Cô và anh ta tranh cãi kịch liệt. Cuối cùng anh ta lạnh nhạt bảo cô: "Nói thật với em, anh chưa bao giờ có ý định cưới em hết. Anh yêu em, chiều chuộng em vì đơn giản thấy thích em mà thôi. Thời gian yêu nhau, anh tự thấy đã đối xử tốt với em, không làm gì khiến em buồn, vậy là ổn rồi. Chứ em nghĩ em xứng đáng làm vợ anh sao? Gia đình em, điều kiện của bản thân em chưa đạt yêu cầu 1 người vợ trong tiêu chuẩn của anh và gia đình anh đâu. Em có nghĩ mình đang trèo cao không? Em đừng mộng tưởng chỉ với 1 chút nhan sắcmà đã có thể đổi đời. Những cô nàng nghèo nhưng thừa ham muốn vật chất như em ngoài kia thiếu gì!".
Ảnh minh họa
Cô sững sờ trước những lời nói quá phũ phàng từ người đàn ông mình đã mặn nồng bao lâu nay. Cô nhìn anh ta, mắt ầng ậc nước, nhưng anh ta hoàn toàn ráo hoảnh: "Thực ra anh biết, để đến với anh em đã chia tay người bạn trai nghèo yêu mấy năm rồi. Anh nghĩ cậu ta mới thích hợp để em lấy làm chồng, cả về tình cảm lẫn sự tương xứng trong điều kiện. Đừng ham trèo cao mà ngã đau, đừng mơ mộng lắm rồi thất vọng nhiều, phải biết mình là ai và mình đứng ở đâu em ạ. Về cái thai, anh thật lòng khuyên em nên bỏ nó đi, nếu không nó sẽ ảnh hưởng tới cả tương lai phía trước của em đấy. Một người biết suy nghĩ cho tương lai sẽ không làm một việc dại dột như thế chứ? Chi phí đi bệnh viện anh sẽ chuyển cho em vào tài khoản, anh cũng sẽ có quà chia tay cho em nữa, hi vọng an ủi được em phần nào...".
Nhìn bóng dáng người đàn ông ấy khuất dạng, cô không kìm được nữa òa lên khóc nức nở. Ai ngờ được, người cô có ý định gửi gắm cả đời, cuối cùng lại ném vào mặt cô những lời cay đắng nhường ấy. Cuối cùng cô cũng đã hiểu được cảm giác của bạn trai cũ mình khi xưa...
Theo Afamily
Tình cũ của ba tôi Ngày còn trai chưa vợ, ba tôi từng có một mối tình. Nghe bảo đắm say da diết lắm, nhưng nửa đường dang dở. Người ấy là cô Năm Tươi. Cô Năm xinh gái, phổng phao, con nhà gia thế. Ba thì nghèo, lại mồ côi nên nhà cô Năm chê, cấm cửa. Ông Xã Bảy (cha cô Năm) năm lần bảy lượt...