Mùa thu, mùa của miền kí ức…
Mùa thu nó mang lại cho ta nhiều cảm xúc thật đấy! Nó làm em lại thèm một cái nắm tay thật chặt, một cái ôm từ phía sau, một cái hôn nhẹ lên trán…; nó làm lý trí em chẳng thể nào kiểm soát nổi những nỗi nhớ về anh nữa rồi….
Mùa thu là mùa của những cơn mưa ẩm ương lúc chiều tà, mùa của những cơn gió và lá vàng… Chẳng hiểu sao mùa thu lúc nào cũng mang lại cho em cái tâm trạng man mác, bình yên nhưng lại xen lẫn chút gì đó buồn. Có lẽ vì vậy mà những mảng kí ức về anh lại bất chợt ùa về trong tâm trí em, những kí ức tưởng chừng em đã chôn chặt nó vào góc khuất trong tim mình! Hình như em lại nhớ về anh mất rồi…
Mùa thu nó mang lại cho ta nhiều cảm xúc thật đấy! Nó làm em lại thèm một cái nắm tay thật chặt, một cái ôm từ phía sau, một cái hôn nhẹ lên trán…; nó làm lý trí em chẳng thể nào kiểm soát nổi những nỗi nhớ về anh. Những kỷ niệm về anh lại như những mảnh ghép nhỏ, chẳng có trật tự, chẳng có khái niệm về không gian và thời gian; chúng cứ vậy mà ồ ạt ùa về… Em nhớ những ngày ngồi ê a với anh giữa mênh mông biển và đêm, nhớ những hôm mưa tầm tã nhưng anh cứ muốn mình gặp nhau vì anh bảo anh thích mình có những kỉ niệm dưới mưa; em nhớ cả những cái ôm, cái hôn vội và những bước chân không nỡ rời…Thu năm đó với em dịu nhẹ nhưng ngọt ngào và ấm áp lắm.Không có anh, mùa thu bình lặng và buồn đến nhường nào!!
Yêu nhau rồi chia tay, thứ duy nhất còn lại là những kí ức và kỷ niệm- những thứ chỉ có thể vui trong quá khứ. Ấy vậy mà nhưng cơn mưa đầu mùa của thu, nó dường như xoa dịu những nóng bức của mùa hè đang qua, xoa dịu cả những bon chen xô bồ của của cuộc sống để rồi em lại thấy mình lại là một đứa con gái mềm yếu và khờ dại. Em lại muốn gạt đi hết lý lẽ, mọi đúng sai để chạy đến bên anh và nằm cuộn tròn trong vòng tay anh. Sao mùa thu lại làm em nhớ anh đến da diết. Anh này, thu về có làm anh nhớ đến em như em đang nhớ anh không?!
Video đang HOT
Thu năm nay, và cả những mùa thu năm sau, năm sau nữa, anh và em; có lẽ chúng ta vẫn sẽ như những đường thẳng song song- nhìn thấy nhau nhưng sẽ chẳng bao giờ gặp; bàn tay nhỏ của em cũng sẽ chẳng bao giờ nằm gọn trong lòng bàn tay cứng cáp của anh nữa.. Chúng ta sẽ chẳng ai nhắc ai phải đem thêm áo cho những chiều gió, chẳng ai dặn dò ai phải lo giữ sức khỏe nữa phải không anh? Anh cứ trở về với con đường của riêng anh, em cũng sẽ bước đi con đường của riêng em mà không có anh… nhưng dù thế nào, chúng ta phải cùng hạnh phúc, anh nhé. Vì chúng ta đã chọn chia tay khi tình cảm vẫn đong đầy, nên đừng để điều đó trở nên vô ích!
Thu năm nay, hãy cứ để nó ôm trọn những nỗi nhớ anh trong em một lần này nữa thôi, rồi em sẽ cố quên….
Theo Guu
Mùa thu của cô gái tuổi 30
Trời xanh lắm, nắng vàng lắm, thu đã lặng lẽ sang tự lúc nào chẳng hay. Thu nhẹ nhàng như bước chân ai ra phố, như ánh mắt ai dõi nhìn mùa thu đi ngang cửa. Em là cô gái tuổi 30.
Sáng ngủ dậy muộn, lười nhác đưa tay kéo rèm cửa, nắng đã bớt chói chang, cũng chẳng còn mưa rào tầm tã, gió tinh nghịch vẩn vơ thổi trên tóc,...Ồ, tháng 8 đã sang, thu gõ cửa tự lúc nào chẳng biết. Bất giác trong lòng vang lên giai điệu nhạc trịnh quen thuộc:"Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ,..." Lòng cô gái tuổi 30 rạo rực cảm xúc của mùa thu xa rất xa ấy...
Em thích nhất là mùa thu Hà Nội, thích sự rón rén ngập ngùng, ngấp nghé của ai kia đang đổi chỗ cho mùa hạ nồng nàn, cháy bỏng. Thích mùi cốm mới, mùa sữa lúa, hương sen thoang thoảng còn sót lại,... những mùi chỉ thu Hà Nội dịu dàng mới có được. Thích bàn tay ai ấm áp dắt em đi trong những đêm thu Hà Nội tĩnh lặng, nhẹ lâng lâng, trong veo. Thích ánh mắt ai cười mỗi sớm ban mai tinh khiết, mỗi buổi chiều tà bình yên đến lạ lùng. Anh à, em vẫn còn nhớ: "Tháng 8, mình đã từng bên nhau."
Nhưng anh à, anh còn nhớ không? cứ mỗi độ thu sang là lá vàng lại rụng vơi đầy, đã bao lần em nghĩ đấy là nước mắt của hàng cây cổ thụ... Chao ôi!!! Thu đẹp nhưng buồn. Tháng 8, tháng của hẹn hò mà cũng là tháng của chia ly. Thu ôm ấp nỗi buồn, thu chan chứa nước mắt, thu gửi nỗi nhớ mùi hoa sữa nồng nàn, thu tâm tư, thu sầu muộn nhưng thu chẳng nói, thu chẳng ngỏ cùng ai. Anh à, em vẫn còn nhớ, mình chia tay vào một chiều thu tháng 8, mưa ướt đôi gò má em, ướt cả một con đường lá vàng rụng rơi đầy: "Tháng 8, mình dừng lại thôi em."
Nhanh thật đấy, đã bao lần thu đến rồi lại đi, em đã 30 tự lúc nào em cũng chẳng bận tâm nữa. Lòng vẫn rạo rực những cảm xúc yêu thương nồng cháy, mãnh liệt mỗi độ thu về. Miệng vẫn hát giai điệu nhạc Trịnh quen thuộc: "...Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người/ Lòng như thầm hỏi tôi đang nhớ ai/ Sẽ có một ngày trời thu Hà Nội trả lời cho tôi..." Chân vẫn bước trên con đường lạo xạo ngập lá vàng quen thuộc, cúi đầu nhặt một chiếc lá rơi nghiêng, có chút bâng khuâng, chút mừng rỡ, bồi hồi xen lẫn tiếc nối, trái tim như vừa lại một lần lạc nhịp,.. Vẫn con đường ấy, vẫn hàng sấu già ấy, lá vàng vẫn rơi nghiêng một vẻ dịu dàng, chỉ là... cảm xúc nay khác rồi, người cũng tận nơi đâu???
Em đã một mình đi qua bao mùa xuân, hạ, thu, đông,.. Đã bao đêm giật mình trong cơn say ngủ vì nhận ra mình còn thiếu điều gì. Cô gái 30 đã nghĩ sẽ vứt bỏ tình yêu, sẽ để nó ngủ vùi mãi mãi nơi sâu nhất của con tim, của tâm hồn. Vậy mà, thu về, khiến lòng ai rạo rực vị men say của tình yêu. Rồi sẽ lại có những rung động, những cơn say nắng, những nỗi nhớ nhung cháy bỏng. Rồi sẽ lại có một bàn tay ấm dắt em đi trên con đường lá thu vàng rụng đầy vơi. Sẽ lại có những buổi tối dành tặng nhau một không gian yên ắng nơi quán quen, gọi một tách trà hoa sữa, thả hồn theo nhạc Trịnh mơ màng. Sẽ lại có những buổi chiều mưa, hai đứa lang thang phố cổ, mây đen bất chợt kéo đến, trời vội vàng đổ cơn mưa, ai đó ôm ghì lấy một ai, tránh cái lạnh của chiều thu muộn màng.
Là yêu thêm lần nữa thôi mà, cô gái tuổi 30, là để con tim lại một lần nữa lỗi nhịp thôi mà. Là thêm một người bên ta mỗi lúc cô đơn, lạnh lẽo, thêm một bàn tay nắm lấy bàn tay, thêm một bờ vai gục đầu lên khóc thút thít.
Tình yêu, hai tiếng ấy diệu kì lắm, cô bé 30, em có biết chăng???
Ước gì, anh là chàng hoàng tử, anh sẽ hóa trái tim em thành chiếc lá vàng thu để nó "rơi nghiêng" trên con đường tình yêu.
Theo Phunutoday
Xa Hà Nội, tôi nhớ mãi mùa sấu ấy...! Mùa lá sấu rụng, một mùa bâng khuâng đang về trong lòng Hà Nội nên thơ... Sấu về giữa những ngày nắng ran như thỏa niềm trông ngóng, đợi chờ của bao người con đất Bắc để có những phút giây tạm quên đi oi ả nóng nực của mùa hè. Sấu về như ước thề, như đến hẹn lại lên, không thể...