Mua nhà của bố, bị “lôi” vào vụ án của con
Hợp đồng mua bán nhà đất ký kết với bố, thế nhưng lại bị “lôi” vào vụ án của con, dù không liên quan đến vụ án này. Số tiề.n gần chục tỷ đã bàn giao cho chủ đất nhưng quyền lợi không được bảo vệ khiến bị hại bức xúc.
Mua nhà của bố, bị “lôi” vào vụ án của con
Chị Đặng Thị Kim Hà (SN 1968, HKTT số 5, ngõ 79 phố Thái Thịnh, Thịnh Quang, Đống Đa, Hà Nội) vẫn chưa hết bất ngờ vì bỏ số tiề.n 5 tỷ đồng mua mảnh đất của ông bố, thế nhưng lại có tên với tư cách bị hại trong bản án xử chung thân của con gái chủ đất.
Nguy cơ chị mất tiề.n tỷ vì bản án Sơ thẩm số 369/2013/HSST ngày 23/9/2013 của Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội đã “xử gộp” và bỏ lọt tội phạm.
Vợ chồng chị Đặng Kim Hà vẫn chưa hết bất ngờ khi bị “lôi” vào thành bị hại trong một vụ án bị “xử gộp” của TAND T. P hà Nội.
Sau phiên Tòa sơ thẩm kết thúc, những ngày tháng qua chị Hà vô cùng búc xúc và đã có đơn kháng cáo bản án số 369/2013/HSST ngày 23/9/2013 vì: Chị Hà đã bỏ 5 tỷ ra mua mảnh với ông Nguyễn Thi Sách (SN 1921, là cha đẻ của Nguyễn Thị Bằng An). Ông Sách chính là người trực tiếp ký kết hợp đồng mua bán đất, có sự chứng thực của Văn phòng công chứng Long Biên (số 168, Ngô Gia Tự, quận Long Biên, Hà Nội).
Chị Hà và chị Oanh cho rằng mình không liên quan đến vụ án của Nguyễn Thị Bằng An nên đồng tình với luật sư đề nghị phải tách vụ án của 2 chị và ông Sách bằng một vụ án khác.
Đồng thời 2 chị đã làm đơn kháng cáo bản án sơ thẩm. Ngoài ra các chị còn viết đơn t.ố cá.o hành vi lừa dối dùng GCNQSDĐ giả của ông Sách trong việc chuyển nhượng đất để chiếm đoạt 8,7 tỷ của 2 chị tới cơ quan công an quận Cầu giấy.
Trao đổi với phóng viên, chị Hà bức xúc: “Hợp đồng mua bán, chuyển nhượng mảnh đất đứng tên ông Sách là chủ sở hữu, tất cả mọi thủ tục mua bán chúng tôi đều thực hiện với ông Nguyễn Thi Sách. Chúng tôi không liên quan đến vụ việc của Nguyễn Thị Bằng An – con gái ông Sách. Việc cơ quan điều tra, TAND T.P Hà Nội đưa chúng tôi thành bị hại trong một vụ án này là không có cơ sở”.
“Đán.h tráo khái niệm” và “bỏ qua tội phạm”?!
Mảnh đất có tổng diện tích 453m2 tại tổ 47 phường Dịch Vọng Hậu (quận Cầu Giấy) của ông Nguyễn Thi Sách và vợ (đã mất năm 2006) đã được UBND quận Cầu Giấy cấp GCNQSDĐ đứng tên ông Sách.
Ông Sách đã chia cho bốn người con mỗi người một mảnh để xây nhà ở. Diện tích 230,9m2 còn lại do vợ chồng ông quản lý, sử dụng. Nhưng, vì có sự tranh chấp giữa các anh chị em ruột trong gia đình nên mảnh đất nói trên chưa đủ thủ tục để đề nghị UBND quận Cầu Giấy làm thủ tục cho tách thửa để cấp GCN QSD riêng cho các con ông.
Mảnh đất 453m2 tại tổ 47, phường Dịch Vọng Hậu, quận Cầu Giấy mà ông Nguyễn Thi Sách chuyển nhượng 1/2 diện tích đất cho chị Hà, chị Oanh.
Ngày 15/6/2011, hợp đồng chuyển nhượng, mua bán thửa đất nói trên do ông Nguyễn Thi Sách đứng ra giao dịch với chị Hà, chị Oanh.
Ông Sách đưa ra GCNQSDĐ đứng tên mình. Văn bản công chứng của Phòng công chứng 168 Long Biên cũng chứng thực: các giấy tờ chứng minh đều hợp pháp, hợp lệ, do các cơ quan có thẩm quyền cấp, không có sự giả mạo, tẩy xóa, thêm bớt làm sai lệch nội dung; thửa đất và tài sản trên đất thuôc trường hợp được chuyển nhượng theo quy định của pháp luật…
Video đang HOT
Tuy nhiên, Tại bản Kết luận điều tra số 350 KLĐT/PC46 (DD10) đối với vụ án Nguyễn Thị Bằng An và đồng phạm có hành vi lừ.a đả.o chiếm đoạt tài sản và Làm giả con dấu, tài liệu của cơ quan, tổ chức, cơ quan điều tra kết luận: 13 bìa đỏ do An và đồng phạm làm giả để đi lừ.a đả.o, chiếm đoạt tài sản của người khác, trong đó có bìa đỏ đứng tên ông Nguyễn Thi Sách (đã bán cho chị Hà, chị Oanh).
Cơ quan điều tra kết luận: ông Sách không biết đó là giấy giả, mọi thỏa thuận đều do An thực hiện, số tiề.n chiếm đoạt An trực tiếp nhận và sử dụng. Ông Sách đã cao tuổ.i nên CQĐT không xem xét xử lý hình sự.
Đối với các VPCC và Công chứng viên, trong quá trình thực hiện việc công chứng chuyển nhượng đều không biết những GCNQSD đất đó là giấy giả nên CQĐT không xem xét trách nhiệm hình sự đối với các công chứng viên này!?
Bản án sơ thẩm số 369/2013/HSST ngày 23/9/2013, TAND T.P Hà Nội tuyên Nguyễn Thị Bằng An nhận mức án Chung thân cho hai tội danh, và có trách nhiệm hoàn trả số tiề.n đã chiếm đoạt cho các bị hại, trong đó có chị Hà, chị Oanh.
Liên quan đến vụ việc, LS Vương Thanh (VP Luật sư An Khánh, Đoàn Luật sư Hà Nội) phân tích: Cơ quan điều tra đã bỏ lọt tội phạm. Trong vụ việc của chị Hà, chị Oanh, hai chị là bị hại của ông Nguyễn Thi Sách – người chủ sở hữu đã chuyển nhượng thửa đất mình đứng tên nhưng bìa đỏ lại là giả con dấu, chữ ký.
“Ông Nguyễn Thi Sách phải bị truy tố trước pháp luật về hành vi “lừ.a đả.o, chiếm đoạt tài sản” và hành vi “Sử dụng tài liệu, chứng cứ giả”.
Chị Hà, chị Oanh đã có đơn t.ố cá.o ra cơ quan Công an; TAND quận Cầu Giấy, hai cơ quan đó phải có trách nhiệm xử lý, giải quyết đơn t.ố cá.o của công dân. Việc TAND TP Hà Nội đưa hai chị này là bị hại trong một vụ án khác mà các chị không có liên quan với bị can là không có căn cứ, vi phạm nghiêm trọng pháp luật. Chị Hà, chị Oanh có quyền yêu cầu hủy bản án sơ thẩm mà TAND T.P Hà Nội tuyên.
Luật sư Thanh cũng cho biết, việc cơ quan điều tra không xem xét vai trò của Văn phòng công chứng trong việc chứng thực các tài liệu (hợp đồng chuyển nhượng giữa chị Hà, chị Oanh và ông Sách diễn ra) là sai.
“Văn phòng Công chứng có trách nhiệm liên đới trong vụ việc, phải chịu trách nhiệm trước pháp luật vì đã chứng thực những giấy tờ giả là thật khiến các giao dịch mua bán mới được tiến hành”.
Theo LS Thanh, ông Sách hiện đang là chủ sở hữu duy nhất của thửa đất 453m2 đã được UBND quận Cầu Giấy cấp GCNQSDĐ. Việc ông chia đất cho các con xây nhà chưa được tách thửa, tách bìa và đang phát sinh những tranh chấp, như vậy là chưa được pháp luật thừa nhận.
Vì vợ ông Sách đã chế.t (và nếu không có di chúc để lại), ông Sách sẽ là người sở hữu duy nhất của thửa đất này. Theo luật thừa kế, ông sẽ sở hữu tổng diện tích mảnh đất và 1/5 diện tích của một nửa còn lại chia đều cho năm người (ông Sách và bốn người con).
LS Thanh cho biết thêm, thửa đất chị Hà, chị Oanh mua là phần diện tích ông Sách được sở hữu theo pháp luật, chưa tính thêm phần sở hữu chia theo luật thừa kế, do đó, ông Sách có nghĩa vụ bàn giao đất đã bán theo hợp đồng cho chị Hà, chị Oanh. Đó cũng là tài sản để ông Sách thi hành án, hoặc trả bằng tiề.n, hoặc trả bằng đất.
“Vụ việc của chị Hà, chị Oanh phải được tách riêng ở một vụ án khác. Ông Nguyễn Thi Sách là người ký kết hợp đồng mua bán phải bị truy tố trước pháp luật về hành vi lừ.a đả.o. Cơ quan điều tra, TAND quận Cầu Giấy cũng cần truy tố, xem xét vai trò, trách nhiệm của VP công chứng” LS Thanh nói.
Diễn biến việc nhận chuyển nhượng đất từ ông Sách sang chị Hà: Ngày 15/6/2011, chị Đặng Thị Kim Hà và chị Nguyễn Thị Kim Oanh cùng góp số tiề.n 8,7 tỷ đồng để mua mảnh đất rộng 230,9m2 tại tổ 47 phường Dịch Vọng Hậu, quận Cầu Giấy, HN mà chủ sở hữu là đứng tên ông Nguyễn Thi Sách SN 1921, trú tại địa chỉ nêu trên. Thửa đất chị Hà và chị Oanh nhận chuyển nhượng của ông Sách có GCN QSDĐ số AK 304560 do UBND quận Cầu Giấy cấp ngày 21/1/2011, thửa đất số 113 (IT), tờ bản đồ số 20. Việc mua bán, chuyển nhượng, giao tiề.n được thể hiện trong Hợp đồng văn bản công chứng (VP Công chứng Long Biên, trụ sở 168 Ngô Gia Tự, Long Biên, HN) chứng thực. Việc chuyển nhượng nhà đất được hoàn tất nhưng ông Sách đề nghị chị Hà, chị Oanh cho ở lại đến ngày 15/8/2011 sẽ bàn giao nhà. Hết thời gian cho ông Sách ở nhờ, chị Hà, chị Oanh đến nhận nhà thì không gặp ông Sách, nhà khóa cửa. Con trai ông Sách nói cha mình đi nghỉ mát. Nhiều ngày sau đó, chị Hà, chị Oanh đi tìm nhưng không gặp được ông Sách, cũng không liên lạc được với ông theo số điện thoại mà ông đã cho các chị. Ngày 29/8/2011, chị Hà, chị Oanh đi thực hiện thủ tục sang tên sổ đỏ thì được Sở Tài nguyên Môi trường Hà Nội trả lời: “Giấy CNQSDĐ này là giả”, hai chị vội viết đơn trình báo đến Phòng Cảnh sát Kinh tế (Công an T.P Hà Nội) để cơ quan công an điều tra làm rõ sự việc. Cùng thời điểm này, chị Hà, chị Oanh gửi đơn t.ố cá.o và đơn khiếu kiện tới Công an quận Cầu Giấy, TAND quận Cầu Giấy về hành vì lừ.a đả.o, chiếm đoạt tài sản của ông Nguyễn Thi Sách đối với mình Thế nhưng, hai chị đã rất bất ngờ khi TAND T.P Hà Nội đưa tên mình vào danh sách “bị hại” trong một vụ án khác mà kẻ phạm tội lừ.a đả.o lại không phải là ông Nguyễn Thi Sách – người lừa bán thửa đất có GCNQSDĐ bị làm giả con dấu và chữ ký. Ngày 23/9/2013, Tòa Hình sự (TAND TP Hà Nội) mở phiên sơ thẩm xét xử vụ án “Lừ.a đả.o chiếm đoạt tài sản”; “Làm giả con dấu, tài liệu của cơ quan, tổ chức” đối với Nguyễn Thị Bằng An và đồng phạm. Trong vụ án này, Nguyễn Thị Bằng An bị cơ quan điều tra kết luận các hành vi phạm tội : An có hành vi “lừ.a đả.o chiếm đoạt hơn 40 tỷ đồng và An còn là đồng phạm trong việc làm giả 13 giấy CNQSDĐ. Song, điều khiến chị Hà và chị Oanh bất ngờ đó là việc các chị mua 230,9m2 của ông Nguyễn Thi Sách được HĐXX triệu tập tới Tòa với tư cách là người bị hại của Nguyễn Thị Bằng An, trong khi các chị với chị An không có giao dịch chuyển nhượng đất. Và lạ kỳ hơn, ông Sách không hề được triệu tập trong vụ án này. Ngạc nhiên hơn, bản án tuyên Nguyễn Thị Bằng An phải trả cho Đặng Thị Kim Hà 4,28 tỷ đồng và Nguyễn Thị Kim Oanh 5,730 tỷ đồng.
Kiên Trung
Theo_VietNamNet
Từ vụ tiệm vàng Hoàng Mai: Ai sẽ tôn trọng dân?
Mọi sự lạm dụng quyền lực nhà nước đều đưa đến một hậu quả tai hại là người dân không còn tin ở quyền lực nhà nước,...
Những ngày qua, vụ việc bắt quả tang việc mua bán trái phép 100 USD và sau đó là khám xét, thu giữ một lượng lớn ngoại tệ, vàng ở tiệm vàng Hoàng Mai (quận Bình Thạnh, TP.HCM) đã và đang khiến dư luận "nổi cục tức giận" cũng như đặt ra nhiều câu hỏi pháp lý.
Đặc biệt nhức nhối chính là câu hỏi: Ai sẽ tôn trọng dân? Một khi các cơ quan chấp pháp thiếu thái độ tôn trọng người dân, tôn trọng doanh nghiệp - dẫu họ có phạm tội quả tang chăng nữa - thì nhiều sự trái khoáy sẽ vẫn còn tiếp diễn, thực sự là lực cản lớn cho phát triển.
Vụ việc bắt đầu từ trưa ngày 24/4/2014, sau khi có một người đàn ông bước vào tiệm vàng Hoàng Mai bán 100 USD. Trinh sát kinh tế của Công an quận Bình Thạnh đã ập vào tiệm vàng, tiến hành khám xét liên tục hơn 10 tiếng đồng hồ, thu giữ một lượng lớn ngoại tệ và 559 lượng vàng. Câu chuyện ầm ĩ này dường như vượt qua ranh giới một vụ án kinh tế thông thường.
Công dân được pháp luật bảo vệ
Đây là nguyên tắc cơ bản được ghi trong Hiến pháp và nhiều bộ luật của nước ta. Cụ thể hơn, pháp luật tôn trọng, bảo vệ sức khỏe, tính mạng, danh dự, nhân phẩm, tài sản hợp pháp của mọi công dân; việc xâm hại đến công dân, dù là tính mạng, sức khỏe hay tài sản... đều thuộc vào vụ việc hình sự, được xử lý nghiêm khắc, thủ phạm xâm hại phải chịu sự trừng trị đích đáng của pháp luật, thậm chí còn có thể bị loại vĩnh viễn khỏi đời sống xã hội.
Khám xét tại tiệm vàng Hoàng Mai
Trong vụ việc tiệm vàng Hoàng Mai, đứng từ ngoài nhìn vào, người ta buộc lòng phải nghi ngờ sự tuân thủ pháp luật, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho công dân của Công an quận Bình Thạnh. Nếu tiệm vàng Hoàng Mai chỉ vi phạm quy định về kinh doanh, thu đổi ngoại tệ thì tại sao lực lượng chức năng cần khám xét toàn bộ cửa hàng?
Thông thường, như các chuyên gia ngành tài chính - ngân hàng nhận định, cơ quan chức năng chỉ cần lập biên bản vi phạm tại chỗ, xem xét tư cách kinh doanh của nơi vi phạm, đối chiếu các quy phạm pháp luật rồi ra quyết định xử phạt là xong. Không cần khám xét, nếu đương sự không có biểu hiện tẩu tán, giấu giếm tang vật! Không cần khám xét, thu giữ những đồ vật, tài sản không liên quan trực tiếp đến hành vi vi phạm.
Không những pháp luật có quy định rõ ràng cách thức ứng xử với từng loại hành vi vi phạm, mà còn nghiêm khắc ngăn chặn bởi nếu người thừa hành công vụ dễ dàng "thừa gió bẻ măng" rất dễ phạm vào những quyền và lợi ích hợp pháp khác của công dân, tổ chức; rất dễ lợi dụng chức vụ, quyền hạn mà làm trái, làm ngược, làm sai nhiệm vụ chính yếu của mình.
Công quyền: Hành xử phải chính tắc
Đó vừa là yêu cầu hướng đến của một Nhà nước pháp quyền, vừa là đòi hỏi của chính người dân - chủ thể của quyền lực nhà nước. Một xã hội có trật tự, trị an là một xã hội tuân thủ pháp luật, lấy pháp luật làm chuẩn mực hành xử cũng như trừng trị những vi phạm nếu có.
Còn ở vụ khám xét tiệm vàng Hoàng Mai, cái sự chính tắc trong hành xử của cơ quan công quyền thật khiến cho người ta muốn "phát điên". Trước hết, người ta đã tiến hành khám xét một cơ sở kinh doanh chỉ bằng một quyết định hành chính, trong khi khối lượng, trị giá tang vật có liên quan lại "vượt khung" đến mức một vụ án hình sự.
Hơn thế nữa, dư luận không khỏi đặt câu hỏi nghi ngờ: Vì sao một người, một cơ sở kinh doanh có hành vi vi phạm mà có thể dám lớn tiếng đòi... chứng cứ đến như vậy? Phải chăng họ không vi phạm đến mức ấy? Phải chăng những lý do cơ quan công quyền nêu ra để "thực hiện các nghiệp vụ cần thiết" đã không đủ thuyết phục người dân? Và nếu lý do, chứng cứ là không đủ, tại sao vẫn quyết khám xét, thu giữ? Chẳng nhẽ cơ quan công an lại có thể hành xử kiểu "thà làm oan còn hơn bỏ lọt"?
Điều đáng trách hơn cả, chính là ở chỗ tiệm vàng Hoàng Mai là một cơ sở kinh doanh. Việc khám xét, thu giữ, bắt bớ (nếu có) luôn để lại những hậu quả vô cùng tai hại. Trong trường hợp bắt đúng, khám xét và thu giữ đúng, cơ sở này đáng phải gánh chịu những sự xử lý theo thẩm quyền và quy định của cơ quan chức năng.
Tuy nhiên, nếu khám xét mà chưa đủ cơ sở, chưa đủ căn cứ, khi chứng cứ và tài liệu chưa thật đầy đủ để chứng minh hành vi sai phạm, thì việc lực lượng chức năng ập vào khám xét, thu giữ như thế sẽ khiến cơ sở kinh doanh ấy chỉ... còn nước đóng cửa.
Điều này là hoàn toàn có thật bởi tâm lý người làm ăn kinh doanh cũng như đối tác của họ rất sợ có liên lụy đến cơ quan công quyền, đặc biệt là cơ quan công an, thuế vụ, quản lý thị trường, thanh tra... Chỉ cần nghe tin đồn một trong những cơ quan trên đang tiến hành làm việc với doanh nghiệp A (dù chưa rõ việc gì) thì chắc chắn sẽ có không ít đối tác làm ăn, kinh doanh với A đặt câu hỏi dò xét: "Bên đó có vấn đề gì thế? Không có lửa sao lại có khói? Liệu có nên tiếp tục hợp đồng nữa hay không?".
Tâm lý e sợ các cơ quan công quyền chính là tàn dư của một thời chúng ta quản lý nhà nước mà thiếu pháp luật, hoặc tuy đã có nhưng pháp luật lại chưa đủ kín kẽ, chưa đủ bao quát hết các khía cạnh của lĩnh vực mà nó điều chỉnh. Hiện trạng ấy đồng nghĩa với việc có nhiều kẽ hở, nhiều cách hiểu sai lệch, hiểu nhiều cách trong vận dụng, thực thi pháp luật, đưa đến tệ nhũng nhiễu và lạm quyền rồi từ đó dẫn đến sự e sợ theo kiểu "tránh voi chả xấu mặt nào".
Vì quá e sợ công quyền nên không ít công dân, doanh nghiệp hình thành tâm lý hễ cơ quan công quyền "có mặt" tức là "có vấn đề", không ít thì nhiều thể nào cũng có lỗi nên "kẻ trong cuộc" thì hoang mang, lo sợ, "chưa sai đã nhận rằng sai", còn không ít kẻ thừa hành công quyền càng vì thế mà được thế lấn tới, đem quyền hạn, nhiệm vụ của mình - thậm chí, cả bộ sắc phục họ mang trên mình - ra làm một thứ "ngáo ộp" mà dọa nạt, đe nẹt công dân, doanh nghiệp.
Những biểu hiện ấy đã được chỉ rõ "họ tên" là tham nhũng, là tiêu cực, là lộng hành, là ban phát... khiến không ít lần điều tra về chỉ số tín nhiệm của các doanh nghiệp, những địa phương lớn trong cả nước đã bị xếp hạng bét bởi công dân, doanh nghiệp không biết kêu ai, chỉ còn biết thể hiện thái độ qua... bảng biểu thăm dò vốn dĩ không cần viễt rõ họ tên người được hỏi!
Tôn trọng từ dân: Khó lắm!
Nói "khó" ở đây có thể xem xét dưới hai khía cạnh: Thái độ hành xử của cơ quan công quyền và mức độ hoàn thiện của hệ thống pháp luật.
Ở khía cạnh thứ nhất, đó vốn vẫn là chuyện khó khăn nhất trong công cuộc cải cách hành chính. Nền hành chính nhà nước được vận hành bởi hệ thống các cơ quan mà trong đó lực lượng chính là công chức, viên chức. Để có một công chức mẫn cán, có năng lực, có đạo đức, có thái độ thừa hành công vụ đúng mực thì bản thân chuyện học hành, đào tạo bài bản là chưa đủ. Họ còn cần một cơ chế làm việc đủ để hiểu rằng bản thân không được phép lạm dụng hay làm sai chức phận, cần một hệ thống quản lý chặt chẽ để dẫu có muốn họ cũng không thể làm sai và cuối cùng, có một mức thu nhập đủ để chống lại mọi thứ cám dỗ hòng... biến họ thành kẻ chuyên làm sai!
Dẫu đã được bàn thảo trong nhiều hội nghị và công trình nghiên cứu, vấn đề đạo đức công vụ vẫn luôn chiếm nhiều thời gian, nhiều công sức và trăn trở hơn cả trong công cuộc cải cách nền hành chính, đưa nền hành chính từ trạng thái ban phát, xin - cho sang trạng thái hướng dẫn và phục vụ.
Còn ở khía cạnh thứ hai, không chỉ đòi hỏi hoàn thiện pháp luật hành chính mà hơn thế nữa, cơ chế xử lý vi phạm cũng như tố tụng liên quan đến các vụ án hành chính, kinh tế, hình sự... càng phải được hoàn chỉnh trước một bước. Người dân, doanh nghiệp không phải là các chuyên gia pháp lý, trong khi trách nhiệm của cơ quan công quyền chính là vừa bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của người dân, doanh nghiệp lại vừa phải kịp thời đấu tranh, ngăn chặn các hành vi vi phạm, xâm hại đến các khách thể cần bảo vệ.
Không được nhầm lẫn, chồng chéo kiểu "hình sự hóa vụ án dân sự" hay "hành chính hóa một vụ án hình sự" đã đành, cơ quan và nhân viên công quyền còn không được phép đem áp dụng một cách tùy tiện các thủ tục, trình tự xử lý vi phạm hay tố tụng khi chưa đủ chứng cứ, dấu hiệu như pháp luật đã quy định.
Pháp luật không được chậm trễ trong việc ngăn chặn hành vi vi phạm nhưng việc ngăn chặn ấy cũng không cần thiết phải làm một cách hấp tấp, vội vàng, non ẩu. Sự hấp tấp, vội vàng, non ẩu... đó chính là những gì mà công luận đang "phán" cho cơ quan công an trong vụ việc tiệm vàng Hoàng Mai những ngày qua.
Từ trái khoáy đến mất lòng tin: Gần lắm!
Cơ quan công quyền chính là nơi thay mặt người dân thực hiện quyền lực nhà nước, hay nói cách khác, họ chỉ là người được dân trao quyền. Mọi sự lạm dụng quyền lực nhà nước đều đưa đến một hậu quả tai hại là người dân không còn tin ở quyền lực nhà nước, không muốn tiếp tục trao quyền lực của mình cho những kẻ lạm dụng, không hết lòng vì người dân mà giữ công bằng, trật tự chung.
Từ vụ việc tiệm vàng Hoàng Mai, người dân có cơ sở để lo sợ, một ngày nào đó chỉ vì đi sai làn đường mà cả xe hàng của mình có thể bị gỡ tung và thiệt hại thì có lẽ phải "chờ đến mùa quýt sang năm" cũng chưa chắc đã được đền bù. Thái độ lo sợ, mất lòng tin này ảnh hưởng rất xấu đến uy tín của bất cứ nhà nước nào đang nỗ lực hướng đến một nhà nước pháp quyền.
Vụ việc tiệm vàng Hoàng Mai rồi đây sẽ có ngày "hai năm rõ mười" nhưng những trớ trêu, trái khoáy trong đó đang đặt ra những câu hỏi rất nghiêm túc cho những ai muốn nỗ lực, quyết tâm cải cách hành chính, nâng cao đạo đức công vụ và đặc biệt là muốn có những quy trình tố tụng minh bạch, công bằng.
Lấy lại lòng tin của dân là việc rất khó nhưng không phải là không thể. TP.Hồ Chí Minh - địa bàn đầu tàu của cả nước về nhiều mặt - chắc chắn sẽ sớm đưa câu trả lời cuối cùng của mình ra trước công luận và đến lúc ấy, công luận có thể công bằng phân xử xem ai sẽ và thật lòng tôn trọng dân, thực sự lấy được lòng tin của người dân và cộng đồng doanh nghiệp...
Theo Phap luât Viêt Nam
Xác định danh tính kẻ dùng dao ché.m loạn trên phố Người gây náo loạn đường Hà Nội ngày 10/4 là Phạm Xuân Sơn (41 tuổ.i, ở phường Thịnh Quang, Đống Đa, Hà Nội), nghi phạm trong một vụ án cố ý gây thương tích. Công an quận Đống Đa đang hoàn thiện hồ sơ để khởi tố đối tượng ngáo đá cầm dao chạy khắp phố doạ ché.m ngườ.i đi đường ở Ngã...