Mùa đông đi mãi còn thương yêu ở lại
Thôi đành chờ ngày thoảng gió trôi, mùa đông đi mãi còn thương yêu ở lại. Để mặt trời lại ghé thành phố thật sớm và thật yêu. Đã rất muộn và những bộn bề của công việc tạm gác vào một nơi xa xôi, em ngủ vùi trong một giấc mơ anh biết rằng rất đẹp. Anh gửi tin nhắn nhắc em đắp chăn khi gió mùa về. Tin nhắn em gửi lại với biết bao âu yếm, anh như thấy cả mùa đông dịu dàng vắt ngang.
Cái rét ngọt của mùa đông năm nay là lần thứ bao nhiêu của đôi ta rồi em nhỉ? Để những khi đi bên nhau bàn tay em nằm ngoan gọn trong bàn tay anh. Hai con người tự ủ ấm cho nhau. Thế mà mùa đông cũng khẽ khàng cất bước.
Anh nhớ mùa đông đầu tiên mình quen nhau, anh tặng em đôi găng tay hình chú thỏ. Em ngượng ngùng nhận lấy nhưng chẳng đeo. Anh trách hờn ra sao em cũng mặc, đôi găng tay nằm nguyên trong tủ. Anh ngỡ em không thích nên buồn hoài. Mãi tới sau này em mới bảo, đeo găng rồi chẳng được nắm tay anh. Anh cười, mừng vui ôm em từ phía sau, như ôm cả trời thương yêu không ngớt vào lòng.
Video đang HOT
Mùa Đông là mùa kỷ niệm của đôi ta (Ảnh minh họa)
Anh nhớ ngày Giáng sinh lạnh căm em ngồi sau anh. Đoạn đường đông đúc nhưng xa ngút dài, em nằng nặc đòi lên thánh đường làm lễ. Anh đứng bên, lặng yên nhưng chẳng hiểu. Khi ra về em bảo em yêu anh. Lời yêu khẽ khàng mà ngọt đậm. Anh nắm tay em thật chặt, ngỡ rằng chẳng gì có thể chia cách đôi ta.
Anh nhớ mùa đông năm ngoái, em dỗi hơn bỏ anh ở lại trong góc cà phê vắng. Anh dắt xe đuổi theo, cùng em đi bộ cả quãng đường dài. Trời rét căm căm, chỉ lo em cảm rồi ốm. Nhìn đôi bàn tay run lên vì lạnh, thương lắm mà em chẳng hiểu ra.
Anh nhớ những ngày đông giá em cuộn tròn trong chiếc chăn ấm và nhắn tin nói nhớ anh vô chừng. Vượt đường xa mưa gió, anh gõ cửa nhà em, đánh thức em với cốc cacao ấm nóng. Anh biết rằng em sẽ thích. Thương yêu, đôi khi giản dị vậy thôi, em nhỉ?
Anh nhớ những ngày bài vở và công việc chồng chất như núi. Mỗi người trong chúng ta lao vào những bận rộn của riêng mình. Mồ hôi mùa đông rơi hoài trên trán. Xót lòng chỉ muốn nắm mãi đôi bàn tay gầy guộc ấy.
Có phải anh bồng bột và nông nổi lắm phải không em khi luôn muốn “đánh cắp” em khỏi những bộn bề rắc rối của cuộc sống này, để tới một nơi chẳng ai biết chúng ta là ai hết, để anh có thể đặt lên môi em nụ hôn rất nhẹ, và ôm em thật ấm những khi dạo phố phường.
Thôi đành chờ ngày thoảng gió trôi, mùa đông đi mãi còn thương yêu ở lại. Để mặt trời lại ghé thành phố thật sớm và thật yêu. Để anh biết mình lại có thêm ngày nữa được ở cạnh em, được đi bên em như một người thân thiết. Để anh có thể gõ cửa em sáng sáng, kéo em ra khỏi nhà bằng lời đề nghị: Cùng anh ngắm mặt trời mọc, nghe em!
Theo Tiin
Gửi bố của con!
Nhiều khi nghĩ đến bố, con lại thấy quặn lòng vì con chưa làm được gì cho bố.
Con không biết đã quá muộn hay chưa nhưng con mong ở nơi xa xôi ấy bố có thể đọc và hiểu hết tâm tư của con!
Thời gian qua con vẫn chưa chấp nhận được sự thật mất bố. Con đã trải qua nhiều nỗi đau về tình cảm nhưng chưa nỗi đau nào lớn bằng nỗi đau này. Nó không chỉ cắn rứt lương tâm con mà còn để lại nhiều tiếc nuối.
Ngày hôm ấy, 12/1 âm lịch, bố vẫn khỏe mạnh, vẫn đi lễ Đền Dâu. Lúc bố về nhà chỉ nói mệt nằm nghỉ một lúc sẽ đỡ. Ai ngờ chỉ một lúc sau con phải chứng kiến cái cảnh đau lòng ấy... " Con gọi nhưng bố không trả lời". Lúc ấy chỉ có mình con ở đấy và cũng chỉ mình con biết rằng, bố đã khóc, bố không muốn ra đi...
Trời đất như sụp đổ dưới chân con. Giá như bố có bệnh gì đó thì con còn có thể chấp nhận được sự ra đi này nhưng bố là một người chăm chỉ đi lễ chùa, tin vào luật nhân quả nhưng giờ đây, chính con đã thấy được bất công của số phận. Số phận đã biến con trở thành đứa mồ côi cha, đã khiến con không bao giờ có cơ hội làm tròn chữ "Hiếu".
Con không sợ những khó khăn trước mắt, con chỉ thấy thương bố mà thôi. Nhiều khi nghĩ đến không có bố bên cạnh mà con thấy quặn lòng bởi 23 năm qua, con chưa làm được gì khiến bố vui, chưa chăm sóc bố được một ngày nào trọn vẹn.
Hoàn cảnh gia đình mình không phải quá khó khăn nhưng công việc cũng khá vất vả. Nhiều khi chứng kiến cảnh bố làm mệt nhọc, con chỉ mong sao bằng mọi cách có thể kiếm được thật nhiều tiền để bố không phải làm nữa , dù con có phải hy sinh hạnh phúc sau này con cũng chấp nhận... nhưng con chưa kịp làm được gì bố ạ!
Giá như có phép màu, con sẵn sàng đánh đổi tất cả những gì mình đang có để bố quay trở về (Ảnh minh họa)
Bố vẫn nói với mọi người, " Chỉ lo xong công việc cho con thì sẽ nghỉ làm vì giờ yếu lắm rồi". Nhớ ngày đưa con lên Hà Nội nhờ người họ hàng xin việc, đường phố đông đúc nhưng bố vẫn gắng đi mà lòng con đau nhói. Vậy mà giờ đây con chưa có việc làm, ông trời đã mang bố đi thật xa...
Tuổi thơ của con đã chịu nhiều thiệt thòi khi không được gặp mặt ông bà ngoại .Và mai sau, con của con cũng không biết mặt ông ngoại. Ngồi nghĩ về tương lai, con thấy nản lòng, không muốn đi tiếp bố ạ!
Là một người ít nói, ít thể hiện tình cảm ra bên ngoài nên chưa bao giờ con tỏ ra quan tâm, lo lắng cho bố để giờ đây thì đã quá muộn... Biết bao dự định muốn thực hiện để bố vui lòng nhưng con chưa có cơ hội để làm, bố có hiểu được lòng con không?
Giá như có phép màu, con sẵn sàng đánh đổi tất cả những gì mình đang có để bố quay trở về. Vẫn biết trên đời này con không phải người duy nhất mồ côi cha, cũng không phải hoàn cảnh đau buồn nhất nhưng con không cam lòng...
Sự thật này biết bao giờ con mới có thể chấp nhận? Cả đời này liệu con có thể làm được gì cho bố không? Hay mãi mãi con chỉ là đứa con "bất hiếu"?
Mọi người nói chỉ cần con cố gắng sống tốt thì bố sẽ biết, sẽ vui nhưng con không tin. Con muốn nhìn thấy bố vui, nghe thấy bố nói bố ạ!
Đã sắp đến 49 ngày kể từ khi bố ra đi, con mong bố hãy yên nghỉ! Con sẽ vẫn đi tiếp cuộc đời và chăm sóc cho mẹ. Trong thâm tâm con, hình ảnh bố mãi mãi không phai nhòa... Bố vẫn sống trong lòng chúng con!
Nếu có kiếp sau, con mong lại được làm con của bố!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trái tim anh chỉ có em Em hãy tin anh em nhé, anh mãi mãi yêu em dù ở nơi nào đi nữa nhưng trái tim anh chỉ dành cho một người là em mà thôi... Tom dấu yêu! Trong màn đêm yên tĩnh, xung quanh phòng toàn sách vở bộn bề mà anh soạn ra để học, ngoài trời văng vẳng đâu đây tiếng kêu của những chú...