Mùa cưới đã đến, tôi bỗng giật mình: “Không có tiền, khổ lắm!”

Theo dõi VGT trên

“Cố gắng kiếm tiền rồi tôi có thể đến New York khóc, đến London khóc, đến Paris khóc, đến Roma khóc, vừa bước đi phong độ vừa khóc, muốn khóc thế nào thì khóc…”.

Gia đình tôi là một gia đình bình thường, không thuộc hàng khá giả cũng không thuộc hàng nghèo túng. Theo đánh giá của xã hội thì đó là mức trung bình. Bố mẹ tôi làm trong nhà nước, tài sản không có nhiều, đủ nuôi các con đi ăn học, đủ sống một cuộc đời an yên cho tới già.

Không chỉ gia đình tôi mà cô, dì, chú, bác, gia đình nào cũng thế. Tất cả đều có chung một công thức dạy dỗ con cái là phải sống hòa thuận, lành mạnh, học giỏi rồi sau này có công ăn việc làm ổn định, lập gia đình, sinh con và thế là sống đến hết đời.

Cũng chính bởi được nuôi dạy như vậy nên tư tưởng chỉ cần sống hạnh phúc còn những thứ khác không cần quan tâm đã thấm nhuần vào tôi. Thì đúng, bố mẹ lúc nào cũng chỉ mong con cái sống vui vẻ, hạnh phúc là bố mẹ đã yên tâm rồi!

Nhưng đến khi đi làm, nhận lương mỗi tháng, tôi mới biết: “Không có tiền, khố lắm!”

18 đến 23 tuổi, tôi lên Thủ đô học, sống bằng trợ cấp của bố mẹ. Vốn dĩ là một đứa con gái có nhan sắc trung bình, tính cách bình thường nên tôi chẳng để ý nhiều đến ngoại hình, không mua sắm nhiều, cũng chẳng có bạn bè nhiều, không tụ tập, ăn uống nhiều. Vì vậy, tiền bố mẹ cho bao nhiêu thì tôi tiêu bấy nhiêu.

24 tuổi, bắt đầu bước chân vào thế giới công sở, cuộc sống đổi khác, cần phải gặp gỡ người này người kia. Cầm bằng kế toán trong tay, may mắn tôi xin được đúng công việc mình đã theo học với số lương 6 triệu/tháng.

So với bạn bè đi làm đúng ngành thì thu nhập của tôi không thấp. Bố mẹ ở nhà cũng phấn khởi lắm vì tôi xin được công việc đúng ngành đúng nghề, lại kiếm được tiền. Tôi thấy như vậy nên cũng tự hào về bản thân lắm.

1 năm trôi qua, lương của tôi cũng chỉ tăng thêm 1 triệu. Trong 1 năm ấy, tôi thở dài không biết bao nhiêu lần. 6 triệu hay 7 triệu thì 1 tháng, tôi cũng phải chật vật xoay sở sao cho đủ để không phải vay mượn ai. Nhiều lần, tôi đã chán ngán, muốn bỏ quách công việc này để chuyển sang một lĩnh vực khác.

Tôi ngày càng thấm thía lời khuyên của một chị bạn tôi: “Ở Hà Nội ấy, em chẳng làm được gì cả. Em phải kiếm được 10 triệu thì may ra còn đủ ăn, còn tiết kiệm được hay không, chị không chắc lắm.”

Bạn bè đại học cùng lớp, có đứa thất nghiệp, đứa chật vật sống như tôi nhưng vẫn cố an ủi tôi: “Mình còn trẻ, có 24 tuổi, lo gì chuyện tiền bạc, cứ lo vun đắp kiến thức cho công việc đi!”, có đứa lương tháng 8 chữ số, đi du lịch thường xuyên, có đứa đã bắt đầu công cuộc mua trả góp căn hộ chung cư… Nghĩ về mình, tôi càng cảm thấy chán nản và xấu hổ.

Người ta lo tháng sau đi du lịch ở đâu, tôi bận lo ngày mai ăn gì.

Người ta lo Tết sắm sửa gì tặng bố mẹ, tôi bận kiểm tra xem mình còn nợ tiền ai không.

Người ta lo tháng này có tiết kiệm đúng số tiền đặt ra không, tôi bận đếm bao giờ đến ngày nhận lương.

Có một lần, không hiểu sao tôi lại đau lưng đến thế, không cúi xuống được, nhích người nhẹ thôi mà cũng điếng người. Tôi định đi bệnh viện khám mà đến nơi, hỏi chi phí cần trả mà tôi đã tự ái quay về rồi lên mạng Google các cách chữa bệnh tạm thời. Tôi thấy mình thật ngu ngốc mà cũng đành chấp nhận!

Lần khác, về nhà vào mùa hè, cái tủ lạnh nhà tôi dùng đã lâu bỗng dưng bị chập điện, hỏng, không sử dụng được nữa. Nếu là người kiếm được nhiều tiền thì chắc tôi đã dắt bố mẹ ngay ra cửa hàng điện lạnh sắm một chiếc luôn.

Ấy vậy mà, tôi đành cầm lòng sau khi nghe quyết định của bố mẹ là sẽ gửi nhờ đồ sang tủ lạnh nhà khác một thời gian.

Tôi vừa mới có cơ hội gặp lại một người bạn đại học mà tôi vô cùng ngưỡng mộ. Loan là một đứa năng nổ, hoạt bát, ngay từ khi đi học đã luôn tranh thủ đi làm. Cô ấy làm rất nhiều công việc, thử nhiều lĩnh vực khi những đứa còn lại như chúng tôi vẫn còn mải mê ở nhà cày phim, lướt Facebook ngày ngày.

Khi ra trường, Loan đã biết cô ấy có những điểm mạnh, điểm yếu nào nên cô ấy quyết tâm theo đuổi con đường viết lách.

Kế toán vốn dĩ là một ngành khô khan nhưng Loan lại khác, cô ấy biết mình thích gì nên hiện tại đang sở hữu hẳn một blog riêng về cuộc sống thu hút hàng trăm nghìn lượt thích, cô ấy cũng là biên tập viên của một tờ báo mạng. Và tất nhiên, với số lượng công việc nhiều như vậy, thu nhập của cô ấy đã chạm mức khá: 25 triệu/tháng.

Mùa cưới đã đến, tôi bỗng giật mình: Không có tiền, khổ lắm! - Hình 1

Số tiền kiếm được, Loan dành mua quần áo, mỹ phẩm, đi du lịch, thỉnh thoảng đi café, ăn uống với bạn bè để giữ mối quan hệ. Tháng nào, cô ấy cũng biếu bố mẹ một khoản và cô ấy còn tiết kiệm được một khoản cho riêng mình.

Loan nói, cô ấy hài lòng về cuộc sống bây giờ lắm, những gì cô ấy bỏ ra thời đi học bây giờ được trả xứng đáng. Thu nhập cao như vậy khi còn trẻ, cô ấy cũng không hoang phí mà dùng vào những việc đúng.

Một đứa như tôi, nghe những chia sẻ, trải nghiệm, câu chuyện của Loan mà chỉ biết nuốt nước bọt. Rồi bất chợt tôi nghĩ không biết bao giờ tôi sẽ được như Loan, có thể thoải mái rút tiền cho đứa cháu thêm chút tiền ăn học hay có thể dễ dàng mua một chiếc túi mình đã thích từ lâu để diện đi ăn cưới bạn thân.

Tôi thích tiền, không phải tôi thực dụng, mà bởi tiền giúp tôi đảm bảo cuộc sống. Không có tiền, chẳng dám giao lưu, chẳng dám đi đâu, gặp gỡ bạn bè. Cứ thế, cuộc sống tôi cứ quanh quẩn trong cái nhà trọ 30m2 chia 3 người với một cái máy tính.

Thỉnh thoảng, lướt Facebook, thấy có hoàn cảnh thương tâm, tôi cũng muốn gửi cho họ chút tiền để giúp họ. Ấy vậy mà, cuối tháng, tiền chỉ đủ để ăn và đổ xăng. Tôi lại đành ngậm ngùi cất ví lại.

Mùa cưới đã đến, tôi bỗng giật mình: Không có tiền, khổ lắm! - Hình 2

Tôi có đọc một câu như thế này trên mạng:

“Nghĩ đi nghĩ lại cố gắng kiếm tiền vẫn là đáng tin cậy hơn hết. Nếu không những lúc tâm trạng không tốt, chỉ có thể mua vài chai bia, gói snack rồi thui thủi ngồi khóc bên vệ đường mà thôi.

Nếu cố gắng kiếm tiền, thì có thể vừa ngâm mình trong suối nước nónng tĩnh lặng mà xinh đẹp nào đó, vừa đắp mặt nạ và mặc kệ nước mắt tuôn rơi. Cố gắng kiếm tiền rồi tôi có thể đến New York khóc, đến London khóc, đến Paris khóc, đến Roma khóc, vừa bước đi phong độ vừa khóc, muốn khóc thế nào thì khóc…”

Giật mình khỏi cơn miên man, tôi tỉnh giấc. Ông anh đồng nghiệp hồ hởi đưa thiệp cưới cho tôi.

Mùa cưới đã đến. Đúng thật, không có tiền, khổ lắm!

Theo Trí thức trẻ

"Không nghi ngờ"

Không phải tôi đang trốn tránh sự thật, rằng xã hội bây giờ sao quá nhiều cám dỗ. Nhưng tôi càng biết hơn là mình không thể đem anh bỏ vào túi áo, để ngày đêm mang theo bên người và trông chừng.

Rõ ràng vấn đề không nằm bất cứ cô gái nào khác. Tất cả đều phụ thuộc vào chính người đàn ông của tôi thôi! Cám dỗ ở khắp mọi nơi, nhưng chuyện xấu chỉ có thể xảy ra với người đàn ông muốn sa ngã.

Cuộc đời chẳng ai nói trước được điều gì, nhưng ít ra ở giờ phút này, cảm thấy thoải mái. Thứ gọi là "niềm tin" không bắt nguồn từ sự ngây thơ hay mù quáng, mà chính là lựa chọn. Và tôi lựa chọn "không nghi ngờ" cho đến ngày thực tế chứng minh mình đã đúng. Tham vọng ngày đêm kiểm soát trái tim, tâm trí, lẫn thể xác của một người là không thể. Và nếu thực sự làm thế, thì cũng chẳng ý nghĩa gì. Vậy nên, tất cả những gì tôi có thể làm bây giờ chỉ là thương anh, và tin anh!

***

Một ngày cuối thu tháng 10, tôi đang ngồi trong quán cà phê quen thuộc tranh thủ thiết kế nốt mấy mẫu thiệp mới cho mùa cưới cuối năm thì điện thoại trên bàn bỗng rung lên báo tin nhắn. Là Hiền, cô bạn thân nhất của tôi thời đại học.

"Lam à? Đang ở đâu đấy? Tao mới đi qua Highlands bờ Hồ xong, thấy gã Cường nhà mày đang ngồi với cô nào ấy! Tao còn chụp cả hình gửi qua nữa, xem đi!"

Tôi uể oải mở hình lên. Đúng là Cường thật. Anh đang ngồi chống cằm trầm tư bên tách trà nghi ngút khói. Đối diện là một mái tóc xoăn sóng màu hạt dẻ buông nhẹ trên đôi vai trần tròn trịa mà chỉ cần nhác qua thôi, tôi đã nhận ra ngay.

Tôi phì cười nghe Hiền mắng sa sả trong điện thoại. Từ hồi còn đi học, Hiền đã nổi tiếng lạt mềm buộc chặt, nắm bàn ông trong lòng bàn tay. Ngay cả chồng nó hiện giờ, anh Hợp, muốn đi đâu làm gì cũng phải nhìn nét mặt của vợ. Lương đưa đủ, tối ngủ ở nhà. Về khía cạnh nào đó, tôi cũng cảm thấy nể cái sự "rèn chồng" nghiêm khắc ấy.

- Được rồi! Cảm ơn cưng đã mật báo. Đợi tối gặp tao hỏi.

Giọng cười đầy vẻ qua loa như đang xoa dịu của tôi dường như đã làm Hiền mất hứng. Phía bên kia đầu dây, nó không giấu được tiếng thở dài:

- Mày thật là... - Hiền tặc lưỡi. - Bồ mày trẻ tuổi, cao to đẹp trai, công việc ổn định, lại có nhà riêng, thi thoảng đi công tác xa chẳng biết đằng nào mà lần nữa! Phải tao chắc đứng ngồi không yên rồi! Đêm dài lắm mộng, nghe lời chị đi em! Cứ đủng đà đủng đỉnh có ngày hối không kịp đấy!

Buông điện thoại xuống, tôi hơi thần người ra. Tay cũng vô thức mà di di trên mặt tấm ảnh Hiền vừa gửi. Tôi biết cô gái này, người đã từng xuất hiện đôi lần trong những câu chuyện cũ của Cường. Là ký ức mà hầu như ai cũng có, đôi lúc lại hiện về làm xáo trộn hiện tại: nỗi ám ảnh mang tên người yêu cũ.

Vậy là hôm nay, anh đã gặp em Ngọc?

...

Tôi và Cường tính đến giờ cũng đã ở bên nhau được gần một năm. Cả hai tình cờ gặp gỡ rồi thân thiết khi cùng sinh hoạt trong nhóm cựu sinh viên trên diễn đàn chung của trường đại học. Quãng này năm trước, anh là người đã gửi lời mời kết bạn với tôi qua facebook. Ngay lập tức, cả tôi và anh đều bị đối phương thu hút, trở thành những kẻ "nghiện" chat. Rồi sau đó, là "nghiện" nhau. Mọi sự diễn ra khá nhanh.

Ngày tôi giới thiệu anh với gia đình và bạn bè, dù không nói ra nhưng tôi hiểu, mọi người đều không tin tưởng lắm vào mối quan hệ ấy. Những mối tình qua mạng mấy khi có được kết cục tốt đẹp? Hơn nữa, Cường đẹp trai, con nhà cơ bản, lại là phó phòng kỹ thuật của một công ty Viễn thông đang ăn nên làm ra với thu nhập đáng mơ ước. Trong khi tôi chỉ là một freelancer không ổn định, tự mở tự làm công việc mình yêu thích, ngoại hình so với anh lại kém hơn. Đến cả tuổi xuân cũng chẳng vượt nổi Cường. Anh "trẻ" hơn tôi ba tháng.

Bố mẹ già mỗi ngày đều giục tôi quen bạn trai rồi mau chóng lấy chồng đi. Nhưng đến khi gặp Cường cũng chỉ tặc lưỡi mà rằng, duyên số cả, được là cái tốt, còn không thì cũng đừng buồn. Hai mươi tám, đàn ông chỉ như một bông hoa đang chớm nở, còn phụ nữ, đã sắp sửa tàn rồi. Mẹ vẫn luôn mong tôi sẽ quen với người nào đó hơn mình dăm tuổi trở lên. Khi ấy, ít ra cũng sẽ không lo bị chê già.

Nhưng tôi yêu anh. Và anh cũng yêu tôi. Hiện giờ là thế.

Không nghi ngờ - Hình 1

Nhìn điện thoại một hồi, tôi quyết định đóng lại rồi bỏ xuống, tiếp tục nốt công việc đang dang dở.

Bên ngoài kia, nắng thu nhàn nhạt đang khẽ khàng lách mình qua những tầng mây, chan hòa qua từng chấn song cửa sổ.

Thanh tao và an yên.

***

- Lam của tớ hôm nay có ngoan không?

5 giờ 30, Cường qua quán đón tôi với một nụ cười ngọt ngào. Dù yêu nhau đã lâu nhưng cả hai vẫn giữ thói quen xưng hô như hồi mới gặp.

Tôi cười toe nhìn anh:

- Ngoan! Làm hết cả việc của tuần tới rồi. Thế còn cậu?

- Không tốt lắm. - Anh chẹp miệng, đưa tay nhẹ véo mũi tôi. - Bận nhớ cậu nên chẳng làm được gì!

Thiệt tình, trừ lúc họp hành hay đang bận dự án ra, chính anh mới là người cứ rảnh chút lại nhắn tin "quấy nhiễu" không cho tôi làm việc thì có! Mà trưa nay đi gặp người đẹp mà? Là nhớ tôi hay nhớ họ đây?

Nghĩ lại lời cái Hiền ban chiều, tôi hơi nhướn mày nhìn anh, tặc lưỡi thử nghe theo nó một lần xem sao. Áo sơ mi trên người rất thẳng thớm, không có vẻ gì là nhàu nát. Không có mùi nước hoa hay vết son phấn lạ. Chút keo trên tóc vẫn còn nguyên, chứng tỏ chưa tắm gội qua. Ánh mắt trìu mến luôn nhìn thẳng, không tỏ ra lẩn tránh gì...

Trời ạ, đầu óc tôi vắt chất xám cả ngày đã mệt chết rồi, giờ vẫn phải hoạt động tiếp vì ba cái trò "quan sát thái độ và biểu hiện xem có gì khuất tất không" này hay sao?

- Nếu cậu vẫn còn nhìn tớ đắm đuối như vậy thêm một giây nữa, tớ sẽ hôn cậu ngay tại đây đấy!

Cường thản nhiên ấn mũ bảo hiểm xuống đầu tôi, thuận tay đỡ lấy chiếc cặp laptop nặng trịch. Tôi như kẻ ăn vụng bị bắt quả tang, chỉ biết giả ngốc loay hoay trèo lên chiếc xe ga cao ngồng, vụng về vòng tay qua người anh.

Vùi mặt vào bờ vai thô rộng của Cường, tôi khẽ thở ra một hơi dài rồi khép mắt lại.

Khoảnh khắc hạnh phúc này, thay vì khuấy đảo lên, tôi thà rằng hãy trọn vẹn tận hưởng nó, dù chỉ một lần.

Không nghi ngờ - Hình 2

Cửa vừa mở, tôi đã thất thểu ôm túi đồ ăn mới mua vào trong bếp. Mỗi tối thứ sáu, Cường thường đón tôi qua nhà anh ăn cơm. Anh sống một mình trong căn chung cư rộng rãi nên cuối tuần, nếu không có việc gì cần giải quyết gấp thì thi thoảng tôi cũng ngủ lại đó. Bố mẹ già ở nhà đối với chuyện này không những không e ngại, lại còn ra sức cổ vũ, đòi tôi kiếm bằng được thằng cu đem về cho ông bà nuôi trước. Bảo rằng có "thằng con" rồi thì việc xích chân "thằng bố" chỉ là chuyện sớm muộn thôi. Tôi chỉ biết cười khổ.

- Cậu muốn ăn canh gì? Khoai tây hay cá dưa?

Nghe tiếng bước chân quen thuộc của Cường, tôi không quay người nhìn anh, chỉ thuận miệng hỏi trong khi tay bắt đầu mở từng túi đồ. Nhưng còn chưa kịp đụng vào mấy cây cải xanh, cánh tay chắc nịch kia đã vòng qua eo tôi kéo ngược lại.

- Cấm quấy rối! Để yên cho tớ...

Thiệt tình... Nghi ngờ sự khuất tất chưa đủ, còn phải nghi ngờ thêm cả những thân mật hàng ngày nữa ư?

Mà như thế nào mới là bình thường? Và như thế nào là bất thường?

Thời gian ở bên nhau đã chẳng mấy, lại còn bị cảm giác hoài nghi kia ngáng đường. Tù túng như vậy làm sao mà sống nổi nhỉ?!

Đang miên man nghĩ ngợi, tôi chợt giật mình khi cảm thấy đôi môi anh đang dần lướt xuống cổ mình, ươn ướt và lành lạnh.

- Này! - Tôi vội vã kêu lên. - Đã bảo cấm - quấy - rối rồi cơ mà! Tớ còn phải nấu cơm nữa!

Anh nói đến đâu, tôi không khỏi than thầm đến đấy! Cái tôi vốn cho là "bí mật dò xét" kia, vào mắt anh sao lại trở thành "dụ dỗ lồ lộ" vậy trời? Đúng thật mình chẳng có chút năng khiếu nào trong việc làm thám tử cả! Tư duy thì lười biếng, kỹ năng thì vụng về, hẳn thứ thu được từ bài học quản chồng của cái Hiền chỉ có thể là "hậu quả" chứ không phải "kết quả" rồi.

Tôi giấu đi tiếng thở dài thất bại, khẽ ngẩng lên nhìn anh. Gần thế này mới thấy, hình như Cường hơi ốm đi. Hai má anh gầy rộc, khoảng dưới mắt cũng hằn lên những nếp nhăn nhỏ vụn, dấu vết của sự mỏi mệt nghĩ suy từng ngày. Dạo này công việc vất vả lắm sao? Hôm rồi thấy anh kể rằng mình phải lên phương án thi công cho một dự án được mời thầu trong ba tháng cuối năm này. Mỗi lần vào phòng anh thu dọn, tôi lại thấy những chồng tài liệu mỗi ngày một nhiều thêm, nằm la liệt trên mặt bàn. Cuốn nào cũng dày đặc những ghi chú và đánh dấu của anh, nặng nề và ngột ngạt.

...

Như chẳng hề biết tới những suy nghĩ trong lòng tôi, Cường lại mỉm cười, thản nhiên cúi xuống in lên giữa sống mũi tôi một nụ hôn thật dài.

Cuộc sống này đã có đủ phức tạp rồi, có lẽ tôi không nên gây thêm căng thẳng cho anh nữa!

Dù sao Ngọc cũng đã là quá khứ.

Còn hiện tại của anh, là tôi.

Không nghi ngờ - Hình 3

Trời đã vào đông được một tháng.

Cuối năm, cả tôi và Cường đều vô cùng bận rộn. Anh đi công tác triền miên, ngoại giao trên bàn tiệc khá nhiều. Còn tôi cũng chẳng rảnh rang hơn với những đơn đặt hàng thiệp cưới ngày một chồng chéo. Ngoài những cuộc gọi tranh thủ, những nụ hôn vội vã, chúng tôi thậm chí còn chẳng có thời gian ở riêng với nhau. Chỉ có Hiền làm ở Lò Sũ, gần công ty Cường nên đôi lúc nhìn thấy anh ngồi ăn trưa với "người lạ", nó lại thông báo cho tôi ngay.

- Thế tóm lại là thế nào đây hả Lam?

Lần này, Hiền không gọi điện nữa. Hết giờ làm, nó phóng thẳng qua quán cà phê, nơi tôi vẫn hay ngồi làm việc.

- Thế nào là thế nào?

- Tao phải gọi mày là quá ngây thơ hay quá liều lĩnh đây? - Hiền gắt lên. - Người yêu cũ, đó là người yêu cũ đấy! Là người mà anh ta từng đầu gối tay ấp, từng yêu như đang yêu mày bây giờ đấy! Mày có hiểu không?

Đáp lại vẻ sốt ruột đến phát điên của Hiền, tôi chỉ biết cúi đầu im lặng. Cốc trà trong tay đã nguội ngắt từ bao giờ đang chuyển màu hơi đùng đục, đưa lên miệng chỉ đọng lại những dư vị chát đắng.

Sau ngày đó, Cường với Ngọc dường như đã nối lại liên lạc. Tôi biết điều này khi vô tình nhìn thấy tin nhắn từ em ấy gửi đến hiện lên trên màn hình khóa điện thoại của anh. Thực tình cho đến tận bây giờ tôi vẫn không thể lý giải nổi, tại sao mình lại không cầm lên đọc như phản ứng thông thường của bất cứ cô gái nào trong tình huống ấy! Có lẽ tôi quá tự tôn để cho phép mình lục lọi đồ dùng cá nhân của một người nào khác như ví tiền, điện thoại...

Mà cũng có thể từ trong sâu thẳm cõi lòng, tôi vẫn muốn tin tưởng anh hơn là những "dấu hiệu" chẳng đâu vào đâu ấy. Tôi tin Cường không nói gì đồng nghĩa với việc điều đó cũng chẳng quá quan trọng. Và rằng, nếu thực sự có chuyện, thì người cần mở miệng phải là anh, chứ không phải tôi!

- Tao hỏi thật mày...

Hiền bỗng quay sang tôi sau một hồi trầm ngâm suy nghĩ. Giọng nó thấp hẳn đi, có vẻ như phải quyết tâm lắm mới nói ra những lời này.

- Có phải mày cho rằng điều kiện mình không bằng ổng, nên mới mắt nhắm mắt mở cho qua mọi thứ như vậy không?

...

Miếng nước trong miệng tôi như chững lại.

Tôi ngơ ngác nhìn Hiền. Nó không tránh ánh mắt của tôi, chỉ chau mày chờ đợi. Lúc này, khuôn mặt được trang điểm kĩ lưỡng của nó hơi đanh lại.

- Mày cũng nghĩ như vậy sao? - Tôi cười buồn.

- Tất nhiên là không! - Hiền quả quyết. - Nhưng chính vì thế tao mới thấy lạ. Mày không mù quáng, cũng chẳng dễ dãi. Vậy lý do gì khiến mày cứ thản nhiên nhìn mà như không thấy vậy? Là mày quá tự tin để cho rằng ông Cường cũng có thể phản bội? Hay quá tự kiêu để coi thường sự đe dọa từ bất kì người phụ nữ nào khác?

Trong một thoáng, tôi gần như đã không giữ nổi bình tĩnh nữa. Tôi quay hẳn người sang, kiên quyết ngắt lời Hiền:

- Tất cả đều không phải! Chỉ vì tao không thể sống trong một mối quan hệ chông chênh hay tù túng! Tao không thể yêu một người mà đến cả trong suy nghĩ cũng ngờ vực rằng, họ không đáng tin, hay chẳng xứng đáng được!

Đúng thế! Không phải tôi đang trốn tránh sự thật, rằng xã hội bây giờ sao quá nhiều cám dỗ. Nhưng tôi càng biết hơn là mình không thể đem anh bỏ vào túi áo, để ngày đêm mang theo bên người và trông chừng. Có tốt hơn không nếu như tôi cứ ra sức cấm cản để rồi vẫn chẳng biết sau lưng mình họ còn giấu giếm những gì?

Rõ ràng vấn đề không nằm ở em Ngọc hay bất cứ cô gái nào khác. Tất cả đều phụ thuộc vào chính người đàn ông của tôi thôi! Cám dỗ ở khắp mọi nơi, nhưng chuyện xấu chỉ có thể xảy ra với người đàn ông muốn sa ngã.

Và tôi, lựa chọn tin rằng Cường không muốn sa ngã. Và sẽ không sa ngã.

Hiền có vẻ bất ngờ trước phản ứng của tôi. Một hồi lâu sau, nó mới sè sẹ tiếp lời:

- Mày thực sự tin chàng đến vậy ư? Thực sự cho rằng lòng chàng không phải giấy, nên sẽ chẳng bị thiêu đốt bởi những cám dỗ hừng hực lửa?

Tôi lắc đầu:

- Cuộc đời chẳng ai nói trước được điều gì, nhưng ít ra ở giờ phút này, tao cảm thấy thoải mái vì không phải lo lắng, nghi kị, không phải dằn vặt bản thân với những câu hỏi ngớ ngẩn như anh ấy đang đi đâu, làm gì, với ai. Thứ gọi là "niềm tin" không bắt nguồn từ sự ngây thơ hay mù quáng, mà chính là lựa chọn. Và tao lựa chọn "không nghi ngờ" cho đến ngày thực tế chứng minh mình đã đúng. Hoặc sai!

Nhưng giờ đây tôi đã mạnh mẽ hơn trước nhiều.

Nếu một ngày nào đó anh không còn thương tôi, tôi sẽ dứt khoát và lập tức ra đi. Mọi chuyện đơn giản chỉ có vậy.

Không nghi ngờ - Hình 4

Tháng 12, trời sụp tối thật nhanh trong những luồng gió bấc kêu gào trên những tán cây xơ xác. Hiền đã vội vã về nhà chuẩn bị cơm nước cho chồng con, còn tôi cũng xách cặp đứng lên sau một ngày làm việc mệt nhoài. Không biết Cường giờ này đang làm gì nhỉ? Từ sáng đến giờ chưa thấy anh nhắn tin gọi điện gì.

Tôi móc điện thoại ra, nhướn mày nhìn vào màn hình nền im ắng. Đó là khoảnh khắc Cường đang ghé người xuống hôn lên trán tôi trong một buổi liên hoan hồi đầu năm mà một người bạn của anh đã vô tình nhìn thấy và chụp lại.

Tự dưng lại thấy nhớ anh quá! Cường đã đi công tác từ đầu tuần rồi.

Nhưng tôi còn chưa kịp nhấn gọi, máy đã rung lên báo tin nhắn. Từ một số máy lạ, nội dung chẳng có gì ngoài một tấm hình khá rõ nét.

Trong ảnh, người đàn ông của tôi đang dìu một cô gái nào đó cùng bước vào khách sạn.

***

Hung Cuong Phan: "Thứ hai tới tớ phải đi công tác trên Điện Biên vài ngày..."

Vy Lam: "... ở nhà ngoan, mỗi tối đều phải mở skype cho cậu nhìn mặt, còn gì nữa không?"

Hung Cuong Phan: "Phải nghĩ đến tớ, phải nhớ tớ, ngủ cũng phải mơ thấy tớ, nghe chưa?"

Tôi lăn chuột đi qua đi lại những dòng chat từ tuần trước trên facebook với anh, cũng không thực hiểu rõ tâm trạng hiện tại của mình lúc này là gì. Tôi đã gọi lại cho chủ nhân của tin nhắn kia nhưng có vẻ như họ đã tắt máy. Thuê bao của Cường cũng chẳng liên lạc được.

Đêm đã khuya lắm rồi. Bầu trời đỏ quạch một thứ màu u ám và bết bát. Nó khiến tôi cảm thấy rùng mình mỗi khi phóng tầm mắt ra ngoài cửa sổ, và gợi lên những suy nghĩ chẳng tốt đẹp gì. Không biết đã có chuyện gì xảy ra? Anh có ổn không? Vẫn bình an chứ? Sự nóng ruột khiến tôi không thể ngồi yên một chỗ, càng chẳng tập trung làm việc nổi. Thực sự, tôi rất lo cho anh.

Có tin nhắn mới. Tôi lao tới, gần như đã vồ lấy điện thoại.

"Chị làm ơn đừng có gọi hay nhắn cho anh Cường lúc này nữa. Muốn bật lên chơi một chút cũng không xong. Phiền quá."

Không phải Cường. Là số máy lạ ban nãy. Nhưng lần này, thay vì gửi hình, họ lại gửi cho tôi những lời lẽ đầy ám chỉ và khó chịu. Tôi liền nhấc máy gọi lại, nhưng bên kia không nhận. Gọi Cường, vẫn chỉ là thông báo tự động trả về từ tổng đài.

"Mà mặt chị cũng dày thật. Đến nước này rồi vẫn cắn răng giả mù được. Thà chịu nhục để giữ chứ nhất quyết không buông sao? Mà cũng phải thôi. Gái già như chị, lại còn xấu, tôi tự hỏi chẳng biết anh Cường vẫn còn muốn ở bên cạnh chị vì cái nhẽ gì? Vì cái nhà? Hay hộ khẩu Hà Nội chăng?"

Lại một tin nhắn nữa. Tôi mở to mắt, nhìn những từ ngữ sắc nhọn kia thay phiên nhau chích vào lòng mình. Nhưng thật lạ là thay vì ghen tuông hay giận dữ, tôi lại cảm thấy thật thanh tỉnh. Cứ như thể đó là chuyện của ai, và đây chỉ là một kẻ qua đường ngoa ngoắt.

Có lẽ một phần nào đó, Hiền đã đúng. Tôi quá tự kiêu để coi những người phụ nữ xung quanh anh là tình địch. Nếu Cường thực sự yêu thích cô gái này, chắc hẳn anh đã mù.

Bằng không, là tôi mù.

Vậy là tôi đã quyết định không trả lời lại, cũng chẳng gọi thêm một lần nào. Bên kia tiếp tục gửi nhiều lời khiêu khích nữa, nhưng không được phản hồi rồi cũng tự động bỏ cuộc. Còn lại mình tôi vẫn ngồi yên tại chỗ. Đêm đông càng như tĩnh mịch hơn với những hạt mưa bắt đầu rơi, khẽ khàng và giá buốt.

Theo lịch, thì tối mai Cường về Hà Nội rồi.

"Hãy gọi lại để tớ biết cậu vẫn ổn nhé! Còn nữa... Tớ rất mong cậu trở về."

Tôi gửi thêm một tin nhắn vào máy anh, thầm cầu nguyện cho anh vẫn bình an và khỏe mạnh.

Không nghi ngờ - Hình 5

Đêm đã khuya lắm. Tôi chậm chạp bò vào trong chăn, run rẩy chờ cho hơi ấm của cơ thể mình lan tỏa và sưởi ấm khoảng không gian bé nhỏ. Cho đến tận cùng, tôi vẫn không biết ai là chủ nhân thuê bao lạ kia, có phải em Ngọc không, và rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng... Điều đó có thực sự quan trọng?

Không phải là tôi không biết ghen. Cường từng véo má tôi mà bảo rằng: "Hoạn Thư sống lại mà đem so với cậu cũng phải gọi bằng cụ", vì tôi đã nhăn mũi, bĩu môi rồi sau đó là lườm anh khi thấy cô đồng nghiệp vô tư chạm vào người anh trong một tấm ảnh. Tôi càng không phải người rộng lượng hay nhẫn nhịn, thậm chí có thể coi là hẹp hòi khi chưa bao giờ đặt hai từ "tha thứ" vào trong từ điển. Tôi trao đi một trái tim sạch sẽ, thì sẽ không nhận lại một thứ tình cảm vấy bẩn.

Nhưng tôi trân trọng những ngày tháng đã qua của anh. Ở đó có một anh mà tôi không quen biết. Có những thời điểm khó khăn anh đã phải tự mình vượt qua mà chẳng có tôi ở bên. Do vậy, sự xuất hiện của em Ngọc cũng không khiến tôi lo lắng hay khó chịu. Xét cho cùng, đến người dưng mình còn có thể đối xử một cách tử tế, nữa là người mình từng có thời gian gắn bó?

Bản chất của một mối quan hệ còn có thể là gì nữa đây ngoài hai từ tự nguyện?! Có ràng buộc, thì cũng là đôi bên tự nguyện được ràng buộc với nhau. Tham vọng ngày đêm kiểm soát trái tim, tâm trí, lẫn thể xác của một người là không thể. Và nếu thực sự làm thế, thì cũng chẳng ý nghĩa gì.

Vậy nên, tất cả những gì tôi có thể làm bây giờ chỉ là thương anh, và tin anh.

Thương tuyệt đối. Và tin, cũng tuyệt đối.

Tôi, vẫn đồng ý đánh cược!

Được, tôi sẽ ăn cả.

Còn ngã?

Tôi sẽ đứng lên!

***

Hơi ấm đã tràn ra đủ để tôi trở mình một cách thoải mái. Đôi mi cũng dần khép lại sau một ngày dài mệt mỏi. Chuyện này, có lẽ tôi sẽ nói với anh vào một ngày nào đó. Còn bây giờ, hãy nghĩ đến việc chiều mai qua nhà anh từ sớm, bật nước tắm cho anh rồi chuẩn bị sẵn một nồi lẩu ngon lành nóng hổi.

Ngoài kia, gió vẫn ào ào thổi.

Và tôi cảm thấy mình đang khẽ mỉm cười...

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Mừng thọ bố xong, con trai đưa yêu cầu khiến cả nhà sững sờMừng thọ bố xong, con trai đưa yêu cầu khiến cả nhà sững sờ
17:12:44 07/02/2025
Đi họp lớp bạn cũ khoe mua cả lượng vàng ngày vía Thần Tài, 3 hôm sau tôi phát hiện ra cú lừa chao đảo cuộc đờiĐi họp lớp bạn cũ khoe mua cả lượng vàng ngày vía Thần Tài, 3 hôm sau tôi phát hiện ra cú lừa chao đảo cuộc đời
05:52:40 08/02/2025
Đưa vợ đi ăn bánh tôm Hồ Tây, tôi bị họ hàng lên mặt dạy dỗ: "Vợ chú như thế là hỏng"Đưa vợ đi ăn bánh tôm Hồ Tây, tôi bị họ hàng lên mặt dạy dỗ: "Vợ chú như thế là hỏng"
06:19:40 09/02/2025
Con dâu chăm bố chồng bị tai biến nằm liệt giường, khi thay chăn màn cho ông thì bất ngờ nhìn thấy một thứ kinh hãiCon dâu chăm bố chồng bị tai biến nằm liệt giường, khi thay chăn màn cho ông thì bất ngờ nhìn thấy một thứ kinh hãi
17:47:26 07/02/2025
Anh rể rủ đi leo núi đầu xuân, tôi hớn hở chuẩn bị cả ba lô đồ đạc, đến nơi, anh đề nghị một việc khiến tôi tức giận bỏ vềAnh rể rủ đi leo núi đầu xuân, tôi hớn hở chuẩn bị cả ba lô đồ đạc, đến nơi, anh đề nghị một việc khiến tôi tức giận bỏ về
06:05:35 08/02/2025
Tết đầu làm dâu, mẹ chồng giục tôi về ngoại từ rất sớm, chưa kịp mừng thì chiếc laptop để quên đã vạch trần bí mật của nhà chồngTết đầu làm dâu, mẹ chồng giục tôi về ngoại từ rất sớm, chưa kịp mừng thì chiếc laptop để quên đã vạch trần bí mật của nhà chồng
20:40:59 08/02/2025
Nghe lời vợ, con trai tôi bán hết nhà cửa xe cộ đi du lịch suốt 2 năm, ngày trở về con đưa ra yêu cầu khiến tôi điêu đứngNghe lời vợ, con trai tôi bán hết nhà cửa xe cộ đi du lịch suốt 2 năm, ngày trở về con đưa ra yêu cầu khiến tôi điêu đứng
17:50:52 07/02/2025
Vợ chồng tôi bị đuổi khỏi nhà ngoại vì đứa cháu ngây ngô khoe một chuyện nhỏ xíu từ hôm mùng 1 TếtVợ chồng tôi bị đuổi khỏi nhà ngoại vì đứa cháu ngây ngô khoe một chuyện nhỏ xíu từ hôm mùng 1 Tết
20:50:22 08/02/2025

Tin đang nóng

Chồng Từ Hy Viên lâm nguy: Giam mình, không mở miệng nói chuyện vì lý do này sau cú sốc mất vợChồng Từ Hy Viên lâm nguy: Giam mình, không mở miệng nói chuyện vì lý do này sau cú sốc mất vợ
14:34:57 09/02/2025
Chồng cũ Từ Hy Viên nổi điên, mẹ chồng cũ "mặt dày" la lối sau khi dính đòn trừng phạt nặngChồng cũ Từ Hy Viên nổi điên, mẹ chồng cũ "mặt dày" la lối sau khi dính đòn trừng phạt nặng
14:21:05 09/02/2025
Khách tố quán bánh mì ở Hà Nội bán 'thịt mốc đen', chủ quán phản bác ra sao?Khách tố quán bánh mì ở Hà Nội bán 'thịt mốc đen', chủ quán phản bác ra sao?
14:47:24 09/02/2025
Sao nữ Vbiz khóc lóc hoảng loạn tại Ý: Đã trình báo cảnh sát, nhưng cơ hội mong manhSao nữ Vbiz khóc lóc hoảng loạn tại Ý: Đã trình báo cảnh sát, nhưng cơ hội mong manh
14:40:16 09/02/2025
Bài tập làm có pha "bẻ lái" bị chấm dưới điểm trung bình, cô giáo không kìm được phải phê thêm 8 chữBài tập làm có pha "bẻ lái" bị chấm dưới điểm trung bình, cô giáo không kìm được phải phê thêm 8 chữ
11:17:47 09/02/2025
3 năm với chồng mới là thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời Từ Hy Viên3 năm với chồng mới là thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời Từ Hy Viên
14:00:06 09/02/2025
Đoạn video trước cửa nhà ghi lại cảnh tượng khiến triệu người bật khóc: Cha mẹ hết tình, sao người chịu khổ lại là con cái?Đoạn video trước cửa nhà ghi lại cảnh tượng khiến triệu người bật khóc: Cha mẹ hết tình, sao người chịu khổ lại là con cái?
11:14:10 09/02/2025
Gần 4 triệu người xem Trấn Thành và Lê Giang cãi lộn căng thẳng, ném cả đồ đạc khiến khán giả bất ngờGần 4 triệu người xem Trấn Thành và Lê Giang cãi lộn căng thẳng, ném cả đồ đạc khiến khán giả bất ngờ
14:16:20 09/02/2025

Tin mới nhất

Thăm chồng cũ nằm viện, anh yếu ớt đưa tôi một tập hồ sơ đã chuẩn bị sẵn, mở ra xem mà tôi chết điếng với thứ bên trong

Thăm chồng cũ nằm viện, anh yếu ớt đưa tôi một tập hồ sơ đã chuẩn bị sẵn, mở ra xem mà tôi chết điếng với thứ bên trong

06:16:36 09/02/2025
Anh yếu ớt đặt những thứ đã chuẩn bị sẵn lên bàn. Tôi sửng sốt, không hiểu nổi chồng cũ đang định làm gì. Tôi và Quân sống với nhau được 8 năm thì ly hôn.
Chồng so sánh tôi với vợ cũ, bố chồng U60 đấm thùm thụp vào lồng ngực rồi đưa ra một quyết định khiến chúng tôi đứng hình

Chồng so sánh tôi với vợ cũ, bố chồng U60 đấm thùm thụp vào lồng ngực rồi đưa ra một quyết định khiến chúng tôi đứng hình

06:13:30 09/02/2025
Không ngờ, trong mắt bố chồng, tôi lại có giá trị lớn hơn cả con trai ruột. Ngày tôi đưa anh về giới thiệu, gia đình tôi không ai đồng ý, bởi anh đã trải qua một đời vợ và có đứa con đang ở với mẹ.
Vừa thấy chồng tôi về, bố chồng làm một việc kinh hồn bạt vía khiến tôi bất lực hét lớn: "Bố ơi, dừng lại..."

Vừa thấy chồng tôi về, bố chồng làm một việc kinh hồn bạt vía khiến tôi bất lực hét lớn: "Bố ơi, dừng lại..."

06:02:51 09/02/2025
Tôi lao vào can ngăn, bố chồng mới dừng lại. Nhưng ông vẫn hăm he sẽ tiếp tục hành động trên với chồng tôi. Vợ chồng tôi ở riêng. Mẹ chồng tôi mất vào tháng Chạp năm ngoái
Ngày tôi xây nhà trên đất của bố mẹ, cô ruột yêu cầu đưa 1,5 tỷ mới cho động thổ

Ngày tôi xây nhà trên đất của bố mẹ, cô ruột yêu cầu đưa 1,5 tỷ mới cho động thổ

05:59:01 09/02/2025
Đất của bố mẹ tôi để lại, cớ sao cô Cúc đòi tôi chia chác? Sau khi bố mẹ mất cả, vợ chồng tôi quyết định chuyển về quê sống và làm việc.
Giá vàng lập đỉnh lịch sử, tôi mang 10 cây vàng đi bán kiếm lời nhưng bất ngờ về bị cả nhà chồng tẩy chay

Giá vàng lập đỉnh lịch sử, tôi mang 10 cây vàng đi bán kiếm lời nhưng bất ngờ về bị cả nhà chồng tẩy chay

05:55:54 09/02/2025
Giá vàng tăng kỷ lục, tôi gom hết vàng mang đi bán nhưng lại bị cả nhà chồng trách móc. Tôi vốn không phải người kinh doanh, quan tâm đến giá vàng
Chồng rút ruột tiền lì xì của con, làm một việc khiến vợ tức điên

Chồng rút ruột tiền lì xì của con, làm một việc khiến vợ tức điên

05:52:58 09/02/2025
Hết Tết, con trai mang lì xì ra tổng kết được hơn 4 triệu đồng. Trước Tết, cu cậu bảo, năm nay con sẽ tiết kiệm tiền lì xì, đến hè góp tiền với bố mẹ để cả nhà đi du lịch .
Yêu cầu chồng lương 50 triệu đóng góp sinh hoạt phí, tôi bất ngờ nhận lại lời đề nghị ly hôn

Yêu cầu chồng lương 50 triệu đóng góp sinh hoạt phí, tôi bất ngờ nhận lại lời đề nghị ly hôn

05:49:53 09/02/2025
Tôi yêu cầu chồng đóng góp phụ giúp tôi chi trả sinh hoạt phí hàng tháng nhưng anh ấy phũ phàng từ chối và đòi ly hôn.
Vừa mua 10 chỉ vàng lấy vía ngày Thần Tài phải quay ngược ra tiệm bán gấp vì chồng nhìn thẳng vào mặt hỏi 1 câu

Vừa mua 10 chỉ vàng lấy vía ngày Thần Tài phải quay ngược ra tiệm bán gấp vì chồng nhìn thẳng vào mặt hỏi 1 câu

20:47:04 08/02/2025
Những tưởng rằng sẽ có thể mua vàng lấy lộc đầu năm, ai ngờ mọi chuyện lại đi xa hơn tôi tưởng. Sau Tết, giống như nhiều người, tôi cũng mong chờ ngày vía Thần Tài với ước muốn mua vàng lấy lộc
Ngày vía Thần Tài, mẹ chồng bắt tôi đứng đợi cả tiếng để mua được một lượng vàng, rồi tất tả đi tặng cho người tôi không ngờ tới

Ngày vía Thần Tài, mẹ chồng bắt tôi đứng đợi cả tiếng để mua được một lượng vàng, rồi tất tả đi tặng cho người tôi không ngờ tới

20:43:34 08/02/2025
Tôi ấm ức đến rớt nước mắt khi thấy mẹ chồng cầm lượng vàng mới mua đến nhà người đó. Chồng tôi từng đổ vỡ một lần. Theo như anh kể thì nguyên nhân xuất phát từ 2 phía.
Con trai để lại toàn bộ tài sản cho mẹ già U60 giữ, nhưng chỉ một câu nói của ông thông gia làm bà mẹ giật mình thảng thốt

Con trai để lại toàn bộ tài sản cho mẹ già U60 giữ, nhưng chỉ một câu nói của ông thông gia làm bà mẹ giật mình thảng thốt

20:37:18 08/02/2025
Nếu ông thông gia không nói cho tôi biết thì bí mật này mãi bị chôn sâu. Tôi là người phụ nữ có số khổ, năm 27 tuổi mất chồng, ở vậy nuôi 2 con.
Con gái lén lấy trộm tiền lì xì mua Baby Three bị mẹ phát hiện, bà nội xen vào khiến cả nhà rơi vào "thảm kịch"

Con gái lén lấy trộm tiền lì xì mua Baby Three bị mẹ phát hiện, bà nội xen vào khiến cả nhà rơi vào "thảm kịch"

06:08:42 08/02/2025
Đầu năm mới đã có chuyện khiến tôi vô cùng buồn bực. Người ta hay nói năm mới niềm vui mới nhưng nhà tôi lại rơi vào cảnh xáo xào ngay trong những ngày đầu năm.
Con dâu nổi tiếng keo kiệt bỗng tặng bố chồng cả căn nhà khang trang, mở cửa vào mà chúng tôi sửng sốt với tấm ảnh trên tường

Con dâu nổi tiếng keo kiệt bỗng tặng bố chồng cả căn nhà khang trang, mở cửa vào mà chúng tôi sửng sốt với tấm ảnh trên tường

05:55:54 08/02/2025
Khi chị dâu nói sẽ tặng bố chồng một căn nhà, ai cũng kinh ngạc. Bố mẹ tôi có 2 người con trai và một mình tôi là con gái.

Có thể bạn quan tâm

Nga kiểm soát thành trì chiến lược, tiếp đà giành trọn Donbass

Nga kiểm soát thành trì chiến lược, tiếp đà giành trọn Donbass

Thế giới

16:07:10 09/02/2025
Bộ Quốc phòng Nga tiếp tục công bố bước tiến đạt được trong chiến dịch quân sự ở Ukraine, bao gồm kiểm soát thành phố quan trọng ở vùng Donbass.
HOT: Quỳnh Lương tổ chức đám cưới với thiếu gia Trà Vinh

HOT: Quỳnh Lương tổ chức đám cưới với thiếu gia Trà Vinh

Sao việt

16:02:56 09/02/2025
Sau những thăng trầm tình cảm, người hâm mộ chúc phúc và chấm hóng chờ ăn cưới online cùng Quỳnh Lương và chồng thiếu gia.
Erik "mất nhiệt" và cú lội ngược dòng ngoạn mục của "hoàng tử ballad"

Erik "mất nhiệt" và cú lội ngược dòng ngoạn mục của "hoàng tử ballad"

Nhạc việt

15:59:55 09/02/2025
Erik nhận về cơn mưa lời khen từ khán giả, khi quay trở lại đúng sở trường ballad, trình bày ca khúc quá đỗi cảm động và hợp với không khí Valentine.
Các thành viên BLACKPINK bận rộn với các dự án cá nhân trước khi tái hợp

Các thành viên BLACKPINK bận rộn với các dự án cá nhân trước khi tái hợp

Nhạc quốc tế

15:51:08 09/02/2025
Đây là giai đoạn mà tất cả các thành viên đều tranh thủ hoàn thành dự án cá nhân trước khi bắt đầu các hoạt động nhóm.
Tử vi tổng quan tuổi Thân năm Ất Tỵ 2025: Sự nghiệp thuận lợi, tài lộc rực rỡ, tình cảm có tin vui

Tử vi tổng quan tuổi Thân năm Ất Tỵ 2025: Sự nghiệp thuận lợi, tài lộc rực rỡ, tình cảm có tin vui

Trắc nghiệm

15:45:05 09/02/2025
Hãy cùng xem tử vi tổng quan của tuổi Thân - một trong những con giáp may mắn nhất trong năm Ất Tỵ 2025 sẽ ra sao nhé.
Khởi tố chủ nợ chém con nợ

Khởi tố chủ nợ chém con nợ

Pháp luật

15:35:25 09/02/2025
Ngay khi nhận tin báo, Cơ quan CSĐT Công an huyện Lộc Bình đã phối hợp với các lực lượng chức năng tổ chức tiến hành các hoạt động điều tra, thu thập tài liệu, chứng cứ theo quy định của pháp luật.
Xe máy 'kẹp 3' đâm vào gốc cây làm 3 thanh niên tử vong tại chỗ

Xe máy 'kẹp 3' đâm vào gốc cây làm 3 thanh niên tử vong tại chỗ

Tin nổi bật

15:31:41 09/02/2025
Vào khoảng 1h18 ngày 9/2, một vụ tai nạn giao thông đã xảy ra tại đường Võ Nguyên Giáp thuộc tổ 3, phường Bình Minh, TPLào Cai, tỉnh Lào Cai khiến 3 người tử vong tại chỗ.
Clip: "Nếu không có camera giám sát, tôi làm sao sống tốt được kiếp này nữa đây"

Clip: "Nếu không có camera giám sát, tôi làm sao sống tốt được kiếp này nữa đây"

Netizen

15:20:46 09/02/2025
Với những người nuôi thú cưng, đó không chỉ là con chó mèo bình thường, mà còn là người bạn trung thành, cùng họ tâm sự và chống chọi cô đơn giữa cuộc sống tấp nập.
Nhà - xe của bầu Đức, món tiền thưởng "lệch pha" của bầu Hiển & món quà triệu đô cho Nguyễn Xuân Son

Nhà - xe của bầu Đức, món tiền thưởng "lệch pha" của bầu Hiển & món quà triệu đô cho Nguyễn Xuân Son

Sao thể thao

14:27:24 09/02/2025
Bóng đá Việt Nam từng có nhiều pha chi tiền rất ngông của các đại gia song lợi bất cập hại. May thay, còn có những pha rút ví khác cực kỳ ý nghĩa từ các ông bầu tâm huyết.
Sự thật phía sau những lần Park Bo-young bị đồn hẹn hò với bạn diễn

Sự thật phía sau những lần Park Bo-young bị đồn hẹn hò với bạn diễn

Sao châu á

14:05:50 09/02/2025
Park Bo-young hiện vẫn độc thân và chưa công khai mối quan hệ nào. Cả cô và công ty quản lý đều không xác nhận bất kỳ chuyện tình cảm nào.
Cuối tuần sau Tết, nấu ngay nồi lẩu thế này vừa ngon lại thanh nhẹ "mát ruột"

Cuối tuần sau Tết, nấu ngay nồi lẩu thế này vừa ngon lại thanh nhẹ "mát ruột"

Ẩm thực

13:50:24 09/02/2025
Món lẩu nấm này vừa bổ dưỡng lại ngon miệng, với dinh dưỡng từ hàu và vị thanh ngọt tự nhiên từ nấm khiến cho nước súp rất ấn tượng.