Mùa cúc họa mi này lòng em đã bình yên

Theo dõi VGT trên

Cái gì là của mình thì sẽ mãi mãi thuộc về mình, còn cái gì đã không là của mình thì có cố gắng đến mấy cũng không thể thuộc về mình được. Trong cuộc sống có thứ cần nắm giữ nhưng cũng có thứ nên buông bỏ. Nắm mãi một nắm tuyết trong tay chỉ làm bạn bị cảm lạnh mà thôi.

Bạn thân mến! Bạn còn nhớ câu Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình? Đó là câu chuyện về tình yêu đơn phương của một anh chàng, vì muốn chạy trốn trái tim mình nên đã sang tận đất Nhật xa xôi và quyết tâm trồng những luống cúc họa mi trắng muốt. Điều kỳ diều đã xảy ra khi những cánh hoa đã bung nở giữa miền đất lạnh giá, cũng như hoa nở trong những trái tim thổn thức yêu thương. Bạn còn nhớ cô bé Yumi, người em gái đã làm chất xúc tác cho chàng trai tên Nam tìm về với tình yêu của mình? Ba năm trôi qua, cô bé ngày nào đã trở thành một cô gái rất duyên dáng rồi.

Cách đây gần một năm, đã lên trang và sau một năm, chúng ta sẽ cùng trở lại mảnh đất Osaka để lắng nghe câu chuyện về cô bé Yumi. Những bí mật phía sau cuộc tình mà chúng ta chưa từng được biết. Mời bạn lắng nghe:

Truyện ngắn: Rồi lòng cũng bình yên (tác giả Nguyễn Công Tậu)

Tôi cũng không ngờ rằng mình lại thay đổi nhiều đến thế, không còn là con bé Yumi hồn nhiên, tinh nghịch như ngày nào. Tôi trầm tính hơn, hay im lặng và ngồi một mình trầm tư nghĩ về một điều gì đó tôi cũng không biết rõ.

Anh đã rời xa mảnh đất Osaka trở về Việt Nam, bởi lẽ đó là quê hương, là nơi người thân anh ở. Có nhiều thứ khiến anh trở về, cho dù tôi có níu kéo cũng không thể nào làm được, huống hồ tôi chưa hề níu kéo. Nhưng tôi lại hối hận, tại sao lúc đó tôi không thử níu kéo anh một lần, cho dù là thất bại nhưng có lẽ tôi cũng sẽ thấy thoải mái hơn, không phải ngồi đây mà dằn vặt như bây giờ. Có người đã từng nói với tôi “Hối hận vì những điều đã làm rồi cũng sẽ qua, còn hối hận về những điều chưa làm sẽ theo ta đến suốt cả cuộc đời”, và hình như điều đó đang nghiệm đúng với tôi.

Mùa cúc họa mi này lòng em đã bình yên - Hình 1

Thật sự cất giấu mãi một thứ trong lòng là vô cùng khó chịu, lại còn giữ nó lâu như thế. Cuối cùng thì tôi cũng đã hiểu cái cảm giác của anh suốt ba năm ở đây, nhưng rồi ai sẽ là người hiểu cho cảm giác của tôi lúc này? Tôi thấy trong lòng chua xót, tôi lại giẫm theo vết xe đổ của anh, lại bước trên con đường đầy gai nhọn do chính mình dải ra để rồi tự làm đau chính mình như anh. Hình như định mệnh đã sắp đặt số phận của tôi gắn liền với số phận của anh như thế và tôi mãi là người bước sau cuộc đời của anh. Tôi là người đã kéo anh ra khỏi con đường đau khổ đó, còn ai sẽ kéo tôi ra khỏi con đường đau khổ của mình?

Con người thật là lạ, chỉ có mỗi con tim và lí trí mà chẳng bao giờ bảo được nhau cả, cứ mãi đấu tranh và dằn vặt nhau. Lúc lí trí thắng thế, quyết định hi sinh vì một nghĩa cử cao đẹp, hi sinh vì người mình yêu đâu có nghĩ rằng sẽ có lúc con tim quặn đau đến thế. Lúc con tim trỗi dậy lại trách móc lí trí khi đó sao quá dại khờ, sao mà ngu ngốc để giờ đây kẻ chịu đau khổ là chính bản thân mình. Tôi chính là đang ở trong trạng thái như thế.

Giờ đây tôi đang trách móc chính mình, đang để con tim nổi loại mà thét gào, mà dằn vặt. Có lẽ tôi đang hối hận vì ngày xưa đã giúp anh trở về với người mình thương và hối hận vì đã giống anh chôn chặt thứ tình cảm này. Nhưng biết làm sao được, nhớ thì cứ nhớ, thương thì cứ thương thôi, tất cả giờ đã là quá khứ.

Tôi ngồi một mình trong phòng, lặng nhìn bó cúc họa mi khô đặt trong tủ kính. Đây là những bông cúc họa mi do chính tay anh trồng. Ngày anh trở về chỉ mang theo một bó nhỏ, còn đâu đều để lại hết cho tôi và cũng để lại cho tôi bấy nhiêu thương nhớ. Những bông cúc họa mi mỏng manh, trắng muốt dặt dìu khoe sắc trong cái nắng vàng đầu đông Nhật Bản. Những bông cúc li ti, giản dị nhưng tôi lại yêu nó tự bao giờ.

Gió nhẹ làm những cánh hoa rung động như những rung động trong lòng tôi, nhưng chỉ mình tôi biết và có chăng là những bông hoa kia biết nữa. Tôi đem chúng sấy khô, bọc trong túi bóng kính và cất giữ cẩn thận. Tôi nâng niu và bảo quản chúng như một thứ quý giá nhất của mình, thỉnh thoảng lại lấy ra ngắm nhìn một chút cho vơi bớt nỗi nhớ anh.

Đã có những lần tôi định vứt bỏ chúng đi nhưng rồi không làm được. Đó là những lần lí trí vùng lên, cố đè nén cái cảm xúc trong con tim nhưng cuối cùng kẻ giành chiến thắng vẫn là con tim.

Mùa cúc họa mi này lòng em đã bình yên - Hình 2

Giá như ngày xưa anh không cố gắng trồng thứ hoa này ở đây, giá như ngày xưa tôi chẳng để ý mà quan tâm tới một kẻ lãnh đạm như anh, tới câu chuyện của anh và giá như ngày xưa tôi chẳng giữ lại bó hoa này thì giờ đây mọi chuyện có lẽ đã khác. Nhưng giá như vẫn chỉ là giá như, vẫn chỉ là cái lí do để tôi và anh cố gắng giải thích cho những việc mình làm. Như ai đó đã từng nói “Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình”. Phải rồi, là vì còn thương, vì anh còn thương chị ấy và vì tôi còn thương anh.

Năm năm trước, tôi gặp anh.

Tôi là con gái một ông chủ nông trại nhỏ ở Osaka. Cứ vài năm một lần, nông trại của ba tôi lại đón một đoàn lao động nhập cư mới, đa số đều là từ Việt Nam sang. Trong số đó có một người có phần đặc biệt làm tôi chú ý. Đó là một chàng trai còn khá trẻ, dáng cao gầy, có đôi mắt sâu và buồn rười rượi. Anh ta có vẻ lãnh đạm, ít nói nhưng luôn giữ một thái độ lịch sự và lễ phép. Có cái gì đó bất cần, không quan tâm đến những thứ xung quanh nhưng lại luôn làm việc rất chăm chỉ và hiệu quả. Cũng hay giúp đỡ mọi người và được mọi người quý mến.

Có điều tôi chưa bao giờ thấy anh ta cười một nụ cười thực sự vui vẻ cả. Hình như là có một cái gì đó đang đè nén trong lòng anh ta mà không thể nói cho một người nào biết. Chiều chiều, mỗi khi hết giờ làm việc, anh ta lại ngồi một mình nhìn những ngọn níu ở phía xa, cứ trầm tư như thế. Đôi lúc tôi thấy anh ta ngây ngốc nhìn hoài vào một bức ảnh một người con gái đang đứng cuời thật tươi bên những bông hoa trắng muốt. Một sự hiếu kì dấy lên trong lòng tôi:

- Là người yêu của anh hả?

- À… Không. Là bạn của tôi thôi.

- Còn không phải. Em thấy anh nhìn bức ảnh này đắm đuối đến thế, chắc chắn không phải chỉ là bạn bình thường rồi.

- Là bạn của tôi thật mà. Cô không tin cũng đành chịu.

- Nói cho em nghe đi, em hứa sẽ không tiết lộ cho bất cứ ai đâu.

- Không có gì mà. Thôi cũng muộn rồi, tôi xin phép. Chào cô.

Chẳng để cho tôi kịp phản ứng lại, anh ta cất bức ảnh vào túi áo rồi đứng dậy đi về phòng bỏ lại tôi một mình với vẻ mặt có đôi chút sững sờ.

Mùa cúc họa mi này lòng em đã bình yên - Hình 3

Anh đã bước vào cuộc đời của tôi như thế.

Những con người lạnh lùng vẫn luôn có một sức hút kì lạ.

Mùa thu năm đó là lần thứ ba anh gặp ba tôi. Vẫn yêu cầu ấy, vẫn vẻ mặt ấy, cương quyết và kiên nghị. Tôi cũng không biết anh trồng thứ ấy để làm gì mà ba năm nay, năm nào anh cũng muốn làm cho bằng được. Hai năm trước anh thất bại, chúng chẳng thể sống nổi đến ngày nở hoa cho dù anh đã chăm sóc chúng vô cùng cẩn thận. Có lẽ là do khí hậu ở Nhật Bản không phù hợp nên những cái cây đó cứ lớn được nửa chừng rồi lại héo úa và chết đi. Anh buồn rầu, cứ ngồi hàng giờ mà đờ đẫn nhìn chúng, đôi mắt sâu hun hút như tự trách mình. Nhưng rồi năm sau anh lại gieo hạt, gieo thêm cả những hi vọng cho anh.

Thấy anh như vậy lòng tôi cũng nhói lên. Từ sâu thẳm trong tim mình tôi muốn biết lí do và làm anh vui trở lại. Từ lúc nào tôi đã lo lắng cho anh nhiều như thế. Tôi biết anh thích mùa thu, đã đôi lần anh kể cho tôi nghe về mùa thu Hà Nội, quê hương anh. Có lá vàng rơi, có hương hoa sữa, có cốm làng Vòng và cả những chiều lang thang phố cổ. Tuy vẫn là vẻ mặt trầm buồn nhưng đó là những lúc hiếm hoi tôi thấy mắt anh sáng hơn, nụ cười tự nhiên hơn.

Thu Osaka cũng rất đẹp, thu Hà Nội có lá vàng rơi thì thu Osaka ngập tràn phong đỏ. Muốn anh vui hơn, tôi dẫn anh đi thăm Osaka, du ngoạn và thăm thú những thắng cảnh nơi đây. Chỉ còn vài tháng nữa anh sẽ trở về Việt Nam, tôi sẽ chẳng còn được ríu rít bên anh mà làm phiền anh nữa, chẳng còn được lặng yên mà đứng nhìn anh ngồi ngắm đất trời, chẳng còn thấy đôi mắt sâu buồn thăm thẳm của anh. Tôi muốn được ở bên anh nhiều hơn.

Mùa cúc họa mi này lòng em đã bình yên - Hình 4

Có chút bối rối nhưng tôi vẫn cố tỏ ra thật tự nhiên khi đi cạnh anh, không để anh nhận ra một chút thay đổi nào trong lòng tôi cả. Thế rồi anh kể cho tôi nghe về câu chuyện của anh, về người con gái trong bức ảnh anh vẫn thường hay ngắm nhìn và cả loài hoa anh đang cố gắng trồng kia nữa. Tôi thẫn thờ. Thì ra vẻ lãnh đạm suốt 3 năm qua của anh là vì người con gái ấy. Anh sang đây là để chạy trốn tình yêu đơn phương của mình. Nhưng càng trốn anh lại càng thương người ta hơn và cố chấp hơn. Anh bỏ bao tâm huyết để trồng bằng được loài hoa ấy cũng vì lời hứa với chị. Anh còn yêu chị ấy rất nhiều. Bao nhiêu điều trong lòng tôi định nói ra lại đành chôn chặt lại.

Đông năm nay đến sớm, chưa sang tháng 12 mà tuyết đã rơi trắng cả một vùng. Nông trại của ba tôi cũng phủ đầy tuyết trắng. Tuyết rơi khiến cho nhiều người thích thú, nhất là lũ trẻ bởi vì chúng được tha hồ mà nô đùa trên tuyết. Chạy nhảy trên những con đường trắng xóa, đắp những người tuyết khổng lồ hay ném nhau bằng những quả cầu tuyết. Những đôi lứa yêu nhau thì trao nhau những cái ôm hôn nồng ấm, nắm tay nhau đi dạo trong các công viên. Còn tôi lại chẳng muốn chút nào, mùa đông thường dành cho những cặp đôi chứ có bao giờ dành cho những kẻ cô đơn như tôi. Hơn nữa tuyết rơi còn làm cho những luống hoa của tôi chết hết. Đó là những luống cúc họa mi tôi trồng. Sau khi anh về, tôi đã nhờ người quen chuyển hạt giống từ Việt Nam sang, và tôi trồng nó, cũng giống như anh. Tôi đã yêu loài hoa này mất rồi.

Tôi bất lực nhìn những luống cúc họa mi đang khô khốc vì lạnh. Chúng yếu đuối quá chẳng chống trọi được với cái lạnh giá nơi đây, từng cây, từng cây cứ héo dần rồi chết như những hi vọng trong lòng tôi đang tắt dần. Tôi lại nhớ đến anh, nhớ đến những ngày anh tỉ mỉ chăm sóc cho những cây cúc họa mi 3 năm về trước. Nhìn cách anh chăm sóc chúng tôi biết tình yêu anh dành cho chị lớn đến nhường nào. Chúng lớn dần lên và ánh mắt của anh sáng ngời khi thấy những thay đổi đó, còn tôi chỉ biết từ xa đứng nhìn. Và rồi lí trí đã hối thúc tôi vun vén cho anh.

Tôi lén chụp những bức ảnh của anh rồi gửi vào mail cho chị. Tôi hi vọng chị sẽ nhận ra tình cảm anh dành cho mình nhưng cũng hi vọng chị đã quên anh nên chỉ chụp những bức ảnh từ phía sau. Tôi mâu thuẫn, có một sự đấu tranh mãnh liệt giữa lí trí và con tim. Nó thực sự làm tôi khó chịu. Nhưng rồi lí trí đã thắng. Tôi nhận ra tôi với anh sẽ không thể đi được đến đâu cả. Hơn nữa người anh yêu là chị ấy chứ không phải tôi, chỉ là tôi đơn phương anh mà thôi.

Mùa cúc họa mi này lòng em đã bình yên - Hình 5

Ngày cuối cùng anh ở Osaka, những bông cúc họa mi đã bung mình rực rỡ. Màu hoa trắng muốt lẫn trong đám lá xanh, loài hoa giản dị nhưng đẹp đến vô cùng. Anh hạnh phúc ngắm nhìn những bông hoa ấy. Cuối cùng anh cũng thành công. Nụ cười của anh đã vui tươi và rạng rỡ hẳn lên, chẳng còn nét trầm buồn như trước nữa. Tôi đứng từ xa, run run chụp lại khoảnh khắc ấy. Đó là email cuối cùng tôi gửi cho chị và cũng là bức ảnh cuối cùng tôi giữ lại cho tôi. Tôi bước đến bên anh, lấy tay vuốt nhẹ những bông cúc họa mi để giấu đi những cảm xúc của mình:

- Họa mi nở rồi, đẹp quá. Nhưng ngày mai anh cũng trở về Việt Nam rồi, sẽ không quay về đây nữa.

- Ngốc ạ, anh phải về. Việt Nam mới là quê hương của anh, nơi đó có gia đình, có người thân và cả bạn bè của anh nữa, làm sao anh ở đây mãi được.

- Rồi anh sẽ quên em?

- Làm sao anh quên được em chứ.

Tôi gục đầu vào ngực anh, nước mắt bất giác lăn dài. Đến cuối cùng tôi vẫn không thể nói ra câu nói ấy. “Em yêu anh”, tôi đã quyết định chôn chặt nó ở trong lòng.

Anh trở về Việt Nam, vài ngày sau đó có mail lại cho tôi, cả chị nữa. Tôi biết hai người đã trở lại bên nhau, hạnh phúc. Anh chị cám ơn tôi, cám ơn vì những gì tôi đã làm cho anh chị, cám ơn vì đã giúp anh chị trở về bên nhau và không quên chúc tôi sẽ tìm được một người thật tốt chăm sóc cho mình. Tôi khẽ cười nhưng những giọt nước mắt lại rơi, phải cố kìm lòng để không nấc lên thành tiếng.

Rồi thời gian trôi, tôi như hóa thân thành anh những ngày đầu đến Nhật Bản, lãnh đạm, lạnh lùng và ít nói, hay trầm tư ngồi một mình nhìn về phía trời xa. Thu đến cũng gieo thứ hạt giống đó, đã là năm thứ 3.

Mùa cúc họa mi này lòng em đã bình yên - Hình 6

Ngoài trời tuyết vẫn rơi, những cơn gió thét gào đến lạnh buốt. Tôi vẫn đứng tần ngần nhìn những luống hoa đã héo úa. Ở Việt Nam mùa này họa mi đang nở rộ. Một màu trắng muốt bạt ngàn khắp cả cánh đồng rộng lớn. Hôm trước anh có gửi cho tôi vài bức ảnh, là anh và chị đang tươi cười bên luống cúc họa mi. Anh lịch lãm trong bộ vest cưới còn chị xinh đẹp trong chiếc váy cô dâu. Anh bảo hai người đang chuẩn bị đám cưới. Sau 3 năm chính thức yêu nhau, anh chị đã quyết định về chung một nhà. Anh báo tin vui cho tôi và chúc tôi sớm tìm được hạnh phúc. Suốt 3 năm qua, thỉnh thoảng chúng tôi vẫn trò chuyện với nhau, kể cho nhau nghe về cuộc sống của mình, thi thoảng anh vẫn kể về chị và tình yêu của hai người. Tôi buồn nhưng chưa bao giờ tôi thấy tim mình nghẹn lại như thế. Nước mắt lại rơi.

Một chiếc áo khoác đặt lên vai tôi. Là ba:

- Con… vẫn còn nhớ đến cậu ta?

-…

Tôi khẽ cúi đầu lặng im không trả lời.

- Đã 3 năm rồi đấy, đến tuyết cũng tan chảy đến 3 lần rồi. Con cứ mãi như thế ba buồn lắm.

- Con… con… xin lỗi ba.

- Con không có lỗi, cũng không ai có lỗi cả. Nhưng phải mạnh mẽ lên con gái ạ. Đừng tự làm khổ mình. Cái gì là của mình thì sẽ mãi mãi thuộc về mình, còn cái gì đã không là của mình thì con có cố gắng đến mấy cũng không thể thuộc về mình được. Trong cuộc sống có thứ cần nắm giữ nhưng cũng có thứ nên buông bỏ. Nắm mãi một nắm tuyết trong tay chỉ làm con bị cảm lạnh mà thôi.

- Nhưng… con…

- 3 năm là quá đủ rồi, hãy trở lại là Yumi vui vẻ, đáng yêu của ba ngày nào nhé, vì ba và cũng là vì con. Con còn trẻ, phải nhìn về tương lai, đừng mãi vương vấn một quá khứ không thuộc về mình. Cậu ấy cũng không muốn nhìn thấy con như thế này đâu.

Mùa cúc họa mi này lòng em đã bình yên - Hình 7

Tôi ôm chầm lấy ba, hai hàng nước mắt lăn dài. Tôi nhận ra ba đã già đi quá nhiều, có lẽ là do lo lắng cho tôi. Tôi bất hiếu quá, suốt 3 năm qua chỉ biết ôm trong lòng một thứ tình yêu vọng tưởng mà không để ý đến ba. Ba nói đúng, 3 năm là quá đủ rồi. Tôi không mãi sa lầy vào vết xe đổ của anh trước kia nữa. Và tôi biết chắc chắn anh cũng không muốn thấy tôi vì anh mà như vậy. Tôi phải quên thôi, phải tìm cho mình những niềm vui mới, tìm cho mình một hạnh phúc mới. Tương lai của tôi là ở Nhật Bản này, không phải là ở Việt Nam của anh. Tôi phải mạnh mẽ, mạnh mẽ để buông bỏ những gì đã đè nặng trong lòng tôi suốt 3 năm qua.Tôi sẽ làm được.

- Con biết rồi. Con xin lỗi ba. Cho con yếu đuối nốt hôm nay thôi, từ mai con sẽ mạnh mẽ, con sẽ buông bỏ, sẽ trở lại là con bé Yumi vui vẻ như ngày nào, ba nhé.

Ba khẽ nở một nụ cười, ôm tôi vào lòng, vòng tay ấm áp che chở cho tôi.

Ngày hôm sau, tuy trời vẫn còn rét nhưng tuyết đã ngừng rơi, ánh nắng chan hòa rọi khắp Osaka. Tôi đứng bên bờ biển, nhìn bó cúc họa mi khô dập dềnh trước sóng. Cơn gió thoáng qua thổi tung mái tóc của tôi. Tôi thấy lòng mình bình yên và nhẹ bẫng.

Nguyễn Công Tậu – blogradio.vn

Bạn thân mến! Câu chuyện Còn thương thì làm sao trốn được trái tim mình dường như đã khép lại với một happy ending, nhưng hóa ra câu chuyện vẫn chưa kết thúc ở đó. Nhân vật phụ trong câu chuyện tình của phần trước lại trở thành nhân vật chính trong câu chuyện này. Chỉ có điều, câu chuyện tình của Yumi giống như một vở kịch độc diễn khi chàng trai ấy chưa một lần biết đến tình yêu đó. Giữa nam và nữ, có thể có tình bạn, tình anh em thuần khiết nhưng cũng có thể là thứ tình yêu âm thầm xuất phát từ một phía. Dẫu sao, cuối cùng Yumi cũng đã có thể buông bỏ nắm tuyết làm buốt lạnh trái tim em và khiến em bị cảm lạnh. Chúng ta hãy cùng chúc cho Yumi sớm tìm thấy tình yêu thật sự của mình nhé!

Theo blogradio.vn

Mạnh mẽ yêu, can đảm đối diện với trái tim mình

Không phải tình yêu nào cũng đến được với nhau. Có những người cứ lặng lẽ đi bên đời nhau, nhưng chưa bao giờ gọi nhau bằng hai tiếng "người yêu".

Có những tình yêu dù mãnh liệt vẫn không chiến thắng nổi sự sắp đặt của số phận. Tình yêu ấy vẫn cứ như dòng nước âm thầm chảy, tưới mát cho những năm tháng thanh xuân. Không phải đi cùng nhau đến cuối con đường mới là tình yêu trọn vẹn, mà là những năm tháng ấy ta đã sống trọn vẹn với trái tim mình.

Truyện ngắn: Bình yên trong ký ức (Yumi Lê)

Những chiếc lá vàng lặng lẽ thả mình cuốn theo cơn gió thoảng qua. Lại một mùa bằng lăng thay lá, lại một mùa đợi chờ chóng qua. Thảo Mai nhướn thân người mệt mỏi khỏi giường, bước từng bước mệt mỏi về phía khung cửa đang he hé mở, cô thẫn thờ nhìn mọi thứ nhẹ nhàng trôi qua theo nhịp chảy của thời gian.

Đã sáu năm trôi qua, cô vẫn đợi một điều mông lung mơ hồ nào đó mà chính cô cũng chẳng biết. Cô bây giờ như đóa hoa trên cành dần héo rụng với căn bệnh quái ác này. Mái tóc đen tuyền giờ chỉ còn lưa thưa vài sợi, gương mặt xinh xắn của cô giờ đầy những vết ban đỏ quái dị. Cô chẳng muốn ra ngoài, chẳng muốn gặp bất cứ ai, kể cả cậu ấy. Nước mắt lăn dài trên khóe mi.

Mạnh mẽ yêu, can đảm đối diện với trái tim mình - Hình 1

Năm 17 tuổi...

Mùa thu năm ấy, có cô gái loay hoay trên tán cây vàng rực. Cuối cùng cô gái cũng lấy được quả cầu mắc trên cành cây, nhưng khi quay xuống mới thấy mình đã cách mặt đất một khoảng khá xa. Bệnh sợ độ cao của cô vẫn không thể khắc phục được. Đôi tay cô run rẩy, ánh mắt nhìn xung quanh cầu cứu.

Tiếng chuông báo giờ vào học reo lên, mọi người kéo nhau về lớp, không ai chú ý đến biểu hiện kỳ lạ của cô. Cô định gọi nhưng không hiểu sao không thể cất lên lời. Cô loay hoay với mớ suy nghĩ hỗn độn trong đầu, bỗng một giọng nam trầm trầm vang lên:

- Cậu dám trèo cao như vậy mà không có can đảm để leo xuống sao?

Cô lấy lại chút bình tĩnh xoay người nhìn phía dưới tán cây đang khuất tầm nhìn bên trái. Một bạn nam dáng cao cao đang nhìn về phía cô lắc đầu cười cười. Cô vừa vui mừng vừa có chút sợ hãi, sợ cậu sẽ đi mất, cô cất giọng khe khẽ:

- Cậu có thể giúp tôi một chút được không?

- Vậy cậu muốn tôi giúp cậu thế nào?

- Tôi...

- Cậu nhảy xuống đây tôi sẽ đón lấy cậu, được chưa?

Gương mặt cô đỏ ửng dưới ánh mặt trời chói chang, cô cố che đi biểu hiện ngượng ngùng trên gương mặt rồi nói tiếp:

- Việc này... nếu để mọi người bắt gặp một đứa con trai với một đứa con gái ôm nhau trong trường thì...

- Vậy cậu cứ tiếp tục ở đấy suy nghĩ vớ vẩn đi, tôi phải vào lớp!

Cậu ta vừa nói vừa quay đầu bỏ đi. Cô bối rối gọi theo nhưng cái dáng cao cao ấy đã khuất dần ở cuối sân trường. Chỉ tại cô ngang bướng cá cược với tụi bạn rằng mình dám trèo lên lấy quả cầu để báo hại bị kẹt trên này.

Mạnh mẽ yêu, can đảm đối diện với trái tim mình - Hình 2

Nước mắt lăn dài trên gương mặt cô, nhòe cả tầm nhìn, tay chân cô như chẳng còn chút sức nào, sắp ngã đến nơi. Bỗng giọng nói quen quen lại cất lên:

- Bây giờ cậu xuống được chưa?

Là bạn nam lúc nãy. Cậu ta nhìn cô với gương mặt lạnh lùng, tay còn giữ chặt chiếc ghế đẩu vừa tầm với của cô ra hiệu cô bước xuống. Cô chẳng dám nói lời nào, cứ thế ngoan ngoãn làm theo lời cậu ta. Cảm giác sợ hãi thoáng chốc tan biến, trong tim cô nhen nhóm thứ cảm xúc lạ kỳ.

- Cảm ơn cậu! Mình là Thảo Mai.

Cô khẽ cất lên với giọng ngượng ngùng. Cậu ta dường như không nghe thấy, lặng lẽ quay đầu bỏ đi.

- Tôi tên Vũ.

Cuộc đời chính là một dòng chảy vội của thời gian. Những rung động đầu đời cũng chỉ còn trong kí ức, sẽ không bao giờ trở lại trong dòng thời gian của bất kì ai. Nó chợt đến rồi lạnh lùng bỏ đi như cơn gió mùa thu, vừa lành lạnh vừa se mát diệu kì.

Dưới góc nhỏ nơi sân trường năm ấy, cô đã thật sự biết rung động trước một người con trai. Tình yêu đơn phương của cô cứ âm thầm song hành cùng tình bạn giữa hai người. Mỗi ngày cùng nhau đến trường, cùng nhau đọc sách, cùng nhau ôn thi, rồi cùng nhau hẹn hò với những đứa bạn sau giờ học. Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi, tình cảm cô dành cho cậu ấy cũng cứ thế lớn dần.

Ngày tốt nghiệp cấp ba, mỗi người một ngã rẽ. Cậu ấy học đại học ở thành phố. Còn cô, mọi ước mơ hoài bão như hóa thành cát bụi khi cô nhận được kết quả xét nghiệm, cô bị mắc căn bệnh Lupus ban đỏ hệ thống. Một căn bệnh tự miễn, các cơ quan trong cơ thể cô sẽ dần dần bị hệ thống miễn dịch đào thải. Cô không thể tiếp tục con đường học hành và cả tình yêu dành cho cậu ấy.

Ngày cậu ấy tỏ bày cùng cô, cô hiểu, nhưng cô chỉ biết im lặng và để mọi thứ đi về dòng chảy tình bạn như thuở ban đầu. Cô rất yêu Vũ, thứ tình yêu thầm lặng suốt bao năm qua. Cô chờ từng ngày đến khi cậu ngỏ lời nhưng cuối cùng mọi thứ đều vụt tắt. Ngày cậu ấy rời Tây Nguyên đi học, cô vẫn lặng im không trả lời về mối quan hệ giữa hai người. Tình yêu ấy, cô cất riêng vào nỗi nhớ. Vũ vẫn về thăm cô mỗi tháng, đưa cô đi chơi, càng khiến cô chẳng thể buông tay tình cảm của mình.

Mạnh mẽ yêu, can đảm đối diện với trái tim mình - Hình 3

Mùa hè năm 21 tuổi, Vũ cùng nhóm bạn đại học về thăm quê. Mọi người rủ nhau cắm trại bên ngọn đồi gần nhà, cô cũng được mời tham gia cùng. Đó chính là lần đầu tiên có có cảm giác được bên nhiều bạn bè sau mấy năm mỗi người một phương trời. Nhóm bạn thời cấp ba của cô dường như mất hết liên lạc, chỉ còn mình Vũ vẫn nhớ đến cô.

Buổi cắm trại ấy mọi người đều tất bật công việc, các cậu con trai thì chia nhau vào núi tìm củi khô, người thì câu cá bên suối. Nhóm các cô gái thì chia nhau trang trí lều. Cô và một cô bạn trong nhóm của Vũ chuẩn bị buổi tối cho mọi người.

Cô nàng tên là Vy, một cô gái Sài thành khá hoạt bát và hòa đồng. Vy biết cô sức khỏe không tốt nên giành hẳn công việc của cô để làm, thi thoảng lại bắt chuyện vài câu với cô cho đỡ buồn chán, rồi kể cô nghe về chuyện cậu ấy ở Sài Gòn.

Hóa ra lên đại học Vũ lại cở mở hơn nhiều, chẳng còn dáng vẻ cậu con trai năm nào lạnh lùng với một cô gái yếu đuối như cô. Cô nhìn theo dáng người cao cao của cậu ấy đang vui vẻ cùng mọi người. Đã lâu rồi cô chưa thấy cậu cấy cười rạng rỡ đến thế. Cô chợt nhận ra cậu ấy không còn giống Vũ ngày nào cô quen biết, không còn là cậu con trai năm nào trên góc sân trường đầy nắng, khoảng cách giữa hai người giờ đây dường như đã ngày càng xa cách.

- Các cậu, bọn mình lên đồi hái quả rừng nhé!

Vy hăng hái chạy đến chỗ Mai nắm tay cô, gọi khẽ:

- Vũ gọi bọn mình đi hái quả kìa, cậu có muốn đi không?

- Mình...

- Cậu ấy mắc bệnh sợ độ cao đấy. Cậu ấy sẽ không đi đâu.

Vũ nhìn cô mỉm cười bước tới chỗ cô, đưa tay vỗ nhẹ lên vai cô nói tiếp:

- Cậu ở yên đây nhé, bọn mình sẽ quay lại ngay.

Ánh hoàng hôn dần tắt lịm, tiếng chim rừng gọi bầy về tổ vang lên. Mọi người vui vẻ leo lên sườn đồi, xa xa cô trông thấy dáng cậu ấy dìu Vy bước xuống, ánh mắt cậu ta nhìn Vy thật ấm áp và dịu dàng.

Hóa ra chuyện mọi người hay đùa với nhau hai người họ là một cặp là có thật. Dù rằng cả hai không thừa nhận nhưng chính cô cũng không thể dối được lòng mình rằng vốn dĩ mối quan hệ của cô và cậu ấy vẫn chỉ là mơ hồ.

Cô chợt nghĩ đến tình cảm của mình, tim chợt loạn đi vài nhịp. Rốt cuộc bao nhiêu năm qua dù rằng mối quan hệ giữa hai người vẫn không rõ ràng, vẫn chỉ là một mối quan hệ giữa hai người bạn thân khác giới, nhưng cô vẫn muốn một lần được nói yêu cậu ấy. Thế nhưng cô chẳng đủ dũng cảm.

Mạnh mẽ yêu, can đảm đối diện với trái tim mình - Hình 4

Vũ không nói gì về mối quan hệ giữa họ sau ngày cậu ấy bày tỏ cùng cô, nhưng cậu ấy chưa bao giờ tránh mặt cô, chưa bao giờ muốn xa rời cô. Cô không biết gọi sự quan tâm của cậu ấy với cô là gì, gọi những ân cần mà cậu ấy dành cho cô ngần mấy năm trời kia rốt cuộc ra sao. Nhưng tình cảm cô dành cho cậu ấy mãi mãi là sự thật.

Hóa ra, tình cảm cất giữ trong lòng không phải là hạnh phúc mà chỉ là nỗi đau của riêng một người. Cô không có quyền trách bất kì ai, cô cũng không có tư cách trách Vy, bởi chính cô không đủ dũng cảm nói ra tình cảm của mình, cô chỉ có thể lặng lẽ ở một góc nào đó dõi theo cậu ấy, dù rằng giờ đây trong tim cậu ấy đã tồn tại một hình bóng khác chẳng phải là cô.

Nước mắt ngưng đọng nơi khóe mi, những tiếng nhấc trong cất thành lời cứ thế nghẹn lại trong lòng. Mọi cố gắng bao nhiêu năm qua của cô để chống lại căn bệnh của mình để mong được bên cạnh cậu ấy gần hơn, lâu hơn nhưng rốt cuộc khoảng cách giữa hai người vẫn quá xa. Cô mơ hồ trong mớ suy nghĩ hỗn độn của mình chìm vào bóng tối tự khi nào.

Ánh nắng rọi qua khe cửa sổ như đánh thức cô sau một giấc ngủ dài. Cô khẽ nheo mày nhìn mọi thứ xung quanh. Cô chẳng nhớ chuyện gì đã xảy ra đêm qua, mà cũng không phải đêm qua, cô cũng không nhớ rõ khi nào. Cô chỉ biết mình rất mệt rồi mơ hồ ngất lịm và lúc này cô đã trở lại căn phòng đầy mùi thuốc quen thuộc của bệnh viện.

Sức khỏe của cô ngày càng yếu dần, cô dường như không còn chống đỡ được nữa. Hôm trước ngày Vũ trở về Sài thành để hoàn thành năm cuối cùng đại học, cậu ấy quay lại thăm cô rất lâu, còn kể cho cô nghe về rất nhiều chuyện, trong đó còn có câu chuyện về Vy.

Mỗi câu nhắc đến Vy, cậu ấy dường như rất hạnh phúc, gương mặt nở lên một nụ cười ấm áp khiến cô cũng có phần ganh tỵ. Quả thật, thời gian có thể thay đổi mọi thứ, thay đổi cả cảm xúc của một người, nhưng nó không hề chừa chỗ cho một ai đó chờ đợi nhau.

Đơn phương thì đến cuối cùng cũng chỉ có thể là đơn phương. Tình yêu không thể nói ra thì đến sau cùng cũng chỉ là nỗi nuối tiếc cho người chôn giấu. Lẽ ra cô có thể mạnh mẽ nói ra tình cảm của mình, nhưng cô biết căn bệnh của cô thế nào, cô không đủ tư cách để yêu cầu cậu ấy bên cạnh mình những tháng ngày cuối cùng. Đơn phương thôi cứ mãi để là tình cảm của riêng cô và cô cũng chỉ muốn âm thầm chúc phúc cho cậu ấy.

Giờ đây, chỉ còn mình cô ngồi trong căn phòng lạnh lẽo ngắm nhìn từ chiếc là vàng lặng lẽ rơi. Cây có thể thay lá vàng để nảy lộc xanh, nhưng cuộc đời cô đã chẳng còn có thể nở xanh như vậy. Cô rất nhớ cậu ấy.

Mạnh mẽ yêu, can đảm đối diện với trái tim mình - Hình 5

Đã hơn một năm trôi qua, cô nhận được tin của cậu ấy thông qua một người bạn cũ. Cậu ấy sau khi tốt nghiệp đã ở lại Sài Gòn làm việc và chuẩn bị kết hôn cùng Vy. Cô cũng không còn lý do gì để chờ mong cậu ấy sẽ đến thăm cô. Cô cũng không muốn Vũ nhìn thấy gương mặt xấu xí này của mình, cô chỉ muốn cậu ấy có thể nhớ mãi gương mặt xinh đẹp hồn nhiên của cô ngày nào mới gặp.

Cô mệt nhoài cố bước từng bước về giường, mơ hồ chìm vào giấc ngủ sâu. Trong mơ cô nhìn thấy các bạn, mọi người vẫn vui vẻ như ngày nào, mọi thứ như chẳng hề đổi thay. Cô nghe tiếng Vũ gọi mình, giọng cậu ấy vẫn ấm như thế. Cô mơ hồ cố mở thật to đôi mắt đang mờ dần của mình, cô nhìn thấy Vũ. Căn bệnh khiến mắt cô yếu dần, chẳng còn thể nhìn rõ thứ gì. Nhưng lúc này đây cô muốn dùng hết khả năng của mình để nhìn cậu ấy thật kỹ, cô không muốn khi tỉnh dậy lại quên mất cậu ấy. Cô đưa tay chạm khẽ vào gương mặt thân thuộc. Cô khẽ thì thầm:

- Cậu sao vậy, tại sao cậu lại khóc?

Vũ nắm chặt lấy bàn tay lạnh lẽo của cô, giọng nghèn nghẹn đáp lại:

- Tôi không khóc...

- Có phải tôi đang mơ không, cậu đến gặp tôi? Tôi rất sợ khi thức dậy sẽ không còn nhìn thấy cậu nữa, tôi thật sự rất nhớ cậu.

- Không phải mơ đâu, tôi về đây thăm cậu đấy, cậu phải nhanh chóng khỏe lại nhé.

- Nếu tôi khỏe lại, tôi muốn lần sau cậu có thể đưa tôi theo lên đồi hái quả nhé, tôi không muốn lần nào đi cậu cũng bỏ tôi lại một mình ở dưới đồi, tôi rất buồn.

- Được, tôi hứa với cậu.

Vũ dìu cô ngồi dậy tựa vào lòng mình. Hơi thở của cô yếu ớt như chiếc lá trên cành sắp rơi theo gió. Bàn tay lạnh lẽo của cô nắm chặt lấy tay Vũ, nụ cười chợt nở trên gương mặt tiều tụy của cô. Chưa bao giờ cô cảm thấy hạnh phúc đến vậy, có lẽ đây sẽ là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng trong cuộc đời ngắn ngủi của cô.

Mạnh mẽ yêu, can đảm đối diện với trái tim mình - Hình 6

- Cậu có nhớ lần đầu tiên mình gặp nhau như thế nào không?

- Tất nhiên là nhớ.

- Tại sao cậu lại giúp tôi?

- Tôi lúc nhỏ cũng sợ độ cao nên tôi hiểu cảm giác của cậu, với lại cậu cũng là một người rất thú vị mà tôi biết.

- Cậu biết tôi?

- Phải, từ rất lâu rồi.

Vũ nhìn cô nở nụ cười đau đớn. Cậu ta biết đến cô trong một lần hội trại ở trường, cô là một cô gái năng động và đáng yêu. Hôm đó lớp của cô dự thi bóng đá nam, nhưng có bạn nam lớp cô đột ngột bị bệnh không thể tham gia được. Cô xin ban tổ chức cho mình thay thế, trông một cô gái nhỏ nhắn cùng một đám con trai chạy trong sân bóng thật thú vị. Vũ đã chú ý đến cô tự khi ấy.

- Thật ra tôi có một chuyện muốn nói với cậu. Từ rất lâu rồi, tôi đã thích cậu, thích cậu rất nhiều.

- Tôi biết.

- Sao cậu lại biết?

- Hôm qua tôi đến nhà cậu, mẹ cậu đã cho tôi xem nhật kí của cậu. Cậu ngốc thật đấy, tại sao trước kia cậu không nói với tôi.

- Tôi rất muốn nói với cậu, nhưng khi tôi biết tôi mắc bệnh tôi không muốn nói ra, tôi không muốn trở thành áp lực của cậu. Nhưng đơn phương với cậu, tôi cũng cảm thấy mãn nguyện rồi.

- Cậu đúng là ngốc thật mà. Vậy mà trước giờ tôi cứ nghĩ cậu không muốn chấp nhận tình cảm của tôi, tôi đã cố quên đi cậu thật nhiều lần, muốn rời cậu thật xa, nhưng cuối cùng tôi vẫn không làm được.

- Cậu biết thì thế nào, không biết thì thế nào, dù gì chúng ta cũng không thể bên nhau.

Tình cảm trao đi lúc tuổi xuân ngây dại những tưởng như gió thoảng mây bay nhưng hóa ra cô đã vô tình đã dâng tặng cả con tim của mình, để rồi tự làm trái tim mình đầy sẹo

- Dù bây giờ thế nào đi chăng nữa, cũng đã không thể quay lại, tôi không hối hận vì đã chọn im lặng, tôi không mong cậu sẽ yêu tôi nhưng cậu có thể hứa với tôi rằng cậu sẽ không quên tôi chứ?

- Được.

Vũ lặng lẽ gật đầu đồng ý. Mọi thứ đã chóng qua, họ không thể quay lại. Dù rằng có duyên gặp gỡ trong cuộc đời này thì đến cuối cùng cũng không có phận để bên nhau. Vậy cố nuối tiếc làm chi những thứ đã qua mà hay thản nhiên chấp nhận những thứ hiện hữu quanh mình. Mai nhìn chiếc nhẫn đính hôn trên tay Vũ mỉm cười nói tiếp:

- Cuộc sống của cậu giờ không còn là của riêng cậu nữa, Vy là một cô gái tốt, có cô ấy bên cạnh cậu tôi thật sự rất vui, cậu hãy trân trọng cô ấy, nhất định phải sống thật hạnh phúc, hạnh phúc luôn cả phần của tôi nữa nhé.

- ...

- Vũ à, chúng ta hãy yêu thật bình yên trong kí ức của nhau thôi nhé!

Cô tựa thân người không còn sức lực vào lòng cậu ấy, cô không còn thấy lạnh nữa. Bóng tối cô cũng không sợ, bên cạnh cậu ấy cô không còn sợ bất kì điều gì nữa. Cô mãn nguyện mỉm cười cho tất cả mọi thứ. Đến cuối cùng, cô cũng có thể mạnh mẽ nói ra trái tim mình, mạnh mẽ đối diện với tình cảm của cậu ấy. Cô an yên yên giấc trong vòng tay của người cô yêu ngần mấy năm qua...thật hạnh phúc.

Đôi lúc, tình yêu cũng không cần phải rực rỡ như đóa hoa mùa xuân, cũng không cần phải mãnh liệt như cái nắng mùa hạ mà chỉ cần bình yên bên nhau, bình yên yêu nhau mới chính là hạnh phúc.

Mạnh mẽ yêu, can đảm đối diện với trái tim mình - Hình 7

***

Cuối cùng mùa thu cũng đã đi qua, mùa thu không bao giờ trở lại nữa. Thảo Mai yên giấc mãi mãi nơi bầu trời Tây Nguyên sinh ra cô. Vũ và Vy cũng kết hôn sau đó, họ cũng có một gia đình hạnh phúc ở đất Sài thành.

Mùa thu ba năm sau, Vũ trở lại Tây Nguyên với quyển nhật kí của Mai. Ngôi mộ của Mai nằm bên một triền đồi thoai thoải dưới một tán sim rừng thơ mộng. Vũ mang vài quả rừng đặt lên nắm mồ của Mai, Vũ cứ im lặng đứng đấy thật lâu.

Cô bạn hoạt bát năm nào của cậu giờ chỉ im lặng giữa núi rừng, không bày trò nghịch phá, cũng không suốt ngày kêu ca bên tai cậu. Những kí ức về Mai ùa về trong tâm trí cậu như mọi thứ vừa xảy ra hôm qua, lòng Vũ trống vắng hẳn, nước mắt lăn dài trên đôi gò má của cậu.

Đơn phương không phải là sống chìm trong cô độc một mối tình với ai đó mà chính là cho đi một tình yêu không đòi hỏi đáp trả từ người kia. Cứ mạnh mẽ yêu thôi, cứ mạnh mẽ với chính tình cảm của mình dù kết quả có ra sao, để ta tin rằng tình yêu đơn phương đó vĩnh viễn không hề cô đơn.

Cơn gió nhẹ thoáng qua mang theo cả hương rừng xào xạc, tiếng suối chảy róc rách như một vũ điệu của thiên nhiên, như nỗi nhớ nhung của người ở lại. Hóa ra, tình yêu thầm lặng hướng về ai đó, có lẽ đến cuối cùng cũng không hẳn sẽ có một cái kết viên mãn nhưng chỉ cần ta là một hồi ức đẹp trong cuộc đời ai đó...là đủ. Vũ đặt nhẹ quyển nhật kí lên tấm bia còn mùi sơn mới, giọng nghèn nghẹn gọi:

- Chẳng phải cậu muốn được cùng tôi hái quả rừng sao, chúng ta sẽ cùng đi nhé!

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Đến nhà chị dâu cũ chúc Tết, tôi sửng sốt khi thấy anh trai đang lúi húi nướng mực dưới bếp, còn gọi tiếng "Vợ ơi"Đến nhà chị dâu cũ chúc Tết, tôi sửng sốt khi thấy anh trai đang lúi húi nướng mực dưới bếp, còn gọi tiếng "Vợ ơi"
09:09:22 01/02/2025
Nhận được lời đề nghị sốc óc từ anh chồng, tôi "đốp" thẳng khiến cả nhà anh cứng họngNhận được lời đề nghị sốc óc từ anh chồng, tôi "đốp" thẳng khiến cả nhà anh cứng họng
10:14:49 02/02/2025
Mới ngày đầu năm, chị dâu xin bố tôi cắt đất cho ra ở riêng, phản ứng của ông làm cả nhà choáng vángMới ngày đầu năm, chị dâu xin bố tôi cắt đất cho ra ở riêng, phản ứng của ông làm cả nhà choáng váng
09:56:53 02/02/2025
Chồng cản vợ biếu ông bà ngoại 5 triệu ăn Tết, đến khi nhìn túi quà anh biếu 2 người thì tôi giật mình ngã ngửaChồng cản vợ biếu ông bà ngoại 5 triệu ăn Tết, đến khi nhìn túi quà anh biếu 2 người thì tôi giật mình ngã ngửa
08:56:47 01/02/2025
Mùng 3 Tết, đang đi du lịch, nhìn camera mà vợ chồng tôi xót xa, đành hủy chuyến, về quê chồng ngay lập tứcMùng 3 Tết, đang đi du lịch, nhìn camera mà vợ chồng tôi xót xa, đành hủy chuyến, về quê chồng ngay lập tức
09:13:36 01/02/2025
Mùng 1 Tết đưa mẹ chồng đi gieo quẻ đầu năm, tôi bất ngờ phát hiện ra bí mật tày đình của em chồngMùng 1 Tết đưa mẹ chồng đi gieo quẻ đầu năm, tôi bất ngờ phát hiện ra bí mật tày đình của em chồng
09:44:32 02/02/2025
Sáng Mùng 2 Tết, chồng dẫn về một đứa bé, con lên tiếng gọi "mẹ ơi" mà tôi vỡ òa trong hạnh phúcSáng Mùng 2 Tết, chồng dẫn về một đứa bé, con lên tiếng gọi "mẹ ơi" mà tôi vỡ òa trong hạnh phúc
09:06:14 01/02/2025
Bố mẹ tôi hủy hôn ngay mùng 2 Tết vì con gái bị thông gia tương lai "thử thách"Bố mẹ tôi hủy hôn ngay mùng 2 Tết vì con gái bị thông gia tương lai "thử thách"
08:59:46 01/02/2025

Tin đang nóng

Đạo diễn Nguyễn Ngọc Quyền đột ngột qua đời ở tuổi 36, đồng nghiệp tiết lộ nguyên nhânĐạo diễn Nguyễn Ngọc Quyền đột ngột qua đời ở tuổi 36, đồng nghiệp tiết lộ nguyên nhân
17:58:47 02/02/2025
Vụ tai nạn 7 người tử vong ở Nam Định: Nữ tài xế đột ngột đánh lái sang phảiVụ tai nạn 7 người tử vong ở Nam Định: Nữ tài xế đột ngột đánh lái sang phải
20:31:27 02/02/2025
Chấn động vụ đánh ghen ngay tại rạp Việt dịp Tết, tình tiết y hệt phim Trấn Thành khiến 3,6 triệu người quá sốcChấn động vụ đánh ghen ngay tại rạp Việt dịp Tết, tình tiết y hệt phim Trấn Thành khiến 3,6 triệu người quá sốc
21:52:25 02/02/2025
Con trai trùm mafia 3 lần bị mỹ nhân hàng đầu showbiz từ chối, dùng 1001 chiêu và nhờ đến mẹ mới cưới được vợCon trai trùm mafia 3 lần bị mỹ nhân hàng đầu showbiz từ chối, dùng 1001 chiêu và nhờ đến mẹ mới cưới được vợ
20:08:59 02/02/2025
Báo Hàn: Kim Woo Bin lộ dấu hiệu chia tay Shin Min Ah?Báo Hàn: Kim Woo Bin lộ dấu hiệu chia tay Shin Min Ah?
17:48:21 02/02/2025
Chê phim Tết nhạt, Quốc Thuận bị đào lại phát ngôn về đàn em sao hạng A, "nói nhiều miệng không kịp kéo da non"Chê phim Tết nhạt, Quốc Thuận bị đào lại phát ngôn về đàn em sao hạng A, "nói nhiều miệng không kịp kéo da non"
21:56:12 02/02/2025
Văn Toàn bất ngờ gọi Hoà Minzy là vợ trên mạng, có chuyện gì đây?Văn Toàn bất ngờ gọi Hoà Minzy là vợ trên mạng, có chuyện gì đây?
17:00:33 02/02/2025
Tóm dính Mỹ Tâm cùng một người đàn ông đón Tết tại Đà Nẵng, thái độ lọt vào camera gây chú ýTóm dính Mỹ Tâm cùng một người đàn ông đón Tết tại Đà Nẵng, thái độ lọt vào camera gây chú ý
18:57:43 02/02/2025

Tin mới nhất

Sắp về thành phố thì con trai đột nhiên biến mất, cả nhà hốt hoảng đi tìm rồi sững sờ với câu hét của con

Sắp về thành phố thì con trai đột nhiên biến mất, cả nhà hốt hoảng đi tìm rồi sững sờ với câu hét của con

10:17:42 02/02/2025
Tôi không ngờ con trai lại nói câu đó. Mẹ tôi bật khóc, ôm lấy cháu trai mà nước mắt rơi lã chã. Tôi là con gái độc nhất của bố mẹ. Lúc tôi thi đại học ở xa, bố mẹ lo lắng vô cùng.
Nhìn mấy thứ mẹ chồng bỏ vào xe ô tô mà tôi rưng rưng nước mắt

Nhìn mấy thứ mẹ chồng bỏ vào xe ô tô mà tôi rưng rưng nước mắt

10:11:36 02/02/2025
Tôi bảo mẹ chồng đừng chuẩn bị quá nhiều thứ nhưng bà không nghe. Vợ chồng tôi ở thành phố, chỉ về quê chồng vào những dịp đặc biệt.
Nàng dâu mới 'méo mặt' theo chồng chúc 30 đám mừng thọ

Nàng dâu mới 'méo mặt' theo chồng chúc 30 đám mừng thọ

10:04:30 02/02/2025
Mọi thứ khác xa tưởng tượng của tôi về cái Tết đầu tiên ở nhà chồng. Riêng mùng 1 Tết, vợ chồng tôi phải đi mừng thọ 30 nhà trong làng.
Tuyên bố bất ngờ của người cha sau lễ mừng thọ 30 mâm do con trai tổ chức

Tuyên bố bất ngờ của người cha sau lễ mừng thọ 30 mâm do con trai tổ chức

10:00:37 02/02/2025
Sau bữa tiệc mừng thọ 30 mâm, trong bữa cơm gia đình, người cha bất ngờ tuyên bố khiến cả nhà im lặng, chẳng biết nói gì.
Ước một lần con dâu về ăn Tết nhà ngoại để tôi được nghỉ ngơi

Ước một lần con dâu về ăn Tết nhà ngoại để tôi được nghỉ ngơi

09:53:45 02/02/2025
Trong khi nhiều nàng dâu chiến tranh với chồng để Tết được về nhà đẻ, tôi đây chỉ mong con dâu mình ăn Tết ngoại một lần để thân già có được vài ngày thảnh thơi.
Dự định ăn ở nhà nội 10 ngày nên tôi đưa mẹ chồng 5 triệu nhưng nhìn mâm cơm ngày Tết mà tôi hối hận

Dự định ăn ở nhà nội 10 ngày nên tôi đưa mẹ chồng 5 triệu nhưng nhìn mâm cơm ngày Tết mà tôi hối hận

09:48:11 02/02/2025
Tôi không ngờ bản thân lại rơi vào tình cảnh tréo ngoe này. Hiện tại tôi đang mang bầu ở tháng thứ 8, dự định ăn xong Tết thì sẽ về nhà ngoại sinh bé.
Bị cháu tỏ thái độ, tôi nóng mặt thu lại tiền lì xì

Bị cháu tỏ thái độ, tôi nóng mặt thu lại tiền lì xì

09:41:51 02/02/2025
Bằng việc thu lại tiền mừng tuổi khi cháu bực bội chê ít, tôi từ chối thỏa hiệp với cách ứng xử của những phụ huynh ngầm cho phép con coi Tết là dịp kiếm tiền lì xì.
Trước khi quay về nhà, tôi ngượng ngùng ghé tai mẹ chồng nói một câu, bà liền chuyển khoản cho tôi 700 triệu

Trước khi quay về nhà, tôi ngượng ngùng ghé tai mẹ chồng nói một câu, bà liền chuyển khoản cho tôi 700 triệu

09:36:49 02/02/2025
Nếu không có sự giúp đỡ của mẹ chồng, gia đình tôi không thể quay về nhà được. Thu nhập của vợ chồng tôi không thấp chút nào, mỗi tháng cũng được 50 triệu.
Mấy ngày Tết, tôi vất vả việc thờ cúng, đón tiếp khách nhà chồng, đến Mùng 3 thì nhận được câu nói "không thể đắng cay" hơn

Mấy ngày Tết, tôi vất vả việc thờ cúng, đón tiếp khách nhà chồng, đến Mùng 3 thì nhận được câu nói "không thể đắng cay" hơn

09:33:06 02/02/2025
Tôi cãi lại, bảo mình cũng có quyền về nhà ngoại vào dịp Tết. Tôi lấy chồng chứ không phải lấy cả dòng họ nhà chồng. Mới đầu năm mà tôi đã gặp phải nhiều chuyện ức chế tâm lí quá.
Choáng váng vì lý do bố mẹ chồng giữ hết tiền mừng tuổi của cháu nội

Choáng váng vì lý do bố mẹ chồng giữ hết tiền mừng tuổi của cháu nội

09:29:39 02/02/2025
Ngày Tết mà tôi đã phải buồn phiền chỉ vì bố mẹ chồng can thiệp vào chuyện quản lý tiền mừng tuổi của cháu nội. Tôi lấy chồng, ở riêng, nhưng thực sự không cảm thấy thoải mái do ở gần bố mẹ chồng.
Không được về ngoại, vợ tôi đi nhậu suốt 3 ngày Tết

Không được về ngoại, vợ tôi đi nhậu suốt 3 ngày Tết

09:26:37 02/02/2025
Năm đầu làm dâu, vợ nằng nặc đòi về ngoại đón Tết nhưng không được bố mẹ tôi đồng ý; vậy là cô ấy tỏ thái độ bằng việc đi nhậu triền miên suốt mấy ngày đầu năm.
Lì xì cháu 200 nghìn đồng, tôi choáng nặng với câu nói "phũ" của chị dâu

Lì xì cháu 200 nghìn đồng, tôi choáng nặng với câu nói "phũ" của chị dâu

09:02:41 01/02/2025
Tôi nghĩ rằng tiền lì xì là do tấm lòng, là lời chúc năm mới thôi. Nhưng chị dâu tôi lại nghĩ khác. Vợ chồng tôi được xem là khá giả nhất trong nhà chồng.

Có thể bạn quan tâm

Độc lạ có thật 100%: Sao nam Vbiz đi bộ hơn 100km, suốt 20 tiếng về diện kiến gia đình bạn gái!

Độc lạ có thật 100%: Sao nam Vbiz đi bộ hơn 100km, suốt 20 tiếng về diện kiến gia đình bạn gái!

Sao việt

23:36:10 02/02/2025
Mới đây nhất, đạo diễn Phương Vũ gây sốc khi tiết lộ đã đến thăm nhà người yêu Yến Béo vào ngày Mùng 3 Tết theo cách không ai ngờ tới.
'Bộ tứ báo thủ' của Trấn Thành: Người khen, kẻ chê

'Bộ tứ báo thủ' của Trấn Thành: Người khen, kẻ chê

Hậu trường phim

23:27:38 02/02/2025
Dù lập nhiều thành tích khi ra rạp song phim điện ảnh Bộ tứ báo thủ của Trấn Thành cũng vướng phải không ít tranh cãi.
NSND Lan Hương tiết lộ cuộc sống hôn nhân bên NSƯT Đỗ Kỷ

NSND Lan Hương tiết lộ cuộc sống hôn nhân bên NSƯT Đỗ Kỷ

Tv show

23:21:03 02/02/2025
Trở thành khách mời trong chương trình Gõ cửa thăm nhà , NSƯT Đỗ Kỷ và NSND Lan Hương có dịp tiết lộ về cuộc hôn nhân gắn bó gần 40 năm qua.
Phim Tết cán mốc doanh thu 7.600 tỷ chỉ sau 4 ngày, phá 14 kỷ lục phòng vé nhờ nam chính vừa đẹp vừa ngầu

Phim Tết cán mốc doanh thu 7.600 tỷ chỉ sau 4 ngày, phá 14 kỷ lục phòng vé nhờ nam chính vừa đẹp vừa ngầu

Phim châu á

22:00:38 02/02/2025
Ngày 2/2, QQ đưa tin chủ đề bộ phim Na Tra: Ma Đồng Náo Hải phá 14 kỷ lục phòng vé trong lịch sử điện ảnh Trung Quốc thu hút tới hơn 32 triệu lượt đọc.
Sao Hàn 2/2: Jennie ẩn ý chuyện yêu V, G-Dragon có solo concert vào tháng 3

Sao Hàn 2/2: Jennie ẩn ý chuyện yêu V, G-Dragon có solo concert vào tháng 3

Sao châu á

21:26:04 02/02/2025
Jennie (BLACKPINK) nói về chuyện tình cảm trong MV mới, thông tin về solo concert của G-Dragon khiến fan đứng ngồi không yên .
Malacia chưa thể rời MU

Malacia chưa thể rời MU

Sao thể thao

21:15:35 02/02/2025
Theo Athletic, thỏa thuận giữa MU và CLB Bồ Đào Nha đã đổ bể. Hai bên không tìm được tiếng nói chung về mức phí hỏi mượn cũng như điều khoản mua đứt sau khi hợp đồng kết thúc.
Lời khai của đối tượng hành hung tài xế ô tô tại bến phà Cồn Nhất

Lời khai của đối tượng hành hung tài xế ô tô tại bến phà Cồn Nhất

Pháp luật

21:06:37 02/02/2025
Mâu thuẫn khi tham gia giao thông, đối tượng Phạm Ngọc Tuân đã gọi thêm người đến hành hung tài xế ô tô đang xếp hàng chờ qua phà Cồn Nhất, phía bờ Nam Định.
Phiên bản sân khấu của ca khúc Vpop hot nhất Tết này: Visual LED đỉnh nóc, tổ hợp nghệ sĩ Gen Z "slay" miễn bàn!

Phiên bản sân khấu của ca khúc Vpop hot nhất Tết này: Visual LED đỉnh nóc, tổ hợp nghệ sĩ Gen Z "slay" miễn bàn!

Nhạc việt

20:58:37 02/02/2025
Sân khấu kết hợp của dàn nghệ sĩ Gen Z với Cái Đẹp và I m Thinking About You tại WeChoice đã chính thức lên sóng.
Tổng thống Ukraine sẵn sàng bắt đầu đàm phán chấm dứt xung đột

Tổng thống Ukraine sẵn sàng bắt đầu đàm phán chấm dứt xung đột

Thế giới

20:58:20 02/02/2025
Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky cho rằng Mỹ và Liên minh châu Âu (EU) nên tham gia các cuộc đàm phán hòa bình trong tương lai.
Jennie chưa bao giờ quay challenge với idol khác: Lý do đằng sau gây ngã ngửa

Jennie chưa bao giờ quay challenge với idol khác: Lý do đằng sau gây ngã ngửa

Nhạc quốc tế

20:30:28 02/02/2025
Lời thú nhận vừa ngây ngô, vừa hài hước của Jennie khiến fan lấy làm thích thú. Quả thật Jennie chưa bao giờ tham gia quay dance challenge.
4 ô tô va chạm liên hoàn, cao tốc qua Thanh Hóa ùn tắc

4 ô tô va chạm liên hoàn, cao tốc qua Thanh Hóa ùn tắc

Tin nổi bật

18:41:47 02/02/2025
Khoảng 15h ngày 2/2 (mùng 5 Tết), trên tuyến cao tốc Mai Sơn - quốc lộ 45, hướng Thanh Hóa - Hà Nội, xảy ra tình trạng ùn tắc kéo dài, nhiều ô tô nhích từng đoạn.