Mùa cứ nối mùa để những kỷ niệm theo chúng tôi lớn lên
Thời đó chúng tôi không có nhiều lựa chọn như trẻ con bây giờ, bánh kẹo là những thứ hiếm khi được người lớn mua cho, còn trái cây cũng không phong phú như bây giờ. Món huyền thoại mà chúng tôi ăn hầu như mỗi ngày, quanh năm suốt tháng đó là khám mít chấm muối ớt.
Chúng tôi, vì một phần thiếu thốn nên những thức ăn như vậy lại là những món ăn vặt yêu thích đầy sức hấp dẫn ngày bấy giờ.
Tôi lớn lên trên vùng đất cao nguyên B’lao đầy nắng gió nhưng cũng đầy những ký ức ngọt ngào về tuổi thơ dữ dội , cho đến bây giờ trong những giấc mơ tôi vẫn thường thấy mình cùng đám bạn tung tăng trên khắp những triền đồi…
Tôi nghĩ tất cả những người chúng ta gặp, cùng nhau đi qua những năm tháng trong cuộc đời đều có những mối lương duyên nhất định. Như tôi và đám bạn thuở ấu thơ, cùng nhau đi qua những năm tháng trẻ dại đầy vô tư để đến giờ này, mỗi khi nhắc lại chúng tôi lại thấy đó là khoảng thời gian thật tuyệt vời.
Tôi chuyển nhà năm tôi lên lớp hai, ở đó tôi gặp bạn tôi, nhà bạn có rất nhiều chị em gái và tôi chỉ chơi với hai chị em trạc tuổi tôi. Lần đầu tiên tôi hỏi tên bạn, vì em bạn nhầm lẫn giữ l và n nên tôi cứ nghĩ bạn tên “Nành” trong sữa đậu nành! Ngày hôm sau khi lên lớp học, tôi nhanh nhảu giới thiệu tên bạn với cô chủ nhiệm và cả lớp tên của bạn và cả lớp được một trận cười vì cái tên rất lạ, như một loại đồ ăn, bạn thanh minh viết tên tôi mới biết bạn tên Lành trong từ an lành, và như một sự gắn kết đặc biệt từ cái tên, chúng tôi thân nhau từ đó!
Chúng tôi ngày ấy sống ở một xã vùng cao, trong diện vùng sâu vùng xa nên cái đói nghèo, luôn thiếu thốn thường trực. Tôi còn nhớ chúng tôi học ở lớp học là một phòng dư ra ngay cạnh lò gạch cũ, chỉ có một phòng được gọi là phân hiệu của trường tiểu học cách đó ba km. Trẻ con quanh vùng gom lại một lớp nên tất cả các bạn chung xóm đều đi học chung lớp nếu cùng tuổi, mãi đến năm lớp bốn thì chúng tôi chuyển ra học ở trường tiều học xa nhà hơn.
Thời ấy, xe đạp là thứ xa xỉ với những đứa trẻ con nghèo, chúng tôi đi bộ đi học mỗi ngày, mất khoảng ba mươi phút, thỉnh thoảng lắm mới có một hôm được đưa đi hoặc ai đó cho đi ké. Tôi làm sao quên những buổi sáng mùa mùa đông rét mướt, mỗi đứa chúng tôi mặc nhiều lớp áo rồi lại cùng nhau đi bộ đến trường, bữa sáng hồi đó với tôi là những bữa cơm của mẹ, sang hơn là ổ bánh mì chan nước sốt. Tôi cũng không biết loại nước sốt đó là gì, đại loại như là nước sốt của món xíu mại hay gì đó nhưng với tôi nó thơm ngon và xa xỉ hơn những bữa cơm thường ngày. Buổi trưa trên đường đi học về, tôi với lũ bạn lại dừng lại ở ven đường để mút hoa đậu, đậu gì thì tôi cũng không biết nhưng chỉ biết là vị của nó rất ngọt và thanh mát, đó là niềm vui của chúng tôi mỗi buổi trưa tan trường.
Ngày ấy chúng tôi chỉ học nửa buổi, còn nửa buổi ở nhà coi nhà hay phụ giúp những việc lặt vặt của gia đình, tầm học lớp bốn lớp năm là chúng tôi đã biết nấu những bữa cơm cho cả nhà, dù chưa được như mẹ nấu nhưng ít nhất khi bố mẹ trở về nhà sau ngày dài mệt nhọc trên nương rẫy cũng không đến nỗi quá tất bật chuyện cơm nước. Ngoài chuyện ở nhà thì thú vui của chúng tôi ngày đó là rong ruổi khắp các triền đồi đi kiếm củi – thời đó ở chỗ chúng tôi đều sử dụng củi để nấu ăn hàng ngày nên đó là một loại nhiên liệu không thể thiếu mối ngày. Chiều nào nắng ráo là khoảng hai giờ chiều chúng tôi cùng nhau đi kiếm củi, bất cứ loại cây khô nào có thể đốt thì nó đều là củi, nhưng nhiều nhất là chúng tôi lấy củi chè, ca phe và bạch đàn vì chúng sẵn.
Video đang HOT
Vùng của tôi người ta trồng cây chè, rất nhiều đồi chè nối tiếp nhau, xen giữa là những lối đi được trồng những cây bạch đàn ngăn cách, thỉnh thoảng có những mảnh vườn cà phê, chúng tôi sẽ thường chia nhau đi kiếm củi và tập trung lại dưới bóng mát của những hàng bạch đàn để xếp củi mang về. Nếu chỉ có mỗi chuyện kiếm củi không thì cũng thật sự không thú vị và đáng nhớ lắm, chúng tôi có niềm vui rất trẻ con đó là ăn vặt. Thời đó chúng tôi không có nhiều lựa chọn như trẻ con bây giờ, bánh kẹo là những thứ hiếm khi được người lớn mua cho, còn trái cây cũng không phong phú như bây giờ. Món huyền thoại mà chúng tôi ăn hầu như mỗi ngày, quanh năm suốt tháng đó là khám mít chấm muối ớt. Bạn tôi có kinh nghiệm làm muối tới nỗi tỉ lệ mỗi ngày chuẩn như nhau, và tôi từ một đứa không biết ăn ớt cũng đến độ ăn tất cả thể loại đồ ăn cay. Gói muối ớt là gia vị thật hoàn hảo cho những loại trái cây chúng tôi kiếm được khi đi lấy củi khi thì trái khế, khi thì quả gáo (một loại cây rừng chúng tôi tự gọi tên vì từng lớp của trái tách ra hơi giống cái gáo múc nước), khi là những chùm dấm xanh (cũng là quả rừng trái nhỏ xíu mọc từng chùm, khi xanh hơi chua khi chín màu tím vị hơi ngọt và ngai ngái chát), khi lại trái xoài non chua… Chúng tôi, vì một phần thiếu thốn nên những thức ăn như vậy lại là những món ăn vặt yêu thích đầy sức hấp dẫn ngày bấy giờ.
Mùa nào thức đấy, lúc nào chúng tôi cũng kiếm được thứ gì đó để ăn, từ những trái cây dại như mâm xôi, sim, trâm, cho đến những trái cây trồng (ở vườn nhà người ta) như ổi, xoài, mận, nhót… Kể ra có hơi xấu hổ nhưng những ngày nhỏ dại vui và nhớ nhất là cùng đám bạn đi bẻ trộm trái cây nhà hàng xóm, có hôm bạn tôi lỡ leo qua rào sợ bị bắt gặp nên phi thẳng xuống mà rách cả quần, đến giờ nhắc lại cả đám chỉ ôm bụng cười vì độ lì và liều ngày đó. Có những ngày chúng tôi khát nước quá lấy lá múc nước uống ở những khe suối chẳng nghĩ ngợi có bị đau bụng hay không, rồi cứ thế khỏe mạnh bên nhau nghịch biết bao trò vui.
Cao nguyên nắng hanh hao nhưng cũng có mùa mưa dầm, đó là những ngày mưa không dứt, có khi cả tuần chúng tôi không thấy chút nắng, lúc nào trời cũng sụt sùi rét mướt, và những ngày đó, chúng tôi chơi ở trong nhà. Chúng tôi khi ấy chỉ là những đứa trẻ đang học làm người lớn. Tôi không bao giờ quên một lần trong lúc chơi trò nấu ăn, bạn tôi gom lá đốt lửa để nấu canh trong lon sữa bò thì ngọn lửa bùng lên, trong phút chốc mái tóc của bạn tôi khét lẹt, xoăn tít, không biết bây giờ có thẳng chưa.
Thời đó, búp bê bằng nhựa là thứ gì đó xa xỉ , nó là đồ chơi của những đứa trẻ con nhà giàu, còn lũ trẻ nghèo chúng tôi, nó là niềm khao khát, vì bố mẹ sẽ không dư tiền để mua những thứ như vậy. Tôi nhớ chúng tôi vẫn thường lựa những tấm giấy bìa cứng trong những tấm thiệp đám cưới cắt ra, vẽ mặt mũi, làm tóc, giả bộ đó là búp bê, rồi cắt cả những bộ đồ, tô màu lên thành rất nhiều những mẫu khác nhau, và cứ thế mải miết chơi trò chơi hóa trang cho nhân vật mà chúng tôi tạo ra suốt những ngày mưa gió. Chơi chán ở trong nhà, lũ trẻ chúng tôi cũng cuồng chân, cả đám lại rủ nhau ra bên hiên nhà chơi trượt patin – đó là cách gọi của chúng tôi. Đó là một khoảng sân giữa hai ngôi nhà luôn được che bóng nắng nên hơi ẩm, vào mùa mưa nhiều nó rất trơn, và vô tình nó lại là nơi chúng tôi ưa thích mỗi độ trời mưa về. Trò chơi cực thú vị, chỉ cần đi chân trần, chạy vài bước lấy đà và trượt dài, sau đó có thể té ngã, quần áo nhem nhuốc hết cả nhưng chúng tôi không cảm thấy có vấn đề gì và cho đến bây giờ nếu có thể, tôi vẫn ươc mình được vô tư như thế!
Những mùa mưa đi qua cũng là những ngày tháng rong ruổi khắp những đồi chè tìm nấm mối. Tôi và đám bạn cứ canh sau những ngày mưa kéo dài, trời hửng nắng là lại rủ nhau rong ruổi khắp những đồi chè tìm nấm mối. Ngày đó, nấm mối rất sẵn, có khi mọc nguyên một đám chúng tôi chia nhau ra mang về, có hôm trúng ổ nhiều hái mãi không hết, ăn liên tục trong nhiều ngày đến phát ngán, để rồi bây giờ, thèm chút hương vị của ngày xưa sao khó quá!
Rồi những mùa mưa nối tiếp mùa mưa, chúng tôi cứ thế cùng nhau lớn lên…
Tôi không biết những bạn cùng thời với tôi ở những miền quê khác nhau chơi gì, nhưng những năm tháng tuổi thơ của tôi là những ngày vui chơi không mệt mỏi, tôi mê chơi tới độ mẹ nói tôi dọn quần áo sang nhà bạn ở luôn đừng về. Chúng tôi có thể ngồi hàng buổi trời chơi cờ vua, hay chơi ô ăn quan, chơi trốn tìm, chơi làm nhà trên cây, chơi đá banh, có khi tôi còn bắt chước tổ chức game show truyền hình ăn khách thời đó là Chiếc nón kỳ diệu, Trúc xanh… Tôi cắt giấy và vẽ vời, khâu biên tập, tổ chức, MC tôi kiêm cả, phần thưởng không có gì nhưng chúng tôi vẫn vô cùng phấn khích khi mình là người chiến thắng. Chúng tôi cũng như bao đứa trẻ khác ở cái tuổi hồn nhiên chẳng biết đến lo âu là gì cho đến khi chúng tôi trưởng thành, cho dù bây giờ chúng tôi là ai, ở đâu, làm gì thì trong lòng sẽ vẫn mãi luôn đọng lại những ký ức tươi đẹp, trong trẻ o của một thời tuổi thơ tươi đẹp, để mỗi lần nhắc đến tôi lại ước một lần được quay trở về….
Thu An Nguyen
Theo blogradio.vn
Phải chăng em không là định mệnh của tôi
Tôi vốn là người không tin rằng "tình yêu định mệnh của đời người đôi khi chỉ từ một khoảnh khắc", lại càng không bao giờ tin cái gọi là tình yêu sét đánh, yêu từ cái nhìn đầu tiên cho đến ngày tôi gặp em.
Tôi say sưa dõi theo em mà quên cả làm bài thi, đến khi giám thị báo hết giờ mới giật mình nhận ra mình vẫn đang để giấy trắng và kết quả là tôi bị thi lại. Thế nhưng đối với tôi, sự trả giá ấy là quá nhỏ, bởi tôi đã phát hiện ra em, người mà tôi tin là định mệnh của đời tôi.Ngày hôm đó cũng khá đặc biệt khi chúng tôi gặp nhau lần đầu là tại phòng thi. Tuy học khác khoa nhưng do năm đầu tất cả các khoa đều học môn đại cương giống nhau nên tôi mới có cơ hội được thi cùng phòng với em. Em ngồi cách tôi hai dãy bàn và đang chăm chú làm bài mà không hề hay biết rằng có một chàng khờ là tôi đây đang ngây người ra ngắm nhìn em. Em xinh xắn tựa như một bông hoa đang trong thời kỳ rực rỡ nhất của sắc hương. Ngay cả lúc em bặm môi, nhăn trán vì gặp phải bài khó đối với tôi cũng thật là đáng yêu.
Ảnh minh họa: Hà Phương
Tôi bắt đầu tìm hiểu tất cả mọi thứ liên quan đến em. Rất nhiều lần tôi ngồi tại giảng đường nơi em học dù đó không phải môn học của tôi chỉ để được nhìn thấy em. Em không phải là cô bé khó gần, khó làm quen nhưng đối với tôi, việc làm quen với em thực sự là thử thách. Bởi vì chỉ cần đến gần chỗ em là tim tôi đã đập loạn nhịp mất rồi, bao nhiêu lời muốn nói ra cũng bay biến đi đâu hết cả.
Tôi cứ đứng phía sau dõi theo em như thế cả năm trời mà không có dũng khí làm quen. Để rồi đến một hôm tôi giật mình phát hiện ra em đã có một chàng trai bên cạnh. Người ấy luôn đi bên em, đưa đón em đi học. Tôi cứ tự trách bản thân mình, chỉ vì quá nhút nhát mà đã bỏ lỡ biết bao cơ hội. Nếu như tôi can đảm hơn, biết đâu người đang đi bên em sẽ là tôi chứ không phải là ai đó.
Biết em giờ đã có bạn trai nhưng tôi vẫn không thể thôi nghĩ đến em, dõi theo em. Đôi khi tôi cảm thấy mình thật ngốc, nhưng trái tim tôi quá bướng bỉnh, vẫn cứ in sâu hình ảnh của em chứ không phải của ai khác. Tôi nguyện chỉ làm bạn với em thôi cũng là một hạnh phúc rồi.
Có lẽ vì xác định chỉ làm bạn khiến tôi bình tĩnh hơn khi gặp em và tôi đã làm quen được với em. Em rất dễ gần, nói chuyện vô cùng dễ thương. Càng tiếp xúc với em, tôi càng có tình cảm với em hơn. Nhưng tôi không phải là một người ích kỷ, càng không muốn làm em khó xử nên tôi chỉ giữ tình cảm ấy cho riêng tôi mà thôi.
Tôi vẫn âm thầm quan tâm đến em. Tôi vui khi thấy em cười vui vẻ, hạnh phúc và xót xa vô cùng mỗi khi em vì giận hờn, cãi nhau với người yêu mà rơi nước mắt. Tôi chỉ dám bày tỏ tình cảm với em qua những bản nhạc, bài hát gửi qua mạng cho em. Tôi không biết liệu em có hiểu được ẩn ý của tôi hay không nhưng tôi vẫn nuôi hy vọng đến một ngày nào đó em sẽ nhận ra.
Em chia tay người yêu nên đang rất buồn và hụt hẫng. Em hay gọi rủ tôi đi chơi, đi ăn. Thấy em buồn tôi rất đau lòng nhưng tôi lại cảm thấy mừng vì tôi đã có cơ hội. Em dành nhiều thời gian cho tôi hơn, tâm sự hết mọi chuyện của mình với tôi.
Đối với tôi, chỉ cần làm em vui, những gì tôi có thể làm được tôi đều cố gắng hết sức có thể. Dù tôi đang bận nhưng chỉ cần em gọi là tôi đến bên em ngay. Tôi cảm thấy có lẽ em đã nhận ra tình cảm của tôi mỗi khi nhìn vào mắt em. Tôi nghĩ tôi đang có cơ hội để bày tỏ với em. Tôi sợ nếu mình lại chậm trễ như trước đây, có lẽ tôi sẽ không bao giờ có được em. Và tôi đã lấy hết can đảm để nói với em tất cả tình cảm của tôi từ trước đến nay.
Ông trời có lẽ rất thích trêu đùa tôi, cho tôi gặp em nhưng lại không cho tôi có được tình cảm của em. Em nói em rất yêu quý tôi và luôn coi tôi như một người anh trai. Sau hôm đó em tránh mặt tôi và không còn liên lạc với tôi nữa.
Phải chăng em và tôi không là định mệnh của nhau? Hay tôi vốn không phải là người phù hợp để em sẵn sàng tin tưởng và mở rộng trái tim mình? Phải chăng tôi không phải là người mà em cần trong suốt quãng đời còn lại, vì vậy em mới chọn cách rời xa tôi. Câu trả lời chắc chỉ có em là rõ nhất.
Còn đối với tôi, tôi vẫn luôn giữ những kỷ niệm đẹp về em và mong em sẽ được hạnh phúc. Tôi tin rồi tôi sẽ tìm được định mệnh của riêng tôi.
Hoàng Minh
Theo laodongthudo.vn
Tết này, hãy về nhà với mẹ Cảm giác hạnh phúc nhất, ấm áp nhất của một con người đi xa là khi được trở về ngôi nhà của mình chính và luôn có người thân yêu chờ đợi. Và người đó không ai khác, chính là cha mẹ của chúng ta. Những người sẽ cười tươi suốt ngày, hì hục dưới bếp làm cho bạn đủ thứ món ăn...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Mang 2,5 tỷ về sống chung sau nghỉ hưu, tôi sốc nặng khi biết con rể coi mình là 'điềm xui'

Dù có hiếu thảo đến đâu cũng đừng bao giờ làm 3 điều này với cha mẹ đã ngoài 70 tuổi!

Yêu mù quáng, vợ lén đem hết vàng cưới trả nợ cho tình trẻ, tôi ngã quỵ khi em buông câu phũ phàng

Hết lòng chăm sóc bố mẹ chồng khi chồng đi làm ăn xa, 5 năm sau, tôi nhận cái kết không ngờ

'Có mỗi việc ở nhà...' và cái kết bất ngờ khi con dâu đi vắng

Sau nửa năm hẹn hò, tôi sốc khi tình yêu hóa ra là những cú chuyển khoản

Vợ thất nghiệp, chồng vẫn muốn mừng cưới bạn thân 28 triệu để giữ thể diện

Con trai khóc lóc van xin bố đừng lấy vợ mới, nhưng ngay khi nhìn thấy diện mạo mẹ kế, đứa trẻ liền gọi "mẹ ơi"

Nhà đang khó khăn, chồng vẫn quyết chi 1.000 USD đi mừng cưới bạn thân, tôi nghẹn lời

Anh em 'đấu tố' nhau trong đám tang mẹ vì chuyện không nhận tiền phúng điếu

Cô em sinh đôi hư hỏng, ăn chơi của vợ bỗng dưng cứ đòi tôi một việc

"Ông ăn chả, bà ăn nem", tôi ân hận khi suốt ngày chìm đắm bên trai trẻ
Có thể bạn quan tâm

Cụ ông U100 chống gậy dắt vợ từng bước, tình yêu gần 70 năm gây xúc động
Netizen
11:24:58 16/09/2025
Tử vi ngày 16/9: Top 3 con giáp may mắn rực rỡ, tài lộc và sự nghiệp đều thăng hoa
Trắc nghiệm
11:19:30 16/09/2025
Australia triển khai sáng kiến 50 triệu AUD nhằm đa dạng hóa thị trường xuất khẩu
Thế giới
11:18:03 16/09/2025
Tài xế cố ý lái xe bồn kéo lê nữ sinh đến tử vong đối mặt mức án nào?
Pháp luật
11:06:17 16/09/2025
Cách làm tóp mỡ mắm tỏi, ăn vặt hay ăn với cơm đều 'cuốn'
Ẩm thực
11:03:43 16/09/2025
Cháy khiến 4 người một nhà tử vong ở Hà Nội: Nhân chứng nghe thấy nhiều tiếng nổ
Tin nổi bật
10:58:27 16/09/2025
Kiêu kỳ xuống phố với túi xách đỏ nổi bật
Thời trang
10:55:06 16/09/2025
Gió ngang khoảng trời xanh - Tập 17: Lam chết lặng nghe tin thai lưu
Phim việt
10:53:25 16/09/2025
"Mỹ nhân đẹp hơn AI" cầu cứu vì bị fan cuồng rình rập, đe dọa kinh hoàng
Sao châu á
10:49:14 16/09/2025
Lan Phương chia sẻ nỗi niềm ngày ra toà ly hôn với chồng Tây và lí do phải địu con đi cùng
Sao việt
10:46:49 16/09/2025