Mourinho lên phim hoạt hình
Jose Mourinho sẽ là ngôi sao chính trong loạt phim hoạt hình nói về chính mình, được trình chiếu vào năm 2012 tới.
Bộ phim này có tựa đề: “Mourinho& Người đặc biệt”, lột tả đầy đủ nhất những tính cách đã làm nên thương hiệu của “người đặc biệt” Mourinho. Trong phim, vai trò của ông gần giống như ngoài đời thực khi ông giúp cầu thủ không chỉ phát triển về tài năng bóng đá mà còn về nhân cách.
Sports Stars Media (SSI), công ty truyền thông thể thao chịu trách nhiệm sản xuất bộ phim hoạt hình này lấy cảm hứng làm bộ phim từ khoảng thời gian Mourinho bắt đầu dẫn dắt Chelsea. Ngay khi vừa đến nước Anh năm 2004, ông đã tự ví mình là “người đặc biệt” và chết tên từ đó đến giờ.
Video đang HOT
Dù đã rời nước Anh từ năm 2007 nhưng danh tiếng của ông vẫn còn nổi như cồn sau khi đã giúp Chelsea trở thành một thế lực thực sự của bóng đá Anh, giành 2 Premier League, 2 League Cup và 1 Cup FA. Vì thế, SSI đang tích cực tìm kiếm những nhà đầu tư ở London đầu tư kinh phí khoảng 1,75 triệu bảng để sản xuất bộ phim hoạt hình này, đổi lại họ sẽ có những đặc quyền thương mại khác.
Tài năng của Mourinho là không phải bàn cãi. Bên cạnh đó, ông là nhân vật rất biết cách gây chú ý, tranh cãi bằng những ý kiến thẳng thắn, đôi khi “lộng ngôn” của mình. Năm 2004, Mourinho từng được ví là “kẻ thù của bóng đá” khi chỉ trích trọng tài Anders Fisk của Thụy Điển thiên vị Barca khi họ gặp Chelsea. Chính vì việc này mà Fisk đã giải nghệ sớm dù khi đó ông là một trong những trọng tài xuất sắc nhất của UEFA.
Danh tiếng của Mourinho đã vượt xa khuôn khổ của môn thể thao vua. Tháng 3/2009 ông nhận được bằng Tiến sỹ danh dự của ĐH Bách khoa Lisbon, Bồ Đào Nha. Tháng 10/2010, ông được trang AskMen.com bầu chọn là người đàn ông có ảnh hưởng nhất hành tinh. Mới đây nhất, tạp chí âm nhạc danh tiếng hàng đầu thế giới Rolling Stone đã chọn Mourinho là “ngôi sao nhạc rock” của năm kèm theo lời giải thích: “ông ta có vô số phát biểu gây tranh cãi, trí thông minh, sự trơ tráo và trên tất cả là thái độ khiêu khích”.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Không thể tha thứ cho chính mình!
Tôi đã gặp anh vào cái ngày định mênh, đê rôi ngày sinh nhât anh, tôi đâu biêt rằng cuôc đời mình bước sang một trang mới.
Công viêc đã gắn chúng tôi bên nhau, từng lời nói cử chỉ, từ công viêc cho tới ứng xử, tôi đã khâm phục nhân cách và con người của anh, và vô tư tôi đã không nhân ra chính mình, đên 1 ngày anh ngỏ lời thì trái tim tôi đã thuôc vê anh tự bao giờ rôi.
Anh bảo, em hãy đợi anh hoàn thành thủ tục ly hôn xong, chúng mình sẽ chính thức công bô với gia đình, bạn bè... và tôi đã tin vào điêu đó. Anh ở trọ chung với bạn trai, tôi là con gái nên không tiên vào phòng họ. Anh không có xe, môi ngày anh đón đưa tôi đi làm, đón tôi vê bằng xe của tôi, cuôc sông của tôi tràn ngâp màu hông, những bức tranh sông đông vê một tương lai không xa nằm trong tâm tay của hai người "tát cạn biên đông"...
Rôi thì cái ngày đó cũng đên, 5h chiêu, "Anh ơi! Anh đón em!". "Anh xin lôi, em hãy tự lo liêu cho mình nhé...". "Thuê bao không liên lạc được...". Tôi ngã gục ngay trên đường... và khi vê đên nhà, đau đớn hơn "Toàn bô những gì tôi có được, không cánh mà bay..." Sau môt tuân bât đông trong phòng, tôi bắt đâu đi tìm tung tích cuôi nguôn của anh. Thì ra, anh ta đợi ly hôn với vợ vì đang sông và có con với 1 gái điêm rẻ tiên, ban ngày hai người họ ở phòng trọ, đêm đên, cô ta đi "khách". Họ thông đông với nhau đê lừa gạt tình cảm, và tiên bạc của tôi. Họ gọi nhau là "vợ yêu", "chông yêu"... Không cân nói gì thêm nữa, các bạn cũng hình dung được tôi đã như thê nào. Trước khi vào viên, tôi đã bỏ qua sĩ diên của mình, trực tiêp gọi điên thoại nói chuyên với bô mẹ anh ây và không quên nói rõ hoàn cảnh hiên tại... nhưng thât bât ngờ, với tình cảm yêu thương của bô mẹ và gia đình họ hàng anh, tôi được biêt vê con người anh không như tôi tưởng tượng. Tôi cứ nghĩ rằng mình đang đọc tiêu thuyêt...
Tôi có thê tha thứ cho người khác, nhưng tôi không bao giờ tha thứ cho chính mình... (Ảnh minh họa)
Người vợ đâu tiên là giáo viên đã phải nuôi con môt mình, vợ thứ hai sinh hai đứa con gái (1 bé giao cho ông bà nôi nuôi, 1 bé theo mẹ sinh ra và đang lớn lên trong tù), người vợ thứ 3 cũng đang nuôi bé trai môt mình. Hiên tại môt người vợ đang đợi làm thủ tục ly hôn và sông với 1 gái điêm hành nghê lừa gạt... Tôi nhâp viên...
Đên nay, 3 năm rôi, 3 năm tôi sông trong đau khô và dằn vặt, 3 năm tôi sông không bằng chêt đi. Rôi thì ly hôn cũng giải quyêt xong, bông dưng anh dọn hêt quân áo vê nhà tôi, "Em cho anh cơ hôi làm lại từ đâu, đê anh bù đắp lại những lôi lâm và mât mát mà anh đã làm tôn thương em"... Được 1 tháng thì anh lại đi công tác xa và vân cái giọng người phụ nữ đó lây điên thoại của anh gọi cho tôi môi khi cô ta có cơ hôi. Tôi đã không cho anh vê nhà tôi nữa, và cứ 3, 4 tháng sau, bỗng dưng anh lại mang quân áo vào nhà tôi... Tôi không thê la lên cho mọi người xung quanh biêt, tôi đã khô thê nào... Tôi đã không thê nói với bạn bè, tôi đã khô thê nào... Tôi chỉ nói, tôi không thê yêu anh được nữa rôi... Nhưng các bạn có biêt không, anh ta sông vì yêu sao? Anh ta có nhân cách sao? Anh ta có lòng tự trọng sao? Anh ta có sỉ diên không? Và ngay giây phút này đây, trong tôi chỉ còn lại sự khinh bỉ, và tôi tôi nghiêp cho anh ta. Môt người đàn ông như thê thì quả là sông không bằng chêt đi.
Thời gian trôi qua, tôi đã tha thứ cho anh ta như tha thứ cho môt con người đê trái tim tôi sông được nhẹ nhàng thanh thản. Trong tôi, anh ta đã chêt, cái xác mà tôi thỉnh thoảng nhìn thây hiên tại, một cái xác không có hôn, máu lạnh mà thôi. Thỉnh thoảng anh ta vê gặp tôi, vì cái món nợ "tiên" "tình" mà anh ta chưa trả cho tôi ư?, hay là vì "Anh sông với nó vì quá yêu tôi..." Tôi đã tôn thương, những vêt thương chằng chịt trên thân thê tôi từng ngày, từng giờ rướm máu, dường như nó chưa bao giờ lành được. Và trước mắt tôi môt khoảng không gian bao la... Tôi có thê tha thứ cho người khác, nhưng tôi không bao giờ tha thứ cho chính mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bình yên có thật sự? Cuộc sống tôi lúc này có bình yên thật sự hay không? Hay sự bình yên đó chính là khoảng lặng để rồi cơn bão lớn chuẩn bị bùng lên? Cuộc sống thật khó hiểu quá. Tôi cảm thấy chưa bao giờ đứng trước em, tôi làm chủ được chính mình... Tôi đang cố gồng mình để tự bảo rằng mình cũng có...