Một tuần sau đám cưới, tôi lặn lội về quê chồng cũ của vợ để tìm hiểu sự thật và đau xót trước những gì mình nhìn thấy
Ngày cưới đáng ra phải là ngày hạnh phúc nhất đời người nhưng với tôi là khởi điểm cho một gia đình sắp tan vỡ.
Lúc mới quen, Phượng không nói cho tôi chuyện là gái đã có chồng con, chỉ đến khi phát hiện ra thì em mới thật thà chia sẻ. Phượng bảo người chồng cũ sống vũ phu lắm, chịu không nổi nên em ấy quyết định chia tay. Vì muốn níu kéo Phượng ở lại nên nhà chồng giành lấy quyền nuôi con nhưng em vẫn quyết ra đi.
Hiểu cho nỗi khổ mà em đã phải trải qua, tôi thương em nhiều hơn và hứa sẽ là một người chồng tốt để cuộc đời còn lại của Phượng sẽ không phải rơi nước mắt.
Thế nhưng vào ngày cưới của chúng tôi lại xảy ra chuyện khiến tình yêu tôi giành cho em ấy vơi dần. Vào đúng lúc đưa cô dâu lên xe hoa thì có một bà lão khoảng hơn 70 tuổi chạy đến nói: “Hôm nay chị phải trả tiền nuôi con chị cho tôi, nếu không thì đừng có mà lấy được chồng mới”.
Sau phút bàng hoàng tôi hiểu ra vấn đề, thì ra đó chính là mẹ chồng cũ của Phượng, chắc bà đến đòi công nuôi cháu. Tôi cười nhạt bảo là nhà bà giành quyền nuôi cháu thì ráng mà nuôi chứ còn đòi hỏi gì nữa?
Bà lão nói hai vợ chồng Phượng chia tay đã 5 năm, tòa yêu cầu mỗi tháng em ấy phải nộp một triệu đồng nuôi con nhưng chưa bao giờ đưa cho bà ấy một đồng nào.
Hiểu cho nỗi khổ mà em đã phải trải qua, tôi thương em nhiều hơn và hứa sẽ là một người chồng tốt để cuộc đời còn lại của Phượng sẽ không phải rơi nước mắt. (Ảnh minh họa)
Phượng ngồi lì trong xe không ra còn bố mẹ vợ vội vàng chạy đến đuổi khéo bà lão về. Đám cưới sau đó vẫn tiếp tục diễn ra nhưng tâm trạng của tôi không còn vui vẻ nữa.
Một tuần sau, nhờ một người bạn thân của Phượng, tôi đã tìm đến địa chỉ nhà người chồng cũ của em ấy, cách nhà chúng tôi khoảng hơn 100 cây số để tìm hiểu sự việc. Cảnh đầu tiên đập vào mắt tôi đó là một người đàn ông gầy gò nằm trên giường. Bên cạnh là đứa bé trai chừng 7 tuổi đang bóp chân, nhìn rất thương.
Sau khi trò chuyện tôi mới biết con người của Phượng không tốt như tôi nghĩ. Khi chồng bị tai nạn lao động nằm liệt giường thì Phượng bỏ chồng bỏ con dứt áo ra đi. Thế mà em ấy còn bịa chuyện nói là bị chồng đánh không chịu nổi phải ly dị, thật không ngờ tôi lại lấy được người vợ có nhân cách tồi tệ đến vậy.
Video đang HOT
Hiểu về con người của vợ rồi, tôi không còn yêu nữa mà thấy sợ, thật sự không biết mình có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa không đây? Mọi người cho tôi lời khuyên với?
Tâm sự của một "trà xanh": Chỉ cần diễn tốt thì đừng sợ!
Bài tâm sự của một cô nàng tự nhận mình là "trà xanh" này đang gây tranh cãi rất nhiều trên MXH. Người thì cho rằng những cô gái có tư tưởng như vậy là bình thường, một số khác thì phản đối kịch liệt tính cách có phần giả tạo này.
* Bài viết được đăng tải trên Zhihu - một trang MXH dạng hỏi đáp của Trung Quốc. Nội dung là tâm sự của một cô gái tự nhận mình là "trà xanh".
("Trà xanh" ý chỉ những cô nàng bên ngoài thì tỏ vẻ thanh mát trong lành, xinh xắn, dịu dàng nhưng bản tính thật lại đen tối, xấu xa tựa như trà xanh trước và sau uống vào. Đặc biệt, 99% luôn có hứng thú với con trai là hoa đã có chủ!)
Tôi đang dùng clone nhé.
Nếu bạn bị người khác phát hiện bạn là "trà xanh", vậy là do bạn ngốc thôi, thật đấy. Trong câu trả lời này của tôi, đa số "trà xanh" thực ra không phải kiểu con gái lẳng lơ đâu, chẳng qua EQ của họ thấp mà thôi.
Tôi là "trà xanh", nhưng về cơ bản, chỉ có tôi biết điều đó.
Tôi có không ít bạn thân và chúng nó ai cũng nghĩ tôi xinh xắn, ngây thơ. Đừng nghi ngờ điều này, mấy cô nàng mà con trai mê tít trong khi con gái lại ghét cay ghét đắng thì đều chẳng phải hạng con gái ra gì, nhiều người sẽ nghĩ như vậy đấy. Vì sao ư? Vì vô duyên vô cớ, sao người ta lại ghét bạn nhiều như thế? Tôi cũng được theo đuổi nhiều mà có bạn nữ nào ghen tị với tôi đâu.
Thực ra tôi nhìn cũng bình thường thôi, nhưng con gái chỉ cần dáng đẹp, các nét trên mặt không quá xấu thì ăn diện vào một tí là xinh ngay mà. Là con gái, tôi hiểu mình phải biết giữ dáng. Ở ngoài tôi tỏ vẻ mình ăn nhiều lắm nhiều vừa, đi ăn với bạn cứ nốc lấy nốc để vì mấy người hay ăn sẽ tạo cảm giác chân thật, dễ gần. Chỉ có bạn cùng phòng của tôi biết, chỉ cần cân nặng của tôi vượt quá 49kg, tôi sẽ chỉ uống nước lọc, ăn rau luộc, không cho muối luôn. Và khoảng 1 tuần sau thì tôi sẽ gầy trở lại.
Tôi không phải kiểu "trà xanh" giỏi nói chuyện, nên mỗi khi đến nơi nào đó xa lạ, tôi sẽ cầm một túi snack, sau đó tới đâu cũng hỏi: "Cậu ăn không? Cậu ăn không? Cậu ăn không?". Lúc hỏi thì tôi không bao giờ quên mỉm cười. Cứ như vậy bạn sẽ nhanh chóng được mọi người nhớ kĩ, bất kể là nam hay nữ vì bạn biết mà, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng.
Đối với bạn thân thì lúc nào bạn cũng phải thật nhiệt tình. Như tôi chẳng hạn, mỗi lần về nước tôi đều mua mỹ phẩm tặng chúng nó. Và để đáp lễ, chúng nó lại tặng tôi đồ ăn. Nhớ nhé, lúc tặng quà phải thật khiêm tốn, còn lúc nhận quà thì phải tỏ ra phấn khích, vui sướng. Con người ai cũng thích theo số đông, nếu bạn được nhiều người vây quanh, người ta cũng sẽ mặc định là con người bạn rất tốt.
Tất nhiên, bạn cũng cần có mắt nhìn người. Những người không mang lại lợi ích gì cho bạn thì đừng chơi, còn những người chỉ biết nghĩ cho mình thì qua lại ít lâu cũng nhận ra.
Đối với con trai hãy hào sảng một chút, mạnh mẽ một chút. Đầu tiên hãy làm bạn trước, sau đó mới "đong đưa". Làm như vậy sẽ khiến con trai mất cảnh giác, sẵn lòng chia sẻ nhiều điều riêng tư với bạn. Kết bạn mà không toan tính thì mới đáng để trân trọng. Đừng nghĩ con trai ai cũng ngố tàu, thực ra họ tinh lắm, họ biết ai là "trà xanh", ai không, chẳng qua họ đang muốn trêu chọc bạn thôi. Phần lớn "trà xanh" đều thích ẽo uột, điều này vô nghĩa cực kì. Cứ chờ đến lúc con trai buông lỏng phòng bị với bạn đã, khi ấy õng ẹo vẫn chưa muộn.
Muốn tìm bạn trai cũng phải chọn cho đúng người. Có loại đàn ông chỉ muốn lợi dụng bạn thôi, họ sẵn sàng làm mọi chuyện nếu không "chấm mút" được gì từ bạn. Loại này phải quét càng xa càng tốt. Như tôi và bạn trai, tình cảm hai đứa lúc nào cũng rất tốt, tôi lại không ngại việc khoe chuyện yêu đương công khai nên về cơ bản, tôi chẳng bao giờ bị làm phiền và cũng dễ dàng lọc ra được những thành phần biến thái kể trên.
Muốn "thả thính" trai cũng đơn giản lắm. Lúc tụ tập cứ nhìn người ta nhiều vào, lúc người ta nhìn lại thì giả vờ quay đi. Bình thường cứ mạnh mẽ một chút, lúc ở bên cạnh người ta thì dè dặt một chút. Con trai không để ý đến mấy chuyện nhỏ nhặt này đâu, nhưng anh ta sẽ thấy mất tự nhiên. Lâu dần, con trai sẽ nghĩ là mình "rung rinh" rồi, và tiếp đó là tự thuyết phục mình tin vào điều này.
Lúc đám con trai nói chuyện bậy bạ, đừng đỏ mặt rồi mắng người ta nói linh tinh, cứ mở to hai mắt, tỏ vẻ ngơ ngác rồi "Hả?" một tiếng, hoặc không thì nói một câu không liên quan (vì có khi là bạn không hiểu gì thật). Chuyện nhỏ có thể ngốc một chút, nhưng với những chuyện đại sự thì tuyệt đối đừng như vậy. Khi bạn tỏ ra mình thừa năng lực nhưng trải nghiệm xã hội chưa đủ, con trai ai cũng sẽ cảm thấy thương.
Con trai một khi đã rơi vào lưới tình thì không thèm quan tâm chuyện bạn còn độc thân hay không đâu. Có nhiều anh chàng tự tin thái quá rằng: "Cô ấy thích bạn trai của cô ấy chẳng qua vì trước đó cô ấy chưa gặp được tôi thôi". Áp dụng vào trường hợp của tôi, chuyện tôi có bạn trai cũng không làm ảnh hưởng đến việc người khác theo đuổi tôi. Nhưng nhấn mạnh là trước đó tôi đã phát tín hiệu tôi không độc thân, đừng theo đuổi tôi rồi, nên tôi vẫn có thể bình thản mà giao lưu với họ thôi. Kể cả khi tôi từ chối họ thì mọi người xung quanh cũng nghĩ là lỗi là do họ.
Tôi đi du học. Ở đó tỉ lệ rớt tín chỉ rất cao, thành tích của tôi lại tốt nên vốn dĩ đã rất nhiều người muốn lấy lòng tôi. Ví dụ như chỉ cần tôi đến thư viện, sẽ có người tặng trà sữa, đồ ăn cho tôi. Tôi ăn không hết thì tặng lại cho đám chị em.
Bên cạnh đó, tôi có kỹ năng làm việc nhóm khá tốt nên những người bình thường rõ keo kiệt cũng sẵn sàng chia sẻ tài liệu với tôi. Còn một chuyện nữa là con trai đi du học thì thường khá lười, dẫn đến việc thành tích không tốt. Đến cuối kì, tôi sẽ chủ động làm gia sư cho họ, thế là thanh cảm tình lại đạt level max.
Cứ thế, đám con trai này dù biết sẽ không cưa được tôi thì vẫn sẵn lòng coi tôi là bạn, dù có bạn gái rồi vẫn đối xử rất tốt với tôi mà không ai dám nói gì hết, vì dù sao tôi cũng là người cứu họ khỏi đống deadline cơ mà. Thậm chí có một vài tên còn suốt ngày theo tháp tùng tôi ở trường, bạn gái của họ còn đến cảm ơn tôi. Nói chung, chỉ cần diễn tốt thì đừng bao giờ lo bị bàn tán.
Bạn hỏi vì sao tôi làm như vậy ư? Lý do đương nhiên có một phần là vì ham hư vinh. Nhan sắc tôi bình thường, đầu óc cũng chẳng phải quá thông minh, thành tích tôi là do tôi chăm chỉ thôi, những người thực sự giỏi hơn tôi thậm chí còn chẳng cần học hành gì...
Nên tôi phải dựa vào chuyện này để thỏa mãn lòng hư vinh của mình. Hơn nữa, người ta thường bình phẩm ngoại hình một cô gái dựa theo ấn tượng ban đầu. Nếu như một cô gái được nhiều người theo đuổi, vậy thì hiển nhiên, đánh giá của số đông đối với nhan sắc của cô ấy cũng cao hơn.
Khoa tôi gái xinh nhiều không đếm xuể, nhưng tôi vẫn được gọi là nữ thần dù chỉ cao có 1m63, trong khi nữ thần trước đó là một chị khóa trên cao tận 1m70, cái này là do hội sinh viên trường tự ra quy tắc. Thực ra vì có mấy lần tôi được cưa cẩm hoành tráng quá nên mọi người cũng chủ quan cho rằng tôi cực xinh.
Sau đó tôi ra nước ngoài. Lúc chưa học lái xe, lúc nào cũng có người đưa đón hết. Lúc biết lái rồi thì tự lái, có lần đâm phải hàng rào không biết xử lý sao, liền lúc có 7-8 anh chàng chạy tới giúp tôi sửa xe. Rồi lần trước về nước, cũng có 6 anh giai lái 2 cái xe tiễn tôi. (Thực ra tôi cũng hơi xấu hổ, tôi không biết là nhiều người đến thế, tôi bảo chỉ cần một người thôi nhưng chắc tự họ cũng so đo với nhau, người này đi người này không đi thì không được, sẽ tạo cảm giác là tôi với người đó không thân mất, nên không ai chịu ở nhà hết). Với lại, đi đi về về đều có người tháp tùng thì ai mà chẳng muốn. Đừng nói chỉ có con gái, con trai cũng thế thôi!
Không có cô nàng nào ghen tị với tôi về điều này, trừ khi cô ta cũng thuộc dạng "trà xanh" loại kém cỏi. Nhưng kiểu con gái này ngay từ đầu nhân phẩm đã kém rồi, không giao lưu cũng chẳng việc gì. Bình thường nếu tôi không chủ động chọc đến ai thì cũng chẳng ai chủ động làm phiền tôi hết. Thậm chí tôi còn từng giúp bạn thân vạch mặt mấy nàng "trà xanh" cơ. Bạn trai thì biết tôi có chút "sai sai" đấy nhưng một mặt là anh ấy tin tôi, mặt khác là anh ấy cũng được lợi không ít từ những mối quan hệ xã giao của tôi nên thành ra anh ấy không buồn để ý.
Hiện tại, bên cạnh tôi có không ít người bắt đầu nhận ra việc bản thân bị tôi lợi dụng, nhưng tôi cứ làm bộ như không biết. Cũng có rất nhiều người thực sự coi tôi là em gái, đối xử với tôi cũng tốt nữa, những người này tôi sẽ không bạc đãi, đương nhiên, cũng không dám nhận quà quá đắt đỏ từ họ.
Tôi tự nhận mình hơi "hư hỏng" một chút nhưng ít nhất tôi không thiếu đạo đức, không giành giật bạn trai của ai, cũng không bắt cá mấy tay. Tình cảm của tôi và bạn trai rất ổn định, đã lên kế hoạch tốt nghiệp sẽ làm đám cưới rồi.
Tôi bị bóc phốt cũng kha khá lần nhưng không có gì to tát hết.
Tôi cảm thấy tôi là "trà xanh" là bởi tôi có một vài đặc điểm rất giống "trà xanh": Giả bộ ngây thơ, rồi chính từ việc giả bộ ngây thơ này mà hấp dẫn sự chú ý của đám con trai để thỏa mãn ham muốn hư vinh cũng như lợi ích của mình. Nhưng người ta đã nói đấy thôi, nếu bạn cứ giả vờ cả đời mà không bị phát hiện, vậy cũng coi như là bạn đã sống tốt cả đời rồi!
Tráo vàng của con dâu thành đồ mỹ ký, mẹ chồng không ngờ mình lại bị phát hiện, càng sốc hơn với người đứng ra vạch tội Vừa biết là vàng giả, tôi hỏi mẹ chồng đã đi những đâu, làm gì, có bao giờ khoe mình giữ vàng không. Bà lúng túng nói không. Vợ chồng tôi đang không biết cách giải quyết thế nào thì em chồng đi làm về. Gia đình tôi vừa trải qua cơn sóng gió. Nhưng chính những lúc thế này, tôi mới biết...