Một tuần nay vợ thường xuyên ở lì trong phòng tắm, tôi nghe con khóc bực mình đẩy cửa vào thì phát hiện sự thật đau lòng
Tôi định ngủ cùng vợ con thì mẹ tôi xung phong ngủ cùng con dâu, mọi việc bà lo tất. Tôi có ngờ đâu…
Từ khi có bầu, vợ tôi ốm nghén khá mệt mỏi nên tôi bảo cô ấy nghỉ hẳn ở nhà dưỡng thai. Mẹ tôi chiều con dâu, tẩm bổ ghê lắm. Lúc vợ tôi sinh đích tôn, mẹ tôi càng quý cô ấy ra mặt. Chuyện ở cữ của đàn bà, thú thật tôi không hiểu và cũng ít quan tâm, cho nên mẹ tôi bảo sao tôi khuyên vợ nghe theo hết.
Mẹ tôi cẩn thận, kỹ tính, thương con cháu. Bà yêu cầu vợ tôi giữ gìn để sau này đỡ ốm đau khi trái gió trở trời. Tôi thấy vợ buồn vì ở mãi trong căn phòng kín, tỏ ý muốn xin cho cô ấy đi chơi là bị mẹ tôi mắng ngay. Vợ cũng sợ mẹ, bảo tôi đừng ý kiến nhiều kẻo mẹ giận.
Đợt này tôi đi suốt vì dự án công ty bị trục trặc. Có khi cả tháng tôi chỉ có nhà chục ngày. Con trai tôi bé tí đã bị viêm phế quản, mẹ tôi càng lo lắng, suốt ngày ca thán. Vợ tôi cũng vì thế mà có vẻ ít nói hơn, mệt mỏi và căng thẳng chuyện con ốm.
Việc chăm con tôi để mẹ và vợ tự lo vì mình quá bận rộn. (Ảnh minh họa)
Tôi định ngủ cùng vợ con thì mẹ tôi cấm vì bà bảo tôi cần giữ sức để đi làm. Bà xung phong ngủ cùng con dâu, mọi việc bà lo tất. Yên tâm vì mẹ mình vốn đảm đang, tôi cũng không lo lắng gì nhiều nữa. Con ốm mấy hôm thì khỏe lên, có điều tôi thấy vợ tôi ngày càng ít nói hơn, đôi khi tôi hỏi mà cô ấy cứ lơ đễnh nghĩ đi đâu ấy.
Video đang HOT
Cho đến một tuần gần đây, vợ tôi thường xuyên ở lì trong phòng tắm. Cô ấy ở cữ, có đi đến đâu mà lo bẩn thỉu, bụi bặm, tắm lâu thế lại cảm thì khổ. Bực nhất là hai lần con tôi khóc, tôi đều không thấy vợ ra. Có vẻ như cô ấy đóng cửa không nghe thấy gì.
Tôi lấy chìa mở cửa ra xem cô ấy làm cái gì trong đấy. Vừa nhìn thấy vợ, tôi sững sờ trước cảnh tượng trước mắt. Vợ tôi vừa xuýt xoa thổi, vừa bôi thuốc vào ngực. Đầu ti cô ấy bị toét ra, chảy nhiều máu và có vẻ hơi sưng. Tôi nhìn còn thấy đau nữa là cô ấy.
Tôi hỏi dồn xem vợ bị sao, cô ấy chỉ cười khẽ rồi bảo: “Đừng có kêu ầm lên mẹ lại khó chịu. Anh bế con giúp em một chút. Em bị nứt đầu ti, bôi thuốc cả tuần chưa thấy đỡ. Hôm trước em bảo cho thằng bé uống sữa ngoài mà mẹ không chịu, em đành chịu đau cho con bú xong mới bôi thuốc. Mỗi lần cho bú lại phải tắm rồi lau sạch thuốc đi nên mãi không khỏi”.
Vợ tôi khóc nấc lên khi bị mẹ chồng mắng (Ảnh minh họa)
Tôi nhìn vợ mà xót xa. Chuyện ở cữ của phụ nữ sau sinh thật sự quá mệt mỏi, tôi vô tâm làm khổ vợ tôi rồi! Lẽ ra tôi phải trò chuyện với cô ấy nhiều hơn. Còn chuyện này, tôi lên mạng tra thì thấy lẽ ra phải kiêng không cho con bú vài hôm, vết thương sẽ nhanh lành, hơn nữa con bú lỡ dính thuốc cũng không tốt.
Hóa ra vì mẹ tôi quan điểm phải nuôi con 100% sữa mẹ trong 6 tháng đầu, nên dù vợ tôi đau bà vẫn không đồng ý cho cháu bú sữa ngoài. Tôi nghe xong vừa giận mẹ vừa xót vợ. Tôi quyết định ra ngoài mua hộp sữa bột về bảo vợ pha cho con uống.
Tối hôm ấy, đúng lúc vợ chồng tôi đang lén pha sữa thì mẹ lên phòng. Nhìn thấy hộp sữa bà hiểu ngay vấn đề, mắng vợ tôi thậm tệ. Bà mắng nào là mẹ ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến bản thân, rồi đau đớn đấy có là gì so với năm xưa và chịu đựng khi sinh và chăm sóc tôi. Nói chung mẹ tôi nói đến đâu vợ tôi khóc nấc lên đến đấy.
Tôi cuống quá phải đồng ý vứt hộp sữa đi trước mặt bà thì mới yên chuyện. Nhưng bà đi rồi, tôi chẳng biết phải làm gì với vợ. Tôi chỉ sợ cứ thế này cô ấy lại bị trầm cảm sau sinh mất thôi. Tôi phải làm sao để mẹ và vợ đều vui vẻ hả mọi người? Chuyện ở cữ sao mà phức tạp đến thế.
V.T.M.T
Theo toquoc.vn
Bạn trai cũ nói xấu tôi với bạn bè
Bạn trai cũ khi biết tôi lấy chồng đã rêu rao với mọi người rằng tôi vô tâm, ích kỷ, lười nhác, chê anh nghèo nên chia tay và đi lấy Việt kiều.
Tôi là nữ 27 tuổi, cao ráo, trắng trẻo, dễ thương, ưa nhìn - theo đánh giá của mọi người. Bạn trai hơn tôi 5 tuổi, ngoại hình mũm mĩm và không đẹp trai. Quen nhau được một năm, tôi về nhà anh chơi. Mẹ anh rất thích tôi, còn ba anh lại soi mói, hỏi han về học vấn của tôi. Rồi ba anh nói anh là con trai một trong gia đình, học đại học, chê tôi ăn học ít, đáng lẽ ra là không chấp nhận tôi do chênh lệch về học vấn nhưng hai đứa yêu nhau nên đành chấp nhận. Tôi nghe xong cảm giác rất khó chịu. Tôi nghĩ thầm trong lòng rằng tôi quen anh đã thiệt thòi rồi, nhưng con người tôi ít khi để bụng và nhanh chóng quên đi.
Vài tháng sau, anh hỏi cưới tôi. Trước khi cưới, anh nói luôn là mỗi tháng anh phải lo cho ba mẹ và tiền thuê nhà nữa. Lương của tôi 17 triệu đồng. Anh muốn tôi sau này mỗi tháng phải đưa cho mẹ anh 7 triệu đồng để lo việc nhà, ăn uống. Anh đã làm được gì cho tôi mà đòi hỏi ở tôi như vậy? Từ lúc yêu nhau, tôi chưa bao giờ đòi hỏi anh mua thứ gì tặng tôi, tất nhiên là anh cũng không tự giác tặng, ngoài một cái túi rất sến. Rồi tiền lễ cưới xin, anh bảo là gia đình anh có khả năng bao nhiêu thì sẽ cho bấy nhiêu chứ đòi hỏi cũng không có. Nghe xong tôi cũng có suy nghĩ cho riêng mình rồi nhưng tôi không nói gì.
Một ngày, tôi cầm điện thoại của anh và vô tình phát hiện ra anh nhắn tin Facebook với người nhiều người con gái khác và có cả người yêu cũ. Anh nói xấu tôi với người yêu cũ. Đọc xong, tôi bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, sau đó tôi nói chia tay. Anh không đồng ý và cứ mãi làm phiền tôi.
Rồi tôi quyết định ra nước ngoài làm.
Một năm sau đó, tôi về nước, gặp lại người bạn hồi nhỏ của mình. Anh ấy đi định cư Australia được 10 năm và về chơi cùng dịp với tôi. Anh cao ráo, đẹp trai, hơn tôi 3 tuổi và là con trai duy nhất trong gia đình. Anh có nhà và xe riêng, có khoản tiền tích góp, đặc biệt là anh rất lo cho gia đình, siêng năng làm việc (vì gia đình anh là hàng xóm của tôi). Nhưng sau lần đi chơi chung cùng nhóm bạn, anh lại về Australia, còn tôi sang Malaysia làm việc.
Chúng tôi giữ liên lạc với nhau qua tin nhắn, điện thoại - 365 ngày không bỏ sót ngày nào. Cứ thế, mỗi năm chúng tôi lại hẹn về chung để gặp nhau. Anh rất tâm lý và hiểu tôi cần gì. Yêu được 2 năm, chúng tôi đăng ký kết hôn và làm thủ tục bảo lãnh. Đến tháng 3 vừa rồi, tôi mới thôi việc ở Malaysia sau khi đã định được ngày cưới. Hiện tại, tôi đang sống cùng chồng tại Australia.
Gần đây, có một chuyện khiến tôi thấy rất phiền. Tôi nghe bạn tôi kể rằng khi biết tôi lấy chồng, bạn trai cũ đã đi bêu riếu tôi với mọi người. Anh nói tôi vô tâm, ích kỷ, lười nhác, chê anh nghèo nên chia tay và đi lấy Việt kiều. Tôi không nói ra nguyên nhân thật sự khiến chúng tôi chia tay vì tôi không muốn người khác nghĩ tôi nói xấu bạn trai cũ. Tôi cảm thấy thật may mắn khi chia tay sớm để không lãng phí tuổi thanh xuân của mình.
Theo Ngôi sao
Tâm sự đàn bà ly hôn: Tôi chọn hạnh phúc, không chọn khổ đau Đàn bà ly hôn đau đớn lắm nhưng tôi thà đau một lần chết đi sống lại rồi thôi. Ly hôn muộn còn hơn phải sống cả đời với một kẻ không ra gì. Khi biết tôi có ý định ly hôn, rất nhiều người đã khuyên nhủ tôi nên suy nghĩ lại. Mẹ đã nói với tôi rằng: "Đã sống với nhau...