Một tuần nay con gái không chịu đi học, nghe con nghẹn ngào tố cáo việc làm của vợ mà tôi giật mình
Nghe tôi nói, con ôm chặt lấy tôi mà khóc, vừa khóc con vừa nói là đã nghỉ học cả tuần nay rồi.
Câu nói của con làm tôi hoảng loạn trong lòng, tại sao chuyện lớn thế này mà vợ không nói với tôi?
Công việc của tôi rất bận, ít có thời gian quan tâm đến các con. Cũng may vợ tôi ở nhà là hậu phương vững chắc lo chăm sóc các con và việc nhà để tôi yên tâm đi làm.
Tối hôm qua, không thấy con gái xuống ăn cơm. Tôi bảo vợ gọi con, thế nhưng cô ấy hậm hực, tức bực nói: “Để mặc nó, đói thì tự ăn, lớn rồi, bố mẹ không phải người hầu”.
Con gái tôi từ trước đến nay ngoan ngoãn, học giỏi, luôn nghe lời bố mẹ và con rất chịu khó làm việc nhà. Sao hôm nay vợ lại nói con những lời khó nghe vậy? Phải chăng giữa hai mẹ con đang có mâu thuẫn gì?
Tôi lên phòng con gọi cửa, gọi mãi con không chịu mở, đến khi tôi nổi cơn thịnh nộ con mới chịu ngó mặt ra. Khi tôi chuẩn bị lên giây cót để quát con thì phải khựng lại ngay khi nhìn thấy mắt con gái khóc sưng húp lên. Tôi ngạc nhiên hỏi, sao con lại ra nông nỗi này?
Con không nói gì mà chui vào phòng co ro trên giường, khóc rống lên như thể trút hết những bức xúc chịu đựng bấy lâu nay vậy.
Đến khi con khóc đủ rồi, tôi lại gần hỏi có chuyện gì, con có thể tâm sự, bố sẽ giúp con giải quyết hết những rắc rối. Con vẫn im lặng. Tôi kiên trì thuyết phục con, tôi bảo:
“Một ngày người ta làm việc 8 tiếng, còn bố làm việc 12 đến 14 tiếng, với mong muốn các con có cuộc sống tốt nhất. Bây giờ nhìn con thế này, sao bố còn tâm trí nào làm việc. Công việc của bố rất áp lực, chỉ một chút sai sót cũng có thể bị đuổi việc. Vì vậy có gì con hãy nói hết cho bố, để đầu óc bố được thanh thản sau mỗi ngày làm việc căng thẳng được không?”.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Tôi nói đến đây, con ôm chặt lấy bố mà khóc, vừa khóc con vừa nói là đã nghỉ học cả tuần nay rồi. Câu nói của con làm tôi hoảng loạn trong lòng, tại sao chuyện lớn thế này mà vợ không nói với tôi? Thế nhưng bên ngoài tôi vẫn bình tĩnh vỗ về và hỏi con tại sao?
Con bảo: “Một tuần trước, mẹ đọc trộm nhật ký của con và phát hiện con có bạn trai. Mẹ đã chửi mắng con rất nhiều và cấm chỉ con yêu đương. Sau đó mẹ dò hỏi mấy người bạn của con về người bạn trai đó. Mẹ đã đến tận nhà người ta mắng chửi. Thế là các bạn trong lớp và các thầy cô biết được chuyện nên con xấu hổ không dám đến lớp nữa”.
Con gái mới học lớp 7 mà đã yêu đương, đúng là thật sự rất sốc với tôi. Nhưng tôi nhớ ngày xưa học lớp 6, tôi cũng thích một bạn nữ và có về tâm sự với mẹ. Mẹ tôi chỉ nói một câu: “Tình yêu ở trong lòng khó có thể kìm hãm lại được. Nhưng là đàn ông, phải có sự nghiệp thì tình yêu mới bền vững. Còn yêu sớm tương lai mù mịt lắm con”.
Chỉ với lời phân tích ngắn ngủi của mẹ mà đầu óc tôi được đả thông và sau đó chỉ coi người con gái đó như người bạn.
Còn bây giờ, vợ tôi đã làm gì với con gái thế này? Ngay lập tức tôi đã gọi vợ đến để phân tích cho cô ấy hiểu tâm lý của con cái. Tôi bảo với vợ từ nay chuyện của gia đình không được phơi ra cho người khác biết. Còn chuyện con yêu sớm thì phải bình tĩnh tìm cách khuyên bảo con từ từ, không được để con bị mất mặt trước mặt bạn bè như thế sẽ khiến con tổn thương lòng rất lớn.
Cuối cùng vợ tôi cũng chịu nhận sai và hai mẹ con làm hòa. Con tôi cũng chịu quay trở lại lớp. Tôi nhắn nhủ con, sau mỗi một lần vấp ngã, sẽ giúp con trưởng thành và có nhiều kinh nghiệm sống hơn. Không được nhìn lại phía sau.
Anh trai đi làm xa, đến thăm chị dâu tôi gào lên sợ hãi nhìn cảnh tượng trong phòng ngủ
Cuối tuần vừa rồi, tôi đưa con sang nhà mẹ đẻ chơi. Tới nơi, tôi giật mình nghe được tiếng cháu khóc ngặt đi ở trong phòng.
Anh tôi đi công tác xa dài ngày 4 tháng rồi, chắc phải đến Tết anh mới kết thúc chuyến công tác về trụ sở chính công ty làm việc như trước.
Thời điểm anh đi là chị dâu đã mang bầu được 8 tháng. Hiện tại chị ấy đã sinh con được 3 tháng, công việc của anh tôi bận rộn, chỉ được nghỉ một tuần lúc chị sinh, sau đó anh lại nhanh chóng đi làm.
Cũng may là anh chị ở chung với mẹ tôi nên có người đỡ đần trông nom chị dâu lúc sinh con. Mẹ chị dâu mất sớm, bố chị ấy đã lấy vợ mới. Khi chị sinh con, họ chỉ đến thăm hỏi và cho quà chứ không giúp đỡ gì trong thời gian chị ở cữ. Tôi lấy chồng cách nhà khá xa, lại bận nên cũng ít sang chơi với chị.
Tôi lấy chồng cách nhà khá xa, lại bận nên cũng ít sang chơi với chị. (Ảnh minh họa)
Cuối tuần vừa rồi, tôi đưa con sang nhà mẹ đẻ chơi. Tới nơi, tôi giật mình nghe được tiếng cháu khóc ngặt đi ở trong phòng. Tôi hốt hoảng tự hỏi không biết chị dâu và mẹ tôi đi đâu để em bé một mình chẳng ai dỗ dành, trông nom?
Vội chạy vào phòng anh chị, tôi sợ hãi khi thấy chị dâu đang cầm một con dao nhỏ sắc lẻm đưa lên cổ tay. Chị cứa vào da thịt và màu bắt đầu chảy ra. Chị đờ đẫn như người mất hồn nhìn chằm chằm vào con dao, không hề để ý đến con đã khóc khản cổ bên cạnh. Tôi tới chị ấy cũng không hay.
Tôi sợ run người, gào lên 1 tiếng rồi vội chạy đến giật con dao trên tay chị dâu, quát hỏi làm sao tự dưng lại nghĩ quẩn? Lúc ấy dường như chị dâu mới hoàn hồn nhưng chị cũng im lặng không trả lời tôi, chỉ cúi đầu lặng lẽ dỗ con. Rồi sau đó tôi có gặng hỏi thế nào, chị ấy cũng nhất định không nói nửa lời.
Tôi cũng là phụ nữ đã sinh con, nhìn vào các dấu hiệu của chị dâu thì có thể đoán được khả năng lớn chị ấy đang bị trầm cảm sau sinh. Lát sau mẹ về, tôi mới hỏi bà thời gian qua bà chăm sóc chị ấy thế nào, anh tôi có quan tâm động viên vợ hay không.
- Ôi dào làm sao phải quan trọng hóa vấn đề lên thế, phụ nữ ai chẳng chửa đẻ, ngày xưa tao đẻ hai đứa chúng mày cũng có ai quan tâm hỏi han đến đâu mà tao vẫn khỏe mạnh, con vẫn lớn như thổi.
Rồi tôi hỏi ra mới biết mẹ chăm chị dâu khá hời hợt. Bà chỉ trông nom một tháng ở cữ, ra ngoài tháng là bà để chị tự trông con cả ngày lẫn đêm, nhiều lúc bà đi vắng cả ngày, chị phải vừa nấu nướng dọn dẹp vừa trông con quấy khóc dạ đề. Anh tôi thì vợ mới sinh chưa lâu nhưng cũng không mấy khi gọi điện về hỏi thăm với lý do bận công việc. Chẳng biết anh bận rộn thật hay có gì mờ ám khác, vậy nhưng 5 đến 10 phút gọi điện cho vợ con mỗi ngày đâu phải khó khăn gì.
Tôi kể với mẹ hình như chị dâu có dấu hiệu bị trầm cảm, bà bực dọc gạt đi bảo rằng bây giờ phụ nữ sướng quá nên sinh lắm chuyện. Ngày xưa các bà các cô còn khổ hơn nhiều mà có thấy ai bị trầm cảm đâu.
Tôi đã quyết định sẽ đưa chị dâu đi khám xem tình trạng của chị ấy đến mức nào rồi. (Ảnh minh họa)
Tôi hiểu mẹ là người của thế hệ trước nên sẽ suy nghĩ như thế hệ của mình. Đến tôi là con gái ruột của bà mà lúc sinh con bà cũng không hề sang chăm, chỉ thi thoảng đến chơi mà thôi. Nhưng bây giờ mọi thứ đã khác rồi làm sao có thể so sánh xưa và nay. May mắn tôi còn có chồng ở gần và quan tâm.
Tôi đã quyết định sẽ đưa chị dâu đi khám xem tình trạng của chị ấy đến mức nào rồi. Nhưng quan trọng là sau này về nhà ai sẽ chăm sóc chị ấy. Tôi còn có gia đình riêng, chị dâu lại không còn mẹ đẻ, mẹ tôi thì bảo thủ như vậy, cũng chẳng thuyết phục được bà.
Tôi suy nghĩ mà thương và lo cho chị dâu quá. Không chỉ chị tôi mà cháu tôi cũng sẽ bị ảnh hưởng nếu bệnh tình của chị dâu không khá lên. Tôi muốn giúp chị ấy mà chưa biết phải làm thế nào. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Tới nhà cậu bạn thân giật mình nghe tiếng thở dốc trong nhà tắm, tôi choáng váng thấy một người Tôi giật mình nghĩ hay Long đã có bạn gái mà vẫn giấu không nói cho tôi biết. Cách đây mấy hôm bực dọc vì mâu thuẫn với sếp nên buổi tối ăn cơm xong tôi đến nhà cậu bạn thân chơi. Long thân với tôi từ thời đại học, bây giờ đã ra trường được 1 năm nhưng mối quan hệ của...