Một tiếng là nhân tình, cả đời chỉ là tạm bợ, xót xa lắm, đàn bà ơi!
Những thứ tạm bợ không bao giờ người ta trân trọng. Đàn ông lại càng vậy. Và vì đã tạm bợ, nên sẵng sàng vứt bỏ
Khi tôi viết những dòng này, tôi đang ở trong ngôi nhà đầy đủ tiện nghi, ví của tôi lúc nào cũng đầy tiền, xe hơi cũng sang trọng. Người đàn ông của tôi cho tôi tất thảy những thứ giàu sang đó, tôi như một bà hoàng trong ngôi nhà của chính mình. Nhưng anh ấy lại không thể cho tôi thứ tôi khao khát, là một gia đình đúng nghĩa, một vị trí danh chính ngôn thuận sánh vai cùng anh ấy. Tôi chỉ là nhân tình, là người đứng sau tất cả những sự ưu tiên của anh.
Tôi biết cái danh xưng mà tôi có muôn đời không bao giờ được trân trọng. Vì chính tôi, ngay từ thưở nhỏ, cũng đã ghét cay ghét đắng nó. Tôi hận những người đàn bà cướp đi chồng của người khác. Như cách người phụ nữ đó đã cướp đi ba tôi, để tôi và mẹ lao đao trong bể khổ. Vậy mà đến khi biết mình có thể tin yêu một người sâu đậm, tôi ngỡ ngàng khi mình lại vào vị trí nhơ nhuốc ấy. Anh quỳ sụp dưới chân tôi, như một kẻ tội đồ cần thứ tha. Tình yêu của tôi không đủ sức để anh ra đi, ngàn lần bảo mình điên rồ vẫn một mực ở lại bên anh. Tôi bắt đầu hận chính mình.
Ảnh: Internet
Và tất nhiên mẹ tôi biết điều đó. Sự thật đau lòng ấy phơi bày trước mắt mẹ tôi theo một cách cũng xót xa lắm. Vợ anh tìm đến gặp mẹ tôi, chẳng khác gì hình ảnh mẹ tôi ngày trước. Đó là lần đầu tiên trong đời bà đánh tôi. Một cái tát đau điếng, nhưng tôi biết lòng bà còn đâu gấp bội. Mẹ tôi không còn muốn nhìn thấy mặt tôi từ dạo đó. Bà chỉ nói, bao giờ tôi từ bỏ thì hãy quay về bên bà. Tôi vẫn chẳng thể quên câu nói khi tức giận của bà khi ấy: “Mang tiếng là nhân tình của người có vợ, cả đời con cũng chỉ là những thứ tạm bợ chẳng ra gì”.
Tôi khi ấy chỉ mới 25 tuổi, còn quá trẻ cho những suy nghĩ xa xôi. Như con thiêu thân lao vào lửa, tôi chỉ muốn được yêu, yêu quên hết thảy mọi điều. Đúng là tôi đã có tình yêu, nồng nàn và đầy thiết tha như tôi mong muốn. Nhưng tháng năm dần cho tôi nhận ra, với tôi anh là duy nhất, còn với anh tôi chỉ đứng sau hàng dài những sự lựa chọn khác. Là công việc, là gia đình, là vợ con của anh. Không ít những chiều muộn, anh bỏ dở bữa cơm với tôi chỉ vì “Anh phải về với vợ con, em tự lo cho mình tối nay nhé”. Chấp nhận là nhân tình, chính là đồng ý rằng mình không phải là sự ưu tiên duy nhất của anh ấy. Vậy mà, tôi vẫn không nhận ra phía cuối con đường mình đi chỉ là ngõ cụt
Ảnh: Internet
Tôi dành bảy năm thanh xuân đẹp đẽ của mình cho anh. Là bảy năm đứng sau những tấm hình gia đình rạng ngời của anh ấy. Là bảy năm đi về hàng đêm lẻ bóng một mình. Là bảy năm tôi vứt bỏ thanh xuân vào những nồng say không điểm dừng với anh. Và là bảy năm tôi biết mình đã không thể thoát khỏi mối tình sai trái này. Đến năm thứ tám, tôi biết mình có thai. Điều mà tôi không bao giờ cho phép xảy ra. Vì tôi không muốn con mình sinh ra với một người mẹ chỉ là nhân tình, là con của một người cha ngoại tình. Nhưng tôi lại không có đủ dũng khí bỏ con đi.
Lúc ấy, khi biết tôi có thai, anh ấy chẳng nói gì. Suốt mấy ngày liền tôi không thấy anh xuất hiện, điện thoại thì lúc nào cũng báo bận. Vợ anh lại hẹn gặp tôi tại ngay quán nước của vợ chồng anh. Chị ấy vẫn tỏ ra hiền lành lắm. Tôi chẳng thể ngờ với vẻ mặt đó, chị đã hại chết con tôi bằng ly nước cam chính tay chị pha. Tôi như người mất hồn nằm trên giường bệnh. Mẹ tôi thẩn thờ ngồi bên tôi, bà chỉ nhìn tôi khóc rưng rức. Tôi thấy mắt bà cũng đã ướt đi tự lúc nào
Video đang HOT
- Những thứ tạm bợ không bao giờ người ta trân trọng. Đàn ông lại càng vậy. Và vì đã tạm bợ, nên sẵng sàng vứt bỏ.
Ảnh: Internet
Tôi nghe mẹ nói, lại càng khóc lớn hơn. 7 năm thanh xuân của tôi cũng chỉ là tạm bợ, chỉ vì tôi là nhân tình. Đàn ông có thể cho bồ của anh ta mọi điều, ngay cả chút tình yêu nồng nàn. Nhưng tuyệt đối danh phận hay bền vững là điều xa xỉ. Với họ, bồ là phút chốc, vợ con mới là cả đời. Chọn là phận nhân tình thì cả đời chỉ là tạm bợ. Có nồng nàn, đắm say thế nào thì cuối cùng vẫn là nắm không xót xa. Và là vì kẻ đến sau, phá hạnh phúc của người khác, thì làm gì có được tư cách khóc than?
Đã là đàn bà, ngàn vạn lần đừng thỏa hiệp với sự đánh đổi danh phận thấp hèn này. Có yêu thì phải yêu công khai, có ở bên nhau thì phải danh chính ngôn thuận. Đừng nuông chiều sự tham lam của đàn ông. Đừng lấy mình làm một trạm dừng chân tạm bợ của đàn ông. Đã là trạm dừng thì có cả ngàn cái. Hãy là một bến đỗ duy nhất của một người. Đã yêu rồi thì phải yêu cho đáng, ở bên một người cho xứng. Đừng để một tiếng là nhân tình, cả đời chỉ là tạm bợ, xót xa lắm, đàn bà ơi…
Theo Phununews
Một lần ngồi cafe ở gần công ty vợ, tôi mới biết được vì sao tiền thưởng Tết của cô ấy bằng cả năm tôi đi làm
Tôi chết lặng. Ngụm cafe trong miệng sao bỗng đắng chát đến vậy, không thể nuốt nổi. Hóa ra đây là lý do mà tiền thưởng Tết của cô ấy bằng tiền lương cả năm tôi đi làm.
Chúng tôi quen nhau từ khi còn là sinh viên Đại học, rồi cùng nhau trải qua những năm tháng khó khăn khi những ngày đầu ra trường vất vả tìm việc, lương "3 cọc 3 đồng" cho đến khi có thu nhập ổn định.
Từ yêu đến cưới nhau, tính ra cũng đã 6 năm chứ chẳng ít. Ai cũng nghĩ chẳng còn hạnh phúc nào có thể lớn hơn khi sau bao sóng gió và thử thách, tình yêu cuối cùng cũng kết thúc có hậu bằng một đám cưới ấm cúng, vui vẻ. Một năm sau đó, chúng tôi vui mừng có thêm thành viên mới - cô công chúa nhỏ đáng yêu, xinh xắn.
Tình yêu 6 năm của chúng tôi đã kết thúc có hậu bằng một đám cưới
ấm cúng và hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Vợ tôi sau khi sinh con thì ngày càng đẹp mặn mà hơn. Đến cả mấy chị hàng xóm ngày nào gặp cũng xuýt xoa rồi hỏi vợ tôi có bí quyết gì mà trông trẻ đẹp ra như vậy.
Vợ tôi chỉ cười và nói rằng: "Chẳng có gì cả, cơ bản là em có được ông xã chăm chỉ, tốt bụng lại hiền lành và rất mực yêu thương vợ con". Tôi đã rất tự hào vì câu nói ấy của vợ. Bản thân luôn tự nhủ phải cố gắng nhiều hơn để vợ con đỡ vất vả.
Vợ tôi làm phiên dịch trong một công ty xuất nhập khẩu. Do tính chất công việc cuối năm bận rộn nên cô ấy thường về nhà khá muộn.
Cách đây ít ngày, cô ấy hào hứng hỏi tôi: "Anh này, Tết này anh được bao nhiêu tiền thưởng Tết đấy?"
Tôi ậm ừ: "Bọn anh chưa có thông báo gì cơ. Nhưng năm nay công ty làm ăn không phát đạt như năm ngoái nên anh đoán cũng chẳng được nhiều".
- Ừ, thế chắc là vài triệu thôi. Còn em, anh có biết tết này em được thưởng khoảng 80-90 triệu không?
Tôi há hốc mồm ngạc nhiên, đoạn nghĩ bụng cô ấy chắc nó đùa với mình. Nhưng cô ấy bảo cam đoan là như vậy, "anh cứ chống mắt lên mà xem".
Tôi chột dạ. Hình như dạo này vợ tôi có cái gì đó khác khác. Mà điển hình tôi đang thấy chính là cách nói của cô ấy với chồng. Trước kia vợ tôi rất ít khi dùng những cụm từ ngữ kiểu như vậy. Và gần đây, đúng là cô ấy có vẻ tính toán hơn thiệt về chuyện lương lậu, tiền nong - Điều mà trước kia chưa bao giờ cô ấy nói ra.
Song, tôi lại nghĩ có lẽ do gánh nặng gia đình. Thu nhập của tôi cũng chẳng phải là cao, nên nhiều khi mọi việc lớn trong nhà cần dùng tiền, một tay cô ấy xoay xở hết. Lại thêm tết gần đến, về quê hai bên họ hàng nội ngoai cũng tốn kém nên cô ấy mới nói vậy thôi.
(Ảnh minh họa)
Một tuần sau đó, nhân ngày được nghỉ sớm, tôi tranh thủ phi xe đến gần công ty vợ, định bất ngờ đón cô ấy. Từ sau khi kết hôn, do công ty hai vợ chồng ở cách khá xa nhau nên dù tôi có nhã ý, cô ấy cũng đều từ chối, không muốn tôi tốn thời gian đưa đón. Bởi thế, đã từ lâu rồi, vợ chồng tôi mỗi đứa một xe đi làm rồi tự về, rất hiếm khi đưa đón hẹn hò sau giờ làm.
Còn khoảng 20 phút nữa mới đến giờ tan làm. Mà có lẽ hôm nay cô ấy vẫn phải về muộn nên tôi ghé quán cafe gần đó ngồi.
Đang nhâm nhi tách trà, bỗng tôi thấy hai cô gái khá trẻ phía sau tôi đang bàn tán vấn đề gì đó khá sôi nổi.
- Này, mày có để ý bà Hoa ở phòng xuất nhập khẩu bên công ty XN đối tác bên mình không?
- À, cái bà cao cao, trắng trẻo đó phải không? Bà lấy chồng làm kĩ sư và có con gái đầu 3 tuổi nhỉ?
Tôi chột dạ, đúng là tên công ty vợ tôi làm mà. Cả cái người tên Hoa họ nhắc đến nữa, liệu có phải là vợ mình không nhỉ?
- Ừ, đúng rồi. Bà đang làm phiên dịch đó. Nghe nói qua tết được lên Thư ký Ban Giám đốc bên đó luôn. Nhưng mà, tao nghe mọi người xì xào là bà ấy cũng không phải năng lực gì đâu, do mồi chài và thả thính sếp đó. Nghe nói tết này, nguyên tiền thưởng cũng ngót nghét cả gần trăm triệu rồi. Bà ta đi đâu cũng dính lấy sếp ấy, kể cả đi công tác hay là ngày thường. Chiều nào mà chẳng hẹn hò nhau.
- Ừ tao cũng từng gặp đôi ấy vài lần trên phố rồi. Khổ thân ông chồng bà ấy, nghe nói hiền lành và chịu khó lắm, mà bị cắm sừng lúc nào không hay...
Tôi chết lặng. Ngụm cafe trong miệng sao bỗng đắng và chát đến vậy, không thể nuốt nổi. Hóa ra đây là lý do mà tiền thưởng Tết của cô ấy bằng tiền lương cả năm tôi đi làm. Và đây cũng chính là nguyên nhân cô ấy từ chối mọi lời đề nghị tôi đưa đón đi làm. Tôi phải làm sao đây?
Theo Sam Sam/Ngoisao
Những dấu hiệu cho thấy người yêu bạn muốn chia tay Không phải lúc nào tình yêu cũng chỉ có hạnh phúc, đôi khi người bạn yêu lại chẳng còn muốn ở bên bạn nữa. Và đây là các dấu hiệu cho thấy điều đó. Người ấy tỏ ra hờ hững với bạn Đây có lẽ là một trong những dấu hiệu rõ ràng nhất chứng tỏ đối phương không còn muốn ở bên...