Một thời xuân tái
Chị Hạnh Dung kính mến! Tôi đã hơn năm mươi tuôi, từng một lần l.y hô.n năm 30 tuổ.i. Suốt từ đó đến giờ tôi sống một mình nuôi con, nay con trai tôi đã lập gia đình. Tôi chẳng ngờ mình lại vướng lưới tình một lần nữa.
Chuyện bắt đầu từ một lần gặp lại người quen cũ. Chúng tôi từng yêu nhau mà không đến được với nhau, sau đó anh lấy vợ. Gặp lại nhau, đột nhiên bao cảm xúc ngày xưa sống lại. Tôi đã chủ động hẹn gặp anh. Tôi thấy lòng mình rung động, muốn nối lại quan hệ ngày xưa, mà không cần danh phận. Anh nói rất thương hoàn cảnh của tôi, nhưng vì bất ngờ quá nên cần thời gian thu xếp. Chuyện gì đến cũng phải đến, chúng tôi âm thầm quan hệ với nhau.
Anh vẫn mặn nồng, tôi có cảm giác còn hơn cả ngày xưa. Tôi day dứt vì không biết những lúc ngoài tôi ra, anh còn đi những đâu, quan hệ với những ai nữa không. Tôi không ghen với vợ anh, nhưng ghen với tất cả những người đàn bà còn lại. Đã chừng này tuổ.i mà còn khổ sở vì ghen tuông, vì chờ đợi trông ngóng, tôi biết mình kỳ cục lắm. Tôi đã thử rất nhiều cách để lấy lại sự bình an trong tâm hồn: tập yoga, đi du lịch, tham gia làm từ thiện. Tôi cố quên anh nhưng đành bất lực..
Chị Thu Bình mến,
Video đang HOT
Người ta vẫn nói tình yêu không có tuổ.i, ai thực sự yêu thì cũng mù quáng như nhau cả thôi, dù đó là đứ.a tr.ẻ mười lăm hay người đàn bà năm mươi tuổ.i. Vậy nên chị đừng quá tự trách mình. Xét về khía cạnh nào đó, yêu và được yêu là một hạnh phúc của con người, chứng tỏ tâm hồn và cơ thể vẫn còn đâu đó chút thanh xuân. Vấn đề trong hoàn cảnh của chị là người ta đã có gia đình. Với chị, Hạnh Dung chỉ có thể có một lời khuyên duy nhất: hãy rút lui khỏi mối quan hệ đó. Dù lời khuyên này thật khó thực hiện, nhưng nghĩ cho cùng, chẳng có cách nào khác hơn.
Chị nghĩ mình chấp nhận mối quan hệ trong bóng tối, không cần danh phận, nhưng vợ của anh ấy hẳn sẽ đau khổ lắm nếu biết chồng mình chia sẻ tình cảm với người thứ ba. Chị chỉ nghĩ là mình “chấp nhận” vậy thôi, nhưng thực tế thì không phải, bởi chị vẫn ghen với những ai đó không rõ, vẫn khắc khoải trông ngóng, tức là mình vẫn muốn được sở hữu người ta. Tiếp tục mối quan hệ này, chị sẽ tiếp tục khắc khoải khổ đau thôi, không có cách gì giải quyết cả. Đó là chưa nói đến việc lúc vợ người ta phát hiện ra, liệu chị có vui?
Nếu người ta thật sự yêu thương, hãy để thời gian cho anh ấy thu xếp chuyện gia đình, rồi tự do đến với chị. Còn trong trường hợp anh ấy chỉ muốn có thêm chứ không muốn đán.h đổi, thì chị nên cân nhắc. Sự mặn nồng ấy, có thể vì chị là “của lạ” với người ta, chị là món nhớ món thương lâu ngày gặp lại, chứ chắc gì khi đã dài lâu mà còn được mặn nồng như ngày đó?
Một điêu nưa, Hạnh Dung muôn nói nhỏ: làm đàn bà ai cũng trải qua một giai đoạn bùng cháy lúc gần cuối đoạn đường, sinh lý học và tâm lý học đều gọi đó là hồi xuân, văn chương thì gọi là tái xuân. Cái lúc ấy nó khắc khoải, da diết do chính những tâm tư trong lòng mình, chứ không phải chỉ vì mình yêu ai hay vì người ta đáng yêu đến thế.
Hiểu được bản thân mình đang trải qua cái giai đoạn khó khăn này, chắc trong lòng chị sẽ đỡ bớt chút xôn xao, khắc khoải. Một thời gian ngắn, những cảm xúc này sẽ qua đi, nhường chỗ cho sự bình yên. Nếu e ngại mình sẽ làm những chuyện điên rồ dại dột trong thời điểm này, chị nên có bạn bè thân để cùng chia sẻ và có thể trở thành cái “thắng” cho cỗ xe bản thân trước những khúc quanh ngặt nghèo của số phận…
Theo Baophunu
Thu nhập trên 15 triệu, chồng tôi vẫn chưa hài lòng
Thu nhập trên 15 triệu/ tháng nhưng chồng tôi chưa bao giờ hài lòng, anh vẫn tự học ngoại ngữ để tìm kiếm công việc tốt hơn .
Thu nhập trên 15 triệu/ tháng nhưng chồng tôi chưa bao giờ hài lòng, anh vẫn tự học ngoại ngữ để tìm kiếm công việc tốt hơn
Tôi không bênh vực gì chị Hà Liên hay Phạm Yến, nhưng so với mặt bằng chung của xã hội bây giờ thì thu nhập 4 triệu đồng/1 tháng đối với một người đàn ông có trình độ, có học vấn là quá bèo bọt. Thu nhập này kém xa so với mức thu nhập của những người thợ phụ hồ, sơn bả, xe ôm, thậm chí cả chị bán trà đá vỉa hè. Tôi nói như vậy là xuất phát từ thực tế.
Cách đây 2 năm nhà tôi xây nhà và đúng là thu nhập của một thợ hồ không dưới 200 ngàn đồng/ ngày, thợ sơn bả cũng không dưới 250 ngàn đồng một ngày. Tính ra cách đây 2 năm, thu nhập của một tháng của một người thợ phụ hồ, sơn bả không dưới 6 triệu đồng, bây giờ có thể còn cao hơn. Còn chị bán trà đá gần cơ quan tôi, theo chia sẻ của chị, thu nhập một tháng của chị không dưới 7 triệu đồng.
Tôi nói như vậy không nhằm dè bửu hay kích động ai cả, nhưng đúng là một người đàn ông có trình độ, kiến thức mà chấp nhận an phận với mức thu nhập 4 triệu đồng, ngoài ra không có khoản nào khác thì thật khó chấp nhận.
Tôi kể ra đây không phải để khoe chồng mình, nhưng chồng tôi tốt nghiệp đại học, làm việc cho một công ty tư nhân chuyên sản xuất thiết bị điện của Việt Nam, thu nhập mỗi tháng của anh không dưới 15 triệu đồng, nhưng chưa bao giờ anh hài lòng với mức thu nhập đó.
Chồng tôi nói, với mức thu nhập này thì chỉ đủ để lo các con khi chúng khỏe mạnh và còn nhỏ, còn sau này chúng lớn lên, học hành tốn kém hay chẳng may ốm đau chắc sẽ không đủ. Hơn nữa, ông bà nội ngoại cũng đã già cả, nên có thể ốm đau bất cứ lúc nào, bố mẹ ốm đau mà không có tiề.n thuốc thang thì ân hận cả đời. Anh em ở quê lúc khó khăn mà không giúp đỡ được cũng cảm thấy áy náy.
Với suy nghĩ vậy, nên bây giờ dù đã là trưởng phòng, với mức thu nhập hàng tháng không phải là thấp, nhưng chồng tôi không bao giờ an phận, anh vẫn tự học ngoại ngữ và tìm việc trên mạng, lên lịch đi phỏng vấn khi có thể để có thể kiếm được công việc phù hợp, có thu nhập tốt hơn.
Hành động của chồng và suy nghĩ của anh cho tôi thấy được ý chí và thái độ sống rất nghiêm túc của chồng mình, anh giúp tôi nhận ra trách nhiệm của mình trong gia đình.
Theo VNE
Tôi âm thầm lập kế hoạch để chồng không còn khả năng làm bố Tôi được mọi người đưa đi cấp cứu gấp. Tôi không sao nhưng còn con tôi chỉ mới hình thành đã không giữ được. Tỉnh dậy, biết là đã mất con, tôi uất ức và căm hận chồng bội bạc đến muốn hóa điên. Tôi đang âm thầm lên kế hoạch sẽ hàng ngày âm thầm cho chồng uống thuố.c để anh liệt...