Một tháng nay vợ cũ của chồng thường lui tới nhà, dùng rất nhiều quà để mua chuộc mọi người nhưng sự trở về đúng lúc của em chồng tôi đã “bán đứng” chị ta
Vợ cũ của chồng xuất hiện khiến tôi cảm thấy rất mệt mỏi, muốn buông bỏ tất cả, nhưng sự hiện diện của em chồng đã cho tôi một tia hi vọng để tiếp tục làm tròn trách nhiệm người vợ.
Tôi không được xinh đẹp lắm, lại có tật nói ngọng nên trở thành hàng tồn kho. 32 tuổi tôi lên xe hoa với người đàn ông đã ly dị vợ và đang nuôi con riêng. Do kinh tế khó khăn nên chúng tôi vẫn đang sống chung với bố mẹ chồng.
Về làm dâu được một năm rồi nhưng tình cảm của tôi với mẹ chồng không được gần gũi lắm, sống với nhau bằng mặt chứ không bằng lòng. Nhiều lúc tôi cảm thấy rất mệt khi phải nghĩ đủ mọi cách để lấy lòng mẹ và con riêng của anh ấy.
Còn chồng thì khô khan như thể lấy tôi về làm người giúp việc cho gia đình vậy. Chỉ có mỗi cô em chồng là đối tốt với tôi thôi, mỗi lần em ấy về chơi là chị em tôi ngồi tâm sự với nhau cả tiếng đồng hồ không hết chuyện.
Một tháng nay, cuộc sống tôi bị đảo lộn, rất căng thẳng, bởi sự xuất hiện đường đột của vợ cũ của chồng tên Nhung. Mỗi lần chị ấy đến đều mua rất nhiều đồ chơi cho con gái, mua đồ ăn ngon thuốc tẩm bổ và biếu tiền bố mẹ chồng. Nhung nói là dạo này thu nhập mỗi tháng 50 triệu đồng nên chi tiêu rất thoải mái.
Video đang HOT
Từ khi có sự hiện diện của Nhung, chồng tôi vui vẻ hẳn lên và rất mong chờ mỗi khi chị ta đến chơi. Dù rất tức nhưng tôi chẳng biết làm gì ngoài nhắn tin tâm sự với cô em chồng.
Hạnh phúc của tôi không thể dựa mãi vào em chồng được. (Ảnh minh họa)
Cho đến một ngày em chồng về nhà chơi, mẹ gọi điện cho Nhung đến ăn cơm. Trong bữa ăn, chị ta tỏ ý muốn quay trở lại làm dâu như ngày xưa. Tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về phía tôi, đúng lúc đó em chồng giận dữ nói:
“Ngày còn sống ở nhà này thì chị suốt ngày cậy nhà có tiền khinh anh trai tôi nghèo hèn, coi bố mẹ chồng không ra gì, ai mà động đến lông chân của chị là chị lại giận dỗi bỏ về nhà ngoại. Bây giờ thấy anh tôi sống hạnh phúc chị lại đến phá đám sao?
Nhân tiện đây con cũng nói với cả nhà, chị dâu tuy không giàu có xinh đẹp nhưng sự lương thiện, ngoan hiền của chị ấy không phải dễ dàng tìm thấy đâu. Bố mẹ và anh trai hãy yêu thương và tôn trọng chị ấy kẻo lúc mất rồi mới hối hận”.
Nói xong em chồng đặt đũa xuống, đứng dậy không ăn nữa và tuyên bố nhìn mặt Nhung thấy mất ngon. Cả nhà chồng thì vẫn lặng người, không ai nói câu nào, kể cả mẹ chồng tôi, thế nên Nhung cay cú nên cũng hất đổ ghế rồi bỏ về.
Cứ nghĩ Nhung sẽ xấu hổ mà từ bỏ mục đích, nào ngờ chị ta chuyển sang nhắn tin với chồng tôi tối ngày khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Hạnh phúc của tôi không thể dựa mãi vào em chồng được, tôi thật sự không biết phải làm sao để dẹp yên mọi chuyện nữa mọi người ạ?
Mẹ tôi chỉ yêu thương con trai
Nhà tôi có ba anh em. Khi đọc bài: "Con gái không muốn có trách nhiệm với tôi" làm khơi dậy cảm giác tủi thân của tôi từ nhỏ tới giờ.
Nhiều lúc tôi muốn quên và cố gắng suy nghĩ theo chiều hướng tích cực rằng ngày xưa có lẽ má chưa thấy có con gái sẽ hữu ích như thế nào trong những lúc trái gió trở trời và những khi nằm viện. Đôi khi ký ức xưa ùa về khiến tôi không thể tha thứ cho những gì má đã đối xử với tôi.
Khi chúng tôi còn nhỏ, má xem bói, thầy nói: "Sau này sẽ nhờ con trai, con trai sẽ lo toan mọi thứ cho bà". Tin những lời thầy bói nói cộng với hủ tục "trọng nam khinh nữ" nên má đối xử với tôi và em gái rất tệ, mắng chửi thường xuyên, có đồ ăn ngon không bao giờ cho ăn, để dành cho anh tôi; thậm chí khi anh tôi mải chơi bên ngoài chưa về là đi tìm về để ăn cho bằng được. Cho tới giờ, má vẫn chờ cơm và điện réo anh về ăn. Anh tôi sướng lắm, không hề phải làm công việc gì trong nhà, chỉ thích bày ra, ai dọn dẹp thì mặc. Thậm chí đám cưới anh mà anh còn không lo, gần ngày cưới vẫn đi chơi, để gia đình lo gì thì lo.
Những lần chị em tôi bệnh mà má không hề quan tâm, bỏ mặc ba, còn khi anh tôi hơi ho, cảm sốt tí là má cuống lên. Giờ 3 anh em tôi đều có gia đình. Có lần má điện xin tiền anh, không biết anh tôi nói gì, sau đó gặp tôi má vừa kể vừa khóc, nói anh bắt nạt và "trên đầu cưỡi cổ". Anh tôi được cái miệng lúc nào cũng ba hoa, tự cho mình giỏi hơn người khác, cái tính này cũng do má cưng chiều từ nhỏ nên mới vậy. Anh chỉ biết đưa tiền hàng tháng cho má, còn khi ba má bệnh là hai chị em tôi lo hết.
Nói thêm, tiền hàng tháng anh đưa cho má là do sau này má bán được miếng đất và đưa tiền anh làm ăn, anh trả lãi hàng tháng. Tết ai cũng bận rộn, tôi làm đến gần Tết mới được nghỉ, má điện kêu tôi nấu cúng các cụ. Tôi đang nấu, má giục liên tục. Tôi nói khoảng 15 phút sẽ có, má bảo thôi khỏi đem. Hóa ra má sợ gia đình anh ăn không kịp để đi chơi. Nhiều lúc tôi cũng giận má vì cách đối xử với con cái không công bằng, coi trọng đồng tiền hơn tình cảm.
Thi thoảng tôi vẫn biếu tiền má. Má nằm viện tôi vẫn trả một số chi phí liên quan và có khi khám sức khoẻ định kỳ tôi vẫn đưa tiền cho ba má khám. Giờ má có suy nghĩ khác xưa chút, thường nói: "Có con gái sướng hơn". Có thể do má thấy chị em tôi lúc nào cũng ở bên mỗi khi không khỏe trong người.
Ngày xưa tôi có suy nghĩ sẽ thoát khỏi gia đình này càng sớm càng tốt và không bao giờ lấy chồng. Có lúc, tôi suy nghĩ má đối xử với mình như vậy thì không cớ gì phải lo và chăm sóc cho má. Thế nhưng lương tâm không cho phép tôi làm điều đó. Tôi còn có suy nghĩ khi ba má già yếu, tôi sẽ là người chăm sóc. Tôi nghĩ do số phận mình sinh ra phải chịu như vậy nên vẫn lo cho ba má, bởi ba má chỉ có một trên đời.
Hà
Tôi cay đắng, giận bản thân tới mức hất tung cả mâm cơm với vô số đồ ăn ngon nhưng là đồ thừa mà vợ nhặt nhạnh mang về cho con Vợ tôi xách trên tay lỉnh kỉnh túi nọ túi kia, đều là đồ ăn ngon cả. Lũ trẻ mở ra, hỉ hả ăn uống, còn tôi thì cay đắng chứng kiến cảnh đó. Tối nay lại là một tối như 3 tháng qua. Vợ tôi tan làm về nhà lúc gần 21 giờ. 2 đứa con tôi đã đói ngấu, ngóng chờ...